Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiểu đệ đầu tiên

Tiểu thuyết gốc · 2221 chữ

Triệu Vô Cực thần thanh khí sảng đi ra săn hồn rừng rậm. Vẫn một bộ quần áo đen rách nát che khuất khuôn mặt, nêu không phải hắn từ trong rừng rậm đi ra còn tưởng hắn là ăn mày đâu.

Đi đến cửa đưa cho binh lính xem thủ lệnh chứng minh thân phận sau đó hắn vào một nhà tửu điếm, thay quần áo, ăn chút thức ăn rồi bắt đầu đi dạo đêm. Đêm hôm nay Tinh la thành cũng không có gì khác biệt so với lúc hắn mới tới chỉ có điều đối với người nửa năm trong rừng sâu núi thẳm suốt ngày chỉ biết tu hành và chiến đấu như hắn thật có ý nghĩa khác biệt đó.

Đi dạo một hồi thấy có chút chán, hắn ghé vào quán ven đường gần đó ngồi xuống.

Chủ quán thấy có khách nhân cũng chạy đến nhiệt tình hỏi thăm

{Khách quan quang lâm, có gì muốn phục vụ}

{Lão bản cho một gà quay, một bầu rượu ngon}

{Khách quan chờ tý, có ngay}

Triệu Vô Cực rót một bát rượu, bỏ vào miệng, rượu vào miệng tỏa ra nhàn nhạt mùi cồn. Vị rượu hơi đắng, hơi chua

{haiz, rượu chả ra làm sao cả, cũng thật khâm phục bọn thổ dân này}

{Xuyên qua cũng đã hai năm rưỡi, mặc dù thế giới này tràn đầy những điều kỳ lạ chờ ta đi khám phá nhưng chung quy có chút không thích ứng. Ở đây thật không có mấy nghề nghiệp giải trí, không có internet, suốt ngày cũng chỉ có mạnh được yếu thua, sống trong sợ hãi a, cũng không biết ta có thể đi đến được bước nào. Nhớ kiếp trước cùng mấy đứa bạn chơi game không biết bây giờ bọn hắn như thế nào? bọn hắn có còn nhớ ta hay không? Không biết nếu bây giờ gặp lại bọn hắn biết ta có năng lực như này liệu có mộng bức hay không, hahaha} Hắn ngồi thờ người, mặt nhìn bầu trời đêm miên man suy nghĩ. Kiếp trước có người từng nói, khi ngươi nghĩ về buồn chán ngươi thường nhìn về một hướng, quê hương của ngươi chính là nơi đó.

{nếu thật quê hương của ta ở đâu đó một ngôi sao kia, ta nhất định sẽ còn quay lại, ngày đó sẽ không xa đâu} nói xong cầm lên bầu rượu điên cuồng uống

{ừng ực, ừng ực, ừng ực…à, khụ khụ khụ…}

Những người xung quanh thấy hắn bất thường cũng nhìn lại nhưng không quá để ý. Lấy lại tinh thần, Triệu Vô Cực thấy mình thất thố nên cũng lặng lẽ ra quầy thanh toán. Đạp bước trong màn đêm, Triệu Vô Cực tâm tình dần dần bình tĩnh lại, nói cho cùng trong thế giới này hắn không có thân thích cho nên nhất thời khó chấp nhận, giống như ngươi vốn sống trong nhà ấm cùng cha mẹ, một ngày ngươi phải đi học xa nhà bên người không một ai quen biết, mọi thứ chỉ có thể dựa vào mình vậy, có thể khi ở cùng bạn mới ngươi không thể hiện ra nhưng khi chỉ có mình mình, bao nhiêu cảm xúc sẽ dồn dập ùa về.

Bỗng nhiên, 5 bóng người lướt qua, dẫn đầu là bóng người màu đỏ, từ khí tức đến xem có vẻ chỉ có tu vi Hồn Tôn sơ cấp, phía sau bốn đạo bóng trắng khí tức mạnh hơn là Hồn Tông. Từ khí tức đến xem, Triệu Vô Cực có cảm giác như từng gặp ở đâu vì thế hắn lặng lẽ giữ một khoảng cách tiến lên. Xa xa thấy 5 bóng người đã chiến thành một đoàn, hồn hoàn, hồn kỹ thi nhau sáng lên, bóng trắng lấp lóe, tàn ảnh nối tiếp nhau, đao quang đỏ ngầu vạch phá không gian chém ra từng đạo khe hở sâu cả thước. Sau 5 phút chiến đấu kịch liệt, bóng đỏ bị một chưởng đánh bay về phía trước, trên không trung huyết quang tán ra, theo đó là răng rắc tiếng xương gãy vỡ. Một đạo bóng đen quanh người 4 cái hồn hoàn bao quanh đang đứng ngay vị trí áo đỏ lúc trước, thì ra lúc nãy hắn ẩn mình trong bóng tối chờ cơ hội, chờ áo đỏ không chú ý ra tay nhất kích tất sát trọng thương. Áo đỏ rơi xuống đất khí tức uể oải, mặt không cam lòng nhưng đôi mắt cũng đã có tuyệt vọng chi ý, dù ai thay vào cũng không khác được.

