Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Độc Bạch

Phiên bản Dịch · 1944 chữ

**Độc Bạch

Dịch: w8haa**

Vị sư phụ cuối cùng là một ông lão, Quan Long Giang lựa chọn giới thiệu vị này cuối cùng, chắc hẳn là vị này có địa vị cao hơn một chút. "Tư Nho sư phụ, chịu trách nhiệm dạy bảo về kiến thức của các loại Yêu Thần biến. Ta thì chịu trách nhiệm dạy về thực tế xã hội. Trấn Trưởng thì quản lý chung toàn bộ học viện."

Đường Tam hướng về từng vị sư phụ chào. Những vị sư phụ này, để cho hắn ấn tượng sâu sắc nhất chính là Tư Nho sư phụ, vị sư phụ lớn tuổi nhất.

Tư Nho nhìn qua khoảng 50-60 tuổi, dáng người không cao, lưng hơi còng, tóc hoa râm, tướng mạo cũng rất bình thường, trên mặt luôn mang theo một nụ cười hiền hòa. Nhìn qua có thể thấy được đây là một người rất dễ gần. Khi Quan Long Giang giới thiệu về hắn, trên mặt các học viên hầu như đều mỉm cười, hẳn là ấn tượng của họ đối với vị sư phụ này là rất tốt.

Nhưng trong những vị sư phụ này, chỉ có vị này lại khiến cho Thần Thức của Đường Tam bỗng dưng trở nên rung động. Có thể làm được như thế có ý nghĩa như thế nào Đường Tam hiểu rất rõ ràng.

Một phần thần thức mà hắn mang theo khi trọng sinh, nếu thật sự bùng nổ, có thể làm cho hắn có được sức mạnh vô cùng lớn lao trong khoảng thời gian ngắn. Nhưng mà có thể có được sức mạnh to lớn như thế nào Đường Tam cũng không biết, vì hắn vẫn chưa từng thử qua kể từ khi bước chân tới thế giới này! Nhưng thần thức một khi thật sự bùng nổ, điều đó có ý nghĩa như thế nào thì hắn cũng biết.

Thế nhưng vị sư phụ đang đứng trước mặt hắn, cho hắn một cảm giác rằng, cho dù mình có dùng đến thần thức, cũng không thể dễ dàng đối phó. Cho dù là lúc đối mặt với Trấn Trưởng, hắn cũng chưa từng có cảm giác này. Nói cách khác, vị Tư Nho sư phụ này, so với Trấn Trưởng có thể còn mạnh hơn nữa.

Thần cấp? Chẳng lẽ vị sư phụ trước mặt hắn là một cường giả Thần Cấp?

Lúc này trong lòng của Đường Tam đã có phán đoán của mình, cũng vô cùng giật mình vì điều này.

Quan Long Giang mỉm cười nói: "Đường Tam, ngươi cũng giới thiệu về mình cho mọi người biết đi!"

Đường Tam nói: "Ta là Đường Tam, Yêu Thần biến là Phong Lang Biến, sở trường điều khiển Phong Nhận, tứ giai."

Khi nghe hắn nói ra hai chữ “tứ giai”, bên trong những học viên, lập tức có vài tiếng hô kinh ngạc. Dù sao thì vừa nhìn qua mọi người cũng đã biết hắn là người nhỏ nhất ở đây, mà đã có thực lực tứ giai? Mà Phong Lang Biến cũng không phải là loại Yêu Thần biến mạnh mẽ gì!

Quan Long Giang dĩ nhiên là đã biết chuyện của hắn, nghe vậy nhẹ nhàng gật đầu, nói: " Giới thiệu xong rồi thì giải tán thôi, về sau các ngươi tự tìm hiểu thêm là được. Ngươi mới tới hôm nay, hãy nghỉ ngơi đi, ngày mai bắt đầu tham gia học tập cùng với mọi người."

"Độc Bạch." Quan Long Giang gọi một tiếng, lập tức có một thiếu niên dáng người nhỏ gầy chạy tới, nhanh nhảu nói: "Vâng!"

Quan Long Giang nhìn thiếu niên có chút cổ quái này, nói: "Ngươi dẫn Đường Tam đi thu xếp mọi việc, giới thiệu cho hắn về tình hình của học viện. Cho hắn ở phòng số 3 phía Đông."

"Hắn ở đó? Phòng đó đã có ai ở đâu." Thiếu niên được gọi là Độc Bạch rõ ràng là có chút hâm mộ đáp.

