Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

mâu thuẫn ngàn vạn năm chưa bao giờ được bỏ xuống

Tiểu thuyết gốc · 1401 chữ

Nhìn tiểu đệ trở về,tên thủ lĩnh gấp gáp hỏi:"thế nào tìm được con nhỏ đó không?"

Tên kia lắc đầu đáp:"đại ca ta,...Không tìm thấy"

Tên thủ lĩnh nghe xong,nổi giận không thể kìm chế đạp tiểu đệ bay ra xa mấy mét.

Tên tiểu đệ sắc mặt trắng bệch,run rẩy phun ra mấy ngụm máu mới chật vật được những áo đen tên khác đỡ dậy.

Tên thủ lĩnh,không thèm để ý,ánh mắt đầy sự ghét bỏ,rồi quay sang tên thuộc hạ bên cạnh lạnh lùng phân phó .

"lão tử biết ngay mấy tên chuột nhũi Đại Việt này chỉ toàn một lũ vô dụng,Không biết mấy lão già kia nghĩa thế nào lại thu nạp mấy thứ rác rửa này"

"tên kia,ngươi đi đến phong kiểm soát,xoá hết mọi băng ghi hình lại đặt chế độ tự huỷ cho con tàu này,ta muốn những thứ biết đến sự tồn tại của chúng ta đều phải phá huỷ"

Tên thuộc hạ rùng mình đáp

"vâng,đại ca"

"còn lũ vô dụng chúng mày ,nhanh chóng thu thập tàn cuộc trở lại tàu"

Lưu Bắc huyền ở bên ngoài quan sát,sau một lúc xác định bọn người kia đã rút khỏi,hắn mới kéo lấy thân thế đau nhức bò lên thuyền

Vừa đặt một chân vào boong tàu,cả người không chống đỡ được nữa quỳ rạp xuống.

Lý Nhã Nhi ở một bên vội vàng cầm lấy tay hắn đỡ dậy,nét mặt lo lắng hỏi

"cậu thế nào, không sao chứ?"

"tôi không sao,chỉ có chút thoát lực,ngồi nghỉ một lát là được"

Độ nhiên một tiếng thông báo inh ỏi vang lên khắp nơi trên thuyền,làm cả hai sửng sốt

《Chế độ tự huỷ đếm ngược bắt đầu đề nghị tất cả mọi người tiến hành sơ tán,04:59,04:58,04:57....》

Lưu Bắc huyền trước tiên lấy lại tinh thần chống đỡ cơ thể,quay sang Lý Nhã Nhi hỏi

"nguy rồi phải tìm cách thoát khỏi phi thuyền này,cậu biết trên tàu này có phương tiện thoát hiểm sao?"

"có!ở đuôi tàu,tôi dẫn cậu đi"

"được"

Hai người đi đến đuôi thuyền,chỉ thấy mấy chiếc tàu phi hành cỡ nhỏ,đều đã bị phá huỷ,tâm tình cả hai trở nên trở nên trầm xuống.

Lưu Bắc huyền bắt đầu không còn dữ được bình tĩnh bắt đâu chửi bậy

"mẹ nó,khốn kiếp,bọn đáng chết...."

Lý Nhã Nhi ở một bên cũng gương mặt rầu rĩ,ngồi xuống suy sụp.

"không lẽ mình phải chết ở đây sao?"

"mình mới mười tam tuổi, còn chưa từng yêu ai,mình không muốn chết"

Bi thương chốc lát độ nhiên nghĩ đến điều gì nàng kích động kêu lên

"không đúng vẫn còn có cách,Lưu Bắc huyền ta có nghĩ còn có một cái"

Lý Nhã Nhi nhớ đến,ở đỉnh mỗi chiếc phi thuyền của tập đoàn Nam Phong đều có một chiếc mô hình phi thuyền đời đầu,kỉ niệm chiếc phi thuyền đầu tiên do tập đoàn tạo ra,mặc dù là mẫu vật nhưng chỉ cần bỏ sung linh thạch hoàn toàn có thể sự dụng.

Nhìn Lý Nhã Nhi loay hoay trước bàn điều khiển,hắn khó hiểu nhìn sang"có chuyện gì sao"

Lý Nhã Nhi bối rối trả lời:"cái này là điều khiển bằng tay,tôi không biết điều khiển nó"

Lưu Bắc huyền,mặt đen lại,nổi nóng tiến đến đẩy Lý Nhã Nhi xuống phía sau,chính tiến lên

"không biết sao còn dành lên trước,cô lui xuống để ta thử "

Hắn nhìn qua bảng điều khiển,lại nhìn sách hướng dẫn,tuy cảm thấy không chắc chắn lắm,Lưu Bắc huyền cắn chặt răng đưa tay thực hiện một loạt thao tác,

"mẹ nó!liều mạng,ôm chặt vào aaa.... "

Tàu bay từ từ lơ lửng rung động kịch liệt,năng lượng phun trào như hoả tiễn phóng ra ngoài.

Phi hành với tốc độ cao công với đang ở vĩ độ cao,Lưu Bắc huyền bị từng luồng khí lưu đánh vào người,nhưng hắn không hề cảm thấy khó chịu ngược lại cả người vô cùng khoan khoái,hắn cảm thấy mình như đã chinh phục thiên không bước đầu tiên,không kìm được há miệng cười to.

"hú hú...hahaha,sảng khoái quá!"

