Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngày thứ ba

Tiểu thuyết gốc · 1389 chữ

Ngày thứ ba, một khu vực khác bên trong Tinh Đấu Đại Sâm Lâm, đối mặt với nhiệt độ hạ thấp, Đường Vũ cười khổ nhìn đám Băng Tinh Lang ngàn năm đang đuổi theo mình.

Bầy hồn thú này thực lực đúng là đáng sợ, bât quá… chị không chơi với mấy cưng…

“Tạm biệt!”

Lợi dụng sự hỗ trợ của Thực vật, tránh né đi các hồn thú khác, thậm chí là lợi dụng thực vật hồn thú để cản trở kẻ thù.

Một số tảng băng giống như dao dọn bắn lên, thậm chí cuồng phong mang theo hơi thở giá rét đuổi tới.

Xác định là chạy không được nữa, bầy Băng Tinh Lang này quá mức gian xảo, Đường Vũ cảm giác sợ hãi?

“Tới rồi tới rồi, sân chơi của ta!” Thả người xuống dưới thân cây, một con Băng Tinh Lang nhào tới, điểm yếu để lộ ra trước mặt Đường Vũ

Nơi này, chìm đắm bên trong Lam Ngân Thảo, dưới sự chúc phúc của Đường Vũ, sức công phá của thực vật là… vô hình đáng sợ.

Ở đợt kiểm tra thăng cấp vẫn chưa dùng đến toàn lực, sắc bén Lam Ngân Thảo đâm thủng họng của bốn con Băng Tinh Lang.

Gây chú ý một cách trực tiếp, nhưng tấn công trong im lặng, cái này cô am hiểu nhất.

Đường Vũ một chân đáp xuống mặt đất, đang ẩn trốn ở bên trong lùm cây chưa xuất hiện Độc Dương Hạt phóng tới, cái đuôi đánh về con người yếu ớt.

Con bọ cạp này ẩn trốn rất là tinh xảo, phải nói là thông minh, lợi dụng bầy Băng Tinh Lang đến ẩn dấu chính mình.

Độc tính tỏa ra, Đường Vũ muốn né tránh lúc này sợ rằng đã không kịp, lợi dụng Lam Ngân Thảo kéo bản thân rời đi, như vậy cái đuôi của Độc Dương Hạt sẽ bắn tới, lập tức kết liễu cô.

Nhưng nếu không bỏ trốn? Vậy thì trực tiếp mang mặt nạ phòng độc là được.

“Bế khí, tiếp đến… Hạt ký sinh!”

Đường Vũ hạn chế tiếp xúc cơ thể với độc tố, sau đấy bàn tay vung ra, cả người Độc Dương Hạt bắt đầu nở hoa.

Hồn kỹ thứ hai của Đường Vũ khóa chặt con bọ cạp, ai bảo nó trốn đâu không trốn, núp trong lùm cây, đấy là nơi dễ thả hạt ký sinh nhất a!

Nhất thời bị khóa chặt khiến Độc Dương Hạt không ngờ tới, Đường Vũ tranh thủ thời gian này kết liễu nó.

“Hồn kỹ thứ ba: Trọng lực vi chỉnh!”

Điểm yếu của bọ cạp trở nên rõ ràng khi nó bắt đầu hoảng loạn, cạy ra lớp xác cứng, tiếp đến, như cắt một lát bánh mền mại.

XOẠT!

Máu tươi bắn lên, một vòng hồn hoàn màu tím bắt đầu nổi ở trên người Độc Dương Hạt, niên kỷ của con hồn thú này chỉ có tầm ba đến bốn ngàn năm, nhưng khả năng săn mồi thật đáng sợ.

Nếu không phải chuẩn bị hồn đạo khí đầy đủ, sợ rằng cô đã sớm chết dưới tay bầy hồn thú này rồi.

Mùi máu tươi chắc chắn sẽ dẫn tới những hồn thú khác đuổi theo, muốn xử lý những cái xác này cần tốt không ít thời gian.

Đường Vũ là thực vật võ hồn, cách tốt nhất là chôn xác của bọn chúng, kèm theo Hồn đạo bom vào bên dưới.

Hồn thú trong mỗi khu vực sẽ không quá nhiều, một lần nữa lẫn trốn lên thân cây, đây đã là lần thứ tư cô bị vây giết.

Lần đầu tiên, đơn giản đánh giết, lần thứ hai, chật vật giữ vững lãnh thổ, lần thứ ba, cô cần phải đặt bẫy và cẩn thận dẫn dắt kẻ thù rời khỏi địa bàn của chúng.

Đồ ăn, Băng Tinh Lang không tính là ngon miệng, nhưng ít ra là tốt hơn ăn thịt bọ cạp.

