Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bại Lộ

Phiên bản Dịch · 1892 chữ

**Bại Lộ

Dịch: w8haa**

Trấn Trưởng như suy nghĩ điều gì, nhíu nhíu mày nói: "Tốt. Đem hắn giao cho ta. Ngươi đi nghỉ trước đi, ngươi vất vả rồi. Chuyện lần này so với trong tưởng tượng của chúng ta phiền toái hơn nhiều, tổ Phong Lang bên kia có động tĩnh không nhỏ. Ngươi phối hợp với Trịnh Mạnh Kỳ, điều tra mọi chuyện rõ ràng."

*Trịnh Mạnh Kỳ là người xem bản đồ, dẫn đám Báo Thiểm tộc tới tấn công Phong Lang trấn.

"Vâng." Trương Thiên Khiếu cung kính hành lễ với Trấn Trưởng, sau đó quay người rời khỏi nhà gỗ. Hắn đi rồi, bên trong nhà gỗ chỉ còn lại hai người Đường Tam và Trấn Trưởng.

Trấn Trưởng dùng ánh mắt bình tĩnh nhìn Đường Tam, Đường Tam cũng dùng ánh mắt bình tĩnh đáp lễ.

"Ngươi muốn chết hay là muốn sống?" Trấn Trưởng đột nhiên mở miệng nói.

Đường Tam sững sờ, lập tức có cảm giác dựng tóc gáy. Một cỗ sát khí vô cùng mạnh mẽ được ngưng tụ lại trông như vật chất bỗng nhiên từ trên người Trấn Trưởng tỏa ra, kinh khủng sát khí làm không khí xung quanh trở nên lạnh lẽo như băng vậy, thậm chí toàn bộ ánh sáng bên trong căn nhà gỗ chớp mắt trở nên mờ đi, giống như là trong tích tắc, bọn họ đã không ở trong căn nhà nữa, mà đã đi đến một nơi khác.

Trong vô thức, Đường Tam lui về phía sau nửa bước, Huyền Thiên Công trong cơ thể nhanh chóng vận chuyển. Tuy rằng hắn không biết vì sao đối phương đột nhiên lại sinh ra sát ý với mình, nhưng ở thời điểm này, tự bảo vệ mình mới là điều quan trọng nhất. Tiếp theo trong nháy mắt, Trấn Trưởng liền động, tay phải hắn giơ lên không trung, nắm chặt lại.

Cùng lúc đó, một tiếng gào thét trầm thấp bỗng vang lên bên tai Đường Tam.

Tiếng gào thét đến vô cùng bất ngờ, làm cho Đường Tam chỉ có thể cảm giác được mình bị choáng rồi.

Nhưng gần như ngay lập tức, Linh Tê Tâm Nhãn của Đường Tam đã tự động kích hoạt, trong hai tròng mắt lập tức liền có thêm màu vàng nhạt. Hắn miễn cưỡng tỉnh táo được một chút, Huyền Thiên Công trong cơ thể vận chuyển nhanh chóng hơn, Trọng Giáp Thuật bỗng nhiên được phóng thích. Đối mặt với nguy cơ sinh tử, Đường Tam không dám giấu diếm nữa, đành phải xuất toàn lực.

Hắn dựa vào cảm giác của mình, hai tay giơ phía trước người, vẽ ra một nửa vòng tròn, phát động Huyền Thiên Công, cố gắng làm lệch hướng sát khí kinh khủng kia. Cùng lúc đó, hắn nhanh chóng di chuyển, thi triển Quỷ Ảnh Mê Tung Bộ, nhanh chóng đánh về phía cửa sổ.

Sở dĩ Đường Tam lựa chọn cửa sổ mà không phải cửa chính, là bởi vì là cửa sổ cách hắn gần nhất.

Trong miệng Trấn Trưởng phát ra một tiếng "Ồ". Tiếp theo trong nháy mắt, Đường Tam chỉ cảm thấy bầu không khí xung quanh trở nên nóng hơn. Hắn liền dùng Linh Tê Tâm Nhãn nhìn thử, hắn hoảng sợ phát hiện lúc này bên trong nhà gỗ đã tràn ngập Hỏa nguyên tố. Luồng Hỏa nguyên tố vô cùng mạnh mẽ này đã trục xuất tất cả các nguyên tố khác, sau đó hướng về thân thể Đường Tam như muốn bao phủ lấy hắn, luồng không khí nóng bỏng này đã làm cho y phục của hắn hoàn toàn bốc cháy.