Trái ngược với hắn Lý Nhã Nhi ở phía sau thì chịu đủ khổ rồi,cơ thể nữ giới vốn yếu đuối,tu vi cũng không có hắn cao,cả người như sắp ngất đầu ghé vào vai hắn thều thào"chậm,chậm lại một chút,tôi chịu không được"

Lưu Bắc huyền cảm thấy bàn tay ôm hắn đang dần dần nới lỏng ra,thả chậm tốc độ quay người nhìn sang.

Thấy gương mặt nàng trắng không một giọt máu,yếu đuối tựa hẳn vào lưng hắn, không khỏi cảm thấy áy náy "xin lỗi,tôi quá hâm chơi không chú tới cậu"

Lướt ngang qua tầng trời thấp hắn cùng với Lý Nhã Nhi đã lấy lại được chút sức lực,trò chuyệ mộ số nghi vấn .

"Lý Nhã Nhi tôi hỏi một số chuyện được không,nếu là bí mật quá khó nói cậu có thể lựa chọn không trả lời"

"được,cậu hỏi đi"

"ccậu biết Viêm Hoàng hội sao?"

"đương nhiên biết chứ,ai là người Đại Việt giới mà không biết"

Lý Nhã Nhi nghi ngờ hỏi lại:"lẽ nào cậu không biết"

Câu hỏi này khiến Lưu Bắc huyền vô cùng lúng túng

"tôi bình thường rất ít tìm hiểu thông tin,nên tin tức bên ngoài ta hiểu không nhiều"

"thế,vậy để tôi nói cho cậu"

Lý Nhã Nhi chỉ a một tiếng bắt đầu cho hắn lên lớp

"theo tôi biết Viêm Hoàng hội,là một tổ chúc do thế lực bên ngoài Đại việt giới thiết lập,hình như liên hệ mật thiết vời Hoa Hạ giới.

Tổ chức này là một tổ chúc phản động hoạt động vô cùng bí mật,chủ yếu săn diết,các thiên tài,yêu nghiệt của Đại Việt giới ta,cũng có một số trường hợp còn gây nên các cuộc thảm sát nhằm vào đồng bào mình"

"tại sao lại muốn đối với thiên tài ra tay?"

Lý Nhã Nhi không trả lời chỉ liếc nhìn hỏi lại hắn một câu:"cậu biết thí luyện lưỡng giỡi mười năm một lần sao"

Nhìn hắn vẫn gương mặt mịt mờ,nàng thở dài nói tiếp:

"Lưỡng giới,Đại Việt,Hoa Hạ,từ xa xưa đã bắt đầu thường xuyên phát sinh chiến tranh,qua ngàn vạn năm,thù hận giữa hai bên càng ngày càng sâu.

Hoa Hạ giới đất rộng,người động,tài nguyê lại không đủ cung cấp,thường sẽ chủ động phái nhân mã khiêu khích,nhằm cướp đoạt tài nguyên.

nhưng Đại việt giới ta tuy chỉ là một giới nhỏ nhưng tài nguyên sung túc,dễ dàng sinh ra cường giả,chất lượng bù số lượng cũng thường bắt Hoa Hạ giới trả giá đăt"

"tranh đấu lâu ngày thù hận hai bên không dễ dàng có thể hoá giải,theo Lịch sử càng ngày càng phát triển,ý thức được bỏ ra nguồn lực lên hai bên đều không có lợi,nên hai giới quyết mỗi bên lùi một bước ước định lập ra cuộc thí luyện lưỡng giới.

mỗi một giới cử ra tổ đội năm người đại diện,không cao hơn ba mươi tuổi tiến hàng quyết đấu,tổ đội thua ý nghĩ một giới thua,giới nào thua,sẽ mất cho bên thắng,một phần mười khí vận,số lượng lớn tài nguyên

Bình thường tài nguyên còn đỡ,nhưng một khi khí vận mất đi,thế giới đó sẽ trở nên nghèo nàn,càng khó khăn về tu luyện,đây là điều những người tu luyện không thể chấp nhận dược

"nên Viên Hoàng hội được Hoa Hạ giới lập ra,lấy âm mưa diệt trừ đối thủ từ trong trứng nước mà hành động"

-------------------------------

So sánh cảnh giới

Linh giả,linh sư= luyện khí

Đại linh sư,linh tông=trúc cơ.

Linh vương=kết đan.

Linh hoàng=hoá thần.

Linh tôn=hợp thể

Linh thánh=đại thừa

Linh thần =độ kiếp

Chúa tể= nhân tiên

..........

Phân cấp

Cảnh giới tu luyện:nạp linh ,linh giả ,linh sư ,đại linh sư,linh tông ,linh vương,linh hoàng ,linh tôn ,linh thánh ,linh thần,......mỗi cảnh giới lại phân chín tầng

Con đường phía sau là thần đạo cảnh giới ,sẽ được cập nhật sau .

Công pháp,linh kĩ,bảo vậtđều được sắp xếp theo:phàm,linh,vương,hoàng,tôn,thánh,thần

Trong đó lại phân hạ phẩm,trung phẩm thưởng phẩm.

Luyện đan sư,luyện khí sư phân:cấp thấp,trung cấp.cấp cao,thần cấp.

Luyện đan sư :-sơ cấp :cấp 1-3 đan dược

-Trung cấp:cấp 4-6 đan dược

-cao cấp:7-9 đan dược

-thần cấp:thần đan

luyện khí sư:-sơ cấp :phàm,linh

-Trung cấp:vương,hoàng

-cao cấp:tôn,thánh

-thần cấp:thần khí

Bạn đang đọc Đô thị việt nam: dị giới tu tiên sáng tác bởi luuluu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi luuluu
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 23

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.