Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

66-Gặp mặt nhị hoàng tử

Tiểu thuyết gốc · 2031 chữ

Đúng lúc này, một âm thanh khiến không khí căng thẳng trong phòng bỗng nhiên bị hóa giải.

“Hahaha, hôm nay là ngày lấy rượu luận giang hồ, không biết mấy vị đại hiệp có thể hay không cho ta đây một bộ mặt”

Người nói tràn đầy tiếu ý, nhưng nghe được lời này một đám người cũng chỉ có thể hừ lạnh một tiếng, sau đó ngồi xuống.

Nam tử mặc trường bào màu đen nghe thấy vậy cũng hơi thu lại trên mặt kiêu ngạo, đối với người đến hơi thi lễ sau đó mới tìm tới một chỗ ngồi xuống.

Người đến không ai khác ngoài nhị hoàng tử, cũng chỉ có hắn mới đầy đủ mặt mũi khiến một đám không sợ trời không sợ đất hơi thu liễm một chút tính tình.

Mặc dù nói là cao cấp thế giới, võ lực làm vua, có đầy đủ sức mạnh liền có thể muốn làm gì thì làm.

Thế nhưng cũng phải nắm được sức mạnh mới được, một đám người này dù là góp chung một chỗ cũng không đánh lại một vạn binh lính tinh nhuệ.

Hơn nữa Bạch hổ vương triều có thể một mình cai quản cả một châu lục, nói không có siêu cấp cao thủ chắc chắn sẽ không có người tin tưởng.

Nhị hoàng tử thấy thế mới hài lòng gật đầu, từ từ bước lên chủ vị.

“Các vị, hôm nay ta mời mọi người đến đây là vì muốn cùng các vị trò chuyện một số chuyện lý thú trên giang hồ, tiện đây có thể giao lưu võ học, kết bạn với nhau”

Sau đó là một loạt lời khác sáo, một đám người thổi qua thổi lại Vương Khải một bên có có chút im lặng.

Đúng lúc này, Vương Khải có ánh mắt đang dò xét chính mình liền quay người nhìn lại.

Khi nhìn thấy thân ảnh quen thuộc kia, hắn có chút sững sờ, khóe miệng có chút giật giật nở một nụ cười đầy miễn cưỡng.

Thân ảnh chính là tiểu cô nương nữ giả nam trang bị hắn mượn tạm thiệp mời kia, không biết nàng làm cách nào lại lẻn được lên thuyền.

Hắn xem như chưa nhìn thấy gì, một mặt đạm nhiên uống rượu thưởng thức mỹ thực.

Nhìn thấy Vương Khải phản ứng như vậy, nữ tử có chút cắn răng, hận không thể lập tức lao lên một kiếm chém chết tên lửa đảo này.

Nhưng cuối cùng nàng vẫn kiềm chế, hiện tại nơi này cũng không phải nàng có thể tùy ý muốn làm gì thì làm.

Sau một hồi trò chuyện, nói đến không ít bát quái trên giang hồ, Vương Khải một bên vừa ăn uống vừa hóng chuyện vẻ mặt tràn đầy hưởng thụ.

Hơn 1 tiếng thời gian chỉ dành để trò chuyện, cuối cùng cũng đến tiết mục hắn chờ mong nhất.

Luận võ! Mặc dù hiện tại thực lực của hắn những võ học này đã không còn có thể mang lại cho hắn giá trị tham khảo.

Nhưng hắn chủ đánh một cái vui mắt, giống như trước đây hắn bắt mấy con kiến để cho chúng nó tự đánh lẫn nhau, mặc dù những con kiến này hắn có thể một ngón tay nhấn chết, nhưng hắn vẫn say sưa ngồi xem.

Hiện tại cũng giống như vậy, chút vui thích này người ngoài khó mà hiểu được.

Ở đây hầu hết đều là người trẻ tuổi, tên tuổi trên giang hồ cũng đều rất nổi danh, có không ít người bị người đời đem ra so sánh với nhau.

Có thể ban đầu sẽ không mấy hứng thú, nhưng bị đem ra nói chuyện lâu ngày chắc chắn sẽ có chú ý.

Nếu là bình thường cũng là thôi đi, hiện tại có cơ hội đương nhiên sẽ không thể bỏ qua cơ hội này.

Nhìn một đám thái kê đánh nhau, Vương Khải một bên vừa ăn uống vừa thưởng thức vô cùng tự tại.

