Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tinh thần khống chế

Tiểu thuyết gốc · 1861 chữ

Minh Hà chăm chỉ rèn luyện, sáng hút linh khí chiều ngồi đọc sách, tối ôm vợ ngủ. Hắn chẳng ham hố gì mấy cái cơ duyên sống chết cả. Hắn cũng sợ chết ah.

Thay vì kiếm tìm cơ duyên do tài nguyên thiếu thốn kia, hắn cần cân nhắc và hoạch định hướng cho chính mình trong tương lai .

Đại khái, người tu hành được chia thành 2 trường phái, một là luyện thể , hai là tinh thần. Người luyện thể có kĩ năng cận chiến cực mạnh, ngược lại người tu tinh thần sẽ có ưu thế lớn về khoảng cách giao đấu.

Suy cho cùng, trường phái nào cuối cùng cũng phải cần có một tinh thần đủ lớn để phát triển lớn mạnh và đột phá sau này.

Thể chất dù mạnh mẽ thì cũng sẽ có một giới hạn nhất định nào đó. Mà tinh thần có thể không ngừng phá vỡ giới hạn, phát triển vô hạn, nhưng với điều kiện thể chất đủ mạnh để chứa đựng tinh thần đó.

Minh Hà cũng bắt đầu thử tìm hiểu về cách điều khiển tinh thần, cho dù không có thiên phú, nhưng trước sau đều sẽ cần, chuẩn bị trước vẫn tốt hơn.

Điều khiển tinh thần được chia làm ba giai đoạn : Tập trung ý thức - Phóng xuất tinh thần- Điều khiển tinh thần.

Minh Hà chăm chú tập trung nhìn vào một điểm giả định trước mắt, bất ngờ như thấy nó khẽ giao động một điểm.

Hắn bất ngờ vì thành công ngay từ lần đầu tiên.

Thế nhưng, khi thử lại liền thất bại, điểm trước mắt không có chút động tĩnh nào, cảm giác cũng không giống khi trước.

Sau hồi lâu, Minh Hà cảm thấy đầu hoa mắt choáng, không khỏi dừng lại.

Hắn đẩy linh lực lên lòng bàn tay, linh lực hóa thành quả cầu xoáy tít.

Minh Hà có chút cảm giác nào đó không nói thành lời, giống như người đi trong đêm, mò mẫm từng chút một, như vừa nhìn được một đoạn phương hướng.

Hắn ngồi dậy, làm lại !

Minh Hà tiếp tục kiên trì.

Hắn không biết, mình cứ vậy mà tu luyện thăng tiến đến Nhân Cảnh .Lúc đột phá hắn mới giật mình thanh tỉnh. Cứ liên tục nghiền ngẫm về tinh thần khống chế ,cả người luôn ở trong hồ nước, có thi thoảng đói không chịu được mới tỉnh lại, lại luôn có thức ăn được chuẩn bị sẵn, gặp Tô Bích Dao hay Hà Ngọc Ly thì cùng các nàng nói chuyện một hồi, sau đó lại tiếp tục suy nghĩ, cũng có được những giải đáp từ bọn họ, kết quả là tốc độ thăng tiến nhanh hơn nhiều ah.

- Vậy mà tới Nhân Cảnh rồi ...

Minh Hà cảm thán, hệ thống linh đan đã có thể tự vận hành trơn tru rồi ah, tốc độ hấp thụ linh khí rất tốt, thành ra, linh lực chuyển về cho linh đan chính càng nhanh.

Minh Hà cũng tạm mất cảm giác về thời gian, điều khiển tinh thần cũng cơ bản nắm được, không có ý định ngồi một chỗ tiếp tục ,khoác lên y phục được chuẩn bị sẵn, liền ra ngoài thôi.

Hà Ngọc Ly thoắt cái đã xuất hiện trước mắt hắn.

- Tiểu quỷ, muốn ra ngoài rồi ?

- Vâng, mẹ nuôi.

Nói rồi, Minh Hà dùng tinh thần điều khiển, cách đó chừng 100m, nhấc lên một hòn đá cao trừng nửa mét.

Rõ ràng đây là muốn khoe với nàng mà !

Hà Ngọc Ly khẽ cười, nhẹ gật đầu :" Ừm, con làm rất tốt "

Nàng cũng tác thành, khen cho một câu.

