Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngày đầu tiên

Tiểu thuyết gốc · 1452 chữ

Bị thả ở một khu vực tương đối khô nóng, cây cối không tính quá dày đặc, đây có thể là địa điểm yêu thích của Hồn thú thuộc tính lửa.

Mặc Vân trước hết là đi dạo xung quanh, triệu hồi võ hồn đem Tinh linh ngữ cài bẫy ở khắp nơi.

Tiếp đến là lắp một số Hồn đạo bom ở khu vực xung quanh mình, một vài con dao gài ở trong dây leo.

Đây là cách mà Mặc Vân đánh giết ở Sự kiện tấn cấp lần trước, hoàn thành xong mọi chuyện, Mặc Vân mới cẩn thận đánh giá tình huống xung quanh.

Nơi này không có quá nhiều thực vật, thành ra lượng tin tức thu được của Mặc Vân sẽ không được đầy đủ.

“Các lão sư hẳn là không định để những học viên sinh tồn bằng cách bỏ trốn đâu a?” Mặc Vân ngồi xuống bổ sung hồn lực, sau đấy tính toán.

Cho đến khi Mặc Vân làm quen được với địa hình bên trong khu rừng, quả nhiên không đến bao lâu, một số hồn thú ngàn năm chủ động tiếp cận khu vực Mặc Vân đang ở.

Hai con hồn thú ở phía trước, một con ở phía sau, không phải vạn năm hồn thú, bình thường thì những học viên sẽ bỏ chạy, tuy nhiên Mặc Vân có rất nhiều hồn đạo khí, cậu không ngại tốn một chút hồn đạo khí để đánh giết đợt sóng đầu tiên.

“Hừm, nhanh nhẹn hồn thú núp ở vị trí điểm mù, còn hai cái Hồn thú có sức công phá mạnh áp sát đến từ phía trước?”

“Hồn thú này bề ngoài là Châu chấu? những lưỡi đao sắc bén thật đấy…”

Mặc Vân vẫn mỉm cười đứng yên tại chỗ, cậu chưa manh động, như vậy đối diện Hồn thú mới càng cảm thấy bất an.

Hẳn là bọn chúng có dự cảm biết rằng, dại dột tiến thêm vài bước nữa, như vậy đón chờ tụi nó là cái chết tức tưởi.

Đột nhiên, tiếng loạt xoạt vang lên, con Hồn thú phía sau lưng Mặc Vân giống như phóng lên trên cây.

Vị trí là thân cây thứ bốn ở bên trái, xem ra con Châu chấu này không may rồi, vừa đúng thân cây cậu đặt nhiều bẫy nhất!

Xoạt!

Mặc Vân vung tay liền có vô số con dao phóng đến Hồn thú đang tính tập sát cậu từ trên cao, kế đến liền là những sợi dây leo nhìn qua vô hại lại đang siết chặt lấy cơ thể nó.

Liếc nhìn đằng sau một chút, các vị trí yếu hại của con mồi đã bị đâm vào rất sâu, khả năng chống cự gần như bằng không.

Những con dao được gài bẫy đều là cấp năm hồn đạo khí, đâm thủng xác của ngàn năm hồn thú là dư dả.

Một lưỡi dao đột nhiên đến trước mặt Mặc Vân, là cánh tay của con Châu chấu hồn thú trước mặt, hai con đồng loạt lao lên

KENG!

Phòng ngự hộ tráo bảo vệ lại Mặc Vân, ngay khi còn Hồn thú còn lại áp sát, Mặc Vân liền ném ra một vật thể hình tròn rơi xuống.

ẦM!

Bạo tạc, Hồn đạo bom kích hoạt, đem hai cái hồn thú nổ đến không biết trời đất, ngay khi bọn nó tưởng rằng mọi thứ đã kết thúc.

Dưới chân lại bắt đầu lún xuống, càng nhiều quả bom xuất hiện, hơn nữa còn đã kích hoạt, như vậy kế tiếp….

OÀNH! OÀNH! OÀNH! OÀNH! OÀNH!

Liên tục tiếng nổ phát ra, Mặc Vân che tai đứng ở một khoảng cách xa quan sát, người ta vẫn thường nói, vị trí nguy hiểm nhất chính là vị trí an toàn nhất.

Nơi mà Mặc Vân vẫn đứng yên, đúng là nơi nguy hiểm nhất đối với tụi hồn thú này rồi!

Bàn tay búng nhẹ, Hồn kỹ thứ nhất: Tinh linh ngữ - Bạo tạc!

Đing!

Ba vòng hồn hoàn màu tím hiện lên trên xác của Hồn thú, trận chiến này không làm Mặc Vân tổn thương quá nhiều, chỉ là hơi hao hồn lực một chút.

Bất quá có Bình sữa hồn đạo khí, ngược lại không đến mức đáng lo.

“Tiểu Linh, đến giờ ăn rồi!” Mặc Vân gọi ra Thể sinh linh thiên phú, con sâu nhỏ màu trắng lập tức di chuyển tới xác của ba cái hồn thú, hút nhẹ hồn hoàn vào trong người.

