Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thiên Sát Hỏa

Tiểu thuyết gốc · 1573 chữ

Chương 15: Thiên Sát Hỏa

Trước sức nóng của Thiên Sát Hỏa, mọi vật xung quanh Trần Thiên đều bị đốt thành tro bụi.

Mặc dù biến thành hỏa nhân, nhưng làn da của hắn không bị đốt đen một chút xíu nào.

Tức nhiên, Hoàng Dược biết điều đó. Làn khí đỏ đen đang bao bọc quanh cơ thể của Trần Thiên chính là thứ đã bảo vệ hắn trước ngọn lửa kia.

Thiên Sát Hỏa dường như có linh tính, nó không chịu khuất phục người chủ nhân này và bắt đầu dùng tất cả nhiệt lượng thiêu cháy làn khí đỏ đen ấy.

Trước sự tấn công mãnh liệt của nó, làn khí đỏ đen giống như hơi nước nhanh chóng bốc hơi và tan biến.

Làn khí đỏ đen này vừa bốc hơi thì ngay lập tức có làn khí đỏ đen mới sinh ra và nhanh chóng trám vào các lỗ hổng đã để lại.

Hai bên đấu tranh và giành co quyết liệt.

Theo thời gian trôi qua, cả cơ thể của Trần Thiên dường như thu nhỏ lại vài vòng. Lúc này, người của hắn dường như không còn một chút xíu huyết nhục, trông không khác gì da bọc xương.

Tuy rằng thân thể của tên đệ tử này đang không ngừng được tẩy kinh phạt tủy, nhưng sắc mặt căng thẳng của Hoàng Dược vẫn không thả lỏng một chút nào, còn hai hàng lông mày thì nhíu chặt lại.

Bởi vì ông biết:

- Sau khi hấp thụ dược lực của Thiên Nhiên Dịch, cơ thể của thằng nhóc này sẽ sinh loại khí đỏ đen và ngọn lửa kia.

- Một khi cơ thể không thể hấp thụ hết Thiên Nhiên Dịch, thì đây cũng chính là tử kỳ của nó.

Bỗng cơ thể của Trần Thiên run rẩy kịch liệt. Lớp lá chắn do loại khí đỏ đen tạo ra lập tức vỡ vụn.

Chứng kiến điều này, Hoàng Dược hốt hoảng hô lên:

- Không ổn! Cơ thể của thằng nhóc sắp đạt ngưỡng giới hạn. Nó không thể hấp thụ được nhiều Thiên Nhiên Dịch nữa.

- Nếu để tình cảnh này tiếp tục, thằng nhóc chắc chắn sẽ bị thiêu sống.

- Thiên Nhiên Dịch cũng không còn, mình sẽ là tội đồ của Hỗn Nhiên Tông mất.

Từ trong suy nghĩ đi ra, Hoàng Dược lập tức lao lên. Khoảng cách cả hai càng gần, thì nhiệt độ xung quanh càng tăng.

Trước sức nóng của Thiên Sát Hỏa, ông bay tới chưa được chục mét thì liền phải nhảy lùi lại.

Nhìn ngọn lửa đỏ sẫm đang cháy hừng hực ấy, vầng trán của ông xuất hiện vô số nếp nhăn, còn hai tay thì kết ấn chú.

Lập tức, cả người của ông bị bao bọc lại bởi một ngọn lửa có màu xanh lục bảo.

Được Thanh Huyền Chi Hỏa bảo vệ, Hoàng Dược không còn cảm thấy nóng.

Không một chút do dự, ông nhảy tới.

Ngay khi khoảng cách cả hai được rút ngắn chỉ còn 10 mét, Thiên Sát Hỏa cảm thấy bị khinh nhờn. Nó nhanh chóng huyễn hóa ra một hư ảnh hình người và điều khiển cơ thể Trần Thiên.

Chứng kiến lão già kia đang ngày một tiến lại gần, Thiên Sát Hỏa giận dữ. Nó lập tức hất mạnh một cái.

Tức thì, bốn Hỏa Cầu bay nhanh vào người của ông.

Chứng kiến bốn cục lửa bằng nắm tay đang bay tới, Hoàng Dược bình tĩnh lách người né tránh.

Ngay khi những hỏa cầu này lướt qua người của ông, Thiên Sát Hỏa thấy thế liền búng tay một cái. Lập tức, bốn hỏa cầu nổ tung.

- Rầmmmm!

Thanh âm chấn động trời đất vang lên.

Tuy nhiên chưa đầy một cái chớp mắt, Hoàng Dược từ một hướng khác lao lên.

Đảo mắt liếc nhìn vụ nổ vẫn còn khói đen bay mù mịt kia, ông thầm hít một ngụm khí lạnh.

Chưa kịp để tinh thần ông hồi phục, Thiên Sát Hỏa hừ lạnh. Bàn tay đạp mạnh xuống đất.

Thấy hành động của nó, Hoàng Dược cảm thấy không ổn. Ông liền kết ấn:

- Thủy Độn!

Theo thanh âm của ông vừa dứt, một cột sóng lửa có bán kính 2 mét từ dưới đất bắn lên.

Nhưng khi sắp chạm vào người của Hoàng Dược, cơ thể của ông bỗng chốc huyễn hóa thành vô số hạt nước và nhanh chóng bốc hơi.

Chớp mắt, ngay bên cạnh của Trần Thiên nổi lên một lốc xoáy nước nhỏ, bóng hình của Hoàng Dược xuất hiện.

Thấy đòn tấn công của mình lại hút, Thiên Sát Hỏa tức điên người. Nó lập tức tung một quyền vào người của Hoàng Dược.

