Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

69-Linh hồn bí thuật

Tiểu thuyết gốc · 2014 chữ

Không khí nhất thời lâm vào lúng túng, cửu công chúa đang một bụng hỏa bị chuyện này cũng tiêu tán không ít.

Thế nhưng nàng cũng không có ý định bỏ qua cho kẻ đã là lừa gạt, nàng còn là lần đầu tiên bị người lừa gạt như vậy đây.

“Tên lừa gạt, không nghĩ tới ngươi thực lực còn có thể nha, có thể lăn lộn làm thuộc hạ nhị ca ta”

Vương Khải làm sao không nghe được nàng đây là âm dương quái khí, nhưng hắn hiện tại người mang vết nhơ không thể không im lặng, xem nàng như không khí tồn tại.

Nhìn thấy Vương Khải một bộ ta không thấy, ta không nghe dáng vẻ, lửa giận vừa đập tắt lại bắt đầu vụt vụt dâng lên.

“Nhị ca, ngươi xem tên thuộc hạ này của ngươi có chút kiêu ngạo, ngay cả ta cũng không để vào mắt. Thuộc hạ như vậy ngươi làm sao có thể bỏ mặc, không sợ hắn sau này đối với ngươi ra tay sao?”

Nhị hoàng tử nghe lời này sắc mặt có im lặng, làm sao bóng lại chuyển đến chân hắn rồi.

“Khụ khụ, cửu muội. Vị này với ta là quan hệ hợp tác, cũng không phải loại quan hệ kia”

Cửu công chúa nghe vậy có chút bất ngờ nhìn người trước mắt, không nghĩ tên lừa gạt này bản sự lại lớn đến vậy.

Ánh mắt hơi chuyển, nàng bỗng nhiên nghĩ tới một ý kiến hay.

“Tên lừa gạt, hay là như vậy đi. Chỉ cần ngươi nói làm cách nào khiến ta lâm vào choáng váng, ta xem như chuyện này chưa từng xảy ra”

Vương Khải vốn đang tính làm rùa rụt cổ cả buổi nghe vậy ánh mắt mở ra, nhìn chằm chằm vào đối phương.

“Đương nhiên là thật, bổn công chúa còn có thể lừa đảo một kẻ như ngươi không thành?”

Bị Vương Khải nhìn chằm chằm như vật cửu công chúa có chút xấu hổ, vội vàng lớn tiếng nói chuyện.

“Tốt, thực ra đó chẳng qua là một chút thủ đoạn ta tự sáng tạo, có thể khiến người tinh thần yếu hơn mình lâm vào choáng váng trạng thái trong vòng vài giây”

Vương Khải nghe thấy vậy liền lập tức nói ra, không chút giấu diếm.

Nhưng những người nghe được đều ánh mắt co rụt lại, có chút khiếp sợ nhìn về Vương Khải.

“Vương huynh, những gì ngươi nói là thật”

“Đương nhiên là thật, ta còn khinh thường nói đối chuyện này”

Vương Khải nghe vậy liền đáp lại, làm sao đám người một bộ nhất kinh nhất xạ dáng vẻ.

“Linh hồn bí thuật, trời ạ, không nghĩ tới ngươi còn biết loại thủ đoạn này”

Nhị hoàng tử nghe vậy có chút khiếp sợ, đối với Vương Khải càng thêm xem trọng.

Cửu công chúa một bên hoa mắt lóe sáng, ánh mắt bắt đầu đảo quanh nhìn qua là biết đang suy nghĩ không chuyện gì tốt.

Vương Khải lúc này mới chợt nhận ra, từ khi đến thế giới này hắn còn chưa một lần gặp phải linh hồn võ kỹ.

Ngay cả tông sư cường giả, lão già kia cũng chỉ đơn thuần sử dụng năng lượng cùng nhục thân đối chiến, linh hồn phương diện chưa từng sử dụng đến.

Hắn lúc đầu còn tưởng lão già này là sợ linh hồn bị thương, khó có thể chữa trị nên mới không dám sử dụng.

Nhưng xem ra trong chuyện này còn có một khả năng, đó là hắn thật sự không biết phương diện này.

Nhưng cũng không đúng, thế giới này võ đạo phát triển như vậy, ngay cả phương diện duy tâm cũng đã dụng chạm tới, làm sao phương diện linh hồn lại không biết sử dụng đâu.

Trầm tư một lúc hắn liền tìm ra được nguyên nhân, là khác biệt vũ trụ khiến cho mỗi thế giới có sự khác nhau.