Năm bóng người đắc thế không tha, dường như là sát thủ được huấn luyện chuyên nghiệp, không có chần chờ, từng người thi triển viễn trình hồn kỹ tấn công mà đến thề phải để áo đỏ thi cốt không còn. Công kích phô thiên cái địa đi tới, mặt đất nổ tung, chờ bụi mù tán đi, một cái hố to đường kính 5m xuất hiện ngoài ra không còn gì cả. Năm người nhìn nhau, vẻ mặt có chút nghi hoặc. Một tên áo trắng nói ra tiếng lòng của mọi người:

{Chẳng lẽ đã thịt nát xương tan, tro cốt không còn}

Những người còn lại cũng nhìn nhau rồi lắc đầu. Lúc này bóng đen bỗng nhiên rùng mình, bản năng nghiên người sang một bên tránh đi yếu hại nhưng vẫn chậm một bước, một tiếng răng rắc quen thuộc vang lên kèm theo là tiếng Aa…..thân thể bóng đen lao về phía trước hất bay những kẻ còn lại. Biết bị tập kích, 4 bóng trắng nhanh chóng tản ra tách ra xa bóng đen. Nhưng như thế đã kết thúc chưa? Lại một tiếng Aa…nữa vang lên, một bóng trắng bay ngược mà ra ngã gục mà xuống. Ba người thấy vậy liếc nhau sau đó ăn ý chia ra ba hướng còn lại hết tốc lực chạy trốn, ngay cả hồn kỹ đều thi triển, hận không thể dài thêm mấy cái chân. Trong bóng đêm Triệu Vô Cực thấy vậy có chút đau đầu thầm nghĩ

{Bọn này mẹ nó tặc thông minh, tại sao không giống trong những đồng nhân khác}

Nói thì nói vậy, hắn vẫn tiến lên truy theo, sau 1 khắc lại một tiếng Aa…vang lên rồi kết thúc. Nhìn hai phương hướng còn lại, Triệu Vô Cực chỉ có thể lắc đầu, xử lý ba tên Hồn Tông, tinh thần lực lại tăng thêm một thành, phạm vi tinh thần lực của hắn bây giờ đã mở rộng đến 110 mét, tương đương Hồn Thánh bình thường tinh thần lực.

{Đáng tiếc 3 tên Hồn Tông a, hồn lực của ta đã đến bình cảnh tăng cũng không đáng kể nếu không ba tên này có thể cho ta hồn lực lên 5 cấp}

Vừa rồi nhân lúc đối phương không phòng bị, tập kích bất ngờ từ trong bóng tối, hắn mới nhanh chóng giải quyết được 3 tên chứ nếu quang minh chính đại đánh hắn cùng lắm chỉ có thể lưu lại một tên, bọn này tốc độ nhanh cơ hồ đã tiếp cận Hồn Vương, rất khó bắt, trong khi đó nhục thân của hắn trong nửa năm này điên cuồng chiến đấu, tẩm bổ hồn lực, ăn hồn thú thịt cũng chỉ lên được tới chuẩn Hồn Đế, nếu gặp Hồn đế yếu một chút hắn có thể vật tay một chút nhưng nếu sinh tử chiến, hắn chết chắc do đó hắn cũng không chủ quan, ra tay đánh lén bọn người này.

Đối với một số người đánh lén là hèn hạ, đáng phỉ nhổ nhưng mà đối với hắn không quan trọng. An toàn là trên hết, mạng mất rồi danh dự có để làm gì hơn nữa mạnh được yếu thua, thắng là vua thua là giặc, hết thảy phải dùng phương pháp tối ưu giải quyết địch nhân. Quang minh chiến đấu chỉ áp dụng khi ngươi mạnh hơn kẻ khác a.

Làm xong hết thảy, hắn cất bước đi vào một góc tối. Lúc vừa bước vào, một đạo màu đỏ máu đao quang đánh tới, Triệu Vô Cực bình tĩnh đưa hai ngón tay lên kẹp lấy mũi đao. Đao ảnh tán đi, thân đao hiện ra, màu đỏ hồn lực chiếu sáng một chút không gian, làm Triệu Vô Cực nhìn thấy khuôn mặt kia hiện lên vẻ ngạc nhiên, mà Triệu Vô Cực cũng xác định kẻ trước mắt này là ai: Cuồng đao Hàn Ẩm.

