Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Giận dữ sát nhân, luận nhân vật phản diện phong cách

Tiểu thuyết gốc · 1460 chữ

Kẻ đến là ba người trong đó một vị trung niên nhân dưới chân hiện lên 3 đạo hồn hoàn vàng vàng tím. Hai người còn lại có chút non nớt nhưng gương mặt cao ngạo, dưới chân đều có một đạo hồn hoàn màu vàng. Đáng để cho Triệu Vô Cực bất ngờ là Võ hồn của ba người, đây không phải võ hồn giống hắn hay sao. Như thế thân phận của ba người quá rõ ràng chỉ có điều hiện tại Triệu Vô Cực mặc áo bào đen, có chút rách nát, hơn nửa khuôn mặt bị che khuất nhìn không rõ tướng mạo nhưng thông qua hình dáng và hồn lực ba động, để người trung niên Hồn Tôn phán đoán đây là một thiếu niên Hồn sư. Chính vì thấy đối phương chỉ là Hồn sư nên hắn mới dám gọi đối phương dừng tay

{Làm sao?}

Triệu Vô Cực nghe lời nói của đối phương biết kẻ đến không thiện muốn đánh cắp thành quả của hắn. mặc dù một Hồn Tôn, 2 Hồn sư cường công nhưng hắn cũng không để trong lòng.

Hồn tôn trung niên thấy vậy không vui nhưng vẫn nói

{Hồn thú này là của chúng ta, ngươi hãy mau rời đi}

Triệu Vô Cực nghe vậy bật cười

{Hahaha, Triệu gia sao? Ngươi muốn hiếp người?}

Trung niên nghe thấy hắn nói vậy hơi nghiêm nghị lên, hắn thấy kẻ này biết Triệu gia còn không sợ hãi chẳng lẽ có thế lực hậu thuẫn cho nên hắn có chút chần chờ sợ đắc tội phía sau đối phương. Nhưng nhìn Hồn thú trước mắt, so sánh hai bên lực lượng hắn sát ý nổi lên. Hắn nhìn Triệu Vô Cực nói:

{Đã ngươi không muốn rời đi vậy thì không cần đi nữa, ở lại đây luôn đi}

Nói xong, võ hồn phụ thể xông lên. Triệu Vô Cực thấy hắn xông lên chỉ nhếch miệng cười lạnh cũng chưa có ý định xuất thủ. Trung niên gặp hắn không có phản ứng gì chỉ cười nhạt cho rằng hắn chưa kịp phản ứng lại. Trung niên cũng không tính mở hồn kỹ vì hắn cho rằng không cần thiết, đi tới trước mặt Triệu Vô Cực, trung niên đấm ra một quyền, một quyền này kình phong cương mãnh, sức mạnh bùng lên đã không phải một Đại Hồn sư có thể đỡ được, có thể thấy trung niên sát tâm. Triệu Vô Cực trên mặt giận dữ, cũng phẫn nộ, tộc nhân muốn giết hắn, mặc dù đã trục xuất Triệu gia nhưng coi như vậy Tộc trưởng Triệu Thiên Thần đối hắn khá tốt, hắn ban đầu chỉ là muốn đánh bọn hắn một trận nhưng hiện nay tên kia nổi sát tâm, nếu không giết hắn, nhất định sẽ liên miên trả thù bởi vì hai tên Hồn sư phía sau có một kẻ chính là cùng hắn thù truyền kiếp a – con trai Đại trưởng lão.

Tức giận và phẫn nộ, Triệu Vô Cực nâng tay lên đưa về phía trước, trung niên thấy hắn đưa tay tưởng là muốn kêu dừng, nhưng quyền phong vẫn không giảm lao đến Triệu Vô Cực huyệt thái dương. Khi trung niên tưởng đắc thủ, Tay phải Triệu Vô Cực lấy tốc độ cực nhanh mắt thường chưa kịp phản ứng đập vào vị trí trái tim trung niên. Một tiếng xương gãy vang lên, trung niên hai mắt trợn ngược, phản ứng tự nhiên của cơ thể làm hắn dừng lại cú đấm thu tay về ôm ngực. Một cơn đau không thể miêu tả tràn ngập cơ thể, trung niên hai gối quỳ xuống đất, máu từ mũi liên tục tuôn ra, cơ thể hắn run rẩy nói không ra lời, một lúc sau liền không còn động tĩnh.

Hai tên Hồn sư phía sau thấy trung niên bỗng nhiên gục xuống run rẩy rồi bất động thì vừa sợ vừa giận hô to

{Ngươi vừa làm gì? Đáng giận}

Triệu Vô Cực không nói gì nhìn về phía bọn hắn hai người, trên miệng treo nụ cười phản diện

{Kiệt, kiệt, Kiệt…không cần sợ hãi, các ngươi sẽ nhanh giống hắn thôi}

Nói xong liền hết tốc độ lao tới.

