Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Là ta dạy

Phiên bản Dịch · 1889 chữ

**Là ta dạy

Dịch: w8haa**

Hổ Diện Nhân xoay người, nhìn về phía Đường Tam với đôi mắt có đồng tử dựng ngược. Mà Đường Tam hiện đang đứng tại nơi ban đầu hắn đã đứng.

Ngũ giai đấu với tứ giai, lại bị đối phương bắn Phong Nhận áp chế liên tiếp gần như không cách nào phản kháng. Điều quan trọng là, Hổ Diện Nhân nhớ là có 12 đạo Phong Nhận, tức là vẫn còn vài đạo vẫn chưa tấn công?

Đạo Phong Nhận thứ chín đã phá tan lớp phòng ngự của hắn, 3 đạo còn lại, nếu thật sự tấn công, điều này thật khó nói nha!

Không nói tới việc Đường Tam bằng cách nào làm được, uy lực của mỗi một đạo Phong Nhận, cũng không phải tứ giai Phong Lang bình thường có thể tạo ra. Giờ khắc này, hắn đã thật sự thông suốt, đứa bé trước mặt này thiên phú rất cao, khẳng định không đơn giản như Quỷ Quỷ đã nói.

Đường Tam không có tiếp tục ra tay, hai cánh tay hạ xuống, ánh mắt bình tĩnh nhìn chăm chú Hổ Diện Nhân, hỏi: "Ta có thể gia nhập được không?"

Hổ Diện Nhân hít sâu một hơi, chậm rãi gật gật đầu. Hắn đương nhiên còn có rất nhiều thủ đoạn, nếu như dốc sức liều mạng, hắn tin có thể chiến thắng Đường Tam. Thế nhưng mà như vậy không còn là kiểm tra nữa. Đương nhiên, lòng tin này của hắn là do hắn tự suy nghĩ mà thôi, còn Đường Tam nghĩ như thế nào thì chưa chắc.

" Là ai dạy ngươi khống chế Phong Nhận?" Hổ Diện Nhân trầm giọng hỏi.

Đường Tam quay đầu nhìn về phía Vương Duyên Phong.

Vương Duyên Phong trong lòng thoáng giật mình, ta dạy? Ta còn không biết làm như thế nào nha!

Nhưng ở thời điểm này, hắn cũng sơ sơ hiểu được ý tứ của Đường Tam, vì vậy nhẹ gật đầu, nói: "Đứa bé này vô cùng thông minh, có nhiều thứ ta chỉ là nói một chút, hắn đã học một hiểu mười. Hiện tại trình độ khống chế Phong Nhận của hắn đã là trò giỏi hơn thầy rồi."

Hổ Diện Nhân yên lặng gật đầu, sự coi trọng đối với Vương Duyên Phong trong lòng hắn cũng tăng lên. Có thể dạy bảo ra đệ tử ưu tú như vậy, là lão sư, mặc dù tu vi bản thân không cao, nhưng riêng phần năng lực dạy học cũng tuyệt đối đáng khen đấy.

"Lúc trước hai cái điều kiện ngươi đưa ra đều không có vấn đề. Khi nào về Gia Lý thành ta sẽ dẫn ngươi đi dàn xếp những thứ này. Trường hợp của ngươi ta còn phải trở về báo cáo một chút, sau đó sẽ an bài. Hổ Diện Nhân nói xong câu đó, hướng Vương Duyên Phong nhẹ gật đầu, sau đó đột nhiên tăng tốc, vọt tới cửa sổ phía trước, đẩy cửa sổ ra rồi nhảy lên, chui vào trong bóng tối.

Vị này tới đột ngột, đi cũng đột ngột. Theo như vương Duyên Phong nghĩ, Đường Tam đồng ý gia nhập, hơn nữa thông qua khảo hạch, Hổ Diện Nhân đáng lẽ sẽ nói rất nhiều, không ngờ quay lưng lại đi ngay như thế.

Vương Duyên Phong nhìn về hướng Đường Tam với ánh mắt hỏi thăm. Đối với đứa nhỏ này, hắn thật sự không biết phải nói như thế nào. Những thứ khác không nói, vừa rồi Đường Tam dùng thủ pháp Bách Điểu Đầu Lâm khống chế Phong Nhận, khiến cho hắn như được mở mang tầm mắt. Hóa ra Phong Nhận còn có thể làm như vậy?

