Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

67-Hợp tác

Tiểu thuyết gốc · 2075 chữ

Nhị hoàng tử ở một bên đem những gì thu hết vào mắt, vốn hắn còn tính nhanh chóng trở về cùng tiểu muội trò chuyện.

Hắn vừa rồi nghe nói nàng vừa bị người ức hiếp, đang tính nhanh chóng trở về tìm hiểu chuyện gì xảy ra.

Nhưng Vương Khải làm một trận như vậy, nhị hoàng tử nhất thời ném tiểu muội ra sau đầu.

“Không biết các hạ tôn quý đại danh, muốn gặp ta là vì lý do gì?”

Nhị hoàng tử ngăn đám thuộc hạ đang muốn động thủ lại, hai tay chắp quyền đối với Vương Khải thi lễ.

Vương Khải thấy thế cũng chắp tay đáp lại, người ta lễ phép như vậy hắn đương nhiên cũng không thể thất lễ.

Vương Khải cũng không muốn nói những lời khác sáo trống rỗng kia, mà dù cho muốn nói hắn cũng không biết vì thế liền trực tiếp vào thẳng vấn đề.

“Ta muốn gặp điện hạ là vì có chuyện muốn nhờ, hy vọng điện hạ có thể giúp một tay”

“Ồ, là chuyện gì, nếu như có thể ta cũng không ngại giúp ngươi một chút”

“Ngài biết chuyện truyền tống trận sao?”

“Ta hiểu rồi, ngươi là muốn sử dụng truyền tống trận?”

Nhị hoàng tử nghe vậy làm sao không hiểu, trực tiếp liền đoán được mục đích của Vương Khải.

Vương Khải cũng thành thật gật đầu, ánh mắt mong chờ nhìn về đối phương.

“Chuyện này có chút khó khăn, truyền tống trận không phải ta có thể làm chủ, đừng nói là ta, dù là đại ca ta cũng chỉ có thể bất lực”

“Không còn cách nào khác sao?”

Vương Khải nghe vậy liền cũng không có nhiều bất ngờ, dù sao truyền tống trận cũng không phải vật tầm thường, một hoàng tử làm sao có thể làm chủ.

Nhưng hắn vẫn không cam lòng hỏi lại, hy vọng còn có biện pháp khác.

Nhị hoàng tử nghe vậy liền hơi trầm ngâm suy nghĩ, bỗng ánh mắt hắn hơi sáng lên, con người đảo một vòng sau đó đối với Vương Khải cười nói.

“Cũng không phải không còn cách, một là ta có thể đề cử ngươi cho phụ hoàng, chỉ cần ngài nhìn trúng thực lực của ngươi ngươi sẽ có cơ hội”

“Cần ta làm những gì?”

Vương Khải nghe vậy cũng không vội vàng kinh hỷ, ngược lại tỉnh táo hỏi lại.

Trên đời này làm gì có chuyện tốt như vậy, nhất đó vẫn là vua của một nước.

Quả nhiên đúng như hắn suy đoán, chỉ thấy nhị hoàng tử nói tiếp:

“Không cần nhiều, chỉ cần ngươi giao ra một số tài nguyên nhất định, kèm theo điều kiện vì Bạch hổ vương triều ta làm một chuyện liền có thể”

Vương Khải nghe vậy liền lập tức bỏ qua phương pháp này, bình tính đáp:

“Cách này ngươi cũng biết không thể nào, nếu là như vậy ta cũng không cần tìm đến ngươi. Nói cách thứ hai đi”

“Cách thứ hai nha, ngươi chỉ cần giúp đỡ ta, lấy tư cách là người của ta tham gia một bí cảnh liền có thể”

“Bí cảnh? Cái này bí cảnh còn cần bao lâu có thể mở ra?”

Vương Khải nghe vậy có chút cau mày hỏi lại, bí cảnh, đồ chơi này hắn xông xáo giang hồ cũng nghe qua.

Nhưng mỗi bí cảnh đều do một đại thế lực nắm giữ trong tay, hắn cũng chỉ là từng nghe qua, còn chưa lần nào được gặp mặt.

Nghe nói bên trong có rất nhiều tài nguyên tu luyện, võ học, thần công, chỉ cần ngươi đủ may mắn có thể nhất phi trùng thiên, cá chép hóa rồng cũng không phải không có khả năng.

Vương Khải đương nhiên cũng rất sẵn sàng tham gia, tuy nhiên với điều kiện không cần chờ đợi thời gian quá dài.

