Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiểu Đường Là Trung Tâm Của Tiểu Đội

Phiên bản Dịch · 1914 chữ

**Tiểu Đường Là Trung Tâm Của Tiểu Đội

Dịch: w8haa**

Vòng tay trữ vật?

Thứ đầu tiên Đường Tam cảm nhận bên trong đó là sự chấn động của nguyên tố không gian. Thật không hổ là Đại sư huynh! Đường Tam còn đang nghĩ có nên nhờ sư phụ nhặt cái xác này đem về trước giúp bọn họ hay không đây. Túi trữ vật của hắn là bí mật, không thể dễ dàng bại lộ được, không ngờ Đại sư huynh đã sớm chuẩn bị.

Vũ Băng Kỷ không chỉ có vòng tay trữ vật, lúc này hào quang trên vòng tay lóe lên, trên mặt đất xuất hiện thêm vài cái bình.

Tiếp theo hắn làm một chuyện rất đơn giản, lấy máu.

Huyết dịch Yêu thú một trong những thứ quý giá trên người Yêu thú. Dùng huyết dịch Yêu thú ngâm cơ thể, cho dù là có pha loãng, vẫn có hiệu quả nhất định với những Yêu Quái có cùng hệ với Yêu thú. Điều này cũng có tác dụng với nhân loại tu luyện Yêu Thần biến như bọn họ. Huyết dịch của Yêu thú Ngũ giai có thể bán được giá tốt.

Vũ Băng Kỷ cũng không cần bọn họ hỗ trợ, rất nhanh đã làm xong, sau đó đem thi thể Liệt Địa Tích Dịch bỏ vào bên trong vòng tay trữ vật, sau đó giúp đỡ mọi người xử lý các dấu vết còn lại trên mặt đất. Mất khoảng nửa giờ, những công việc này cơ bản đã hoàn tất.

"Mọi người nghỉ ngơi một chút rồi chúng ta lại tiếp tục." Vũ Băng Kỷ nói với mọi người.

Người cần nghỉ ngơi nhất chính là Cố Lý, ba lần sử dụng kĩ năng trong thời gian ngắn khiến cho Tinh Thần Lực của Cố Lý tiêu hao không nhỏ, huyết mạch chi lực cũng tiêu hao rất nhiều. Sự tiêu hao khi liên tục sử dụng Thì Quang Biến trong thời gian ngắn lớn hơn rất nhiều so với việc lâu lâu mới sử dụng, nhưng tác dụng của nó thì vô cùng lớn.

Mặc dù đang nghỉ ngơi, nhưng mọi người đều rất cao hứng. Mới rời khỏi nhà chưa được một ngày đã săn được một Yêu thú ngũ giai, lời được một nguyên tố tệ. Sau khi chia đều, mọi người đều được số tiền không hề nhỏ. Việc này so với làm các nhiệm vụ bình thường tốt hơn nhiều, hiện tại cho dù họ quay đầu về học viện thì cũng đã quá lời rồi.

Trước đây Cố Lý, Độc Bạch và Trình Tử Chanh đều rất tò mò về mục tiêu của nhiệm vụ lần này, nhưng Đường Tam và Vũ Băng Kỷ vẫn chưa nói, chỉ nói với họ rằng khi nào đến thì sẽ biết.

Đến hiện tại, bọn họ cũng không muốn hỏi nữa, Yêu thú ngũ giai đỉnh phong cũng dễ dàng bị bọn họ săn bắt như vậy, cho nên bọn họ đã bắt đầu có một chút ảo tưởng sức mạnh cũng là điều hiển nhiên.

Thậm chí Độc Bạch còn đang tưởng tượng, lần này săn bắt tầm tám đến mười Yêu thú, kiếm chút tiền, về mua vài loại thảo dược để sử dụng, thử nghiệm xem coi có thể đột phá lên tứ giai hay không.

Trình Tử Chanh và Cố Lý cũng vô cùng hưng phấn, Đường Tam và Vũ Băng Kỷ thì bình tĩnh hơn nhiều. Vũ Băng Kỷ suy tư về trận chiến vừa diễn ra, suy nghĩ xem phải làm thế nào để phát huy tác dụng của mình hơn nữa.

Đường Tam thì yên lặng minh tưởng tu luyện.