Hắn lập tức vận chuyển Huyền Thiên Công để bảo vệ thân thể, kết hợp với Trọng Giáp Thuật tạo thành hai lớp bảo vệ, lúc này bên ngoài lớp da của Đường Tam được một tầng ánh sáng trắng bao phủ, tựa như một lớp áo giáp, ngăn cản luồng năng lượng nóng bỏng kia. Cùng lúc đó, thân thể Đường Tam lóe lên ánh sáng vàng, nhanh chóng thi triển Báo Thiểm, lập tức, hắn đã đến bên cửa sổ.

"Ngươi không đi được." Một âm thanh nhỏ nhẹ nhàng vang lên bên tai Đường Tam.

Ngay sau đó, trong nháy mắt toàn bộ Hỏa nguyên tố lập tức biến mất, năng lượng nóng bỏng cũng biến mất theo, thay vào đó là một sức hút vô cùng mãnh liệt lao tới, cứng rắn đem thân thể Đường Tam hút về phía sau. Đến nước này Đường Tam cũng chỉ có thể tỏ vẻ chán nản, không muốn chống cự nữa.

Bởi vì không có cách nào chống cự cả, đứng trước thực lực tuyệt đối, cho dù hắn có vô vàn kĩ xảo để thi triển, nhưng cũng chỉ là phí công mà thôi, đây gọi là chênh lệch cấp độ.

Lúc này Trấn Trưởng đã đứng dậy, trong lòng bàn tay phải của hắn, có một luồng hào quang màu đỏ sẫm. Rõ ràng lực hút vô cùng mạnh mẽ kia đến từ luồng ánh sáng đỏ sẫm này, lực hút của nó vô cùng mạnh mẽ, khiến cho Đường Tam có giãy giụa thế nào cũng không được.

"Tứ giai ở đâu nhỉ? Khá lắm, mới đây mà đã vào ngũ giai rồi! Thật sự là ngoài dự định." Trấn Trưởng kinh ngạc nhìn đứa bé trước mặt này.

Một đứa bé mới chín tuổi, đạt đến tứ giai đã là vô cùng kinh khủng rồi, nhưng mà hàng này cũng không phải tứ giai, mà là cấp độ cao hơn.

Trấn Trưởng thu hồi cánh tay phải, lúc này Đường Tam đã đứng ở trước mặt hắn, sắc mặt có một chút tái nhợt, trong ánh mắt còn mang theo một chút hoảng sợ.

Một chút hoảng sợ này dĩ nhiên là Đường Tam đang giả vờ. Từ khi biết hắn không thể nào chống cự được, trong nội tâm Đường Tam cũng đã suy đoán ra được một ít gì đó, nhưng hắn lại trở nên phiền não hơn.

Bởi vì nếu như suy đoán của hắn là đúng, như vậy thì hắn đã hành động sai rồi, giờ thì hắn đã bị bại lộ quá nhiều thứ rồi. Giờ phút này, hắn chỉ có thể suy nghĩ xem nên giải quyết tình huống này như thế nào mà thôi.

"Ngươi thật sự không đơn giản." Trấn Trưởng dùng ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm Đường Tam, sâu trong ánh mắt của hắn, lúc này tràn đầy vẻ khiếp sợ. Đúng vậy, suy đoán của Đường Tam là chính xác, Trấn Trưởng đột nhiên ra tay với hắn, chính là để thăm dò hắn. Bởi vì dùng tu vi của Trấn Trưởng, khi lần đầu tiên nhìn thấy Đường Tam, tại thời điểm đó Trấn Trưởng cũng đã đoán được tu vi cấp độ của Đường Tam.

Tuy rằng Đường Tam đã đang cố gắng áp chế, nhưng với cấp độ chênh lệch cực lớn và dao động huyết mạch của hắn, thật sự rất khó che giấu điều này. Ít nhất hiện tại Đường Tam vẫn chưa làm được. Cho nên Trấn Trưởng mới phóng thích sát khí, ra tay thăm dò với hắn. Nhưng lần thăm dò này làm cho Đường Tam cảm nhận được nguy cơ sinh tử, nên đã hoàn toàn bộc phát ra toàn bộ thực lực và tiềm năng của hắn, quả thực làm cho vị Trấn Trưởng này hoàn toàn chấn động.

