Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Rời đi

Tiểu thuyết gốc · 3819 chữ

Hai người một đường tiến vào thành Tinh Đấu. Đi vào một cái gọi là Tiên quán. Danh tự này thực có chút cao điệu. Ban đầu mở tại Thiên Đấu Thành còn có người khinh thường nhưng sau khi từ trong đi ra đều hài lòng khen ngợi không dứt. Trong này món ăn đa dạng, mùi vị và cách chế biến độc lạ, chủng loại đa dạng, mĩ tửu cũng là loại rượu Quỳnh Tương (rượu đế á chỉ là dân Đấu La tự đặt tên như vậy), rượu Ngọc Lộ (Triệu Vô Cực chế siro dành cho phụ nữ và trẻ em, cũng coi như một loại nước ngọt), ngoài ra còn miễn phí âm nhạc, vũ điệu, kể chuyện, bàn luận đạo lý các loại hình. Vũ đạo là hắn thuê các nơi ca vũ lại tuyển những cô nàng xinh đẹp, mặc thêm trang phục hắn thiết kế thật đúng là được nhiều nam nhân yêu thích, ngay cả Tuyết Dạ đều cho người đến học mà âm nhạc thì Triệu Vô Cực yêu cầu Hàn Ẩm tìm những hồn sư võ hồn nhạc khí tiên thiên hồn lực thấp mang về bồi dưỡng cho tăng thêm hồn hoàn loại tinh thần, cảm xúc lại gửi đi học tạp nhạc kỹ vì thế âm nhạc nơi đây luôn làm khách nhân thoải mái thư thích, quên đi lo âu mệt nhọc, an thần tĩnh khí. Không chỉ sản phẩm đa dạng, phù hợp mọi lứa tuổi, Tiên quán còn phục vụ mọi loại hình khách hàng từ dân thường cho đến quý tộc, từ người thường cho tới hồn sư tất nhiên căn cứ quan niệm thế giới này, Triệu Vô Cực cũng thiết lập 9 tầng , mỗi một tầng mức tiêu phí cũng khác nhau, chỉ cần ngươi có đủ tiền ngươi bình dân đều có thể thượng thiên, mỗi tầng lại chia hai bộ phận được ngăn cách bằng vách tường. Bên trái là bình dân khu, bên phải là quý tộc cùng hồn sư khu. Căn cứ kiếp trước một số quy tắc kinh doanh, Triệu Vô Cực yêu cầu nhân viên công tác phải cung kính tiếp dãi nhiệt tình bất kỳ đối tượng nào, nếu vi phạm thì tùy mức độ nghiêm trọng mà xử lý, nhưng nếu có ai dám tới đập phá quán vậy các ngươi xong. Tiên quán khi thành lập đã tạo quan hệ, có hợp tác theo hướng cổ phần của nhiều thế lực Thiên Đấu Hoàng Phòng, Vũ Hồn Điện, Lam Điện, Hạo Thiên, Thất Bảo. Mỗi thế lực một phần doanh thu, chỉ cần bảo đảm Tiên quán không bị đập phá quán là được, đối với tiền đưa tới cửa, các thế lực rất vui đồng ý tuyên bố bảo kê còn thật sự có làm thật không thì không ai biết cũng có thể qua loa tung tin hù dọa. Đối với cái này, Triệu Vô Cực biểu hiện không quan trọng, hắn cần tiền nhưng mà làm ăn không thể quá cứng, hắn cần một cái điểm tựa để phát triển an ổn, tiền ít tích lũy sẽ nhiều, nếu bị kẻ khác suốt ngày ngáng chân thật là nửa bước khó đi, mà trong lúc này ai lợi dụng ai cũng còn chưa biết, hai bên chính là tính toán lẫn nhau thôi.

Mới đến cửa quán, mùi hương đã xông vào mũi. Độc Cô Bác cũng không biết hắn là lão bản nên cũng tích cực giới thiệu lại khen không dứt miệng. Thật ra hai người tới đây cũng chính là Độc Cô Bác đề xuất dẫn đường.

