Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chiến đấu kết thúc

Tiểu thuyết gốc · 2008 chữ

Lúc Triệu Vô Cực ở bên này đưa tiễn Thiên Sứ Đấu La về cõi vĩnh hằng. Tại Thất Bảo Sơn mạch, Võ Hồn Điện đại quân do Thiên Tầm Tật dẫn đầu cũng đã cùng Thất Bảo Lưu Ly Tông đánh lên. Ninh Lão Tông chủ còn định đi ra thương lượng, kết quả Thiên Tầm Tật không cho mặt mũi, vừa gặp mặt chính là hướng đại quân ra lệnh “Tất cả cùng lên cho ta, một tên cũng không giữ lại”.

Võ Hồn Điện không nói võ đức, khí thế hung hăng xông lên. Thất Bảo Lưu Ly Tông hồn sư dưới sự chỉ huy của Ninh Phong Trí cũng xông lên ứng chiến.

Triệu Vô Cực đuổi tới, chiến trường đã thành thi sơn huyết hải hình tượng. Tiếng la hét thảm thiết, tiếng gầm gừ giận dữ mỗi thời mỗi khắc đều vang lên khắp mọi nơi. Chiến trường đánh nhau chính là hỗn chiến, loạn thành một bầy, hai bên đánh nhau dưới mặt đất, trên bầu trời, nơi nào cũng có. Có cặp đơn đấu, có hồn sư thấp vây công hồn sư cao hơn, có tốp hồn sư tạo thành đoàn đội đang cùng đoàn đội khác đối chiến.

Đáng chú ý nhất trên chiến trường có 2 khu vực

Dưới mặt đất, Quỷ Mị đang cùng một cái báo loại hồn sư đánh nhau. Mặc dù Báo hồn sư yếu hơn Quỷ Mị một chút, nhưng có thêm cái Ninh Phong Trí Hồn đế phía sau trợ trận, hắn liền cứng rắn ngăn lại Quỷ Mị.

Trên bầu trời bây giờ lại lần nữa diễn ra tràng quyết đấu của Kiếm Đấu La với Thiên Sứ Đấu La. Trần Tâm 91 cấp bằng vào sự trợ giúp của Ninh Lão Tông chủ cũng tạm thời đánh cái có đi có lại với Thiên Tầm Tật.

Đang chú ý tình huống trên chiến trường, một con nhện trên người Triệu Vô Cực bò ra phát ra âm thanh kì quái gì đó. Cầm con nhện nâng trong tay, Triệu Vô Cực nhìn về hướng Thiên Đấu tủm tỉm cưới nói

“Đúng là bậc Đế Vương, thật giỏi tính toán”

“Thôi, các ngươi cứ chơi cùng nhau đi, ta phải làm việc của mình”, nói còn nhìn vị trí trống không sau lưng của Ninh Lão Tông chủ một chút. Có người cũng giống Triệu Vô Cực, muốn âm người khác một đợt, đối với kết quả việc này Triệu Vô Cực không hứng thú. Tinh Thần Lực đảo qua toàn trường, phát hiện mình mục tiêu, một cái lách mình biến mất.

Một góc chiến trường, một nữ nhân quốc sắc thiên hương mang, người mặc khải giáp đang cùng một cái Hồn Đấu La giao chiến. Chiến đấu thật chả có gì để nói, nữ nhân này một bộ vảy nước, hoàn toàn không có nghiêm túc chiến đấu qua. Mặc dù thế Hồn Đấu La kia ứng đối cũng thật chật vật. Nhìn nữ nhân kia phía sau hư ảnh con nhện, Triệu Vô Cực nổi da gà, hắn ghét nhện.

“Bỉ Bỉ Đông nữ nhân này khuôn mặt xinh đẹp không ai bằng không nghĩ tới võ hồn xấu cũng không ai bằng. Nếu không phải vì phu nhân ta, ta sớm cho ngươi đi chầu trời”

“thôi thôi, dù sao cũng là nữ nhân đáng thương, tha nàng một mạng vậy”

Thân hình chớp mắt biến mất, xuất hiện đã ở bên cạnh Bỉ Bỉ Đông, một cái thủ đao chém vào gáy nàng

“Cái gì?”

Đang đối chiến, bỗng nhiên từ đâu nhô ra một người ở bên cạnh làm Bỉ Bỉ Đông giật nảy mình, chỉ mới kịp thốt lên một câu, hai mắt liền tối xầm lại không biết gì nữa.

