Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ăn cơm, tu luyện, nhớ đến Mỹ công tử

Phiên bản Dịch · 1940 chữ

**Ăn cơm, tu luyện, nhớ đến Mỹ công tử

Dịch: w8haa**

Nửa tháng tiếp theo, Đường Tam như bình thường mà ăn cơm, tu luyện, nhớ đến Mỹ công tử, đương nhiên, còn có cùng ba huynh đệ họ Vương và Lăng Mộc Tuyết tiến hành luyện tập thực chiến.

Dưới sự " chiếu cố Đặc biệt " của hắn, mấy vị đồng bạn đều tiến bộ rất nhanh, thậm chí so với thời điểm Vương Duyên Phong dạy bảo còn muốn nhanh hơn. Dù sao, trong đám trẻ Đường Tam là nhỏ tuổi nhất. Trong mắt ba anh em nhà họ Vương, mỗi ngày đều bị đệ đệ nhỏ tuổi nhất đánh cho lên bờ xuống ruộng, điều này thật sự là mất mặt, còn bị đánh trước mặt Lăng Mộc Tuyết nữa.

Vương Siêu bởi vì là tuổi lớn hơn nên trông ổn hơn, còn bớt lộ liễu, nhưng Vương Chung cùng Vương Tiểu Lỗi, ngày thường đều đặt toàn bộ sự chú ý đến Lăng Mộc Tuyết. Nhất là Vương Tiểu Lỗi, biểu hiện càng rõ ràng hơn.

Mà Lăng Mộc Tuyết rõ ràng muốn ở bên cạnh Đường Tam. Mối quan hệ này càng thêm phức tạp, thế nên mỗi khi tập luyện thực chiến, ba huynh đệ lại càng cố gắng đánh bại Đường Tam hơn.

Lại một ngày trôi qua, màn đêm buông xuống.

Sau khi Vương Chung tiến vào trạng thái minh tưởng, Đường Tam chuẩn bị đi ra ngoài tu luyện một phen, đột nhiên, hắn nghe được một ít âm thanh. Ngay lập tức hắn nhảy cửa sổ chui ra, trèo lên lên lầu hai.

Vương Duyên Phong và Hổ Diện Nhân đã chờ hắn ở trong phòng. Vương Duyên Phong không nói gì thêm, dẫn hai người trực tiếp đi vào trong tĩnh thất.

Sau đó hắn đóng chặt cửa phòng.

Hổ Diện Nhân ánh mắt trực tiếp nhìn xuống người Đường Tam, nói: "Phía trên đã đồng ý yêu cầu của ngươi. Kế hoạch tính toán cơ bản cũng đã hoàn tất."

Vương Duyên Phong có chút khẩn trương nói: "Các ngươi định làm gì?" Tuy rằng thân phận Đường Tam hiện tại vẫn đang là nô lệ, nhưng cũng đang là dự bị phụ thuộc. Nếu như Đường Tam đột nhiên mất tích, phần trách nhiệm này đổ lên đầu hắn sẽ rất phiền toái. Nhất là khi tổ chức Cứu Thục ngày càng phát triển như bây giờ, Yêu Quái Tộc đã bắt đầu quản lý rất chặt những nhân loại phụ thuộc.

Hổ Diện Nhân nói: "Vương huynh yên tâm, chúng ta chắc chắn sẽ không để liên lụy đến các người. Chúng ta chuẩn bị gây ra một vụ hỗn loạn, đến lúc đó mất tích hoặc chết một đứa trẻ nô lệ cũng sẽ không gây chú ý. Chúng ta mượn cơ hội này, đưa Đường Tam đi."

Vương Duyên Phong nói: "Các người sẽ làm thế nào?"

Hổ Diện Nhân nói: "Ngươi còn nhớ lúc trước ở giải đấu Đường Tam đã đánh chết một tên Thiểm Báo tứ giai không? Thiểm Báo tộc và Phong Lang tộc vốn là kẻ thù truyền kiếp. Kể từ lần đó, hai bên ở Gia Lý Thành đã gọi hội đấm nhau mấy lần, về sau Thành chủ cử lính xuống dẹp tụi nó mới chịu thôi. Chúng ta sẽ nghĩ cách dụ đám Thiểm Báo tộc gọi hội đến thông mấy thằng Phong Lang tộc bên này. Mà chúng ta thì nhân cơ hội này, mang Đường Tam đi. Các ngươi chỉ cần bảo vệ tốt chính mình và nhân loại phụ thuộc ở nơi đây, sẽ không có vấn đề gì."

