Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhân Cảnh 5 tầng, ngự kiếm

Tiểu thuyết gốc · 1342 chữ

Ân ái nam nữ kết hợp song tu, tuy giống như " ma giáo " , thế nhưng thực lực mạnh hơn, nói gì cũng đúng, nhiều giáo phái được cho là chính đạo cũng âm thầm làm vậy cả, đó là người dưng nước lã mà cưỡng ép. Nhưng phương pháp này thực hiệu quả gần gấp đôi song tu bình thường, lại vô cùng thích hợp cho phu thê song tu.

Minh Hà tự tin điều khiển thanh kiếm như làm bằng thủy tinh vậy, mỏng manh, dễ vỡ.

Hắn muốn mình có thể khống chế thật chuẩn !

Thanh kiếm xoay vài vòng, uốn lượn bay tới bên cạnh hắn.

- Phu nhân ?

Tô Bích Dao đã chờ sẵn phía sau,chăm chú nhìn Minh Hà.

- Ah...

Nàng thất thần bị hắn bắt gặp ,có hơi xấu hổ, khẽ gật đầu liền tiến lại bên cạnh.

- Chàng và ta thử đánh một trận ?

Minh Hà nhìn nàng, cười khổ, một ngàn trận chưa đánh được hai trăm, trận nào cũng là ăn hành bầm dập, bây giờ lại trực tiếp đấu với người phong độ vững vàng nhất ?

- Được.

Hắn không có từ chối.

Ăn hành thì ăn hành, vì ăn hành nên hắn mới rõ ràng mình có nhiều thiếu xót. Đánh vượt cấp, hắn không hi vọng thắng, nhưng chắc chắn sẽ cố gắng tránh né , bất ngờ phản công . Nếu là tử địch, hắn sẽ có suy nghĩ khác.

Hai người đầu tiên cọ xát về chiêu thức cận chiến đơn thuần, không dùng đến linh lực.

Minh Hà cũng hơi bất ngờ, Tô Bích Dao nàng hay dùng kiếm , vậy mà khả năng tay đôi cũng thật ghê gớm.

Minh Hà vươn tay tới, hai ngón tay hóa kiếm như muốn đâm thủng tim nàng. Áp bách là thế, thế nhưng đến gần liền hóa lại thành trảo , nắn nhẹ gò bông đào nhô cao của nàng.

Minh Hà cảm giác không ổn, 2 chân khép chặt , xém chút bị nàng tách ra, tung cước đá hỏng báu vật rồi.

- Phu nhân, nàng tính mưu sát sao ...

Tô Bích Dao trên mặt hoàn toàn vui vẻ, nụ cười tươi rạng , cơ mà cũng không ngừng đánh .

Minh Hà kẹp được chân nàng, một tay bắt lấy cổ chân nàng, nếu thực coi nàng là tử địch, chân này nhất định sẽ phế...

Có điều, hắn cũng sẽ sắp ăn một cước lủng đầu rồi, Tô Bích Dao vặn mình, 1 cước cao quét ngang đầu hắn. Minh Hà hơi thả lỏng, người nghiêng về phía sau, nhân cơ hội, tay còn lại vòng qua ,khóa lấy 1 tay nàng.

- Phu nhân,...ha...

Minh Hà trêu chọc nàng, hít hà mùi hương dịu nhẹ trên tóc nàng.

Tô Bích Dao thoáng mềm nhũn, chút nữa quên mất còn đang đánh, cùi chỏ giật mạnh, hướng tới cổ hắn.

- Ách...

Minh Hà vội buông chân nàng , đỡ lấy đòn vừa rồi.

Chân trần nàng đạp nhẹ vào bụng hắn,cả người lộn lại phía sau Minh Hà,giống như được hắn cõng,nhưng là đôi chân trần nàng đạp trên lưng Minh Hà , bàn tay thướt tha mát rượi rà trên ngực hắn mấy cái.

Tính ra thì hắn có thể gẫy xương sống rồi.

- Tiếp tục .

Hơi thở thơm dịu phả vào tai hắn, còn kèm theo một nụ hôn lên má để khuyến khích.

Vẫn là như vậy, nàng xem hắn thế nào phá giải thế công này đây.

Minh Hà thả lỏng, mặc cả người đổ xuống phía sau. Tô Bích Dao liền buông lỏng, mà hắn lúc này phản xạ nhanh đến kinh ngạc, đỡ lấy nàng trong lòng, để Tô Bích Dao ôm lấy cổ hắn.

- Hừm, coi như chàng biết điều , không đánh nữa, không đánh nữa...

Tô Bích Dao biết, dù có đánh nữa thì cũng sẽ như vậy.

