Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cấp Bậc Màu Đỏ

Phiên bản Dịch · 1766 chữ

**Cấp bậc màu đỏ

Dịch: w8haa**

“Thì ra là thế." Đường Tam gật gật đầu.

Nếu là 1%, với quy mô ở đây thì có khoảng một ngàn người. Những người thuộc tổ chức có lẽ chỉ khoảng vài chục người? Quả thật là không nhiều. Tổ chức càng bí mật thì càng tốt. Có nhiều thứ sư phụ cũng không thể nói với hắn, dù sao thì hắn cũng mới gia nhập tổ chức Cứu Thục mà thôi.

*Mấy chap trước mình dùng lão sư thay vì sư phụ, nay thay đổi lại nghe có vẻ hay hơn mà lại ko quá xa lạ với nhiều bạn :D

"Sư phụ, lúc trước ta có nghe tiền bối Trương Thiên Khiếu nói, nơi này được gọi là học viện Cứu Thục?" Trương Hạo Hiên gật đầu, nói: "Đúng vậy, nhiệm vụ quan trọng nhất của nơi này chính là là tổ chức bồi dưỡng nhân tài, bởi vì nơi này ở ngay bên cạnh của Học viện Gia Lý, cho nên chúng ta có thể tận dụng một chút tài nguyên của học viện. Ngươi cũng đã là một phần tử của tổ chức Cứu Thục rồi, cho nên từ giờ trở đi, ngươi có thể ở lại nơi này, cùng những người khác bắt đầu học tập.

“Tốt." Đường Tam gật gật đầu. Đối với hai chữ "Học viện" này, hắn vô cùng cảm thấy thân thiết. Trương Hạo Hiên tiếp tục nói: "Bây giờ ta sẽ khắc dấu ấn lên người ngươi, để xác định thân phận của ngươi trong tổ chức, sau đó dẫn ngươi tới học viện của chúng ta để báo danh. Nhất định phải nhớ kĩ những lời ta đã nói với ngươi, không thể tiết lộ về Huyền Thiên Công trong bất kì tình huống nào, cũng không được sử dụng năng lực của Yêu Quái tộc khác ở trước mặt người khác. Ngươi chỉ có một loại năng lực là "Phong Nhận"!

"Vâng."

Dấu ấn này giống như là một hình xăm vậy, Trương Hạo Hiên dùng một cây châm nhỏ, lấy một loại chất lỏng kì lạ, sau đó khắc lên tay phải của Đường Tam. Dấu ấn nhìn giống như là một bông tuyết, nhưng mềm mại hơn rất nhiều, sau khi khắc xong, nó bỗng dưng chuyển thành màu đỏ. Bông tuyết màu đỏ, nhìn qua có vẻ cũng khá đẹp. Sau khi toàn bộ quá trình hoàn tất, dấu ấn bỗng nhiên biến mất, không còn ở trên da nữa. Sau đó Trương Hạo Hiên hướng dẫn cho Đường Tam cách để dấu ấn hiện ra rõ ràng, cần phải dùng huyết mạch chi lực tập trung vào chỗ dấu ấn, sau đó dùng bí pháp của tổ chức thì dấu ấn mới hiện ra.

"Đi thôi, ta dẫn ngươi tới chỗ này." Làm xong những điều này, Trương Hạo Hiên vui vẻ gật đầu.

Sau khi đi ra khỏi căn nhà gỗ, Đường Tam nhìn lên bàn tay mình, nơi vừa được khắc dấu ấn. Từ giờ phút này, hắn thật sự đã trở thành một thành viên của tổ chức.

Không biết trong tương lai, khi mà hắn đã trở về được đẳng cấp của kiếp trước. Những chuyện mà hắn đã làm ngày hôm nay được ghi chép lại trong lịch sử của Yêu Tinh đại lục này, có vẻ cũng thú vị đó.

Trương Hạo Hiên dẫn Đường Tam đi thằng về phía cuối thị trấn, tới tận giữa sườn núi, mới dừng lại ở một dãy nhà gỗ.