"Đừng hỏi nhiều." Quan Long Giang tức giận quát lớn.

Độc Bạch thè lưỡi, đáp: "Vâng. Đường Tam, đi, ta dẫn ngươi đến kí túc xá."

"Cảm ơn." Sau đó Đường Tam đi theo Độc Bạch, hai người họ đi về phía một con đường ở cạnh đó. Hắn có thể cảm nhận được các sư phụ và các học viên khác đang nhìn mình với ánh mắt tò mò. Hắn cũng cảm nhận được các học viên ở nơi đây đều có năng lực không giống bình thường. Quan trọng hơn là bầu không khí ở nơi đây nếu so với Phong Lang trấn thì tốt hơn biết bao nhiêu, để cho hắn có cảm giác như được trở lại cuộc sống loài người như ở kiếp trước.

Ít nhất hiện tại ấn tượng ban đầu của hắn đối với tổ chức Cứu Thục cũng không tệ lắm. Mặc dù hắn còn chưa biết tổ chức Cứu Thục đang làm những việc gì.

Độc Bạch dẫn Đường Tam đi về phía đông, hắn vô cùng quen thuộc đường, không có chút nào lạ lẫm, nói: "Đường Tam, Quan sư phụ đối với ngươi rất tốt đó nha. Chỗ chúng ta đều là hai người một phòng, chỉ có mình ngươi là một mình một phòng. Một mình một phòng thật là tốt, có không gian riêng. Nghĩ tới đã thấy vui rồi. Không biết lúc nào ta mới có thể một mình một phòng đây, được như thế thì tốt quá."

Đường Tam chỉ biết cười trừ, cũng không nói gì cả. Cho hắn một phòng riêng, chắc hẳn cũng là do Trương Hạo Hiên dặn dò. Dù sao thì hắn cũng phải che giấu công pháp tu luyện "Huyền Thiên Bảo Lục".

Một người cũng tốt, làm cái gì cũng dễ dàng hơn một chút.

Nhưng mà, trong khoảng thời gian này, muốn trốn ra ngoài để vào thành coi bộ rất khó đây, ít nhất là hiện tại là không thể rồi. Dù sao, những sư phụ ở đây thực lực cũng không giống như sư phụ Vương Duyên Phong ngày trước, muốn thoát khỏi sự cảm nhận của bọn họ để trốn ra ngoài, dường như là chuyện không thể. Trừ khi là chính mình có thêm một năng lực ẩn thân, hơn nữa cấp bậc của lạc ấn Yêu Thần Biến này phải cao nữa thì mới được.

Phía Đông phòng thứ ba rất lớn, hơn nữa không chỉ có mỗi phòng ngủ, mà còn có một phòng khách khoảng 20m vuông. Tổng cộng có một phòng ngủ, một phòng khách, ngay cả nhà vệ sinh riêng cũng có. Tổng cộng cũng khoảng 60 đến 70m vuông rồi.

Đối với Đường Tam, kể từ khi tiến vào cái thế giới này, với thân phận nô lệ mà nói thì chỗ này chắc chắn là một khu nhà cấp cao. Trong phòng đầy đủ tất cả các đồ dùng.

"Chờ ta quay lại sẽ dẫn ngươi đi mua đồ dùng sinh hoạt để ngươi còn dùng." Độc Bạch cười hì hì nói.

Đường Tam nói: "Vậy đành làm phiền ngươi rồi."

Độc Bạch cười nói: "Ngươi lúc nào cũng khách khí như vậy sao? Sau này chúng ta đều là người một nhà rồi. Ngươi biết Yêu Thần biến của ta là cái gì không?"

Đường Tam sững sờ, lắc đầu.

"Ngươi nhìn ánh mắt của ta đi." Độc Bạch đột nhiên nói ra.

Đường Tam quay đầu về hướng hắn nhìn. Khi hắn và Độc Bạch hai cặp mắt nhìn nhau, hắn bỗng nhiên phát hiện trong hai tròng mắt của Độc Bạch có thêm một vòng ánh sáng màu trắng, vòng tròn ánh sáng trắng này nằm ở phía trung tâm của tròng mắt, dường như có từng vòng ánh sáng trắng đang lan tỏa ra phía ngoài.

