Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Con đường

Phiên bản Dịch · 2667 chữ

Tuyên Mặc rất bực bội, cô lại bị người gọi tới, lần này là một quân nhân tên là Thẩm Chí Mẫn.

Mỗi trường học đều có một Thống Chiến Bộ, lúc xuất hiện ở trong tầm mắt của mọi người, đều là lúc học sinh huấn luyện quân sự đi tham quan diễn tập chữa cháy. Mặc dù là như vậy, nhưng vẫn có rất nhiều học sinh cũng không biết trường học có Thống Chiến Bộ, nghe tên thì rất là trâu bò nhưng thật ra bộ phận của Thống Chiến Bộ cũng chỉ có một người mà thôi.

Bản thân Thẩm Chí Mẫn cũng có công tác của y ở trong quân đội, cho nên ngày thường cũng không có tới trường học. Chẳng qua học kỳ này bỗng nhiên nhận được nhiệm vụ nhất định, vốn là đang còn suy nghĩ cấp trên có ý gì. Kết quả ngày đầu tiên đến trường hắn liền hiểu rõ.

Văn phòng rất nhỏ, vốn dĩ phải đi ngang qua hội trường, hắn cũng không ngại việc đến trường muộn. Qua phòng giáo viên cách vách xin chút nước ấm pha trà, sau đó liền bắt đầu quan sát thiếu nữ trước mắt.

Đầu năm nay học sinh ăn uống khá tốt, thậm chí có vài người ăn nhiều phát phì. Hơn nữa đang lúc phát triển, cả ngày dùng máy tính xem sách vở, lại thiếu rèn luyện.

Cho nên khi nhìn thấy tướng mạo và dáng người của thiếu nữ này giống như minh tinh, Thẩm Chí Mẫn không khỏi lại lần nữa hoài nghi, cấp trên giao nhiệm vụ này cho mình rốt cuộc là có tâm tư gì.

Nhìn non nớt như vậy, đâu thể nào là người lợi hại như trong truyền thuyết?

Tuy nói quân huấn là hắn phụ trách, nhưng là hắn nhiều lắm cũng chỉ là sắp xếp một chút. Đại đa số vẫn là làm đúng chức trách của mình, ngẫu nhiên ở trường học xem qua hồ sơ, đối với chuyện của Tuyên Mặc cũng chỉ nghe qua. Hơn nữa còn có rất nhiều các đồng chí khác nói, mà chính bọn họ cũng có tham gia huấn luyện, cũng không phải là tin vỉa hè.

Có điều mọi thứ đều không phải trọng điểm.

Thiếu nữ này vẫn luôn ngồi thẳng, cũng không có cái gọi là vương bát chi khí gì cả. Nhưng có thể từ vẻ mặt lạnh nhạt nhìn ra cô không kiên nhẫn, hắn quyết định đi thẳng vào vấn đề.

“Khụ, Tuyên Mặc đúng không, xin chào, tôi tên là Thẩm Chí Mẫn, là chủ nhiệm Thống Chiến Bộ của trường các em.” Thẩm Chí mẫn đứng dậy, vươn tay phải, lấy thái độ đối đãi với người trưởng thành để chào hỏi.

Một giây sau, Tuyên Mặc mới từ trong ký ức biết được ý nghĩa của động tác này. Cô đứng dậy, duỗi tay cùng Thẩm Chí Mẫn bắt tay, sau đó lại lưu loát ngồi xuống.

Động tác lưu loát kia, làm cho Thẩm Chí Mẫn bị rung động một chút. Bỗng nhiên có chút mặt đỏ, ngẫm lại bản thân tuy rằng là văn chức, nhưng dù sao cũng có ba năm tuổi binh, hiện tại so với một cô nhóc vậy mà không bằng. Thật sự là……

Nghĩ như vậy, hắn cũng không tránh khỏi lấy ra tư thái nghe báo cáo, nghiêm túc nói: “Tôi đã nghe nói chuyện của anh trai cô, tôi muốn hỏi một chút, Canh Tề Thụy kia có phải là cô đánh?”

Tuyên Mặc không nói lời nào, cảm giác tinh thần nói cho cô biết, nhân loại nam tính này tuy rằng đang hỏi. Nhưng trên thực tế là đã khẳng định, nếu lúc này phủ nhận, sẽ rất ngu ngốc, cô quyết định im lặng quan sát tiếp.