Hắn nào biết, Đường Tam sở dĩ một mực giữ lại Phong Nhận, một là vì để mọi người nhìn vào thấy hắn có Phong Lang huyết mạch. Điều quan trọng hơn là bởi vì tình huống hiện tại của Đường Tam, dùng Phong Nhận như là ám khí, mới có thể làm thủ pháp Ám Khí Bách Giải của chính mình phát huy ra hiệu quả lớn nhất. Bách điểu đầu lâm ở trong đó, chẳng qua là một loại thủ pháp cơ bản nhất mà thôi.

Ngay cả Đường Tam cũng cảm thấy mình có chút kỳ dị, trước đây tại thời điểm ở Đấu La Đại Lục, ban đầu hắn quật khởi bằng vào phần lớn là cơ quan ám khí, các loại cơ quan ám khí cường đại để cho hắn lúc thực lực còn chưa đủ mạnh có thể đứng vững.

Mà tại Yêu Tinh Đại Lục này, bởi vì thiên địa linh khí nồng đậm làm cho Yêu Thần biến có tính đặc thù, ngược lại để cho hắn luyện tập Đường Môn nội môn thủ pháp ám khí nhiều hơn, chính thức đem Ám Khí Bách Giải bày ra.

Hổ Diện Nhân chạy ra Phong Lang trấn, mới vừa vào rừng cây, liền dừng bước lại, "Phốc" một tiếng, phun ra một ngụm máu tươi nhỏ, lúc này mới xem như đỡ hơn.

Hắn vì tại sao lại rời đi vội vã như thế? bởi vì hắn nếu không đi nhanh sẽ phải hộc máu ngay tại chỗ. Điều này thật sự là xấu hổ chết người rồi! Hắn bản thân là cường giả ngũ giai, lại để cho một cường giả tứ giai đánh cho thổ huyết, hơn nữa huyết mạch của đối phương vẫn là Phong Lang huyết mạch, loại huyết mạch không được tính là mạnh mẽ, về sau hắn cũng không dám nói với ai về sự xấu hổ này.

Thẳng đến lúc này, trong nội tâm hắn vẫn đang tràn đầy kinh hãi. Hắn đến giờ còn khó có thể tin được, một hài tử chín tuổi vậy mà có thể khống chế Phong Nhận đến loại trình độ này, vô luận là bản thân uy lực của Phong Nhận, hay là cách điều khiển Phong Nhận, đều làm người khác khiếp sợ. Cái này đã không đơn giản là thiên phú cao, quả thực chính là thiên phú dị bẩm. Phong Nhận này giống như là được sinh ra là để dành cho Đường Tam vậy.

Hắn nhất định phải cố gắng hết sức tính toán, để cho Đường Tam gia nhập tổ chức, sau đó tiến hành bồi dưỡng. Nói không chừng, trong tương lai không lâu, trong tổ chức có thể lại xuất hiện thêm một vị cường giả cấp cao. Đối với Cứu Thục mà nói, cường giả cấp cao thật sự là quá quan trọng và cũng quá hiếm có.

Hổ Diện Nhân nghĩ tới đây, liền hăng hái rời đi.

Bên trong nhà gỗ, Vương Duyên Phong để cho Khâu Tĩnh nghỉ ngơi trước, sau đó mang theo Đường Tam đi vào bên trong tĩnh thất mà họ thường tu luyện.

"Ngươi thật sự nguyện ý gia nhập Cứu Thục? Vì báo thù?" Vương Duyên Phong trịnh trọng hỏi thăm.

Đường Tam trầm mặc một lát, đáp: "Lão sư, ta muốn ra thế giới bên ngoài nhìn một chút. Ta muốn cường đại hơn, ta muốn báo thù. Người kia nói về tổ chức Cứu Thục, tồn tại để cho nhân loại một chút hi vọng, ta cảm thấy hắn nói đúng."