- Hehe, thân công phu này đâu dành để đối phó phu nhân được !

- Chàng dẻo mép !

Minh Hà cười , coi như nó là một lời khen, cũng tự giác nhận lấy phần thưởng của mình, cúi xuống hôn lên má nàng một cái " chụt "

Tô Bích Dao nằm trong vòng tay hắn trở lại phòng.

Ân ái quả là có sức hút mãnh liệt ah, cũng giống chất gây nghiện vậy. Cơ mà Tô Bích Dao sắp lại tu luyện trường kì, vậy nên phải chăm chỉ cày cấy ah.

- Ân, mẹ nuôi, đây là ?

- Những thứ con yêu cầu, tất cả đã làm xong hết rồi.

Hà Ngọc Ly đưa cho hắn 2 chiếc nhẫn. Hắn định hỏi nàng, cơ mà ánh mắt nàng như bải hắn cứ nhìn thử xem.

Giống như có 2 phiên bản, một phiên bản cày chay và một phiên bản nạp vip tối đa.

Một bên chế tác bằng vật liệu hắn mua, mức trung bình, còn lại chế tác bằng vật liệu hiếm, độ tinh xảo cũng cao hơn rất nhiều, để yên một chỗ cũng tỏa ra hào quang đỏ kim.

Hắn lấy ra bộ giáp đen , đưa cho Hà Ngọc Ly.

- Khụ, thực ra là con chỉ cần một bộ mà thôi, những bộ khác là dành cho mọi người.

Hà Ngọc Ly tưởng chừng hắn chuẩn bị cho sau này, ai dè là chuẩn bị cho các nàng. Hà Ngọc Ly cũng liền nhận lấy. Đứa con này nàng không có nhận lầm ah ! Nàng cũng rõ ràng, bộ giáp này dựa theo thiết kế của Minh Hà mà chế tác, cũng đã được thử nghiệm, những kim loại phi thường bền bỉ và quý hiếm lại được đan dệt nhiều lớp mà hóa thành khối, người chế tác tuy mất phân nửa tinh lực, nhưng ngược lại cũng cầu được chế tác một bộ dành riêng cho hắn.

Lớp giáp đen bao phủ kín lấy Hà Ngọc Ly . Linh lực trong người nàng tràn ra, kích hoạt bộ giáp.

Chính tên chế tác kia cũng kiểm nghiệm , thực có thể thoải mái chống được đòn toàn lực của người truyền linh lực vào, cũng có nghĩa là đồng cảnh giới, nàng không chết được , trừ những phương pháp tấn công đặc thù vào tinh thần, hồn phách.

- Bây giờ ta hiểu sao hắn kích động như thế rồi.

- Mẹ nuôi, bộ này gửi cho mẹ con được chứ ?

Minh Hà ngắt suy nghĩ của nàng. Hà Ngọc Ly khẽ cười, đắc ý :" Tất nhiên là được rồi ! Mẹ con dù nhiều bảo bối, nhưng bảo bối phòng ngự thì hơi ít "

" Nguyệt tỷ, tỷ đúng là may mắn!"

Hà Ngọc Ly thật muốn giành Minh Hà với nàng mà !

Hà Ngọc Ly, Minh Nguyệt đủ sức để mặc chúng, chẳng ai dám cướp cả, còn hắn thì khác, bản thân nhỏ yếu, vẫn là sài đồ lỏm, bất khả kháng mới sài hàng xịn, nếu không chẳng khác nào nai con hiện thân giữa bầy sói.

Tô Bích Dao lại đã bắt đầu tu luyện, đợi nàng kết thúc liền đem cho nàng sau.

Minh Hà lấy ra một bộ 36 cây phi đao thon dài ,nhọn hoắt ,dùng tinh thần khống chế chúng lượn quanh bản thân mình.

Đặc biệt là chúng có thể ghép thành một cự kiếm khá lớn.

Minh Hà cũng bắt đầu làm quen với món vũ khí mới này.

Những món đồ này cho hắn cảm giác thao tác, điều khiển, mọi cảm giác đều tốt hơn vậy, độ chính xác cũng cao hơn rất nhiều.

- Kiếm !

36 phi đao ghép thành cự kiếm, Minh Hà nhảy lên đứng trên cự kiếm , linh lực thôi thúc, tinh thần diều khiển cự kiếm lượn vòng vòng.

- Mẹ nó, đã !

Cảm giác bay quả thực quá đã, so với nhảy dù bị gò bó bởi dù lớn và hướng gió thì việc cưỡi kiếm bay lượn sướng khoái hơn nhiều !!!

Bạn đang đọc Dị Giới Chạn Vương sáng tác bởi QuyLuongThien
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi QuyLuongThien
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 16

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.