Đứa nhỏ này với nàng mà nói, thật là không biết dùng cái gì để diễn tả : Khiêm tốn, hay là tự ti ? Hay rõ ràng nhận thức bản thân nhỏ yếu...thật hỗn loạn, như hắn đều hiểu cả. Nói hắn không có thành tựu, so với những người 1 linh đan, đúng là chẳng đáng nhắc đến, nhưng đó cũng chỉ là về tu vi a, đồng cấp lực lượng, Minh Hà mạnh hơn rất nhiều. Hơn nữa, con đường của Minh Hà cũng khó khăn hơn nhiều.

- Tiểu quỷ, đi với ta đi.

- Vâng.

Minh Hà rảnh rỗi, tất nhiên đáp ứng nàng.

Hà Ngọc Ly liền mang hắn bay xuống đại điện tông môn bên dưới.

Bách Hoa Tông trên dưới trăm ngàn đệ tử, đều là nữ tử. Phàm là những người có thiên phú, biết cố gắng đều được thu vào nội môn, cảnh giới thấp nhất cũng là Vương Cảnh 1 tầng , nhưng cũng chỉ có 1000 người. Đệ tử ngoại môn thì nhiều hơn, được chia ra ở xung quanh núi tản mạn, cách núi chính một khoảng.

- Ách, mẹ nuôi, người đưa con đến đây làm gì ?

- Hửm, không phải là giúp con vận động giãn gân cốt sao ?

Trong tông đã sớm truyền Hà Ngọc Ly có con trai nuôi, bọn họ cũng chẳng bất ngờ, chỉ là hiếm khi gặp mặt, gặp mặt thì cũng chỉ là những người cao tầng, có chút ưu đãi, đặc quyền hay đệ tử thân truyền của nàng.

Tu vi Nhân Cảnh của Minh Hà, giờ đây ai cũng rõ ràng.

- Nhân đây diễn ra Nội Môn Hạng Bảng, để tiểu tử Nhân Cảnh này cọ xát một chút, không cần nương tay, ta không truy cứu, ngược lại, người nào đánh bại hắn càng nhanh, phần thưởng càng nhiều.

- Mẹ nuôi ah, con mới Nhân Cảnh ah !

Minh Hà lẩm nhẩm.

Hà Ngọc Ly cũng chẳng quan tâm hắn mặt sầu oán thán, tuyên bố rõ ràng.

1000 người được chia ra các đấu trường nhỏ xung quanh thi đấu, riêng Minh Hà chắc chắn sẽ phải chiến đủ ngàn trận !

- Sư tỷ, xin mời !

Minh Hà hơi nhắm mắt, hít một hơi sâu rồi thở ra,cúi chào mĩ nữ trước mắt .

- Ừm,không tệ, tiểu đệ cẩn thận ah, thấy không được liền bảo ta dừng.

Nàng ta khẽ gật đầu, Minh Hà ngoại hình đẹp, hắn lại rất biết tôn trọng người khác, tự nhiên sẽ được người ta tôn trọng lại .

- Vâng.

Hắn vừa dứt lời , vị nữ tử kia nháy mắt đã vọt tới trước mắt rồi.

- Nhanh quá !!!

Hắn có thể thấy, nhưng tốc độ không nhanh bằng người ta !

Bành !

Minh Hà dùng hai tay chặn lại một quyền của nàng, cả người lộn nhào về sau, một cước đạp mạnh, linh lực nháy mắt bộc phát, cả người phóng vụt tới.

Nữ tử thoáng ngạc nhiên, Minh Hà hắn tốc độ thực tốt hơn Nhân Cảnh nhiều. Nàng khẽ mỉm cười, một tay chặn lại quyền đánh tới. " Lực cũng mạnh hơn ?"

Nữ tử rất ngạc nhiên, Minh Hà vậy mà mạnh hơn so với cảnh giới của hắn, tuy chắc chắn không thể thắng nàng, thế nhưng phải công nhận là hắn mạnh hơn cảnh giới đó. Nếu là ngang cảnh giới, nàng đánh không lại hắn.

- Tiểu đệ, không tồi !

Nàng khẽ cười, linh lực phủ ra lấy quyền , cả người phóng vụt tới, giáng mạnh một quyền.

Minh Hà cả kinh, tránh không nổi ! Linh lực cấp tốc thúc đẩy lên tay, đỡ đòn, hắn không trực diện đón đỡ, linh lực giống như màn nước chảy xiết, tẽ lực tác động phân tán ra hai bên, hắn liền đạp người nhảy lùi về phía sau.