Hắn không thử nghiệm việc thôn phệ huyết mạch chi lực của Yêu thú. Một là huyết mạch chi lực của Yêu thú hỗn tạp hơn Yêu Quái nhiều, hai là làm sao hắn có thể trước mặt những đồng đội khác hấp thụ được, lỡ đâu hút khô con Yêu thú này thì làm sao? Hắn không muốn khiến cho mọi người hoài nghi.

Từ những tình huống xảy ra trong trận chiến này, có thể thấy được kinh nghiệm của Vũ Băng Kỷ và Cố Lý vẫn còn khiếm khuyết, Vũ Băng Kỷ còn đỡ một chút, Cố Lý thì vẫn chưa thành thạo cho lắm.

Nếu như phối hợp ăn ý thì với thực lực của bọn họ bây giờ, Cố Lý chỉ cần sử dụng một lần Thời Gian Ngưng Đọng là đã có thể săn thành công rồi.

Nhưng mà đây cũng là một sự khởi đầu tốt, chỉ cần bồi dưỡng thêm là được.

Đường Tam cũng không nói bất cứ thứ gì, lý thuyết chỉ là suông, cứ thực hành nhiều chắc chắn sẽ biết. Chuyến đi này bọn họ chắc chắn sẽ không chỉ gặp phải một Yêu thú như vậy. Liệt Địa Tích Dịch không mang đến áp lực quá lớn cho mọi người, cho nên mọi người còn chưa hiểu ra được. Cứ chờ đến lúc gặp được Yêu thú mạnh mẽ hơn, bọn họ sẽ cảm nhận rõ ràng hơn.

Khi mọi người nghỉ ngơi xong thì đã chiều rồi. Năm người một lần nữa xuất phát, tiếp tục tiến vào sâu bên trong Gia lý sơn mạch.

Không lâu sau, một bóng người đáp xuống sườn núi lúc nãy của bọn họ.

Trương Hạo Hiên nhìn về phía bọn họ rời đi, khóe miệng lộ ra một nụ cười vui vẻ.

Năng lực thực chiến của Đường Tam quả thật không khiến mình thất vọng. Nếu như không phải là Đường Tam mà là một đệ tử ngũ giai khác, trận chiến vừa rồi sẽ thành như thế nào?

Chiến thắng thì nhất định có thể rồi, dù sao Vũ Băng Kỷ cũng đã lục giai. Nhưng mà, đối mặt với Liệt Địa Tích Dịch, chỉ sợ bọn họ sẽ bị luống cuống tay chân, cuối cùng sẽ để Liệt Địa Tích Dịch chạy thoát, thậm chí còn có thể có đội viên bị nó đánh lén mà bị thương.

Từ tình huống trước mắt có thể thấy, lần này để bọn họ ra ngoài chấp hành nhiệm vụ là một lựa chọn vô cùng chính xác. Tác dụng lớn nhất của Đường Tam là làm cho tiểu đội này trở thành năm người như một. Có Đường Tam, thực lực của tiểu đội này như tăng lên một cấp bậc vậy.

Kinh nghiệm thực chiến của đứa trẻ này cũng không biết từ đâu mà có, chẳng lẽ nói, trên thế giới này thật sự có người sinh ra đã biết hay sao?

Trong đầu Trương Hạo Hiên thầm nghĩ, nếu nói về thiên phú, Đường Tam thậm chí không thể xếp trong top 50 trong những đứa trẻ mà mình từng gặp, nhưng nếu nói về thực lực tổng hợp, tính cach thì ít nhất phải xếp thứ hai. Ít nhất đó nha. Chỉ là, trong tương lai hắn hi vọng tốc độ phát triển của Đường Tam vẫn giống như thế này.

Sống trong rừng thì sẽ không thiếu thức ăn, phương pháp sinh tồn nơi hoang dã này đối với mọi người cũng không có gì quá lạ lẫm, nhất là khi có Vũ Băng Kỷ dẫn đầu nữa.

Hái quả dại, lấy nước suối, như thế cũng đã có thể bổ sung tiêu hao.

Dọc đường lên núi, số lượng Yêu thú cũng bắt đầu nhiều lên. Tác dụng của Trình Tử Chanh bắt đầu hiện ra rõ ràng hơn. Nàng vẫn luôn bay ở mức độ thấp, khi nàng phát hiện có Yêu thú loại quần cư, mọi người lựa chọn né đi. Vốn dĩ Độc Bạch còn đang hưng phấn, nói muốn săn bắt nhiều Yêu thú một chút, nhưng Vũ Băng Kỷ không chấp nhận lời đề nghị của hắn.