Nhìn cú đấm lửa ấy lao nhanh về phía mình, Hoàng Dược lập tức đưa hai tay ra đỡ lấy.

- Rầmmmmm!

Hai loại lửa bắn tung tóe khắp nơi.

Mặc dù đã đỡ được một quyền này, nhưng Hoàng Dược vẫn bị dư chấn đẩy lùi ra sau hai mét.

- Phụt!

Khi cơ thể dừng lại, ông phun ra một ngụm máu.

Tất nhiên Thiên Sát Hỏa không để cho Hoàng Dược kịp hồi phục tinh thần. Nó huyễn hóa ra ba Hỏa Trảo và nhanh chóng bay tới chộp lấy ông.

Tuy vậy, Hoàng Dược khẽ nhếch môi, tay thì đưa vào miệng cắn một cái.

Sau đó, ông kết ấn và đập mạnh hai tay xuống mặt đất.

- Quỷ Diện Phong Trận! Lên!

Lấy lòng bàn tay của ông làm trung tâm, hai ấn chú hình tròn có màu đen dần xuất hiện trên mặt đất.

Bên trong hai ấn chú, đó là vô số hoa văn và ký tự kỳ lạ nhưng lại mang đầy nét huyền bí.

Ngay khi hai ấn chú thành hình, trên cánh tay của Thiên Sát Hỏa cũng sáng lên một ấn chú tương tự.

Trong cái chớp mắt, đất đá dưới chân bay lên và tạo thành năm bức tường có hình mặt quỷ. (Mỗi bức có hai hình mặt quỷ nhắm mắt)

Sau khi thành hình, chúng nó liền bay tới xung quanh người của Thiên Sát Hỏa và cắm thẳng xuống mặt đất.

Cùng lúc này, ba Hỏa Trảo kia cũng chộp tới. Hoàng Dược cực kỳ bình tĩnh vẫy tay một cái.

- Hỏa Quy Thuẫn!

Tức thì, trên người của ông hiện ra hư ảnh của một mai rùa màu xanh lục.

Nhưng có lẽ Hoàng Dược đã lo hơi xa, ngay khi ba Hỏa Trảo sắp chộp vào người ông, chúng nó bỗng nhiên tan biến.

Thấy vậy, Hoàng Dược mới thở phào một cách nhẹ nhõm.

Lau đi vài giọt mồ hôi ở trán, ánh mắt của ông liếc tới vị trí của Thiên Sát Hỏa.

Lúc này, Qủy Diện Phong Trận đã bao quây sáu hướng di chuyển của nó.

Năm bức tượng mặt quỷ thì bao quây 5 phương, gồm Đông, Tây, Nam, Bắc và Trên Không. Còn dưới mặt đất, thì có một Thái Cực Đồ trấn thủ.

Thấy những bức tường này chặn đường, tức nhiên Thiên Sát Hỏa phản kháng cực kỳ dữ dội. Nó dồn hết lực đấm vào một bức tường.

Nhưng dường như nắm đấm của nó không có lực, bức này chỉ run nhẹ và hơi cháy đen.

Thấy không có chuyện gì xảy ra, Thiên Sát Hỏa biết rằng không ổn. Nó tìm đủ mọi cách để oanh phá những bức tường này. Nhưng tất cả đều vô dụng.

Chứng kiến việc này, khóe môi của Hoàng Dược lại nhếch lên, miệng thì thầm:

- Hừ! Trận này do Tổ Sư sáng tạo ra và chuyên khắc chế Dị Hỏa. Một Dị Hỏa vừa mới sinh ra như ngươi thì tuổi gì mà thoát được?

Dứt lời, Hoàng Dược nhảy tới chạm vào một bức tượng. Bàn tay còn lại thì kết ấn.

- Vô sinh nhất. Nhất sinh nhị. Nhị sinh Tam. Tam sinh Vạn Vật.

- Cấp Cấp Như Luật Lệnh!

Lời vừa dứt, những gương mặt quỷ này há to miệng.

Từ trong mồm của chúng, vô số sợi xích bay ra và nhanh chóng trói chặt cơ thể của Thiên Sát Hỏa lại.

Mặc cho nó cố gắng vùng vẫy, những dây xích này không một chút xíu sức mẻ và trông rắn chắc vô cùng.

Lời của Hoàng Dược tiếp tục vang lên:

- Thái Thượng Lão Quân! Đệ tử Hoàng Dược nguyện dùng thọ nguyên để triệu hồi Thi Quỷ.

Dứt lời, ông liền vỗ mạnh vào ngực của mình. Lập tức, một ngụm tâm huyết được phun lên bức tường. Sau đó, hai tay kết ấn và đập mạnh vào bức tường.

Ấn chú hình tròn dần xuất hiện. Nhưng có điều trên đó không còn là hoa văn, thay vào đó là gương mặt của một con quỷ có sừng.

Vừa phun tâm huyết vào bức tường, bầu trời đang bừng sáng bỗng chuyển thành tối đến mức không thấy năm ngón tay.

Cùng lúc này, cả năm bức tường lóe sáng. Mười cặp mắt quỷ đang nhắm ấy đột ngột mở ra và trừng lớn.

Vô số làn gió mạnh không biết từ đâu ùa tới.

Khi ấn chú thành hình hoàn toàn, một tia sét có màu đỏ từ trên bầu trời đánh vào bức tường đang chặn ở trên đầu Thiên Sát Hỏa.

- Rầmmmm!

Bạn đang đọc Đạo Thiên sáng tác bởi lauren
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi lauren
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.