Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nơi sinh ra

Tiểu thuyết gốc · 1036 chữ

Nhân gian chi mộng thiên địa hữu tình, từ hạ sang thu đông qua xuân tới, cảnh sắc đất trời biến đổi theo mùa. Thu ngọt ngào, đông ấm áp như cha như mẹ. Xuân là tâm giao tri kỷ, hè lại gọi tình yêu mãnh liệt dâng trào. Trải qua thiên thu vạn khởi, vạn vật luân hồi đã chứng minh nhân gian thực sự có tình.

Trời chiều chập tối sắp có mưa to, mây đen ào ạt kéo màn đêm buông xuống. Gió mạnh thổi, lá cây xào xạc, trên cao những luồng tia lửa va chạm làm trắng sáng cả một vùng. Ở sườn đồi kia, thấp thoáng có căn nhà nhỏ lụp xụp, mấy cái âm thanh í ới gọi nhau. Dưới chân đồi, bốn cái bóng ảnh đang chạy về phía ngôi nhà đó. Đi trước là một nam trung niên, ước chừng ngoài bốn mươi tuổi, gương mặt âm trầm góc cạnh nhưng cũng có vài phần nhu hòa , trên miệng nhàn nhạt mỉm cười, vài vết bùn còn dính trên mặt và quần áo, thắt lưng cài một cuốn sách,không phải là một cuốn truyện Cổ mơ hồ nhìn ra hai chữ " Truyện Kiều". Theo sau, một bà lão chừng ngoài bẩy mươi tuổi, áo quần lam lũ, gương mặt mệt mỏi kéo một con Trâu. Cuối cùng, là cô gái, trên vai một đôi quang gánh lá cây nặng trĩu, này nhìn rõ thì không phải lá cây mà là một loại lương thực có tên Đậu Tương, cô gái ngước mặt lên từng đợt, từng đợt thở dốc.

" Anh rể ơi! Định đăt tên cháu là gì? "

" Siêu âm chưa? Trai hay gái vậy Anh? "

Từng trận gió rít gào, lướt qua kẽ lá, xuyên qua đám cây. Âm thanh rắc rắc, đùng đùng cây cối gãy đổ, lửa điện trên trời phóng xuống.  Những tiếng nổ lách cách, mùi hôi, mùi ẩm mốc và mùi cháy khét của lá cây thổi tới. Hạt mưa, hạt lớn hạt nhỏ bắt đầu trút xuống. Trên không trung xa xăm, điện quang chớp giật, hai cái bóng ảnh một tím một đen không ngừng giao phong, bầu trời kịch liệt nổ vang.

“ Cổ Mị! Giao ra đây ! ”

“ Thà hủy đi ngươi cũng đừng hòng có được! Haha! ”

Thân ảnh cao lớn mờ mờ hiện ra, mũ chùm đầu che kín gương mặt. Áo choàng tím phủ kín toàn thân, hắn thu lại Long Trảo đưa tay vào trong túi quần, tức thì xuất hiện một cái hư ảnh lưới nhện khổng lồ bao chọn bóng đen kia lại.

“ Là … Là Không Gian Phong Tỏa! Ngươi được lắm! ”

Dưới Không Gian Phong Tỏa, tên áo đen dần dần hiên ra.

Là một cô gái, không phải là một trung niên nữ tử, thân mặc lục y có vô số hoa văn phức tạp. Ẩn hiện bên hai cánh tay, giống như hai con Mãng xà uốn lượn, sau lưng còn có một đồ án hình cánh bướm màu đen. Đai lưng lóng lánh hào quang, mơ hồ có thể thấy có con gì đó đang bò quanh. Mỗi lần nó bò qua một vòng nó sẽ lại thay đổi màu sắc, từ lục chuyển sang hồng, từ hồng lại sang lam, rồi lại sang trắng noãn. Dưới thân váy dài màu xanh đậm, một đôi guốc cao với những sợi kim tuyến màu nâu vàng. Gương mặt được che lại bởi khăn chùm màu lam, lộ ra đôi mắt long lanh.

Nàng nhìn người áo tím rồi thốt ra một tiếng cười nhạt : “ Bạo! “

Tiếp sau thanh âm của nàng, hư ảo lưới nhện bị phá nát, kèm theo một tia máu nhỏ như con rắn chảy ra từ  miệng nàng,  nàng thành công trốn thoát.

“ Hừ!  Xem người còn chạy được bao lâu! ”.

Cao lớn áo tím nói xong, hắn cũng liền rời đi.

Hai người này không đến từ Thế giới này.

Trong căn nhà nhỏ lụp xụp kia, đèn điện chập chờn, một bé trai chừng sáu, bảy tuổi ngồi bên cửa sổ, khuôn mặt hốc hác, sợ sệt đang chăm chú nhìn vào trong nhà. Người đàn ông trung niên kia, hắn đã về đến nhà, hắn đang rất khẩn trương. Trên cái giường nhỏ, một người nữ phụ, mồ hôi nhễ nhại nằm đó, làn da nổi lên gân xanh nhợt nhạt. Nàng ta run rẩy, một tay vịn vào đầu giường, một tay che lấp dưới cái chăn nhỏ.

Nàng hét lên : “ Á á á! ”

Sau tiếng hét, cái chăn nhỏ bung ra để lộ cái bụng to, là nàng sắp sinh. Phía cuối giường, hai người phụ nữ, một già, một trẻ đang đứng đó vô cùng lo lắng. Người già trên tay cầm một chai " Dầu Phật Linh". Người nữ trẻ kia, trên người trang phục Y Tá cũ nát, trên tay cầm một cây kim tiêm đang run run, tay kia vịn vào bàn nhỏ, trên bàn ngổn ngang sách vở có ghi " Tiếng Việt lớp 1" và nhiều hộp thuốc giang dở. Gian phòng bên, truyền ra tiếng khóc của trẻ nhỏ.

Người đàn ông trung niên kia quát lớn : “ Nam con. Trông em Thủy khóc kìa! “

Thằng bé lật đật nhảy xuống chiếc ghế, văng bát cơm xuống nền nhà “ Toang “. “ Thằng bé này, còn mấy cái bát để ăn cơm thì đập hết đi con, haha! ”. Nói xong hắn liền mỉm cười.

Cùng với tiếng cười của hắn là tiếng trẻ con khóc, không phải một đứa mà là hai đứa. Hắn lại càng cười lớn, vợ hắn đã sinh, một bé trai.

Trời tiếp tục giông bão, sét nổ trên trời, những tia lửa phát sáng, cây cao gãy đổ, cột điện, đường điện gãy nát. Những đống rơm bốc cháy khi mưa trút xuống lại chợt tắt, điện quang Hắc Ám đang phủ xuống ngôi nhà này.

“ Trăn năm tính cuộc vuông tròn – Phải dò cho đến ngọn luồng lạch sông ”

Bạn đang đọc Đạo Ly - Việt Yên Nguyên Quốc sáng tác bởi luanrein
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi luanrein
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 19

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.