Ngay lập tức, Đường Tam cảm giác được tinh thần của mình bỗng dưng trở nên hoảng hốt. Thế nhưng, bên trong tinh thần chi hải của hắn, lại có ẩn giấu một phần thần thức. Cho nên gần như ngay lập tức, trong tròng mắt của hắn đã có ánh sáng tím bắn ra. Tử Cực Ma Đồng tự động kích hoạt phản vệ.

Ánh sáng màu tím trong mắt Đường Tam lóe lên rồi biến mất, Độc Bạch như bị sét đánh hét lên một tiếng, cả người lảo đảo lui về sau hai, ba bước, ngã ngửa xuống đất.

Tất cả mọi chuyện diễn ra quá nhanh, cho dù là Đường Tam cũng không biết để mà chuẩn bị. Âm thanh tiếng hét của Độc Bạch rất lớn, dọa Đường Tam giật mình nhảy dựng lên.

Một lúc sau, cửa phòng bị đẩy ra, một thân ảnh lao vào nhanh như một ngọn gió.

"Xảy ra chuyện gì vậy?" Một giọng nói khẽ vang lên. Đường Tam ngay lập tức cảm thấy rét run, không khí xung quanh dường như cũng bị đông cứng lại.

Yêu Thần biến thuộc tính Băng? Đây là suy nghĩ đầu tiên trong đầu Đường Tam.

Lúc này Độc Bạch hai tay đang che cặp mắt của mình lại, lăn qua lăn lại trên mặt đất.

Người vừa chạy đến chính là Mộc Vân Vũ, nàng nhìn thấy Độc Bạch lăn qua lăn lại trên mặt đất, lại nhìn thấy Đường Tam đang đứng đực ra đó, không hiểu chuyện gì. Nàng cũng không hỏi gì nữa, mà ngồi xổm xuống, dùng tay phải giữ lại Độc Bạch, giữ hắn nằm im, sau đó năng lượng trong trẻo, lạnh băng từ từ được truyền vào người Độc Bạch, làm cho hắn lạnh run lên, nhưng đã trở nên bình tĩnh hơn nhiều.

Lúc này, mấy vị sư phụ khác và những học viên cũng đã chạy tới.

Vẻ mặt Đường Tam mù mịt, nói: "Ta cũng không biết chuyện gì xảy ra. Hắn hỏi ta biết Yêu Thần biến của hắn là cái gì không, ta nói không biết. Hắn bảo ta nhìn ánh mắt của hắn. Sau đó ta cảm thấy hơi chóng mặt, còn hắn thì như vậy rồi."

Quan Long Giang khóe miệng co giật một chút: "Tinh thần phản phệ?"

Lúc này Độc Bạch đã dần trở nên bình thường, chỉ là thân thể còn hơi run rẩy, trong miệng thì đang lẩm bẩm điều gì đấy.

Quan Long Giang nhìn Mộc Vân Vũ nói: "Trước tiên đưa hắn nghỉ ngơi đi, tiểu tử này, ỷ vào một tí năng lực của mình, muốn nhìn trộm người khác, đáng đời."

Lúc này Hắn mới quay đầu, nhìn về phía Đường Tam, nói: " Yêu Thần biến của Độc Bạch là một loại Yêu Quái tộc rất đặc biệt truyền thừa xuống, loại Yêu Quái này tên là Thiên Hồ. Bản thân Thiên Hồ Nhất Tộc không chuyên về chiến đấu, nhưng lại được gọi là Vương tộc của Hồ Yêu tộc. Có được năng lực Thiên Hồ Chi Nhãn, có khả năng nhìn thấu Trời Đất. Thiên Hồ Yêu Vương tại Tổ Đình của Yêu Tinh Đại Lục có địa vị vô cùng cao thượng, được gọi là một trong hai nhà tiên tri mạnh nhất. Thiên Hồ Chi Nhãn của Độc Bạch còn không tu luyện được bao nhiêu, chỉ mới có thể dùng để nhìn trộm năng lực của người khác, tiểu tử này tính tình không ổn, hay đùa giỡn người khác. Tinh Thần Lực của hắn chắc hẳn không mạnh mẽ bằng ngươi, cho nên lúc nhìn trộm mới bị tinh thần phản phệ. Tình trạng của hắn không sao đâu."

Bạn đang đọc Đấu La Đại Lục 5: Đường Tam Trùng Sinh (bản dịch) của Đường Gia Tam Thiếu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hj3pkhach1993
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 29

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.