Vương Duyên Phong thở dài một tiếng, nói: "Thật ra, từ lâu Quỷ Quỷ đã khuyên bảo ta, để ta gia nhập Cứu Thục. Ta cũng biết nàng là thành viên của Cứu Thục, nhưng ta một mực không muốn đồng ý, vì không muốn phá hư những thứ đã tạo dựng được bấy lâu nay. Đạo lý lớn ta cũng hiểu, nhưng mà, ta cuối cùng là một người nhu nhược, vẫn luôn không có dũng khí. Ta chỉ muốn cùng sư mẫu của ngươi sống thật hạnh phúc mà thôi."

Đường Tam cúi đầu xuống: "Thật xin lỗi, lão sư, là ta rước lấy phiền phức cho ngài."

Vương Duyên Phong mỉm cười lắc đầu: "Không phải là tại ngươi, ngươi quả thật xuất chúng, nên đến nơi đó. Tâm trí của ngươi so với bạn cùng lứa tuổi thành thục hơn rất nhiều, ta tin tưởng lựa chọn của ngươi sẽ không sai. Với thiên phú của ngươi, dĩ nhiên có thể gia nhập Cứu Thục. Trong nội tâm của ta như thế nào phản đối việc để nhân loại quật khởi đâu? Ta nửa đời sau khả năng rất lớn chính là ở tại nơi này rồi, nhưng ngươi như là có được đôi cánh, có khả năng bay cao, bay xa. Hy vọng ta khi còn sống có thể chứng kiến bầu trời của nhân loại xuất hiện một ánh bình minh, dù chỉ là le lói cũng được."

"Dĩ nhiên sẽ xuất hiện, chắc chắn sẽ xuất hiện."

Đường Tam kiên định gật gật đầu.

Cuộc đối thoại của 2 thầy trò dừng ở đây.

Trở lại gian phòng, Đường Tam lâm vào suy nghĩ.

Sự tình phát triển cùng suy đoán của hắn chênh lệch không nhiều, cơ bản nằm trong tính toán của hắn. Cứu Thục quả nhiên tìm tới, hơn nữa mình cũng vượt qua bài kiểm tra. Về phần bọn họ sẽ làm thế nào dẫn mình đi Gia Lý thành, Đường Tam ngược lại không quá lo lắng. Nếu như ngay cả việc nhỏ ấy đều làm không được, tổ chức Cứu Thục này gần như sẽ không có khả năng tồn tại.

Việc tiếp theo mà hắn nên làm, đó chính là kiên nhẫn chờ đợi.

Trong đầu hắn vô thức lại xuất hiện bóng dáng non nớt của nàng, ánh mắt của hắn liền trở nên dịu dàng hơn.

Trong kế hoạch của hắn, tình huống chia làm hai loại. Loại thứ nhất là mọi chuyện diễn ra bình thường, phán đoán của hắn đã sai, người của Cứu Thục không đến tìm hắn. Nếu là như vậy, hắn sẽ cố gắng từng bước tu luyện, tăng lên sức mạnh của chính mình. Sau đó tìm được thân phận phụ thuộc, tự mình nghĩ kế hoạch tới Gia Lý thành. Vấn đề lớn nhất của tình huống này, là khi hắn thoát khỏi nơi đây, thậm chí có khi phải phá hủy toàn bộ Phong Lang trấn, chẳng qua là, phải làm sao với nhân loại ở nơi đây? Những nhân loại phụ thuộc phải làm sao, có khi nào chỉ vì mình rời đi mà bị tội liên đới, đây chính là điều khiến hắn lo lắng nhất.

Loại tình huống thứ hai chính là người của Cứu Thục tìm tới cửa. Đây tình huống lý tưởng nhất. Dùng năng lực của Cứu Thục, giúp đỡ một Đường Tam tiến vào Gia Lý thành khẳng định không khó, hơn nữa nếu có vấn đề gì, bọn họ cũng có thể xử lý tốt. Hiện tại Đường Tam đối với thế giới này vẫn chưa thực sự hiểu rõ, cũng thiếu mối quan hệ. Hiện tại sự tình đang phát triển theo hướng tốt mà hắn suy nghĩ ra, giờ nên xem tổ chức Cứu Thục sẽ mang hắn đi khỏi nơi đây và thoát khỏi kiếp nô lệ như thế nào thôi.

Bạn đang đọc Đấu La Đại Lục 5: Đường Tam Trùng Sinh (bản dịch) của Đường Gia Tam Thiếu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hj3pkhach1993
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 31

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.