“ Cô không nói lời nào, tôi có thể hiểu là đồng ý?” Thẩm Chí Mẫn vốn đang thật là bán tín bán nghi, tuy rằng chứng cứ nói cho hắn là sự thật. Nhưng cho dù là ai cũng không muốn tin tưởng, một cô bé xinh xắn ngồi trước mắt mình lại có thủ đoạn tàn nhẫn như vậy.

Tuyên Mặc ngẩng đầu, nhìn chăm chú Thẩm Chí Mẫn: “Tôi muốn xem những gì các vị nhìn thấy.”

Thẩm Chí mẫn sửng sốt, một lúc sau mới phản ứng lại: “Cái gì?”

“Từ trường học xuất phát có tổng cộng mười ba cái cameras nhìn thấy tôi.” Tuyên Mặc lời ít mà ý nhiều.

Thẩm Chí Mẫn cuối cùng cũng hiểu Tuyên Mặc nói cái gì, nhưng sau đó lại càng cảm thấy quái dị. Trong tư liệu nói cô sau khi ra khỏi cổng trường liền lên xe taxi, lúc xuống xe đi vào một con hẻm hơn năm mươi mét. Trên đường đi, cameras có thể quan sát cô đều là vô tình mới có thể thấy được

, hoặc là máy ATM ở cửa ngân hàng hoặc là lối vào của một số khách sạn còn có các cameras được gắn tại các giao lộ dùng để quan sát tình hình giao thông thực tế…… Dù sao thì bình thường, cũng sẽ không có ai đi chú ý.

Hình ảnh bọn họ tìm được cơ bản là cameras ven đường ghi lại, mặc dù vậy cũng chỉ tìm được có tám cái là có hình ảnh của Tuyên Mặc……

Ban đầu chỉ là muốn làm rõ ràng chân tướng sự thật, xác nhận những gì cấp trên suy đoán một chút. Nhưng bây giờ, hắn lại có chút xấu hổ, người ta một hơi nói ra có mười ba cái cameras, mà bọn họ chỉ tìm được có tám cái……

“Khụ khụ, làm thế nào cô biết có mười ba cái cameras?”

Ánh mắt Tuyên Mặc khinh thường, nói không ra lời: “Ngươi có muốn ta nói ra từng cái một?”

“Không cần.” Thẩm Chí Mẫn nhìn tư liệu trong tay, có chút bất đắc dĩ, “Vậy cô có thể nói cho tôi, tại sao lại làm như vậy?”

“ Ý ông là gì?”

“Phải biết rằng, nếu dựa theo những tư liệu đã có, hành vi của cô đã đủ cấu thành tội cố ý gây thương tích. Ở một mức độ nào đó, đã không còn là phòng vệ chính đáng nữa…… Ở đây, ngoại trừ anh trai cô ra, còn lại tất cả đều chứng minh Canh Tề Thụy bị cô đánh cho sợ kia, ngay từ đầu không đụng tới cô.”

“Ông nghĩ uy hiếp tôi cái gì?”

“Đừng nghĩ như vậy, chúng tôi sẽ không uy hiếp cô. Chúng tôi còn đang lo không có cơ hội đưa mấy đứa trẻ kia đi giáo dục một chút.”

“Vậy ông tới tìm tôi làm gì.”

“ À, cái đó.” Ngày thường Thẩm Chí Mẫn là một người rất gian trá, nhưng là ở dưới cái nhìn chăm chú không có bất luận cảm tình gì của Tuyên Mặc lại sửng sốt một chút. Dứt khoát đem tư liệu để qua một bên và nói: “Trong ngõ nhỏ không có cameras.”

Tuyên Mặc bừng tỉnh: “Ông muốn tôi biểu diễn cho ông xem một lần?” Dứt lời nhìn xem Thẩm Chí Mẫn, lấy giọng điệu khẳng định nói: “Lấy thể chất cùng với sức lực của ông có thể không bị gãy xương sườn.”

Thẩm Chí Mẫn thật sự hết chỗ nói rồi, kỳ thật hắn xác thực có ý nghĩ này, nhưng sau đó ý thức được cô gái này có ý định đem mình sử dụng như một bao cát, liền không muốn tự mình nếm thử —— Loại nhiệm vụ tràn đầy khó khăn và thử thách này, vẫn là nên giao cho những cái tên da dày thịt béo trong đội thì hơn haha.

“Vậy được rồi, chuyện này cứ dừng ở đây đi.” Thẩm Chí Mẫn nhìn đồng hồ, “Chính ủy nói, hai người đã nói chuyện qua.”