Thấy khách nhân đến, hai nữ phục vụ đứng ở cửa cũng cung kính cúi đầu chào, hỏi nhu cầu và hướng dẫn hướng đi. Đi lên lầu 5, hai người chọn một bàn cạnh cửa sổ ngồi xuống. Độc Cô Bác gọi vài món ăn, hai bình Quỳnh Tương, rồi rót rượu ra hai bát. Triệu Vô Cực cũng không khách khí, hắn cầm bát ực ực uống cạn. Rượu vào miệng sộc lên mũi, hắn nhắm mắt lại tận hưởng, sau khi mở mắt tâm tình của hắn cũng dần thả lỏng hơn, có lẽ mùi rượu làm hắn thoáng chốc quên đi áp lực, thả xuống tự thân tham vọng tìm kiếm giây phút bình yên ngắn ngủi. Độc Cô Bác cũng không đánh gãy hắn mà chậm rãi uống rượu của mình. Qua một tuần hương. Triệu Vô Cực mở miệng:

“ Lão Bác ngươi đệ thất hồn hoàn là võ hồn chân thân nên hồn hoàn càng cao niên hạn lại càng tốt cũng không yêu cầu chủng loại. Thời gian trước ta yêu cầu ngươi luyện thể chắc thể chất của ngươi có tăng nhưng mà ngươi trước đó hấp thu hồn hoàn niên hạn chả ra sao cả nên tinh thần lực ta cũng không rõ ràng lắm cực hạn. Ngày mai ta sẽ khảo thí một chút ngươi để đảm bảo vấn đề an toàn”

Nghe Triệu Vô Cực nói mình hồn hoàn chả ra sao cả, Độc Cô Bác khuôn mặt một đen.

"Ta hồn hoàn phối trí tiêu chuẩn ngươi thì chê ta hồn hoàn chả ra sao. Ngươi tưởng ai cũng như ngươi nghịch thiên à. Ngươi tìm trong thiên hạ người thứ hai cho ta xem”

“Đừng để ta tìm được chứng cứ chứng minh ngươi đang trang bức nếu không ta sẽ vạch trần ngươi, hừ hừ”

Nghĩ thì nghĩ như vậy, Độc Cô Bác vẫn nâng chén nói

"Đa tạ”

Uống cạn chén rượu, trầm tư phúc chốc hắn nói

"Lấy hai người chúng ta đi Tinh Đấu nếu không xâm nhập sâu chắc sẽ không quá nguy hiểm nhưng vẫn phải chuẩn bị một phen”

“Không, chúng ta sẽ đi vùng cực bắc”

Triệu Vô Cực bình tĩnh trả lời. Hắn thực lực Độc Cô Bác là không biết hơn nữa biết cũng không để làm gì, Độc Cô Bác là kẻ trung thành không cần đe dọa hắn. Nhưng Độc Cô Bác nghe đi cực bắc có chút giật mình bởi vì so với Tinh đấu Đại Xâm lâm, vùng cực bắc khí hậu khắc nghiệt, hồn thú thưa thớt, nơi đây xưng là nhân loại cấm khu, mặc dù cũng có hồn sư đến săn băng thuộc tính hồn thú nhưng từ trước đến nay chưa từng ai nói điểm cuối của nó ở đâu. Theo Triệu Vô Cực đoán có lẽ điểm cuối là đại dương cũng có thể là phía nam Tinh Đấu Rừng rậm cũng có thể liên thông đến đại lục khác hoặc Nhật Nguyệt Đại Lục giống như các châu lục tại địa cầu vậy.

Độc Cô Bác có chút khó hiểu, không rõ cái tên này vì sao lại đi vùng cực bắc nhưng mà hắn là thuộc hạ, chỉ có thể theo Triệu Vô Cực lãng.

Ăn xong, khi nhân viên thu phí đến tính tiền, Triệu Vô Cực chú ý đến trên bắp tay hắn lúc giơ lên đệ lộ ra hình xăm con nhện. Mặc dù chỉ là nháy mắt, Triệu Vô Cực vẫn phát hiện. Hắn nhếch miệng, ngón trỏ tay phải bắt đầu gõ bàn với những nhịp điệu kỳ lạ.

Cộc cộc, cộc, cộc cộc cộc......

Người tính tiền nghe hắn tiếng gõ có chút ý vị thâm tường nhìn hắn rồi liếc qua Độc Cô Bác.

Triệu Vô Cực: “Thiên la địa võng”, “Vô khổng bất nhập”.

Phục vụ viên kết toán sổ sách rồi quay người rời đi.