Thế giới của hắn tiếp xúc rất nhiều chủng tộc, đụng độ rất nhiều địch nhân.

Có thân thể như sắt thép, khó có thể phó được phòng. Cũng có chủng tộc không tồn tại thân thể, chỉ đơn giản là một đoàn linh hồn, có thể miễn dịch tất cả vật lý công kích,….

Bất đồng địch nhân cần bất đồng thủ đoạn, vì thế các hệ phái tu luyện khác nhau cũng vì đó bắt đầu ra đời, không ngừng phát triển.

Còn thế giới này không tồn tại bên ngoài địch nhân, tiền nhân đi ra còn đường nào thì người đi theo chỉ cần dựa vào đó tiếp tục phát triển.

Dù cho có kẻ muốn khai phát ra con đường mới không chỉ yêu cầu ngộ tính cùng thiên phú nghịch thiên, bên cạnh đó còn phải chịu được áp lực chèn ép, truy sát săn giết của những tiền bối đi trước.

Cứ như vậy, đẩy độ khó chuyện này lên độ cao khó có người đạt được.

Dù cho hoàn thành những điều kiện trên, con đường mới này còn phải yêu cầu so với con đường trước càng thêm mạnh mẽ, càng thêm có tương lai.

Chỉ có như vậy mới lôi kéo được người khác vào trận doanh của mình, bắt đầu làm lớn làm mạnh.

Nếu như con đường của ngươi so với trước đây còn khó học, chiến lực lại còn không bằng hoặc chỉ hơn một xíu, như vậy có ai ngu xuẩn lựa chọn con đường của ngươi.

Muốn vượt sáng tạo một con đường mới nghe rất oai phong nhưng ai biết được có bao nhiêu khó khăn, còn đường trước trải qua bao nhiêu năm tháng tàn phá vẫn tồn tại, chắc chắn phải có lý do riêng của nó, không phải muốn nói vượt qua liền có thể vượt qua.

Hiểu rõ mọi chuyện sau, Vương Khải lúc này cũng hiểu ra đám người này làm sao lại đối với linh hồn võ kỹ lại bất ngờ như vậy.

Đơn giản vì nó quá quý hiếm, dù cho thế này ít nhiều cũng sẽ tồn tại một số thiên tài không tầm thường, chạm tới lĩnh vực này nhưng những người này chú định sẽ đi không xa, vì thế khiến cho linh hồn võ kỹ trở nên cực kỳ khan hiếm.

“Tên lừa đảo, có thể dạy cho ta chiêu này hay không? Chuyện trước đây giữa ta và ngươi xem như bỏ qua”

Đúng lúc này cửu công chúa lên tiếng, ánh mắt đầy mong chờ nhìn về phía Vương Khải.

Nhưng chưa chờ hắn nói gì, bên cạnh nhị hoàng tử đã lên tiếng trách móc:

“Không được, cửu muội, ngươi hiện tại cũng không còn nhỏ nữa, làm sao có vẫn còn tùy tính như vậy. Ngươi cũng không phải không biết linh hồn bí thuật đáng giá cỡ nào, dù là vương triều chúng ta cũng chỉ cất giữ vào môn”

“Ngươi làm sao có thể yêu cầu chuyện quá đáng như vậy, huống hồ chuyện vừa rồi ngươi cũng đã đồng ý kết thúc, làm sao có thể lật lọng”

Nhị hoàng tử một bên quát lớn, một bên đối với Vương Khải xin lỗi.

“Xin lỗi, vương huynh đệ. Tiểu muội ta tính tình ngang bướng, lại thêm từ nhỏ lại được phụ hoàng yêu thích không ai dám quản nàng khiến nàng mới không để ai vào trong mắt”

Vương Khải cũng bị nhị hoàng tử làm cho có chút sững sờ, nhưng sau đó cũng kịp thời phản ứng.

Nhìn ra được nhị hoàng tử này tuy nói vậy nhưng cũng là vị cửu công chúa, sợ nàng không biết phân tấc chọc tới hắn.

Qua chuyện này hắn cũng có thể xác định lại lần nữa, giá trị của linh hồn võ kỹ.

Bị nhị hoàng tử quát mắng như vậy, cửu công chúa lúc này cũng kịp phản ứng lại, nàng đây là nhất thời hồ đồ bị linh hồn bí thuật làm mơ màng đầu óc.