Hồn lực được chuyển hóa bởi Mặc Linh liền giúp cho Mặc Vân khôi phục hồn lực càng nhanh hơn, nếu lại đánh giết thêm tầm mười con ngàn năm hồn thú ở niên kỷ từ năm ngàn đến bảy ngàn năm nữa, Mặc Vân có thể trực tiếp đột phá lên cấp 36.

Hơn nữa hồn lực còn cực kỳ tinh thuần, sử dụng hồn kỹ tiêu hao giảm bớt đi nhiều.

Đầu trận đến giờ, Mặc Vân chưa sử dụng tinh thần lực đến tạo ảo ảnh, cậu cần giữ cho bản thân một cái đầu tỉnh táo.

Chỉ khi nào bản thân từ con mồi chuyển sang kẻ đi săn, như vậy Mặc Vân mới bắt đầu dụ dỗ kẻ thù.

Trận đánh đầu tiên quá mức bị động, Mặc Vân thu dọn đồ đạc một chút, loài hồn thú này không thích hợp để làm bữa ăn tối.

Mặc Vân liền phóng lên một thân cây, khu vực này được đánh dấu là địa bàn đầu tiên, kế tiếp… đi săn thôi!

Bản lĩnh của một cái Mười vạn năm hồn thú bắt đầu triển khai, bắt cặp từ hai cái hồn thú trở lên, tạo ra ảo ảnh, để bọn chúng cắn xé lẫn nhau.

Ngàn năm hồn thú, lừa dối rất đơn giản!

RỐNGGGG!!!!

GRUHHHH!!!!

Hai con hồn thú ngàn năm hung dữ nhìn nhau, ở trong mắt của mỗi con, đối diện chúng là thiên địch đáng ghét của mình.

Vừa nhìn thấy liền là nhào tới cắn xé, đánh đến mức đầu rơi máu chảy, bọn chúng có trí thông minh, nhưng chưa đến mức quỷ quyệt bằng loài người.

Không có ai tự hỏi, vì sao bất ngờ ở trong khu vực mình sinh sống lại đột nhiên có thiên địch xông vào.

Bọn chúng chỉ biết theo bản năng mà tấn công! Cắn xé kẻ thù!

“Mạnh thật đấy, ngàn năm hồn thú!” Mặc Vân giống như kẻ chơi xiếc thú, đùa giỡn nhưng con vật đáng yêu ở bên dưới.

Một bên hồn thú bị cắn đứt phần cổ, máu tuôn ra, nhưng ở trước khi chết lại bất ngờ bộc phát, đem đối diện kẻ thù đâm chết tức tưởi.

Hai cái hồn thú, đánh tới ngươi sống ta chết, thật đúng là một cảnh đẹp khó tả

C-rắc

Một âm thanh bất ngờ vang lên, đợi đến khi con Hồn thú còn thoi thóp vài giây chuẩn bị cố gắng khôi phục, nó trợn mắt về phía Mặc Vân.

Một quả Hồn đạo bom ném xuống, kết liễu đi hai cái Hồn thú.

ẦM!

“Đồ ăn tối, thu được!” Mặc Vân liếc nhìn xung quanh, có một cái phi hành hồn thú ngàn năm vừa mới lướt qua, nhưng đã bị lừa đi.

Vừa rồi tạo ra ảo cảnh rất mệt, Mặc Vân dự định điền đầy bụng trước, sau đấy mới bắt đầu tính toán đến việc lại đi săn giết.

Vạn năm hồn thú cần phải là có thuộc tính hồn thú, như vậy Mặc Vân mới dám liều một phen.

Không có sự hỗ trợ đến từ Đường Vũ và Hắc Chí Tôn, một mình Mặc Vân hành động không quá phương tiện.

“Bảy ngày, thời gian vừa đủ để thăng thêm hai cấp đi?” Mặc Vân bắt đầu tính toán, Mặc Linh hấp thu xong hai cái hồn hoàn này thì hồn lực của Mặc Vân lại tăng thêm một đoạn.

Liên tục đánh giết trong bảy ngày có thể sẽ mang tới lợi ích không hề nhỏ, nếu còn lâu hơn thì có khả năng sẽ đánh tới giới hạn Hồn Tông, nhưng Mặc Vân không dự định liên tục ở trong trạng thái chém giết.

Như vậy rất nhanh sẽ dẫn đết kiệt sức, Tinh thần lực và Hồn lực dù có khôi phục đầy đủ, nhưng tâm mệt a!

Cũng may ở bên trong Tinh Đấu Đại Sâm Lâm chỉ có bảy ngày, tiếp đến sẽ được Ách Đan lão sư mang trở về.

Cũng không biết tình huống của Đường Vũ và Hắc Chí Tôn hiện tại như thế nào rồi?

Bạn đang đọc Đấu La Đại Lục Người Chơi! sáng tác bởi VioletFlower98
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi VioletFlower98
Thời gian
Lượt thích 6
Lượt đọc 277

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.