Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ai vào bẫy ai?

Phiên bản Dịch · 1644 chữ

Gia tộc luận phẩm là sự kiện quan trong nhất trong Vương Triều Đại Chu, diễn ra năm năm một lần, từ vương công quý tộc cho tới những người dân lao động bình thường nhất đều có thể tham gia, thu hút sự chú ý của cả nước.

Mỗi khóa gia tộc luận phẩm đều được bắt đầu từ thành đến quận, tiếp đến phủ, cho đến cuối cùng gia tộc nào giành được chiến thắng, sẽ thu được tư cách khiêu chiến các gia tộc hàng đầu trong Kinh đô.

Từ lúc bắt đầu khai mạc cho đến khi giành được tư cách khiêu chiến của các gia tộc hàng đầu ở Kinh đô mới thôi, trong suốt thời gian thi đấu trải qua lâu có chút khoa trương, trước sau cộng lại phải kéo dài ba năm mới tuyên bố chấm dứt.

Nói cách khác, gia tộc luận phẩm cứ mỗi năm năm mới có thể tổ chức một lần, nhưng trên thực tế đối với các gia tộc thế gia, sau bất kỳ lần tổ chức nào thời gian để chuẩn bị cho lần tiếp theo đều không nhiều.

Điều này làm cho tất cả các gia tộc thế gia trong Đại Chu Vương Triều, hàng trăm ngàn năm qua đều đặt hết tinh lực vào gia tộc luận phẩm, họ không ngừng tìm kiếm và đạo tạo trong thế hệ thanh niên trẻ tuổi, để có thể bên trong gia tộc luận phẩm chói sáng.

Bởi vì chỉ có người dưới ba mươi tuổi trở xuống mới có thể tham gia, vì vậy việc đào tạo bồi dưỡng thế hệ trẻ trở thành ưu tiên hàng đầu trong các gia tộc.

Mỗi một gia tộc đều có khát vọng có được địa vị cao hơn, bởi vì nó đại biểu cho tài nguyên và đãi ngộ và quyền lợi bất đồng, đại diện cho gia tộc có thể hay không phồn vinh hưng thịnh, kéo dài không dứt……

Do vậy, cấp bậc địa vị đối với các gia tộc là tất cả.

Đồng thời đối với những người không có thân phận quý tộc, lại có đầy đủ thực lực thì đây là cơ hội cũng là phương thức duy nhất để người bình thường tiến vào tầng lớp quý tộc.

Chẳng qua từ khi có gia tộc luận phẩm đến nay, Đại Chu Vương Triều qui định rõ ràng số lượng gia tộc quý tộc tồn tại trong mỗi cấp bậc, nên sự tranh đoạt về danh ngạch là rất kịch liệt.

Rất nhiều thời điểm, sự tình thậm chí còn trở nên bi thảm.

Xét trên góc độ về phía triều đình mà nói, đây là phương thức tuyệt diệu để khống chế quốc gia ổn định, đồng thời cũng để trong cả nước trăm ngàn năm qua duy trì cạnh tranh, không dần dần trở thành lạc hậu, sau đó biến mất.

Có được lực lượng chân chính đều là các quý tộc, mà quý tộc luôn tham gia vào gia tộc luận phẩm, chu kỳ cứ lặp đi lặp lại một cách đều đặn.

Không khoa trương khi nói rằng, Đại Chu Triều chó thể kéo dài hơn một ngàn sáu trăm năm, và có lẽ sẽ còn tiếp tục kéo dài hơn nữa, cuộc thi gia tộc luận phẩm trong đó mang một tác dụng cực kỳ trọng đại.

Dịch Thương Thiên rất rõ ràng suy nghĩ của Ngụy Hồng Thành, nếu Dịch Thu thật sự biến thành phế nhân, ba tháng sau gia tộc luận phẩm sẽ bắt đầu, Dịch gia cơ bản là không có hy vọng.

Thân phận cửu phẩm gia tộc hạ giai, nhất định sẽ bị thay thế bởi những người khiêu chiến điên cuồng đó.

Bởi ngoại trừ Dịch Thu, trong số những người dưới ba mươi tuổi của Dịch gia, không có một võ tu nhị giai nào…….

Cho một đám nhất giai đi thi đấu, chỉ sợ tranh đoạt địa vị gia tộc dưới cửu phẩm cũng là một chuyện cười.

Một khi mất đi thân phận quý tộc, như vậy theo luật định của Đại Chu Triều, chẳng những gia tộc tài nguyên mà ngay cả tài sản tích lũy cũng phải giao cho gia tộc thay thế kia.

Cho nên Ngụy gia vừa hy vọng Dịch gia mất đi thân phận quý tộc, nhưng cũng không hy vọng Dịch gia mất đi thân phận gia tộc ở trong cuộc thi gia tộc luận phẩm. Một khối thịt béo ngậy như vậy, Ngụy gia đương nhiên muốn chỉ có một mình giành được, chứ không muốn dâng cho nhà khác.

“Đệ tử Dịch gia cho tới bây giờ chỉ có đứng chết, tuyệt đối không quỳ gối sống tạm, cho dù bây giờ gia đạo sa sút, cũng không phải loại người như ngươi có thể làm nhục! Ngụy gia chủ mời trở về đi, thừa dịp ta bây giờ còn có thể khống chế mình, nếu không ta đem phụ tử ngươi đánh đuổi!”

Dịch Thương Thiên mặt không thay đổi nói.

"Dịch gia chủ, ta khuyên ngươi không cần phải hành động theo cảm tính, hãy suy nghĩ vì những người khác trong gia tộc mà quyết định. Nếu như huyết thống mà đến đời ngươi bị diệt vong, thì ngươi còn mặt mũi nào mà gặp tổ tiên Dịch gia ngươi dưới suối vàng."