Trong những người có không ít người dù là hắn cũng không thể không công nhận, thiên phú có chút tài năng.

Nhưng nhìn nhiều mãi hắn cũng có chút nhàm chán, đang lúc hắn không biết khi nào kết thúc tiết mục có chút nhàm chán này, một nam tử đứng lên đối với nam tử ma giáo khiêu chiến.

“Ma đầu, có gan cùng ta so đấu một trận”

Nam tử trường bào màu đen nhắm mắt dưỡng thần nghe vậy từ từ mở mắt, nhìn thấy có người khiêu chiến mình liền hơi nhếch miệng, có chút khinh thương đáp lại.

“Một tên phế vật như ngươi cũng có tư cách khiêu chiến ta, về nhà luyện thêm mấy năm nữa đi”

“Ngươi…”

“Vậy nếu như đổi lại là ta thế nào”

Đúng lúc này, một người cũng cầm kiếm đứng lên, khí thế trên người không chút che giấu thả ra.

Nam tử nhìn thấy người đứng lên sau này ánh mắt có chút hơi nhếch lên, cũng không đáp lại mà từ từ đứng dậy.

Hai người nháy mắt bay lên sàn đấu, song phương đối lập.

Nhị hoàng tử nhìn thấy cảnh này cũng chút hứng thú, ánh mắt có chút chờ mong nhìn xuống phía dưới.

Đám người xung quanh thấy cảnh này cũng hơi lui về phía sau, để ra chỗ trống lớn hơn cho cả hai giao thủ.

Hai người không nói không rằng, tuy nhiên khí thế trên người lại ầm ầm bộc phát.

Cả hai vậy mà đều đạt tới tiên thiên cảnh, hơn nữa khí tức hai người đều cực kỳ hùng hậu, đều là cường giả ở cảnh giới này nhiều năm.

Một người như cương liệt như gió, kiếm ý sắc bén tỏa ra, một người như ma yên sâu thẳm, như hung thú muốn ngắm người mà phệ.

So đấu khí thế một lúc, không phân ra thắng thua, hai người đều ăn ý thu lại khí thế, thân ảnh nháy mắt biến mất.

Khi xuất hiện đã là ở phía ngoài thuyền, nháy mắt bắt đầu lao vào giao chiến.

Vương Khải một bên quan chiến hăng say, không để ý tới ánh mắt muốn giết người của một tiểu cô nương nào đó.

Hai người chiến lực đều rất mạnh, thực lực song phương lại ngang sức ngang tài, hiện tại chỉ có thể xem xem thủ đoạn của người nào càng đáng sợ mà thôi.

Nam tử cầm kiếm thân mang kiếm ý, chiêu chiêu chí mạng, một bộ muốn chém giết hắc y nam tử.

Hắc y nam tử một thân ma khí ngập trời, mỗi một quyền một cước đều ẩn chứa sơn cân chi trọng, hơn nữa ma khí còn có thể ăn mòn kiếm ý, trong nhất thời nam tử cầm kiếm bắt đầu rơi vào thế hạ phong.

Hiện tại thế cục mọi người cũng có thể nhìn ra được, nam tử cầm kiếm nếu không còn thủ đoạn khác thì thua cuộc cũng chỉ là vấn đề thời gian.

Trái lại hắc y nam tử càng đánh càng mạnh, ma khí bao trùm khắp một mảnh trời, nhìn qua khiến người có chút run sợ.

Vương Khải cảm nhận được ma khi này có chút nhíu mày, hơi cảm giác có chú quen thuộc nhưng cũng không nhớ rõ, nhất thời không nghĩ tới hắn cũng bỏ chuyện này ra sau đầu.

Nam tử cẩm kiếm đối với chuyện này làm sao không biết, chỉ là hắn càng đánh càng kinh hãi, đối thủ quả thật quá khó chơi, càng đánh càng hung mãnh.

Hắn cũng biết, nếu như còn không sử dụng ra át chủ bài chỉ sợ sẽ không còn cơ hội.

Mượn lực đạo bị đánh bay ra xa, kiếm ý trên người nam tử bắt đầu bùng nổ, kiếm ý lan tràn ra khắp thiên địa, hư ảnh một thanh kiếm xuất hiện phía sau lưng nam tử cầm kiếm.

Toàn bộ năng lượng đều truyền vào kiếm trong tay, hư ảnh cùng thanh kiếm đang cầm trong tay nhất thời hợp hai làm một.