Triệu Vô Cực tóm lấy nàng khiêng lên vai lách mình biến mất, chỉ để lại Hồn Đấu La kia một mặt toàn dấu chấm hỏi. Đối thủ mất tích làm hắn căng thẳng, cẩn thận đề phòng, vậy là trên chiến trường hiện lên khung cảnh đặc biệt: một vị Hồn Đấu La cứ đứng im một chỗ hết nhìn đông lại nhìn tây, cũng không rời đi trợ giúp nơi khác chiến đấu…

Mang theo Bỉ Bỉ Đông một đường hướng Nặc Đinh Thành tiến tới.

6 canh giờ hết tốc lực tiến lên, cuối cùng hắn cũng đến Nặc Đinh Thành. Nhìn Thành phố phồn hoa, cất bước tiến vào, cũng mở một gian phòng ở. Phục vụ viên thấy hắn mặc quần áo trùm kín người còn vác theo một người phụ nữ muốn đến thuê trọ liền nghĩ hắn là hái hoa tặc, ánh mắt cũng quái dị lên.

Thấy tên phục vụ hiểu lầm, Triệu Vô Cực hừ lạnh một tiếng, hồn lực chấn động dọa phục vụ viên run lẩy bẩy, vội quỳ xuống cầu xin tha thứ. Cất bước lên phòng, đóng cửa lại, ném Bỉ Bỉ Đông lên giường.

Nhìn Bỉ Bỉ Đông xinh đẹp khuôn mặt, Triệu Vô Cực thầm nghĩ: “Đúng là Mĩ nhân ngủ cũng đẹp”, nhìn Bỉ Bỉ Đông hắn cũng có chút động tâm, chỉ là nhớ về phu nhân mình ở nhà sắp sinh, hắn liền từ bỏ ý nghĩ xấu xa của mình.

Cho Bỉ Bỉ Đông một viên đan dược của Lão Độc vật, phong ấn nàng hồn lực sau đó lại cho Bỉ Bỉ Đông thay cái võ hồn mới, lấy ra dây thừng cột nàng lại, thuận tiện cầm mảnh vải trong phòng nhét luôn vào miệng.

Làm xong hết thảy, Triệu Vô Cực phủi phủi hai tay nhìn mình tác phẩm hài lòng sau đó mở cửa sổ thân hình biến mất trong màn đêm

Nặc Đinh Sơ cấp Hồn sư học viện

Trong một gian phòng còn sáng đèn, một người trung niên đang ngồi đó, cầm quyển sách vừa to vừa dày, đang cẩn thận lật xem. Triệu Vô Cực đứng sau lưng nhìn đối phương hoàn toàn như chìm đắm vào trong thế giới của riêng mình, âm thầm bội phục

“Thật không hổ là Đại Sư, lòng nghiên cứu thật sự lạ hiếm có, chỉ là đáng tiếc, một người như này không thể vì ta mà phấn đấu”

Triệu Vô Cực nhiều lần phái La Võng đến tiếp xúc qua Đại Sư, muốn mời đối phương giúp hắn huấn luyện thủ hạ chỉ là Đại Sư đều từ chối. Nói về lực chiến đấu Đại sư chỉ là một cái xếp hạng chót trong hàng ngũ hồn sư, nhưng nếu nói về năng lực dạy học và huấn luyện hắn nói thứ 2 không ai dám xưng đệ nhất. Thất Quái là thiên tài nhưng thiên tài không có người tài dạy, thành tựu cũng chỉ có hạn, nếu thiên tài có thể tự trưởng thành, lão sư còn dùng để làm gì?

Thời gian không còn sớm, Triệu Vô Cực cũng muốn vào chính đề, hắn mở miệng

“Đại Sư không hổ là đại sư, có thể dùng nhiều thời gian như vậy nghiên cứu võ hồn, thật sự hiếm có thế gian”

Âm thanh đột ngột vang lên phía sau làm Đại Sư từ trong tập trung tỉnh táo lại. Hắn cũng không hốt hoảng mà chậm rãi quay đầu nhìn về phía sau. Một nam nhân bí ẩn ngồi trên bàn quay mặt về phía hắn.

Thái độ bình tĩnh của Đại Sư cũng làm Triệu Vô Cực bất ngờ khen tâm cảnh tốt.

Thấy nam nhân xa lạ, Đại Sư nhìn hắn hỏi

“Không biết các hạ là người phương nào? Tìm ta có chuyện gì?”

Triệu Vô Cực đáp lại

“Tại hạ thủ lĩnh La Võng”

Nghe vậy, Đại Sư quay người đi đến cửa sổ, nhìn bầu trời nói

“Thứ cho tại hạ không thể đáp ứng ngài yêu cầu”

“Như vậy thật sự là đáng tiếc”

Nói rồi, hai người lại lâm vào im lặng. Nhìn Triệu Vô Cực bị từ chối cũng không nổi giận, cũng không rời đi, Đại Sư khó hiểu quay đầu

“Các hạ chẳng lẽ còn việc gì khác?”