“Hừm, còn bốn ngày nữa, các lão sư, chuẩn bị tiếp tục gọi tới hồn thú càng mạnh sao?” Đường Vũ tính toán, tiếp đến thả người nhảy lên cao, xung quanh này cô đã đi dạo một vòng rồi, không phát hiện hai người Mặc Vân và Hắc Chí Tôn, có khả năng là bọn họ nhận một bài kiểm tra khác, khả năng không cao.

Như vậy bọn họ có thể ở một địa điểm khác, khoanh vùng vị trí, nơi của cô hồn thú mạnh nhất có lẽ là một con vạn năm đến tầm hai vạn năm hồn thú.

Bàn tay đặt lên trữ vật hồn đạo khí của mình, Bình sữa hồn đạo khí Mặc Vân lấy phần lớn, cậu ta không cần phải quan tâm, sinh tồn là thứ Mặc Vân am hiểu nhất.

Định trang hồn đạo pháo… Hắc Chí Tôn giữ chắc phải gần trăm khỏa, đối với khả năng khống chế từ trường, cậu ta hoàn toàn có thể oanh tạc đẩy lùi một con vạn năm hồn thú nếu trả giá lớn.

Như vậy người duy nhất cần suy tính là cô…

“Chết tiệt, võ hồn của mình không quá thích hợp sinh tồn a! Cần phải lẫn trốn thêm rồi” Đường Vũ cắn móng tay, sau đấy núp đi.

Một nơi khác, Hắc Chí Tôn chính xác là giống như Đường Vũ dự đoán, cậu ta được mang tới một khu vực cây cối rất thưa thớt, nhưng không giống như chỗ của Mặc Vân.

Nơi này, có rất nhiều phi hành hồn thú thường xuyên bay lượn, đối mặt dạng hồn thú này cực kỳ khó chơi.

ẦM!

Một con La Tân Phong Điểu đột ngột phóng xuống, sức gió bao phủ xung quanh đâm lún sâu một vùng.

Hắc Chí Tôn dùng Điện từ chân không kéo mình rời đi, Thuấn di điện trường quá hao tổn hồn lực, đánh lâu dài không thể dùng nhiều, bảo mệnh thì may ra.

“Bản cải tạo tự nghĩ kỹ năng, Lôi Pháo!”

Không cần dùng uy lực quá lớn để đánh giết, sử dụng Liên Hoàn Định Châm để thực hiện là rất hao tổn sức lực.

Vậy nên cậu dùng ngàn rèn kim loại tới để tấn công, Tử Lôi Long Chùy đánh mạnh liền bắn thủng qua đầu của con La Tân Phong Điểu.

Trong số ba người, Hắc Chí Tôn là lực công kích mạnh nhất, địa bàn của cậu cũng khó ẩn trốn nhất.

Có vẻ như các lão sư cũng tính toán đến những điểm này, mới trôi qua ba ngày thôi, không cần thiết phải thật sự dồn học viên vào chỗ khó như vậy đâu.

So sánh với hai người bạn của mình, Mặc Vân lúc này đang nhàm chán đếm số lượng hồn thú chết trong tay mình.

“Cấp độ 36, gần đạt tới cấp 37, xem ra săn giết nhiều hơn dự định rồi, mặc kệ… trước tiên đi tìm kiếm vạn năm hồn thú” Mặc Vân ánh mắt hơi phát sáng, đạp lên một thân cây trượt xuống.

Dựa theo tinh thần lực khống chế, cậu đã tìm ra được vị trí ẩn nấp của con vạn năm hồn thú gần đây.

Ách Đan lão sư rất là chiếu cố cậu, nơi này là địa bàn của một con ba vạn năm hồn thú, Hỏa Ma Long, mang theo thuộc tính lửa cực mạnh, lại thêm chữ long trong tên gọi.

Bất cứ hồn thú nào dính tới loài rồng, đều mạnh đến đáng sợ, là hung thú!

‘Khổng lồ thật đấy, đang đi săn sao?’

Mặc Vân nhìn thấy hành động của Vạn năm hồn thú, không có dự định trực tiếp giết chết đối phương.

Tạo ra ảo cảnh để công kích nó không phải là lựa chọn chính xác, làm như vậy rất tốt sức.

Ở xung quanh đây có rất nhiều tay chân, tại sao lại không vận dụng một chút?

“Tặng thêm cho ngươi con mồi này!” Mặc Vân mỉm cười quay đầu tìm kiếm ngàn năm hồn thú, đánh ảo giác rằng bọn nó đang ở trong đường cùng bị săn giết, nếu không phản kháng liền sẽ bị nuốt chửng.

Bởi con Hỏa Ma Long trước mặt!

Bạn đang đọc Đấu La Đại Lục Người Chơi! sáng tác bởi VioletFlower98
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi VioletFlower98
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 204

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.