“Cũng rất nhanh thôi, khoảng tầm nửa năm nữa nữa”

Nhị hoàng tử thấy Vương Khải có chút động tâm liền lập tức tăng giá.

“Hơn nữa chỉ cần ngươi giúp ta đạt thành tích cao, những gì ngươi lấy được bên trong bí cảnh ta có thể làm chủ đều cho ngươi”

Vương Khải mặc dù hơi tâm động nhưng vẫn tính cự tuyệt, không nghĩ tới nhị hoàng tử người này chưa chờ hắn lên tiếng đã chủ động nói trước.

Nghĩ nghĩ Vương Khải cuối cùng vấn đồng ý, dù sao nửa năm mà thôi, đối với hắn hiện tại cũng chỉ là một chút không có ý nghĩa thời gian.

Cuối cùng Vương Khải cùng nhị hoàng tử song phương hợp tác, đạt được kết quả mong muốn song phương đều hết sức vui vẻ.

Nhị hoàng tử còn mời Vương Khải đi tới tửu quán ăn mừng hai người hợp tác, phải đến sáng mai mới bắt đầu trở về.

Vương Khải hiện tại trên danh nghĩa là thủ hạ của nhị hoàng tử, vì thế hắn cũng chuyện phủ đệ của nhị hoàng tử ở lại.

Nhìn thấy cuộc sống xa hoa, cơm bưng nước rót Vương Khải cũng có chút cảm khái thật xa hoa.

Tuy nhiên nếu chìm đắm trong an nhàn hưởng lại, chắc chắn còn đường phía trước sẽ bị phá hủy.

Vương Khải tử nhủ điều này trong lòng, sau đó hắn an tâm hưởng thụ cuộc sống xa hoa trụy lạc này.

Bên khác, nhị hoàng tử đối với biểu hiện của Vương Khải đều để vào trong mắt nhưng cũng không nói gì.

Mặc kệ người này tính cách như thế nào, chỉ cần giúp hắn đạt hạng nhất trong bí cảnh lần này liền có thể.

Thật ra bí cảnh lần này cũng không đơn giản, đây có thể tính là một lần tuyển chọn, người biểu hiện xuất sắc lần này rất có thể trong tương lai sẽ kế thừa ngôi vua.

Chính là thế lần này các hoàng tử, công chúa đều đang điên cuồng kéo người, chiêu mộ cao thủ trong giang hồ vì mình hiệu lực, ý đồ thể hiện hết mình trong bí cảnh lần này.

Vương Khải có thể nháy mắt dễ dàng chế trụ thuộc hạ của hắn, điều này cũng đã thể hiện ra thực không tầm thường.

Phải biết có thể trở thành thủ vệ bên cạnh hoàng tử cũng không phải ai cũng có thể làm được, đầu tiên tu vi chí ít cũng phải là tiên thiên, hơn nữa chiến lực trong cùng giai cũng phải được tính là nổi bật.

Có lá bài tẩy này trong tay, hắn đối với lần thí luyện này càng có lòng tin.

Trở về với Vương Khải.

Hắn sau một thời gian chìm đắm trong cuộc sống xa xỉ cuối cùng cũng đã phát chán, nhưng hiện tại cũng không còn chuyện gì có thể làm, chỉ có thể đơ người ra một chỗ.

Nhưng một ngày Vương Khải chứng kiến hai tên thủ hạ của nhị hoàng tử luận bàn với nhau, không biết chạm đến dây thần kinh nào của hắn khiến hắn bỗng hứng thú chỉ bảo người tu luyện.

Thế là mấy ngày sau, hắn đem mấy tên thủ vệ của nhị hoàng tử đánh một lượt, lấy danh đẹp là giúp nhị hoàng tử huấn luyện thuộc hạ.

Thế là địa ngục của đám người này bắt đầu, cả ngày đều bị song trọng tra tấn, từ thể xác đến linh hồn.

Vương Khải hắn không chỉ biết cách đánh người đau mà không gây trọng thương, hơn nữa đối với kỹ năng của đám người hắn chỉ cần lướt qua liền có thể hiểu rõ, thậm chí nâng cấp, cải tiến lên level cao hơn.

Sau đó nhìn lại đám người này, trong mắt hắn chả khác nào là đang dạy cho một đống ngu đốt.

Hắn cũng không cần biết ngươi là người nào, trực tiếp mở miệng mắng lên.

Nếu như bình thường đám người bị mắng cũng không thèm để ý, thậm chí sẽ kinh thường chửi trong lòng.