Dãy nhà gỗ giữa này được thiết kế với màu sắc giống với màu núi đá quanh sườn núi. Nếu nhìn không kĩ sẽ không thể nào phát hiện được dãy nhà gỗ này.

Đường Tam có thể thấy được dãy nhà gỗ này không hề ít, chiếm diện tích khá lớn. Có khoảng vài chục căn nhà gỗ bao quanh sườn núi, tạo thành một vòng tròn, trông như một pháo đài giữa sườn núi. Hai người vừa mới tới gần, một thân ảnh hiện ra trước mặt họ, đây là người thiếu niên, nhìn qua khoảng 13, 14 tuổi.

Vừa nhìn thấy Trương Hạo Hiên, hắn liền cười nói: "Trấn Trưởng, người tới rồi."

Trương Hạo Hiên hướng hắn gật đầu: "Ta mang người mới tới đây.”

Thiếu niên kia nhìn về phía Đường Tam, nhìn hắn một lượt, kinh ngạc nói: "Người mới còn nhỏ như thế sao! Không phải 12 tuổi mới có thể được kiểm tra, sau đó mới có thể đến đây?"

"Ngươi nói nhiều thế? Dẫn đường đi." Trương Hạo Hiên tức giận nói. Thiếu niên này bỗng trở nên sợ hãi, nhanh chóng quay người, yên lặng đi ở phía trước dẫn đường.

Bọn họ đi xuyên qua một căn nhà gỗ, phía sau căn nhà là một cái sân lớn, xung quanh có các căn nhà gỗ bao phủ, những căn nhà gỗ này đều xây hướng về phía sân lớn này.

"Trấn Trưởng tới rồi!" Thiếu niên quát to.

Lập tức từ trong các căn nhà gỗ có hơn chục người đi ra. Nhìn qua có thể thấy đây là một đám thanh thiếu niên, tuổi cũng không lớn, trông vô cùng có sức sống.

Sau đó, có mấy người lớn cũng từ từ ra khỏi nhà.

Đường Tam đứng bên cạnh Trương Hạo Hiên không nói gì, chỉ âm thầm quan sát. Hắn phát hiện, ở nơi đây có khá nhiều nam, nhưng lại rất ít nữ. Khí tức huyết mạch trên người họ cũng khác nhau, nhưng đều không hề yếu. Thực lực của bọn họ cũng không biết có mạnh mẽ hay không, nhưng huyết mạch thì rất mạnh. Xem ra những người có thể vào học viện Cứu Thục thiên phú đều không thấp. Những thanh thiếu niên này cũng đang tò mò quan sát Đường Tam. Bởi vì nếu nói về độ tuổi, Đường Tam hẳn là người có tuổi thấp nhất ở đây.

Trương Hạo Hiên vỗ tay vài cái để chuyển hướng sự chú ý của bọn họ, nói: "Đây là đệ tử ta mới nhận, tên của hắn là Đường Tam. Từ hôm nay trở đi, hắn sẽ ở lại học viện để học tập. Lão Quan, ngươi tới lo chuyện này đi.”

Một người trung niên có dáng người nhỏ bé, nét mặt nho nhã đi tới trước mặt Trương Hạo Hiên, nhìn hắn kinh ngạc nói: “Đệ tử của ngươi? Ngươi nhận đệ tử?" Trương Hạo Hiên gật gật đầu: "Đứa nhỏ này hơi đặc biệt một chút, rất có tương lai. Sau này ta sẽ nói cho ngươi biết, ngươi hãy sắp xếp cho hắn đi.”

Lão Quan không nói gì nữa, gật đầu với hắn. Trương Hạo Hiên nhìn Đường Tam, nói: "Đây là Quan Long Giang, thầy chủ nhiệm của ngươi, cũng là người phụ trách học viện. Hắn sẽ sắp xếp việc sinh hoạt và học tập của ngươi. Chừng nào có thời gian ta sẽ đến tìm ngươi, giờ ta còn có việc phải đi rồi. Không được quên những lời ta đã nói với ngươi nghe chưa?”