“Đúng vậy.”

“Cô có ý định gia nhập quân ngũ?”

“Đúng vậy.”

“Đến bây giờ, cô vẫn chưa có xác định rõ ràng phương hướng định đi sao?”

“…… Các ông có sắp xếp?”

“Cô cũng biết, tình hình chung trên thế giới hiện nay, tổng thể là……”

“Ít nói nhảm.”

“Chúng tôi cảm thấy, cô khả năng không thích hợp đi con đường chính quy. Bình thường mà nói, nước ta cũng có một lượng lớn nữ binh ở các chiến tuyến, nhưng dù sao vẫn là số ít. Một vài người sau khi nhập ngũ đều thi vào các trường quân đội, sau khi vào học, phần lớn chọn theo con đường nghệ thuật, tiếp theo chính là nữ cảnh sát. Tất nhiên, nữ chiến sĩ cùng nữ bộ đội đặc chủng cũng không ít, có điều đây cũng không phải là công việc lâu dài……”

“Ông nói nhảm rất nhiều.” Ánh mắt Tuyên Mặc đã có chút sát khí, những thứ mà y nói cô thực sự không biết, nhưng cô chỉ cần biết kết quả.

Không có kích động, không có khẩn trương, thậm chí không có nhiều thêm một tia tò mò cùng chờ đợi. Đây chính là nguyên nhân mà Thẩm Chí Mẫn nói không ngừng, cô gái này quá bình tĩnh, đơn giản giống như không có nghe hắn nói.

“Ừm, cụ thể, yêu cầu trải qua một loạt kiểm tra, điều kiện phi thường khắc nghiệt. Nhưng nếu như thành công, cô cũng coi như một cái quân nhân, chỉ là nhiệm vụ không phải là chiến tranh…… Cũng có thể nói là không có khói lửa của chiến tranh, yêu cầu nhân viên quân sự loại này so với chiến sĩ chính quy tu dưỡng càng cao, kỹ thuật càng toàn diện hơn. Yêu cầu phi thường cao, cho nên cũng đều là ở độ tuổi này của cô bắt đầu lựa chọn……”

“Nằm vùng, đặc vụ, gián điệp, bảo tiêu?” Tuyên Mặc lạnh lùng liệt kê.

“Khụ khụ.” Thẩm Chí Mẫn hôm nay đặc biệt ho khan hơi nhiều.

Tuyên Mặc quan sát phản ứng của hắn, ra kết luận: “A, đều có?”

“…… Đúng vậy.”

“Cuối cùng là thứ gì?”

“Nhân viên khu bảy.”

Loại đồ vật này đương nhiên không có khả năng tìm ra từ ký ức trong đầu được, Tuyên Mặc chỉ có thể ngồi nghe.

Tuy rằng không nhìn ra cô gái có biểu hiện kỳ quái hoặc là mờ mịt. Nhưng Thẩm Chí Mẫn vẫn có thể thấy được là cô không biết, hoặc có thể chắc chắn rằng cô không biết. Bởi vì loại cơ mật này, cũng là sau một thời gian dài hắn tham gia quân ngũ, sau khi nhận chức thật lâu. Cũng có thể nói, không lâu trước đây y mới biết được.

Hơn nữa, cũng là vì chuyện của cô gái này, mới biết được.

Không biết làm sao, mà Chính ủy cùng đoàn trưởng lại vì cô tranh thủ một cái danh ngạch. Không thân không thích, liền được phục vụ như một con rồng vàng, ngay cả điều tra chính trị còn chưa có bắt đầu.

Chẳng qua, bề ngoài của cô thực sự là có tính lừa gạt quá cao, quả thực là vì công việc kia mà sinh ra.

Chờ đã, trên thực tế, mình chính là thẩm tra chính trị cấp độ thứ nhất đi.

“ Những chuyện cụ thể của khu vực bảy không thể nói cho cô. Cô chỉ cần biết rằng, đây là con đường phù hợp nhất với cô mà chúng tôi có thể chọn, là được.”

Tuyên Mặc im lặng không nói gì cả. Bởi vì, con đường của cô từ trước đến nay, chưa bao giờ nhờ người khác lựa chọn thay mình.

Thẩm Chí Mẫn khó có thể đoán ra sự im lặng của cô là có ý gì, nên y chỉ có thể tiếp tục hỏi theo trình tự.

“Đối với hai chữ Trung Thành, cô thấy thế nào?”