Cảm nhận được năng lượng cuồng bào trong thân kiếm, nam tử cũng không chút do dự chém ra một kiếm.

Một kiếm chém ra, một đạo kiếm khí như trường hồng chém tới, dùng tốc độ nhanh như chớp đi chuyển.

Hắc y nam tử nhìn thấy cảnh này cũng có chút cau mày, một kiếm này đã có thể đối với hắn sinh ra uy hiếp.

Nhưng sau đó lông mày cũng hơi dãn ra, uy hiếp cũng chỉ là uy hiếp mà thôi, muốn đánh bại hắn một chiêu này còn kém rất nhiều.

Đúng lúc hắn hiện tại thực lực cũng có chút nắm chắc, thể hiện ra bên ngoài một ít thủ đoạn cũng không là vấn đề, không những thế còn có thể thể hiện ra ma giáo cường đại, lôi kéo một số cao thủ trên giang hồ đầu nhập.

Ma khí trên người hắn bắt đầu co rút lại, bắt đầu tích tụ tại cánh tay phải hắn.

Nhất thời, cánh tay hắn bị ma khi bao trùm, nhìn qua chẳng khác nào là cánh tay của ác quỷ.

nhìn thấy kiếm ý sắp chém tới, hắc y nam tử không chút do dự đánh ra một quyền.

Kiếm ý cùng ma khí trên bầu trời bộc phát, song phương kéo dài vài giây rồi biến mất.

Mọi người lúc này mới nhìn rõ tình hình trận chiến, Hắc y nam tử trên thân xuất hiện một vết chém, từ vết thương đang không ngừng chảy máu.

Tuy nhiên máu từ vết thương rất nhanh nhưng chảy, ma khí bao trùm lấy vết thương.

Tuy trên người mang thương, nhưng khí thế hắc y không giảm phản tăng, ma khí vẫn không chút nào suy yếu.

Ngược lại nam tử cầm kiếm, sau khi chém ra một kiếm kia cũng đã đến mức sức cùng lực kiệt, tinh thần uể oải, hiện tại cũng chỉ chống đỡ một hơi muốn phân ra thắng bại.

Nhìn thấy cảnh này cuối cùng vẫn là không chịu đựng được, trên không trung ngất đi ngã xuống mặt sông.

Những người khác thấy thế liền lập tức có người lao ra đỡ lấy, tất cả mọi người kính sợ nhìn hắc y nam tử đang đứng trên trời.

Không ít người nhìn thấy cảnh này ánh mắt hơi lấp lóe, trong lòng nảy sinh một ít suy nghĩ.

Hắc y nam tử từ không trung bước xuống, thản nhiên đi tới vị trí vừa rồi ngồi xuống.

Đám người cũng trở về vị trí cũ, bắt đầu nhỏ giọng trò chuyện.

Sau trận chiến này, mọi người quan sát mấy trận chiến phía sau cũng không còn nhiều hưng phấn như trước.

Nhị hoàng tử thấy thế cũng cảm giác có chút nhàm chán, vì thế cũng sớm kết thúc yến hội.

Chờ mọi người rời đi hết, nhị hoàng tử cùng đám tùy tùng bắt đầu rời đi, nhưng đi được một đoạn một nam tử bỗng nhiên dơ tay ngăn cản đám người, đối với trong bóng tối hét lớn.

“Kẻ nào ở đó, ẩn núp chỗ này là muốn làm gì”

Đám người nghe vậy thần sắc cũng lập tức cảnh giác, bắt đầu rút vũ khí trong tay hướng về trong bóng tối đề phòng.

“Không cần cảnh giác, ta đến là có một số chuyện muốn cùng nhị hoàng tử trò chuyện, tuyệt không có một chút ý xấu”

“To gan, nhị hoàng tử là người nào mà ngươi cũng có thể gặp hay sao?”

Vương Khải từ trong bóng tối đi ra, hơi thở dài ra một hơi.

Sau đó hắn đột nhiên biến mất, khi xuất hiện đã đứng cạnh bên cạnh nam tử kia vỗ vỗ vai của người kia.

Bị Vương Khải tới một chiêu như vậy, nam tử có chút sợ hãi, mồ hôi lạnh bắt đầu điên cuồng chảy ra.

Bạn đang đọc Đỉnh cấp thiên phú,xuyên việt vạn giới sáng tác bởi balckdragon
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi balckdragon
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 37

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.