Cánh tay hắn tê rung một hồi.Minh Hà lắc đầu, liền vọt qua một bên.

Uỳnh !

Nữ tử giáng một quyền ngay chỗ hắn vừa đứng, tạo thành một hố lớn.

- Ách...

Minh Hà lần này không kịp rồi, vừa cảm giác được linh lực bên cạnh, cả người đã bị tác động bay đi.

- Tiểu đệ, không sao chứ ?

Nữ tử có hơi lo, sợ là đánh chết Minh Hà thì dở.

- Sư tỷ, ta không sao, tiếp tục !

Linh lực toàn thân hắn bộc phát.

Nữ tử khẽ gật đầu, liền đánh tiếp.

Minh Hà chật vật chống đỡ, đánh lại nàng chẳng có bao nhiêu, nàng ta chủ động tấn công, hắn mới có thể phản công được đôi ba đòn, liền bị nàng đánh bay !

Chật vật 5 phút, Minh Hà xin hàng !

Minh Hà thê thảm bao nhiêu, Tô Bích Dao nhẹ nhàng bấy nhiêu, cách biệt thực lực thật đáng sợ mà.

...

- Hừ, sao chàng để ra đến nông nỗi này cơ chứ !

Tô Bích Dao vừa bĩu môi, vừa xoa thuốc cho hắn.

Minh Hà chỉ cười cười, chẳng biết nói gì hơn.

- Khụ, như vậy mới biết khoảng cách giữa ta và nàng là bao nhiêu chứ !

Minh Hà nằm xuống, kê đầu mình nằm lên đùi thon, coi như một cái gối thơm , cứ vậy mà hưởng thụ.

Tô Bích Dao lại nhìn thân thể hắn đầy vết bầm tím ,có chút thương xót, nhưng nếu như những gì nàng thấy là thật, nhiêu đây vẫn chưa là gì.

- Phu nhân đại nhân, nàng làm sao thế ?

Tô Bích Dao thất thần tỉnh lại, gương mặt thoáng hồng, nàng khẽ cắn răng làm ra quyết định.

- Ta....ta...muốn chàng !

Gương mặt e thẹn đến đỏ bừng. Đã tới đây rồi, bớt trên người hắn có thêm vết thương cũng tốt !

Minh Hà hơi bất ngờ. Cô nàng lại chủ động ah!

Lửa gần rơm lâu ngày cũng cháy , không phải không có khả năng, nhưng cũng hẳn là liên quan đến khả năng tiên tri của nàng.

- Nàng chắc chứ ?

Minh Hà nghiêm túc.

- Hừ, sớm đã chung giường, chàng nghĩ ta còn dám mơ tưởng người khác ?

Minh Hà bị nàng chặn họng.

- Ách...phu nhân, bình tĩnh ah !!!

Hắn nói vậy, nhưng mắt dán chặt lên thân thể nàng, Tô Bích Dao càng xấu hổ hơn .

Nàng cúi người, cắn lên môi hắn một cái cho bõ tức !

- Đời này kiếp này, giao phó cho chàng ! Hừ, coi như chàng tiện nghi rồi.

Nàng cũng rõ ràng, Minh Hà không chỉ có một mình nàng ! Chua xót, nhưng dám chấp nhận.

Quan hệ tình ái , song tu đồng hành giúp cả hai sẽ đạt được lợi ích, tuy nhỏ nhưng luôn sẽ có hiệu quả. Đối với Minh Hà mà nói, hiệu quả sẽ nhiều hơn, mà Tô Bích Dao cả người lại giống như được thanh lọc, linh lực biến hóa kinh người, tinh thuần đến cực điểm.

Tới sáng ra, cả hai mặt hồng mặt đỏ đi gặp Hà Ngọc Ly, còn bị nàng châm chọc một hồi, Minh Hà thì mặt dày một chút, Tô Bích Dao mặt như trái cà chua chín mọng, nép bên cạnh Minh Hà thật khiến Hà Ngọc Ly buồn cười, cơ mà như vậy cũng tốt, như vậy hi vọng có cháu mới lớn hơn ah.

Bạn đang đọc Dị Giới Chạn Vương sáng tác bởi QuyLuongThien
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi QuyLuongThien
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 17

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.