Độc Cô Bác ở một bên chả hiểu ra sao cả. Hắn tò mò hỏi

“Cái gì thiên la....sao ngài nói ta không hiểu”.

Triệu Vô Cực chỉ cười nhẹ, vỗ vai hắn rồi đứng dậy rời đi. Độc Cô Bác trầm tư đi theo sau.

Buổi tối, hai người đi đến rừng cây nhỏ ngoài thành 2 dặm. Một bóng người mặc quần áo đen đang chờ ở đó, hắn bị chùm đầu đen che kín nhìn không rõ dung mạo chỉ là thông qua âm thanh có thể xác định kẻ này cũng mới 20 tuổi khoảng chừng. Hắn đứng trong bóng tối dường như dung nhập trong đó, cho dù cách 10 mét Độc Cô Bác đều không phát hiện được.

Triệu Vô Cực dừng lại, quay đầu về phía bóng đêm nói:

“Thứ ta cần đã có sao?”

Độc Cô Bác: “ ????”

“ Vẫn ở chỗ cũ”

Nói rồi thân ảnh dần dần biến mất trong màn đêm.

Nghe âm thanh, Độc Cô Bác đã sớm sống lưng lạnh buốt, nhìn về Triệu Vô Cực nuốt nước miếng bởi vì âm thanh kia vang lên ngay sát hắn mà hắn hoàn toàn từ đầu đến đuôi đều không thấy, nếu kẻ này tới giết hắn vậy hắn cái mạng này đã sớm lạnh.

"Ẩn thân thật cao minh, chẳng lẽ Phong hào đấu la”

Lại nhìn hướng Triệu Vô Cực đã thấy hắn đi xa chỉ còn cái bóng, vội vàng đuổi theo. Hắn bỗng nhiên nhớ lại hôm nay từng màn càng cảm giác Triệu Vô Cực càng thần bí mà hắn dường như đã rơi vào một cái âm mưu to lớn khi nào không hay. Nghĩ tới đây, hắn chỉ có thể trong lòng cầu nguyện.

Về nhà nghỉ, lật dưới gối, một quyển sách nằm ở đó, lật ra xem, hắn gật đầu hài lòng.

“ làm việc rất hiệu quả, không tệ, không uổng danh tên của ngươi, hahaha. Như vậy, kẻ lúc nãy xem ra là thuộc hạ đắc lực lần trước hắn nói. Đúng là rất xuất sắc"

Triệu Cao, nguyên danh Trần Tú, xuất thân từ gia đình quý tộc ở biên cảnh phía nam Thiên Đấu đế quốc, gia tộc truyền thừa võ hồn Ngũ Thải chi Chu. Trong gia tộc là một thiên tai xuất sắc nhất, năm nay 40 tuổi 62 cấp Hồn Đế. Trên Đại lục hiện nay đã là cường giả một phương. 3 năm trước đi Tinh Đấu Đại Xâm Lâm săn thứ 6 hồn hoàn vừa gặp lúc đó Triệu Vô Cực vừa săn thứ 4 hồn hoàn trở ra, hai bên gặp nhau, Triệu Vô Cực thấy hắn võ hồn, ý tưởng nảy lên vậy là cao điệu hành hắn một trận. Sau khi đánh xong hiện lộ hồn hoàn rồi dụ dỗ + đe dọa, các bài ra hết mới đem tên này thu phục từ đó ban tên Triệu Cao. Xuất phát từ ý tưởng thiết lập một cái tổ chức tình báo, Triệu Vô Cực tìm cho hắn một con 3 vạn 4120 năm Tri Chu nữ vương. Hắn hồn kỹ thứ 6 hiệu quả là phân ra Tri Chu con tấn công địch nhân, Tri Chu có thể thông qua hấp thu hồn lực để tồn tại. Phân ra số lượng là vô hạn, chỉ cần đủ hồn lực. Bởi vì phân ra nên hai bên tinh thần tương thông. Triệu Vô Cực biết hắn hồn kỹ sau rất hài lòng mà Triệu Cao cũng hài lòng, theo hắn cái này triệu hồi ra thật nhiều nhện đem kẻ địch hù dọa thật không tồi. Nghe đánh giá của hắn, Triệu Vô Cực tức điên cho hắn một trận tơi bời mới chỉ ra cho hắn hồn kỹ chỗ dùng lúc này Triệu Cao mới bừng tỉnh đại ngộ. Triệu Cao mặc dù quy thuận nhưng hắn biểu đạt không muốn gia tộc dính dáng đến mà Triệu Vô Cực cũng không phản đối. Sau đó bảo hắn sau này lấy tên Triệu Cao, lại đi Thiên Đấu Hoàng Gia học viện tìm Hàn Ẩm đưa phong thư này sẽ được sắp xếp. Triệu Vô Cực nhìn hắn bóng lưng không biết nghĩ gì cười như điên. Nếu Triệu Cao biết cái tên này ý nghĩa hắn chết cũng sẽ không dùng, đúng vậy, Triệu Cao một tên thái giám dưới quyền Doanh Chính cũng là thủ lĩnh tổ chức sát thủ La Võng mà Triệu Vô Cực chính là muốn sáng lập La Võng ở Đấu La Đại Lục. Tất nhiên, bây giờ La Võng chỉ là để thu thập tình báo.