Ngụy Hồng Thành bình tĩnh nói tiếp: "Ta biết đem tài sản của gia tộc chuyển sang cho Ngụy gia ta, trước mắt tự nhiên không tiếp thu được, nhưng như vậy có thể giữ được dòng máu của Dịch gia không đến mức là diệt tộc. Người miễn là còn sống thì còn hy vọng, đúng không Dịch gia chủ?"

"Nói bậy! Cho dù Dịch gia hoàn toàn biến mất, cũng tuyệt đối không để Ngụy gia các ngươi lợi dụng!"

Người luôn biểu hiện phẫn nộ, Dịch Thu xen vào nói.

Thay vào đó, Dịch Thương Thiên như có điều suy ngẫm.

Ngụy Hồng Thành thấy thế trong lòng vui mừng, vội vàng hướng Ngụy Tử Kỳ liếc mắt ra hiệu.

Ngụy Tử Kỳ hiểu ý, hướng Dịch Thu khiêu khích nói: "Dịch huynh, chuyện liên quan đến sinh tử của cả gia tộc, huynh nên suy nghĩ trưởng thành thì hơn. Đánh nhau vì giữ thể diện cũng phải xem hoàn cảnh và thời điểm, như ngươi bây giờ trở thành phế vật, chẳng lẽ ngươi muốn cả gia tộc chết theo ngươi? Ngươi…....cũng không thể ích kỷ như vậy?

"Ngươi.....ngươi nói ai là phế vật!

Dịch Thu cả mặt đỏ lên, cả người kích động dị thường như là bị chạm vào nghịch lân, âm thanh cũng trở lên bén nhọn.

"Đương nhiên là nói ngươi, giờ ngươi Đấu Hồn bị phế không còn trở thành Võ Tu, ngươi không phải phế vật thì là cái gì?"

Ngụy Tử Kỳ lắc đầu, rất khinh miệt nói: "Nói chuyện nhẹ nhàng cho ngươi thể diện mà không cần, Dịch Thu ngươi phải rõ thực tế đi ngươi bây giờ là phế vật vô dụng, ngươi tồn tại chỉ cho Dịch gia bị sỉ nhục, hiểu không?"

"Ngụy Tử Kỳ! Ta.....ta muốn khiêu chiến ngươi!

Dịch Thu hai mắt đỏ bừng, âm thanh kiêu ngạo giống như bị Ngụy Tử Kỳ khiêu khích đã mất đi lý trí.

"Dịch Thu!"

Dịch Thương Thiên nghiêm nghị quát to.

"Phụ thân! Hắn làm nhục ta như vậy! Ta làm sao chịu được! Cho dù chết! Ta cũng sẽ cắn hắn một miếng thịt!

Dịch Thu hai mắt đỏ bừng, âm thanh có hơi thê lương.

"Ngươi...."

Dịch Thương Thiên bộ dáng vừa kinh vừa sợ, biểu hiện mang theo ba phần không đành lòng, phát huy hình tượng phụ thân tuyệt vọng bày ra vô cùng tinh tế.

Ở một bên Mạc Chính Sơ cúi thấp đầu từ đầu đến cuối, nhịn không được khoé miệng giật giật, tự nhủ trong lòng cha con hai người này....đúng là tuyệt phối.

"Tử Kỳ, đánh người không đánh khuôn mặt, sao lại không lễ phép như thế?"

Nhìn thấy tình hình căng thẳng muốn mất kiểm soát, Ngụy Hồng Thành lại vui mừng hơn, giả vờ khiển trách.

"Cha, người cũng vừa nghe rồi là tên phế vật này không biết lượng sức. Ta nếu không đáp ứng, một khi truyền ra bên ngoài, chẳng phải là nói ta sợ tên phế vật này?"

Ngụy Tử Kỳ chỉ ngón tay vào Dịch Thu, không buông tha nói: "Dịch Thu, theo qui định của Đại Chu chúng ta nếu muốn tỷ thí võ công đôi bên phải bỏ ra đồ vật đặt cược, ngươi lấy cái gì để cược? Ta suýt quên, ngươi bây giờ chỉ là phế vật, Dịch gia cũng không thể cho ngươi cái đặc quyền, đồ vật lấy ra cũng chẳng giá trị bao nhiêu."

"Phụ thân!"

Dịch Thu như là đã hoàn toàn bị nổi điên quay nhìn Dịch Thương Thiên.

Dịch Thương Thiên sắc mặt biến hoá một hồi, như là trong lòng đang đấu tranh kịch liệt giãy dụa.

Ngụy Hồng Thành cũng không thúc thản nhiên đứng ở một bên đợi.

Sau một lúc lâu, Dịch Thương Thiên thở dài một hơi sắc mặt trắng bệch, như đã làm ra quyết định.

Trong ánh mắt tràn đầy phẫn hận nhìn Ngụy Hồng Thành, khàn giọng nói: "Tất cả tài sản Dịch gia có trị giá mười vạn hạ phẩm hồn thạch, toàn bộ đặt cược! Nhưng ngươi phải có văn bản rõ ràng cam đoan, nếu chúng ta thua Ngụy gia....nhất thiết phải đảm bảo cuộc sống sau này của tất cả thành viên gia tộc ta!"

Nghe quyết định sau cùng của Dịch Thương Thiên, Ngụy Hồng Thành trở lên phấn khích!

Bạn đang đọc Đấu Thần Truyền Thừa (Dịch) của Lạc Trần
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Amatbao
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.