Tuyên Mặc ngước mắt lên nhìn, và dĩ nhiên cô biết rằng đây là mở đầu của một quy trình đã được thiết lập. Nhưng cô không xác định suy nghĩ của mình cũng sẽ giống như của người Trái Đất, hoặc là nói, có thể khẳng định không giống nhau.

Có điều, cô cũng không lo lắng loại chuyện này.

“Tôi sẽ không trung thành với quốc gia, tôi có nguyên tắc.”

Một câu nói này, cô hoàn toàn có thể bị đá đi.

Người thông minh một chút đều biết câu trả lời mà cấp trên muốn lúc này là gì, Thẩm Chí mẫn cau mày, ánh mắt vô tình nhìn trước ngực mình. Cái kẹp cà vạt trên cà vạt quân sự của hắn, thật ra là một cái máy nghe trộm.

Dựa theo loại tình huống này, hắn hoàn toàn không cần phải hỏi thêm nữa. Nhưng mệnh lệnh trong tai truyền đến, yêu cầu hắn hỏi một cái gì khác, chẳng hạn như……

“Nguyên tắc của cô, có xung đột với lòng trung thành hay không?”

Tuyên Mặc nhìn anh ta với cái nhìn đầy thâm ý, Thẩm Chí Mẫn có ảo giác có vẻ cô nhìn kẹp cà vạt kẹp của mình, cô nói: “Nguyên tắc của tôi rất đơn giản, nếu nó đáng giá.”

“Đáng giá? Vậy điều đó có nghĩa, là lòng trung thành của cô phải phù hợp với giá trị của cô cùng với giới hạn đạo đức?” Thẩm Chí Mẫn rất tự nhiên mở rộng ý nghĩa này.

Nói cách khác, chính là xem tôi có thích hay không đi, Tuyên Mặc chỉ là có ý tứ như vậy. Cô không biết người Trái Đất gọi giá trị quan là cái gì, cái gọi là đạo đức lại là cái gì. Bởi vì chính chủ trước khi chết còn chưa có bắt đầu học tập những cái này, ký ức trong đầu không có mấy thứ này nên cô tự nhiên không hiểu được chúng. Chẳng qua, ý nghĩa đại khái vẫn là hiểu một chút, vì thế cô gật đầu: “Không khác nhiều lắm.”

“Bạn học Tuyên Mặc, rất nhiều chuyện không phải thập toàn thập mỹ, dưới ánh sáng phải có bóng tối. Cô không thể một mực mù quáng, chỉ nhìn đến chính nghĩa cùng vô tư. Rất nhiều thứ bề ngoài là chính nghĩa, nhưng sau lưng cần phi nghĩa hỗ trợ. Vì để giữ gìn chính nghĩa trong lòng cô cùng cái gọi là giới hạn của đạo đức, nhất định phải sử dụng rất nhiều thủ đoạn phi thường, cô hiểu không?” Theo cách nhìn của Thẩm Chí Mẫn, quan điểm của Tuyên Mặc cũng không có gì là kỳ quái. Điển hình của người trẻ đối với xã hội ôm kỳ vọng nhiệt huyết cực cao, chính là độ tuổi trong mắt không chịu được hạt cát. Một mực dựa vào ý thức chủ quan để quyết định sở thích của mình, còn có sự kiên trì kỳ lạ và cái gọi là thà gãy chứ không chịu cong, người tài giỏi như thế không được.

Bởi vì, nơi mà cô được giới thiệu đến là chỗ từ trước đến nay đều không có lộ ra ngoài sáng, chấp hành nhiệm vụ tự nhiên không phải là quang minh gì.

Tuyên Mặc nhíu mày, cô không rõ Thẩm Chí Mẫn kích động. Có điều, có thể khẳng định là hắn đã hiểu lầm cái gì đó, cô gần như không cân nhắc chút nào, có chút khinh thường nói: “ Thực tế, tôi đã hành động chứng thực qua cách nói của ông”

Thẩm Chí Mẫn cứng lại, đúng vậy, dùng thủ đoạn phi thường tới duy trì cái gọi là chính nghĩa. Đúng là Tuyên Mặc đã làm điều này, tên thiếu niên xui xẻo Canh Tề Thụy kia chính là bằng chứng đẫm máu.

Bạn đang đọc Bạn Học 200 Triệu Tuổi (Dịch) của Phong Đâu Tử
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Trần_Tiên_Sinh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 144

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.