Nhưng hiện tại Vương Khải không chỉ một bên chửi một bên thể hiện ra, điều này khiến một đám người hoài nghi nhân sinh, bắt đầu tự nghĩ lại bản thân thật sự phế vật như lời người này nói sao?.

Nhị hoàng tử đối với chuyện này cũng nghe nói qua, lúc đầu hắn cũng muốn ra mặt ngăn cản chuyện này, dù sao những người này đều là tâm phúc của hắn, có thể vì hắn sẵn sàng đi chết loại kia.

Hắn đương nhiên sẽ không để đám người bị Vương Khải như thế dày vò, nhưng sau khi phát hiện trải qua Vương Khải huấn luyện về sau, chiến lực có thể dùng mắt thường tăng vợt hắn liền lập tức ngậm miệng.

Thậm chí còn hận Vương Khải không thể dùng càng nhiều thời gian hơn huấn luyện đám người, chút thời gian này thì thấm vào đâu a.

Nhưng cuối cùng hắn vẫn là không mở miệng, qua chút thủ đoạn này liền có thể nhìn ra được người này đáng sợ đến mức nào.

Lỡ may không cẩn thận chọc người này không vui, quay người bỏ đi hắn chắc khóc chết.

Thế là Vương Khải những ngày tiếp theo trải qua đầy khoái hoạt, sáng có người hầu hạ đến tận răng.

Trưa chiều nhàm chán không có chuyện gì làm thì chạy tới đánh người, tìm một ít ác thú vị.

Có đôi lúc hắn cũng sẽ ngâm mình trong thư tịch, tìm hiểu kỹ hơn về văn hóa của thế giới này.

Nhị hoàng tử đối với Vương Khải cũng hết lòng đáp ứng, muốn gió được gió, muốn mây được mây, chỉ sợ khiến đại gia này không hài lòng quay người bỏ đi.

Thời gian nháy mắt trôi qua nửa năm, ngày bí cảnh chuẩn bị mở ra cũng sắp tới.

Vương Khải cùng đám người nhị hoàng tử ngồi trên xe ngựa, được đưa vào hoàng cung.

Nơi này thủ vệ sâm nghiêm, hơi đi một khoảng cách liền có một tên tiên thiên cao thủ trong bóng tối ẩn nấp.

Vương Khải cảm nhận được điều này cũng không khỏi cảm thán, Bạch hổ vương triều không hổ là quốc gia có thể cai trị một đại lục.

Tiên thiên cường giả mà giang hồ kính trọng, hiện tại trong hoàng cung cũng chỉ có thể làm một tên thủ vệ trong bóng tối ẩn nấp, chênh lệch địa vị này cũng quá lớn rồi đi.

Tiên thiên nhiều như vậy, thử nghĩ liền có thể biết trong hoàng cung chỉ sợ có không ít tông sư cao thủ.

Lão già kia có thể nằm trong số người này, Vương Khải trong lòng hơi suy nghĩ.

Nghĩ thử cũng phải, hắn mấy năm trước làm ra động tính lớn như vậy, Bạch hổ vương triều làm sao có thể không để.

Lão già kia rất có thể là người của triều đình phái tới, có thể muốn đối với hắn sử dụng một số thủ đoạn.

Nhưng không nghĩ tới hắn chiến lực lại mạnh như vậy, đem lão già đánh răng rơi đầy đất.

Sau này cũng không còn có người tìm đến, rất có thể là đã từ bỏ đối phó với hắn, hoặc cũng có thể là muốn đối phó với hắn nhưng lại không tim được người.

Dù sao thủ đoạn của hắn cũng không phải ăn chay, muốn thần không biết quỷ không hay thay đổi thân phận cũng quá đơn giản.

Điều là hắn trầm tư là, liệu nơi này có lục địa thần tiên tồn tại hay không, nhưng hắn đoán chỉ sợ khả năng lớn là có.

Chỉ là có bao nhiêu người mà thôi, lấy nội tình của Bạch hổ vương triều không thể tạo ra một vị lục địa thần tiên cái này cũng quá giả đi.

Dù sao từ tông sư đột phá lục địa thần tiên độ khó cũng không tính quá lớn, chỉ cần hơi có một chút thiên phú liền có thể đột phá, chí ít hắn tự cho là như vậy.

Nếu để những người khác biết được hắn suy nghĩ gì, chỉ sợ sẽ cùng hắn liều mạng.

Bạn đang đọc Đỉnh cấp thiên phú,xuyên việt vạn giới sáng tác bởi balckdragon
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi balckdragon
Thời gian
Lượt đọc 36

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.