“Vâng, thưa sư phụ”. Đường Tam gật đầu. Sau đó Trương Hạo Hiên kéo Quan Long Giang sang một góc, nói với hắn điều gì đó, nói xong chuẩn bị rời đi.

“Sư phụ!" Đường Tam chạy theo rất nhanh, gọi Trương Hạo Hiên.

"Làm sao thế? Trước lạ sau quen thôi mà." Trương Hạo Hiên tưởng rằng Đường Tam đang sợ hãi vì bị bỏ lại một chỗ xa lạ mà không có người lớn bên mình.

Đường Tam lại nói: "Không phải, ta chỉ muốn hỏi là nếu rảnh rỗi có thể đi ra ngoài một chút không? Ví dụ như là vào thành mua một ít đồ dùng chẳng hạn."

Quan Long Giang đứng một bên cũng kinh ngạc nhìn hắn. Trương Hạo Hiên nói: "Cố gắng hết sức đừng đi ra ngoài. Nếu như muốn đi ra ngoài, ngươi phải xin phép của Quan sư phụ, được sự đồng ý thì mới có thể ra ngoài, nhưng phải về trong ngày."

"Vâng, sư phụ”…Nếu không ra ngoài thì làm sao hắn gặp được Mỹ công tử?

Trở lại Gia Lý thành, chuyện quan trọng nhất đối với Đường Tam chính là gặp lại Mỹ công tử! Lúc này Trương Hạo Hiên mới rời đi. Quan Long Giang nói: “Đến đây, ta sẽ giới thiệu ngươi với mọi người." Nói xong, hắn dẫn Đường Tam tới chỗ một vị vừa mới tới, Quan Long Giang nói: " Hiện tại học viện chúng ta tính cả ngươi nữa là có 16 học viên, Sư phụ tính cả ta và Trấn Trưởng thì có 5 người. Giờ ta sẽ giới thiệu ngươi với 3 vị sư phụ khác. Nói xong, Quan Long Giang chỉ vào một người phụ nữ trông vô cùng xinh đẹp, khoảng 25 tuổi. "Vị này là Mộc Vân Vũ sư phụ, nàng chủ yếu chịu trách nhiệm về việc sinh hoạt hàng ngày của các ngươi và dạy thể dục."

Mộc Vân Vũ dáng người khá gầy, cao khoảng một mét bảy, mặc một bộ quần áo màu xanh lục, ánh mắt hiền từ tựa như một dòng nước, cặp mắt to long lanh, làm cho người khác cảm thấy muốn bắt chuyện. Nhưng Đường Tam phát hiện, khi Quan Long Giang giới thiệu về nàng, những học viên xung quanh đều có vẻ như đang sợ hãi. Có vẻ như tính cách của Mộc sư phụ không giống như vẻ bề ngoài rồi. "Bái kiến Mộc sư phụ." Đường Tam lập tức hành lễ với Mộc Vân Vũ. Mộc Vân Vũ mỉm cười, giọng nói khá là điệu đà, nói: "Chào ngươi, Tiểu Đường. Ngươi mới đến, trông có vẻ khá gầy yếu nha, về sau tăng cường huấn luyện thể lực nha."

"Cảm ơn sư phụ." Đường Tam lập tức gật đầu, nhưng mà cái âm thanh điệu đà kia làm hắn muốn nổi da gà.

Quan Long Giang nhíu mày, ho một tiếng, chỉ về hướng một người trung niên khác nói: “Sư phụ Mộc Ân Tình, là huynh trưởng của sư phụ Mộc Vân Vũ, chịu trách nhiệm dạy thực chiến.

Mộc Ân Tình và Mộc Vân Vũ trưởng tuy là 2 anh em nhưng không hề giống nhau, thân hình hắn cao lớn, khuôn mặt vuông vức mang theo vài phần hào phóng, rất khó có thể tin được hắn và Mộc Vân Vũ là hai anh em!

Bạn đang đọc Đấu La Đại Lục 5: Đường Tam Trùng Sinh (bản dịch) của Đường Gia Tam Thiếu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hj3pkhach1993
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 29

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.