Hàn Ẩm thấy đao của mình bị chặn dễ dàng có chút ngạc nhiên nhưng cũng tán đi võ hồn hỏi:

{Đa tạ các hạ ân cứu mạng. Tại hạ Hàn Ẩm cảm kích vô cùng, không biết có thể cho ta biết tôn tính đại danh}. Triệu Vô Cực mặc dù biết đối phương nhưng cũng phải tỏ ra thượng vị giả một chút. Hắn hỏi:

{Cuồng đao Hàn Ẩm, thiên tài bảng syle sơ cấp hồn sư học viện?}

{Đúng là tại hạ}

{Không cần nhiều lời, ta cứu ngươi không phải là để nhận lời cảm ơn}

Nghe Triệu Vô Cực nói vậy, Hàn Ẩm nơi nào không biết hắn ý tứ, chỉ cảm thấy nhân sinh của mình long đong, vừa thoát ra khỏi tay Lang gia lại vào tay Hổ gia, lần này đúng là hết đường thoát a.

Hàn Ẩm: {Tiền bối có gì cứ dặn dò, ta sẽ dùng mạng mình đi thực hiện}

Triệu Vô Cực nghe vậy có chút hài lòng nhưng vẫn chưa yên lòng, hắn nói:

{Con người của ta có chút dã tâm, ta cần người có năng lực đi làm một số việc mà ngươi chính là kẻ đó. Đương nhiên ngươi cũng có thể từ chối}. Từ “từ chối” hắn nhấn mạnh một chút.

{Đương nhiên, nếu ngươi mong muốn hiệu trung với ta vậy hãy dùng võ hồn tuyên thệ như vậy ta sẽ cảm nhận được thành ý sâu sắc}

Hàn Ẩm nghe được hắn nói, khóe miệng không tự chủ giật giật, mặt ngoài không giám biểu hiện, trong lòng đang chửi bậy không thôi, hắn có lựa chọn thứ hai sao, hắn dám đảm bảo nói không một tiếng, tên trước mắt sẽ đưa hắn chầu trời liền.

Hàn Ẩm đành phải nhận mệnh: {Ta, Hàn Ẩm lấy võ hồn tuyên thệ, tuyệt đối hiệu trung với ngài, nếu có ý phản bội, thì võ hồn phá toái, tu vi tan biến}.

Triệu Vô Cực nghe xong có chút thở ra. Mặc dù đoán Hàn Ẩn sẽ hiệu trung tỉ số cao hơn nhưng ai biết lỡ hắn muốn cứng vậy thì thật đáng tiếc, nhưng mà hiện tại, hết thảy đều tốt. Triệu Vô Cực lúc này lấy tay gỡ xuống trùm mặt. Khuôn mặt vuông màu cổ đồng, mái tóc đen dài xõa sau vai, nét mặt cương nghị nhưng cũng có chút non nớt. Hàn Ẩm nhìn thấy khuôn mặt này lúc cũng có chút không tin, nhưng rất nhanh thì bình tĩnh lại bởi vì cường giả không phân tuổi tác, chính mình cũng đã hiệu trung cũng nên tôn trọng đối phương.

Triệu Vô Cực thấy Hàn Ẩm rất nhanh khôi phục tinh thần trong lòng rất hài lòng, đạo

{Ta là Triệu Vô Cực, Võ hồn Đại lực Kim Cương Hùng, 20 cấp Hồn sư}

Nói xong võ hồn phụ thể, một đạo màu tím hồn hoàn hiện lên. Hàn Ẩm thấy vậy hết sức khiếp sợ. Sau đó hắn vội vàng cúi đầu nói

{Ngài xin đừng đùa tại hạ, tại hạ mặc dù có chút yếu nhưng không phải là không có kiến thức}

Triệu Vô Cực biết hắn muốn nói gì, chỉ là hắn muốn đùa hay sao, dù sao dã tâm của hắn lớn, mà dã tâm lớn cũng cần có tay chân cường nếu không mình hắn hai tay là khó địch vạn quân, sớm muộn cũng phải cho Hàn Ẩm biết nhưng chưa phải hiện tại. Bây giờ cần triển lộ một chút năng lực để làm yên lòng tên tay chân này cái đã. Hắn bước lên, vỗ vai Hàn Ẩm nói:

{Ngươi chính xác không có kiến thức, bởi vậy ngươi mới bị thua mà ta có thể giết bọn hắn dễ dàng. Hãy làm việc cho tốt, ta sẽ cho ngươi trở nên mạnh hơn. Chuyện bây giờ là phải nhanh rời đi nơi đây, thù này lần sau ngươi lại tự mình đi báo, ta sẽ không giúp ngươi} nói rồi quay người tiến vào màn đêm.

Hàn Ẩn nghe vậy suy tư một lúc cũng ôm ngực tiến lên. Sau khi hai người đi 2 canh giờ, một nhóm 6 người đi tới nơi đây, cầm đầu là một vị Hồn đế, khí tức hết sức cường thịnh. Kẻ này tiến đến vị trí góc tối cái mũi giật giật sau đó có chút nhíu mày nói:

{Khí tức rất mạnh, đã rời đi khoảng 2 canh giờ, bây giờ trời sắp sáng không tiện truy, hãy rút lui về báo cáo gia chủ trước} nói rồi dẫn người rời đi.

Bạn đang đọc Đấu La Chi Vô Cực Đấu La sáng tác bởi Thienffff
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Thienffff
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 104

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.