“Cùng là Triệu Cao không biết ngươi so với Triệu Cao Thời Tần sẽ hơn hay kém, ta rất chờ mong kết quả, hahaha”

Còn kẻ bí ẩn lúc nãy trong bóng đêm là Triệu Cao trong quá trình nhận thủ hạ phát hiện, hắn tên Vô Diện, không biết xuất xứ, cũng không rõ lai lịch, tính tình lạnh nhạt, ít nói, võ hồn là Thiên Diện Mặt Nạ có khả năng ngụy trang ẩn thân, năng lực công kích không có. Vô Diện gặp Triệu Cao tại một ngôi làng nhỏ muốn tìm thủ hạ, lương cao nên tới tham gia. Triệu Cao cũng là kẻ già đời, lại được Triệu Vô Cực quán thâu tư tưởng mới nên hắn ngay lập tức phát hiện kẻ này khác người thu nhận sau đó báo cho Triệu Vô Cực. Đối với người như vậy, Triệu Vô Cực quá rõ tiềm lực của hắn, nếu làm tốt sẽ không kém Mặt Ngọc Kỳ Lân trong Tần thời minh nguyệt. Mặt dù chỉ là Hồn Tông tu vi nhưng hắn hồn kỹ thực quá đặc biệt

Hồn kỹ 1 mô phỏng bề ngoài, âm thanh

Hồn kỹ 2 mô phỏng khí tức

Hồn kỹ 3 mô phỏng võ hồn cùng hồn hoàn

Hồn kỹ 4 ẩn thân

Có thể nói hắn trời sinh làm tình báo. Nhưng kẻ như vậy quá nguy hiểm, khống chế tốt là thanh lợi kiếm nhưng nếu không tốt thì sẽ dễ dàng bị phản do đó Triệu Vô Cực cho ngoài việc yêu cầu tuyên thệ hiệu trung còn cho Triệu Cao và Hắn một viên đan dược.

Đan này là Triệu Vô Cực dùng một bộ phận nhỏ tiên phẩm nuôi cấy, lại phối Độc Cô Bác độc. Ăn nó mặc dù cố bản bồi nguyên, tu vi tăng lên, tư chất cũng tốt hơn nhưng hàng năm nếu không có Độc Cô Bác giải dược vậy thì sẽ bị độc phát thân vong.

La võng thành viên hầu như ít biết nhau, mọi việc liên hệ đều qua ám ngữ, ngữ khóa, nhện truyền tin. Triệu Cao chính là nguồn phát nhiệm vụ và thu tin. Mặc dù bị quản lý sinh tử nhưng đãi ngộ rất cao, hoàn thành nhiệm vụ sẽ có rất cao ban thưởng, chỉ cần không phản bội thì sẽ không chết.

Sáng hôm sau, hai người xuất phát đi Tinh La Thành. Mặc dù săn hồn hoàn cũng rất quan trọng nhưng Triệu Vô Cực đoán trước chuyến đi này sẽ không ngắn vì vậy hắn cần làm một số việc trước.

“Rất lâu không gặp, không biết cừu nhân có còn nhận ra ta hay không”.

3 ngày sau, Tinh La Thành, Lang gia gia tộc. Lúc này đây hai vị lão giả đang ngồi trò truyện.

Đại Trưởng lão: “Gia chủ, Lang Bá thiếu gia đúng là thiên tài hiếm có, hôm qua trên đài đối chiến Đới gia dòng chính đều có thể bất bại, thật sự là trời cũng ưu ái ta Lang gia”.