Tuy nhiên hiểu được nhưng cũng không có nghĩa là nàng sẽ chịu thua, hai mắt bắt đầu có chút đỏ lên như muốn khóc, ánh mắt có chút ngập nước nhìn về nhị hoàng tử.

Nhị hoàng tử nhất thời bị bộ dáng này của nàng làm cho tay chân luống cuống, hận không thể quất cho mình mấy cái tát.

“Là ta sai, ta không nên quát ngươi, là ta đáng chết, tiểu muội ngươi đừng có khóc a”

Nhìn bị hoàng tử một bộ muội khống, Vương Khải trong nhất thời có chút im lặng.

Vương Khải không tin một người như nhị hoàng tử không thể nhìn ra tiểu cô nương này là đang trang cho hắn, nhưng kẻ này vẫn là tay chân luống cuống vội vàng xin tha.

Nhìn thấy đối phương đầu hàng, cửu công chúa lúc này mới hài lòng thu lại thần thông.

Nhìn khi nhìn qua, nàng mới chợt nhớ ra xung quanh còn có người khác, cũng không phải chỉ có hai huynh muội như trước đây.

Nhất là tên lừa gạt kia vẫn còn đang dùng một bộ đầy hứng thú nhìn nàng, điều này khiến nàng kém chút xấu hổ ngất đi.

Lúc này nàng còn nhớ tới cái gì linh hồn bí thuật, chỉ hận không có một cái lỗ để chui vào, vĩnh viễn không ngoi đầu lên.

“Vậy, vậy ta xin phép cáo lui trước, chúc nhị ca đạt được thành tích tốt”

Nàng vội vàng đối với nhị hoàng thi lễ một cái, sau đó ba chân bốn cẳng rời đi, chỉ hận lúc này không thể biến thêm vài cái chân.

“Uy, nha đầu ngốc”

Đúng lúc này, một âm thanh kêu lên khiến nàng có chút căng cứng, tứ chi như người gỗ không thể động đậy.

Bỗng nàng cảm nhận có đồ vật gì được ném tới, theo bản năng nàng liền lấy tay chụp lấy.

Trên sách ghi mấy chữ [Loạn thần bí thuật], điều này khiến nàng có chút sửng sốt sau đó quay đầu lại nhìn đối phương.

Vương Khải thấy thế không mặn không nhạt lên tiếng, cứ như vừa vứt đi một món rác rưởi đồng dạng.

Nói cho đúng thì cái này đối với hắn quả thật là rác rưởi, cho hắn hắn còn ngại đồ chơi này chúi đít không sạch sẽ đâu.

“Thấy ngươi khát vọng cho vậy liền cho ngươi đi, lần sau ra đường cũng nên cẩn thận một chút, cũng may là ngươi gặp ta nếu không chỉ sợ bị bán còn giúp người ta đếm tiền đâu”

Nghe được lời này, chút cảm xúc lạ thường vừa xuất hiện đã bị nàng nháy mắt bóp tắt, loại người này tuyệt đối cả đời độc thân.

“Cảm ơn”

Từ trong kẽ răng rặn ra hai từ, sau đó nàng không chút do dự xoay người rời đi.

Nhị hoàng tử một bên thấy vậy có chút hâm mộ, linh hồn bí thuật nha, cả vương triều cũng không thể tìm ra vài môn.

Không nghĩ tới hôm nay cửu muội cứ đơn giản bị người đưa cho, hoàng toàn không tốn một chút công sức nào.

“Ngươi cũng muốn? Cho”

Vương Khải nhìn thấy nhị hoàng tử nước bọt kém chút chảy ra, liền không chút quan tâm ném ra một quyển sách.

Nhị hoàng tử kịp thời phản ứng lại, cẩn thận đỡ lấy, hai tay bắt đầu cẩn thận vuốt ve, như cứ thể sợ nó bị tổn thương một dạng.

Nhưng hắn cũng kịp thời khắc chế bản thân, đối với Vương Khải trịnh trọng thi lễ.

“Vương huynh, ân tình tặng bí thuật ta không có gì có thể báo đáp ngươi, chỉ cần ngươi vừa ý người nào trong phủ ta, cứ việc nói ta”

Vương Khải nghe vậy kém chút sặc chết, vội vàng khoát tay.

Bạn đang đọc Đỉnh cấp thiên phú,xuyên việt vạn giới sáng tác bởi balckdragon
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi balckdragon
Thời gian
Lượt đọc 28

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.