Đứng trước tốc độ sánh ngang Hồn Tông Triệu Vô Cực, hai tên Hồn sư không hề có lực phản kháng, sau 3 hiệp đã ngã tại chỗ, hít vào ít, thở ra nhiều. Triệu Vô Cực cũng không mềm lòng thương hại nữa. Xem nhiều phim kiếm hiệp hắn hiểu quá rõ thương hại kẻ thù là ác độc với chính mình, nhân vật phản diện chết do dài dòng, nói nhiều. Mặc dù hắn rất thích phản diện và có thể trong thế giới này hắn sẽ đóng vai phản diện nhưng không có nghĩa là hắn sẽ giống vận mệnh nhân vật phản diện a.

Hắn đi tới kiểm tra, trung niên hồn sư vẫn còn một chút hơi thở có lẽ hắn chỉ có thể thoi thóp ngắn ngủi vài phút nữa a. Không chần chờ, Triệu Vô Cực liền muốn thí nghiệm hồn kỹ của mình. Võ hồn phụ thể, hồn hoàn duy nhất màu tím sáng lên, bàn tay đặt ngay đầu đối phương, ngay sau đó hắn cảm thấy liên tục không ngừng hồn lực tinh thuần tiến vào kinh mạch, toàn thể kinh mạch căng phồng lên, tu vi nhanh chóng tăng trưởng đồng thời tinh thần lực cũng không ngừng tăng lên, các hạng giác quan cũng tăng lên rõ rệt. Sau 3 phút hắn dừng lại, nhìn cơ thể trung niên cũng không có gì thay đổi có chút bất ngờ nhưng cũng rất nhanh liền hiểu ra. Bởi vì hồn kỹ của hắn chỉ hấp thu hồn lực và linh hồn mà không thôn phệ khí huyết nên thân xác trung niên không bị khô quắt. Điều này cũng làm hắn có chút vui. Tiếp tục như vậy, hắn tiếp tục thi triển hồn kỹ với hai hồn sĩ và con Gấu kia tuy nhiên hồn lực cũng không có tăng lên như khi hấp thụ trung niên trong khi đó tinh thần lực tiếp tục được tăng cường, hiện tại tu vi của hắn đã 17 cấp, tinh thần lực đã mở rộng ra phạm vi dò xét thành 10m xung quanh. Đối chiếu một chút thì phạm vi này đã tương đương với tinh thần lực của Hồn Tôn.

Sau khi thí nghiệm xong hồn kỹ, hắn lục xoát thân thể ba người thu được một số quần áo, dược liệu chữa thương, hơn 1000 kim hồn tệ nhất là trên tay con trai Đại Trưởng lão có một chiếc nhẫn giới chỉ kích thước 2m vuông, quay người cắt xuống 4 chân Gấu. Làm xong hết thảy, hắn nhanh chóng rời đi hướng trung tâm quay lại.

Trước hắn dự tính đi ra nhưng để tránh Triệu gia truy tra, hắn cần ở lại một thời gian, đi ra ngoài rất dễ gặp người với lại bên ngoài hồn thú đã không còn đáp ứng được nhu cầu của hắn.

{Cảm giác tăng lên thật sản khoái, cũng giải thích vì sao Tà Hồn sư điên rồ đến mức đồ thành, diệt thôn a, không chỉ là tà khí mà còn vì dục vọng thể hiện. Bàn thân ta hiện tại tu vi và tinh thần lực tăng nhanh nhưng không có cảm giác khác thường là do cường độ thân thể ta mạnh mẽ, nếu thân thể ta yếu rất dễ dàng kinh mạch tổn hại a cho nên rèn luyện thân thể, hồn lực, tinh thần lực cân bằng nhất định trong đó thân phải là yếu tố hàng đầu}

{Nhớ lại Đường Hạo sử dụng nổ vòng mà không chết chắc cũng là do thân thể hắn mạnh, bằng không năng lượng xung kích có thể làm hắn nổ tung,…}

Vậy là Triệu Vô Cực bắt đầu hành trình mạo hiểm sinh tồn rừng rậm của mình.

Chuyển hướng Triệu gia, đã qua 10 ngày vẫn chưa có tin tức gì về con trai, Đại Trưởng lão đã gấp đứng ngồi không yên, hôm qua còn dẫn người đi một chuyến săn hồn rừng rậm nhưng không có kết quả gì đành phải quay về. Đại trưởng lão cũng vì đó yêu cầu mở tộc hội, muốn tộc trưởng phái nhân thủ đi tìm kiếm. Tộc trưởng Triệu Thiên Thần cũng không do dự cho Đại trưởng lão toàn bộ quyền điều khiển. Các tộc nhân biết chuyện đều xôn xao, thê tử Đại Trưởng lão cũng vì vậy bệnh nặng.

Nửa năm sau

Bạn đang đọc Đấu La Chi Vô Cực Đấu La sáng tác bởi Thienffff
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Thienffff
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 104

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.