Nghe Hổ Diện Nhân vừa nói như vậy, con mắt Đường Tam lập tức sáng lên, đây đúng là kế hoạch hay.

Thiểm Báo tộc tấn công chỗ ở của Phong Lang tộc, cái này đối với kẻ thù truyền kiếp là chuyện bình thường. Những năm gần đây, những cuộc đánh nhau nhỏ thường xuyên xảy ra, nhưng mà nói chung nơi ở của hai bên cũng cách xa, khoảng hơn trăm dặm, nên cũng không đánh nhau nhiều lắm.

Thiểm Báo tấn công Phong Lang, dĩ nhiên sẽ không liên quan gì đến nhân loại. Sau đó tình huống có như thế nào đi nữa, cũng sẽ không ảnh hưởng đến Vương Duyên Phong và nhân loại phụ thuộc. Kế hoạch này của tổ chức cũng hay nha.

Vương Duyên Phong tự nhiên cũng nghĩ đến những thứ này, nói: "Bọn này đánh nhau quy mô cũng không nên lớn quá, nếu không sợ là sẽ ảnh hưởng đến nhân loại chúng ta." Hắn tính toán cũng đúng bởi vì nhân loại ở xung quanh Phong Lang trấn khá nhiều, hắn lo lắng bọn họ sẽ bị Thiểm Báo giận chó đánh mèo.

"Chúng ta sẽ cố gắng khống chế quy mô của cuộc xung đột này, cũng sẽ cố gắng tránh liên lụy tới nhân loại xung quanh. Hành động lần này sẽ có một vị Trưởng lão của chúng ta chủ trì, nếu như phát hiện có gì đó không đúng, Trưởng lão sẽ ra tay." Hổ Diện Nhân trầm giọng nói ra.

Vương Duyên Phong gật gật đầu, sau đó nhìn về phía Đường Tam.

Đường Tam cũng gật gật đầu, nói: "Ta không có ý kiến gì."

Hổ Diện Nhân nói: "Tốt, giờ ta sẽ nói với các ngươi kế hoạch cụ thể. Vương huynh, chuyện này ngoại trừ ngươi và Đường Tam, không nên kể cho bất kì ai, kể cả vợ ngươi. Việc này là để đảm bảo an toàn cho các ngươi về sau. Ngươi hẳn là hiểu ý của ta."

"Tốt, điều này ta hiểu rõ."

Hổ Diện Nhân từ trong người lấy ra một tấm da, mở ra thành một tấm bản đồ, trên bản đồ là Phong Lang trấn cùng với địa hình xung quanh Phong Lang trấn.

Hổ Diện Nhân nhìn về phía Đường Tam, hỏi: "Ngươi có thể hiểu không?"

Đường Tam cúi đầu nhìn nhìn, sau đó chỉ vào vị trí trung tâm, nói: "Đây là trấn chúng ta?"

"Không sai. Nơi này là Phong Lang trấn, bên này là đường đi tới Gia Lý thành, bên này là nơi ngũ giai Lang Yêu lãnh chủ ở, bên này chính là nơi ở của vị lục giai Đại Tế Ti. Một khi Thiểm Báo đột kích, bọn họ nhất định sẽ ra tay, đến lúc đó tất cả sự chú ý sẽ dồn vào những nơi này.

"Chúng ta tính toán sơ bộ, từ phương hướng này Thiểm Báo bắt đầu tấn công, bên này cũng sẽ là địa điểm chủ yếu phát sinh xung đột. Vương huynh, ngày đó ngươi phải tập hợp tất cả phụ thuộc nhân loại lại, không cho họ ra ngoài, để tránh bị thương vô ích. Phía bên kia sau khi bắt đầu chiến đấu, nhất định sẽ có cảnh báo. Đường Tam, sau khi cảnh báo xuất hiện, ngươi liền bắt đầu đếm thầm, đếm đều đặn chậm rãi từ 1 tới 300. Sau đó ngươi ra khỏi phòng, hướng về phía sau Phong Lang trấn hướng này chạy. Để giúp người rời đi, chúng ta sẽ giúp Thiểm Báo tộc đánh vào phía trong Phong Lang trấn, tạo ra hỗn loạn.

"Vương huynh ngươi phải nhớ, lúc đó ngươi không nên tham gia, chỉ cần cố gắng bảo vệ phụ thuộc nhân loại là được. Nếu có Thiểm Báo đến chỗ các ngươi, các ngươi có thể chống trả một chút. Nhưng nếu gặp phụ thuộc Thiểm Báo tộc thì không nên giết, bởi vì trong đó có người của chúng ta."