Khứu giác của Yêu thú đều vô cùng nhạy cảm, một khi có mùi máu tươi sẽ bắt đầu tụ tập lại. Giết một con Yêu thú, có khả năng sẽ thu hút Yêu thú mạnh mẽ hơn đến, cho nên việc này vô cùng bất lợi.

Yêu thú ở Yêu Tinh Đại Lục có một đặc tính, đó là không thể thành thần, điều này có lẽ là do trí thông minh của chúng. Những loại Yêu thú có thể thành thần chắc chắn đã trở thành Yêu Quái rồi.

Bởi vì như vậy cho nên cửu giai chính là cảnh giới cao nhất mà chúng có thể đạt được, dựa vào một số điều kiện bẩm sinh như thân thể và cường độ huyết mạch, nên số lượng Yêu thú có thể đạt đến cửu giai cũng không nhiều. Cho nên Yêu thú không có quá nhiều cường giả. Đương nhiên điều này là so sánh với Yêu Quái tộc, Tinh Quái tộc, còn so với nhân loại thì Yêu thú vẫn vô cùng cường đại.

Cho nên lúc vô tình gặp được Yêu thú còn nhỏ, bọn họ ra tay cũng có được nhiều thu hoạch hơn. Bởi vì Yêu thú còn nhỏ dễ dàng săn bắt hơn, giữ lại toàn bộ cơ thể, sẽ không phải xử lý nhiều. Với tình huống không phải xử lý nhiều, xác suất để mùi máu tươi tản đi cũng thấp hơn.

Đêm ngày đầu tiên đã đến.

Bọn họ tìm một chỗ tương đối cao, sau đó lại tìm một cây đại thụ.

Buổi tối ngủ trên cây so với ngủ trên mặt đất thì an toàn hơn nhiều.

Ba người Vũ Băng Kỷ, Đường Tam, Cố Lý thay phiên nhau gác đêm, để ưu tiên cho nữ là Trình Tử Chanh và Độc Bạch có tu vi thấp nghỉ ngơi.

Ngày hôm nay mệt nhất chính là người có thể lực kém nhất, Độc Bạch. Tuy rằng hắn chỉ chạy ra khỏi nơi khác, không cần phải tham gia chiến đấu, nhưng mà chỉ như vậy cũng đã khiến thân thể hắn không chịu nổi. Đường Tam dùng dây thừng trói hắn lại trên một nhánh cây lớn, trói xong thì thấy hắn đã ngủ.

Trình Tử Chanh thì gần như cả ngày trong trạng thái phi hành, còn phải tập trung tinh thần chú ý xung quanh cho nên Tinh Thần Lực tiêu hao cũng không hề nhỏ, cũng đi ngủ sớm.

Ba người Đường Tam, Vũ Băng Kỷ, Cố Lý ngược lại không hề buồn ngủ. Ba người ngồi dưới gốc cây nói chuyện phiếm.

"Tiểu Đường, ngươi nói thủ pháp vận dụng băng chùy là như thế nào? Hiện tại cũng đang rảnh, ngươi làm cho ta xem thử đi." Vũ Băng Kỷ mỉm cười nói.

Cố Lý kinh ngạc một chút, nhìn Vũ Băng Kỷ. Đại sư huynh thật sự học hỏi từ Đường Tam?

Trải qua ngày hôm nay, cái nhìn của Cố Lý đối với Đường Tam đã hoàn toàn thay đổi. Nhìn qua thì đội trưởng là Đại sư huynh Vũ Băng Kỷ, nhưng mà kể từ lúc bắt đầu lên núi, người bố trí phương án tác chiến lại là Đường Tam. Khi gặp phải tình huống nguy hiểm, người trầm ổn nhất cũng chính là Đường Tam.

Dần dần, dường như mọi người cũng không để ý, nhưng Đường Tam đã trở thành trung tâm của cả tiểu đội này. Mà Vũ Băng Kỷ cũng không hề để ý đến chuyện này.

Bạn đang đọc Đấu La Đại Lục 5: Đường Tam Trùng Sinh (bản dịch) của Đường Gia Tam Thiếu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hj3pkhach1993
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 17

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.