Đường Tam kiên quyết cúi đầu xuống, không nói lời nào.

Trong lòng của hắn đang thầm trách mình, từ sau khi trọng sinh, bị thế giới này và thân thể non nớt này gây ảnh hưởng, sự phán đoán của hắn cũng thiếu nhạy bén hơn. Nếu như là kiếp trước, hắn chắc chắn sẽ đoán được đối phương chỉ đang thăm dò hắn mà thôi!

Trọng Giáp Thuật bại lộ, Báo Thiểm bại lộ, Linh Tê Tâm Nhãn cũng không biết có bại lộ hay không nữa. Những năng lực này đồng thời xuất hiện trên một người, điều này với Yêu Thần biến là hoàn toàn khác biệt đấy!

Trong ánh mắt bình tĩnh của Trấn Trưởng lúc này đã có thêm vài phần khác thường, sự khác thường từ đâu mà đến thì ai cũng đã biết rồi.

"Không nói gì sao? Chuyện gì đã xảy ra?" Trấn Trưởng nhẹ nhàng nói, "Tại sao ngươi có thể có được năng lực của mấy tộc?"

Đường Tam vẫn cúi đầu, không hề mở miệng.

Trấn Trưởng liền ngồi xuống, làm như vậy là để hắn có thể nhìn thấy rõ khuôn mặt Đường Tam.

"Ta chỉ là cảm nhận được tu vi của ngươi đã đến ngũ giai, mới thăm dò một chút, cũng không có ý gì khác. Ngươi là nhân loại điều này không thể sai được. Lai lịch của ngươi chúng ta cũng đã điều tra qua vô cùng cặn kẽ, cũng không có bất thường gì. Nhưng mà, năng lực này của ngươi, không hề nằm trong sự điều tra của chúng, đã vượt qua rất nhiều rồi." Đường Tam từ từ ngẩng đầu, nhìn về phía Trấn Trưởng, lúc này trong lòng hắn đã có kế hoạch.

Kết quả xấu nhất chính là đối phương sẽ muốn nhìn ngó Huyền Thiên Công của hắn, sẽ tra tấn hắn vô cùng tàn nhẫn.

Cuối cùng hắn không thể làm gì khác là phát động thần thức của mình, bộc phát toàn lực, không nói về việc hủy diệt nơi này, nhưng mà nếu là chạy trốn thì không có ai có thể ngăn cản được.

Đây là tình huống xấu nhất, bởi vì một khi làm như thế, trong tương lai hắn muốn đặt chân vào Gia Lý thành sẽ là một việc vô cùng khó khăn. Thế nhưng, hiện tại năng lực của hắn đã bị phát hiện, đây là chuyện khó khăn nhất, nhưng mà đôi khi có nhiều thứ, chỉ có thể nói ra.

"Trấn Trưởng, không phải ta muốn giấu giếm. Chỉ là…. năng lực của ta không giống với Yêu Thần biến bình thường, ta..." Đường Tam có chút do dự nói ra, thời điểm này không thể không đóng kịch một chút.

Trấn Trưởng trầm giọng, nói: "Chuyện này Vương Duyên Phong có biết không?"

Đường Tam vội vàng lắc đầu: "Người là người đầu tiên biết chuyện này.”

Trấn Trưởng dường như buông lỏng một chút: "Tốt, ngươi nói một chút thử xem, năng lực này là như thế nào mà có."

Đường Tam nói: "Lúc ta còn nhỏ, trong một lần dạo chơi trong rừng, ta gặp được một nhân loại bị trọng thương, lúc đó hắn đang bị Yêu Quái của Phong Lang tộc đuổi giết. Lúc đó nhìn thấy bọn họ đánh nhau, ta sợ quá nấp sau một cái cây lớn. Sau đó, ta nhìn thấy hắn đã giết mấy tên Phong Lang, nhưng cũng bị trọng thương, không thể gượng dậy được."

Trấn Trưởng gật đầu, về chuyện Đường Tam lúc còn nhỏ từng được cao nhân chỉ điểm, hắn đã từng nghe Trương Thiên Khiếu nói qua, tin tức này là đạt được từ Vương Duyên Phong.

Bạn đang đọc Đấu La Đại Lục 5: Đường Tam Trùng Sinh (bản dịch) của Đường Gia Tam Thiếu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hj3pkhach1993
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 27

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.