Không trả lời thẳng, Triệu Vô Cực nói lệch sang chủ đề khác

“Nghe nói ngươi rất yêu Bỉ Bỉ Đông”

Dường như nghe được từ không muốn nghe, Đại Sư khó chịu nói

“Ngươi muốn nói điều gì?”

Triệu Vô Cực một mặt bình tĩnh, bắt đầu kể chuyện xưa, mặc dù không có nói tên họ nhưng Đại Sư là người thông minh liền biết hắn nói mình và Bỉ Bỉ Đông. Nghe đến nguyên nhân sự việc, Đại Sư khuôn mặt méo mó, điên cuồng quát

“không có khả năng, không có khả năng, ngươi nó láo, chuyện này làm sao có thể, rõ ràng lúc đó nàng nói…”

Một lát sau tỉnh táo, bình phục chút tâm tình, Đại Sư nhìn hắn nói

“Ngươi nói cho ta chuyện này là có ý gì?”

“Chuyện này rất đơn giản. Thứ nhất, ta cùng ngươi có chút liên hệ, không muốn chân tướng tiếp tục bị che dấu. Thứ hai, ta muốn cùng ngươi làm một cái giao dịch”

“Giao dịch gì?” Đại Sư nhìn Triệu Vô Cực hỏi. Hắn biết mình không có tư cách cùng cường giả loại này nói giao dịch loại hình, đây là mệnh lệnh

“Giao dịch này đối ngươi cũng là một cơ duyên, thì xem ngươi có dám đánh đổi hay không thôi.”

“Ta cho ngươi và Bỉ Bỉ Đông đoàn tụ cơ hội, ngươi dẫn theo nàng quy ẩn từ nay trở đi không được tham gia bất luận việc gì trên Hồn sư giới”

Nhìn Đại sư, nở nụ cười hiền lành hỏi

“Thế nào, giao dịch này không khó thực hiện chứ?”

Nhìn Triệu Vô Cực, Đại Sư nghiêm nghị hỏi

“Vậy nếu ta không đáp ứng đâu?”

Câu hỏi của Đại sư làm Triệu Vô Cực bật cười, hắn nhìn Đại Sư nói

“Hahaha, có kẻ từng nói với ta như vậy, kết quả sao? Hắn cùng thê tử liền cùng nhau đầu thai thế giới khác. Đại Sư, ngươi cũng muốn như vậy?”

Nghe hắn nói, Đại Sư trầm mặc, không lên tiếng. Đại Sư biết người thần bí này nói chính là sự thật, chuyện này trên hồn sư giới quá bình thường. Thấy hắn vẫn trầm tư do dự, Triệu Vô Cực lại thêm một câu

“Ngươi chẳng lẽ không muốn cùng nàng ở một chỗ?”

Đại Sư vẫn một mặt cứng ngắc, thấy thế, Triệu Vô Cực cũng có chút không kiên nhẫn, hắn không muốn cùng đối phương giây dưa nữa. Tay trái một cái chớp mắt nhét một viên đan dược vào miệng Đại sư.

Thấy người thần bí này cho mình ăn vật kỳ quái, hắn nhíu mày hỏi

“Ngươi làm cái gì vậy?”

Triệu Vô Cực cười tà tà ghé vào tai Đại Sư nói

“Ta cho nàng ăn là….trong người ngươi có thuốc giải, nếu ngươi tối nay không…nàng, nàng sẽ dục hỏa đốt thân mà chết, nàng hiện tại ở.... Hahaha, Đại Sư, chúc ngươi đêm nay vui vẻ”

Nói rồi thân hình biến mất chỉ để lại Đại Sư tức điên ở trong phòng không biết làm sao? Một nén hương sau, như có quyết định của mình, Đại sư lấy xuống trong phòng áo choàng khoác lên người rồi lặng lẽ rời đi học viện.

Triệu Vô Cực mặc kệ hắn, chuyện sau đó hai người tự quyết định, hắn đã cho cơ hội, không thể trân quý vậy cũng không còn trách ai được nữa. Đối với Đại sư sau đó có mang theo Bỉ Bỉ Đông quy ẩn hay không hắn không quá để ý, một cái Đại sư, một cái Bỉ Bỉ Đông không còn song sinh võ hồn có thể làm ra đại sự gì đến, cho dù làm ra Đại sự, lấy La Võng năng lực, chạy đến chân trời góc biển cũng không thoát được.

Bạn đang đọc Đấu La Chi Vô Cực Đấu La sáng tác bởi Thienffff

Truyện Đấu La Chi Vô Cực Đấu La tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Thienffff
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 100

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.