Tộc trưởng: “Hừ, nếu không phải Đới gia dòng chính, sợ đắc tội đối phương Bá nhi sớm đã đánh hắn răng rơi đầy đất”.

Đại trưởng lão: “Thắng thua không quan trọng, quan trọng là gia tộc an toàn vẫn phải trên hết. Chúng ta mặc dù quan cao chức trọng chẳng qua cũng chỉ là thần tử, người ta là con bậc đế vương, sau này hắn đăng cơ ngai vàng, chúng ta còn cần nhờ vả, nếu làm đối phương mất mặt không chừng sau này nhớ thù đâu. Sống dưới mái nhà đối phương không thể không cúi đầu. Chỉ cần Lang Bá hắn trưởng thành, lấy hắn thiên tư thành tựu Hồn Đấu la, Phong hào đấu la, gia tộc chúng ta mới có thể ngẩng đầu được. Điểm này Lang Bá hắn làm tốt hơn ngươi nhiều”.

Tộc trưởng: “ngươi biết cái gì, ta cũng chỉ oán trách một chút không được sao. Nhưng mà ngươi nói rất đúng, cần ẩn nhẫn chút nữa, hiện nay chưa phải thời cơ. Hôm trước, người của Vũ Hồn Điện đến mời ta đi dự nghi lễ kế vị Giáo Hoàng, nghe nói Giáo hoàng mới Thiên Tầm Tật là con trai độc nhất của tiền nhiệm giáo hoàng Thiên Đạo Lưu, năm nay mới 45 tuổi cũng đã 86 cấp Hồn Đấu La có khả năng trước 50 tuổi thành tựu Phong hào trẻ nhất. Vũ hồn điện lại chuẩn bị ra một cái Phong hào, không biết điều này sẽ làm đại lục vén lên sóng gió gì”.

Đang lúc hai người say mê trò chuyện, một âm thanh đột ngột vang lên

“ 20 dặm ngoài thành sơn mạch gặp mặt”.

Hai người giật mình nhìn nhau, đều thấy trong mắt đối phương vẻ ngưng trọng, đối phương bức âm thành tuyến truyền vào tai mà bọn hắn không biết đối phương ở đâu.

Thấy đối phương mạnh hơn mình, lại không tấn công gia tộc, bức âm gọi bọn hắn đi ra rừng rậm xem ra là có chuyện không muốn ai biết. Hai người đều là Hồn Thánh, lại là mẫn công hệ cho nên vẫn quyết định đi ra xem dù sao là phúc thì không phải họa mà là họa thì không thể tránh.

Mở ra võ hồn, hai người lặng lẽ rời đi gia tộc.

Khi hai người đến nơi, hai bóng người đã đứng ở đó chờ sẵn. Một áo đen, mũ trùm viền áo thêu màu vàng hoa văn, dáng người cao to, nếu không phải nhìn thấy đều không cảm giác được hắn đang đứng đó. Bên cạnh áo lục cũng một bộ trùm kín mặt cơ thể thon dài, khí tức hắn tựa như rắn độc hết sức nguy hiểm, tu vi ở vào Hồn Thánh.

Tộc trưởng tiến lên đạo

“ các ngươi là ai, không biết đem hôm khuya khoắt gọi chúng ta ra có việc gì”

“hừ, còn có thể có việc gì, đánh thuộc hạ, chủ tử đến báo thù, thiên kinh địa nghĩa”

Nghe đối phương là đến báo thù. Mặc dù không biết đắc tội ai nhưng hai người cũng lập tức triệu hồi vũ hồn sẵn sẵn sàng chiến đấu.

Thương Lang Vương, phụ thể × 2

Mỗi người 7 cái hồn hoàn dâng lên

Vàng vàng tím tím đen đen đen × 2

Thấy bọn hắn đã chuẩn bị sẵn sàng Triệu Vô Cực ra hiệu Độc Cô Bác lui lại, nhìn về hai người nói

“ ta cho hai người các ngươi cơ hội, ta không dùng vũ hồn, hai người các ngươi nếu trong vòng một nén nhang mà có một người không ngã, ta sẽ rời đi thù hận cứ coi như thôi, nếu không các người phải tuyên thệ gia tộc hiệu trung, nếu không hiệu trung, hừ”

“ bắt đầu đi”

Nói rồi một nén nhang bay ra cắm vào thân cây, phần nhang ma sát không khí bắt đầu cháy rực.