"Đường Tam, ngươi nhất định phải nhớ kĩ càng vị trí trên bản đồ, chúng ta sẽ tập hợp ở chỗ này. Ta sẽ đích thân đứng chờ ngươi ở đó, sau đó chúng ta cùng đi tới Gia Lý thành, sau khi cuộc hỗn loạn kết thúc, ngươi hãy nói là nhìn thấy một Thiểm Báo bắt Đường Tam đi. Thậm chí ngươi có thể tới chỗ lãnh chủ Phong Lang trấn khóc lóc một hồi, như thế là kế hoạch của chúng ta đã hoàn thành."

Sau đó, Hổ Diện Nhân nói lại toàn bộ kế hoạch thêm lần nữa, từng địa điểm, từng thời gian, đều cùng với Đường Tam và Vương Duyên Phong xác định thêm một lần, hơn thế nữa bắt bọn họ kể lại kế hoạch để chắc chắn rằng họ đã nhớ rõ.

"Kế hoạch chính là như vậy. Chúng ta dự tính ba ngày sau bắt đầu triển khai hành động, hai ngày sau ta sẽ đến xác nhận lại kế hoạch một lần nữa. Đường Tam, ngươi phải nhớ kĩ đến lúc đó ngươi không được mang theo thứ gì, cứ lén lút rời khỏi đây là được. Thời gian không thể sai lệch, bởi vì rất dễ nảy sinh biến cố. Nếu như ngươi tới trễ, có khi sẽ phải gặp Thiểm Báo nhất tộc, lúc đó sẽ rất khó rời đi, kế hoạch của chúng ta sẽ thất bại. Ngươi hiểu ý của ta không?"

Đường Tam gật gật đầu: "Ta hiểu."

Hổ Diện Nhân lúc này mới hài lòng nói: "Tốt, vậy hôm nay như vậy thôi, hai ngày sau ta sẽ quay lại."

Sau khi tiễn Hổ Diện Nhân, Vương Duyên Phong nhìn Đường Tam với ánh mắt có chút phức tạp, nói: "Ta không nghĩ là đã tới lúc rồi."

Đường Tam trầm mặc, thật ra thì hắn thấy, tổ chức Cứu Thục này vì mang đi một nô lệ nhỏ như hắn, chuẩn bị nửa tháng, như thế này là quá lâu, không nhanh như thầy hắn nghĩ. May mắn là bọn họ chuẩn bị kế hoạch khá là chặt chẽ.

Vương Duyên Phong thấy Đường Tam không gì, đi về phía hắn, nắm chặt bờ vai, ôm lấy hắn, nói: "Đừng buồn, ngươi cũng nên rời khỏi đây. Với thiên phú của ngươi, hẳn là có thể vì nhân loại làm chút chuyện. Nếu như gặp nguy hiểm không cách nào giải quyết được, thì hãy nghĩ cách trở về đây. Dù cho không có thân phận hợp pháp, ở chỗ này lão sư cũng có thể bảo vệ ngươi. Nơi này vĩnh viễn là nhà ngươi."

"Lão sư, ta sẽ trở lại." Đường Tam nghiêm túc nói.

Vương Duyên Phong mỉm cười, nói: "Nếu như bên kia thật sự tốt, về sau ngươi hãy tìm cơ hội đem bọn hắn đi cùng."

"Vâng!" Đường Tam đương nhiên biết Vương Duyên Phong nói "Bọn họ" là ai.

Vương Duyên Phong hít sâu một hơi, nói: "Có lẽ, ta thật sự phải làm chút gì đó rồi, hẳn là bắt đầu từ sau hành động lần này. Chỉ cần người của Cứu Thục có thể thuận lợi dẫn người đi, ta sẽ gia nhập Cứu Thục, ở chỗ này làm tai mắt cho bọn họ."

Đường Tam trong lòng trở nên ấm áp. Trong lòng hắn, Vương Duyên Phong cho tới bây giờ không phải là một người nhu nhược, hắn chỉ vì bảo vệ tộc nhân nên cố gắng làm mọi việc trong khả năng của mình, điều này so với những người lỗ mãng lao ra chịu chết tốt hơn nhiều.

Hiện tại đã là 29 Tết rồi, năm nay ko có 30, chúc các đạo hữu một cái Tết 2022 vui vẻ, thành đạt nhé. Sang năm mới mình sẽ cố gắng dịch nhiều hơn cho anh em đọc :3

Bạn đang đọc Đấu La Đại Lục 5: Đường Tam Trùng Sinh (bản dịch) của Đường Gia Tam Thiếu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hj3pkhach1993
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 35

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.