Triệu Vô Cực thân thể nháy mắt xuất hiện tại vị Tộc trưởng. Không chờ đối phương phản ứng cần chân đối phương nhấc lên đập ngay huớng Đại trưởng lão

Phanh aaaa

Phanh aaaa

Phanh, phanh, phanh,..aa...phanh.aaa...

Một nén nhang kết thúc, Triệu Vô Cực đứng trên đất hai tay phủi bụi trên người mà hai vị Lang gia đã ngất đi từ bao giờ, đầu sưng như heo, cơ thể thâm tím bầm dập khắp nơi. Ra hiệu Độc Cô Bác đi tỉnh lại bọn hắn.

Hai người tỉnh lại nhưng cơ thể quá đau nhức không đứng dậy được. Khuôn mặt buồn bã. Trong lòng đang điên cuồng mắng tên ngu ngốc nào đắc tội cường giả loại này. Nếu không phải còn có giá trị, đối phương đã sớm đem hai người đánh chết.

Thấy hai người tỉnh lại. Triệu Vô Cực hỏi

"Suy tính thế nào, hiệu trung hay diệt tộc”

Hai người đã sớm sợ mất mật làm gì còn dám nói không. Nếu đối phương là Hồn Đấu La bọn hắn còn dùng Tinh La Hoàng thất bàn điều kiện nhưng đối phương ngay cả vũ hồn đều không cần vậy mà đánh bọn hắn không có lực hoàn thủ, thế thì còn làm sao được, không hiệu trung chẳng lẽ chọn chết hay sao, chết mình thì thôi đi, các tộc nhân cũng bị liên lụy vào vậy thì không được. Nghĩ tới đây hai người liếc nhau, trong mắt bất đắc dĩ nói

“chúng ta chọn hiệu trung”

Triệu Vô Cực nhếch miệng

“Rất tốt”

Nói rồi quay người rời đi

Hai người thấy hắn đi thở ra một hơi nhưng tộc trưởng nhanh ý hỏi

“không biết ngài là tiền bối phương nào, chúng ta sau này làm sao liên hệ tiền bối”

Triệu Vô Cực không dừng lại, âm thanh vọng về

“ta là ai không quan trọng. Các ngươi sau này sẽ phụ tá hắn làm việc”

Nói xong lấy ra hai viên đan dược ném về phía sau. Hai người nhìn bên cạnh hắn Độc Cô Bác lại nhìn trong tay đan dược, cố gắng nhét vào miệng nuốt xuống.

Độc Cô Bác thấy hai người uống hết thuốc của mình rất nhiệt tình đi lên nói.

"Chúc mừng hai vị làm ra lựa chọn sáng suốt. Tại hạ Độc Cô Bác 70 cấp Hồn Đế Bích Lân Xà Hoàng”

Hai người nhìn hắn mặt một đen, bắt chúng ta uống thuốc còn chúc mừng. Thấy hai người im lặng, Độc Cô Bác cũng không sao cả, hắn nhắc nhở.

“người đồng đạo nhắc nhở các ngài, thuốc lúc nãy có tác dụng cố bản bồi nguyên, tăng cường tu vi, tăng tư chất sau nay các hạ sẽ tu luyện nhanh hơn có cơ hội vấn đỉnh Hồn Đấu La nhưng mà cũng có chút độc, được chủ thượng bào chế từ 81 loại thảo độc dược, là hỗn độc, vô giải, nếu một năm không uống thuốc ức chế sẽ phá hủy kinh mạch, tự phế tu vi, võ hồn phá toái trở thành kẻ ngu ngơ a cho nên ta rất hy vọng mọi người vui vẻ hợp tác.”

Thấy hắn nói vậy, hai người cũng bó tay rồi, ngươi lừa ai vậy, ngươi nghĩ ta ngu hay sao còn 81 loại, ngươi không thượng thiên. Theo bọn hắn nghĩ Độc Cô Bác đang hù bọn hắn nhưng không biết Độc Cô Bác nói thật chỉ là thuốc này chính hắn chế a.

Bạn đang đọc Đấu La Chi Vô Cực Đấu La sáng tác bởi Thienffff
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Thienffff
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 75

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.