Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Gặp gỡ định mệnh

Tiểu thuyết gốc · 2583 chữ

Buổi tối hôm sau ngày Bảo An chết tất cả trưởng lão , người có quyền trong gia tộc Nguyễn Bảo đều có mặt để họp trong phòng nghị sự . Ngồi ở hai vị trí đầu chính là Phương Tình và đại trưởng lão ( hắn tên Nguyễn Bảo Sơn cấp 31 hệ thuỷ cũng là em trai Bảo An , hắn luôn ghen ghét người anh vì cướp mất vị trí tộc trưởng của hắn và đặc biệt đã cướp đi người hắn yêu chính là Phương Tình . Phương Tình biết điều này nên đã lợi dụng hắn , vì thế một người thường như nàng mới có thể thuận lợi kiểm soát được gia tộc ) . Và sự thiếu mặt duy nhất tại đây chính là thiếu chủ Nguyễn Bảo Khánh .

Ngồi im lặng một lúc lâu Phương Tình mới bắt đầu lên tiếng :

- Mọi người , ta vô cùng biết ơn các vị đã ủng hộ ta , ta biết mọi người lâu nay đã bất mãn với chế độ của cựu tộc trưởng , chính vì thế ta ở đây để giới thiệu một người có thể dẫn dắt các vị đạt được hào quang mạnh mẽ !

Dứt lời một người đàn ông từ trong bóng tối đi ra , người đàn ông đó thoạt nhìn còn rất trẻ nhưng lại toát ra một cỗ khí thế trưởng thành , uy lực .

Nhìn thấy người này tất cả trưởng lão đều cả kinh :

- Phu nhân đối xử tốt với chúng ta , thì chúng ta vô cùng biết ơn , nhưng muốn chúng ta phải cúi đầu nghe theo tên nhóc con vắt mũi chưa sạch này là không thể nào , không những thế hắn còn là con của kẻ thù !

Dương nghe thấy cũng không có giận dữ mà tỏ ra bình tĩnh , hắn uy nghi nói :

- các vị , ta biết trước đây các vị sống trong gia tộc này cũng không được thoả mái gì , nên ta có mặt ở đây là muốn để các vị được thoả mãn những khát vọng của mình . Tất nhiên đổi lại các vị vẫn phải làm việc đúng chức trách của mình !

Một đại trưởng lão không phục lên tiếng :

- làm sao ta có thể tin tưởng được lời nói của một tên nhóc như ngươi !!

Dương cười :

- Ta muốn chế ngự nơi đây tất nhiên là đã có chỗ dựa , không lý nào với thực lực hiện giờ của ta lại xông vào nơi đây ,hơn nữa ta biết các vị là không tin tưởng sự phát triển sau này của ta , vì thế ....

Cùng với lời nói , Dương bộc phát hồn lực cùng , hồn lực của hắn toả ra ba màu đỏ , xanh và vàng

Các trưởng lão kinh ngạc :

- Cái gì... cấp 21 , hắn bao nhiêu tuổi? , hơn nữa còn là tam hệ , chẳng phải nói hắn là song sinh nguyên tố sao ??

Tất cả trưởng lão đều im lặng , tặc lưỡi trong lòng về thiên phú của Dương , họ đều biết thiên phú như vậy thì tương lại sẽ ra sao .

Nhìn bọn họ im lặng Dương biết cá đã vào tròng , nên hắn tiếp tục thêm mồi dụ dỗ :

- Đây là mười viên Hoạt Huyết Dưỡng Não , công dụng là gì thì chắc ta không cần phải nói rồi ! Dù sau buổi tối hôm nay ai không muốn ở lại đều có thể nhận . Người ở lại sau này có công phần thưởng sẽ không phải bàn .

Tất cả đều mờ mắt ,trưởng lão như bọn hắn cũng chỉ mới một hai lần được dùng đan dược hoàng cấp mà nay lại được pháy không như vậy . Thấy được lợi ích một số trưởng lão bắt đầu cúi người , và chẳng bao lâu bọn họ đã hoàn toàn bị Dương khuất phục :

- tham kiến Thiếu chủ , nguyện sống chết vì người !

Dương cười cười :

- các vị không cần đa lễ , trước mắt cứ cho gia tộc hoạt động như bình thường , không để người ngoài biết sự có mặt của ta ở đây , còn nữa hãy tập luyện chuẩn bị sẵn sàng xưng bá Hưng Hà .

- Thuộc hạ lĩnh mệnh !

Rời khỏi nới đó , đứng trên nóc cao nhà nhất của nguyễn bảo gia tộc ,Dương đang đứng cùng hai cái bóng khác chính là hắc , bạch minh .

- Thiếu chủ cho gọi thuộc hạ ??

Dương gật đầu nói :

- Phương Tình kia đã hết giá trị , ả cũng biết quá nhiều rồi , nếu ta cho ả tiền để im lặng , một mình rời khỏi đây là chuyện không thể , vì thế ... nên làm gì chắc các ngươi đã biết !!

Hắc Bạch Minh không do dự gật đầu :

- thuộc hạ hiểu !

Dương nói tiếp :

- Nhớ là phải nhẹ nhàng tình cảm , và không để lộ bất cứ một dấu vết nào !

- rõ

Nhìn hai bóng người khuất đi Thiên Thư liền thắc mắc với Dương :

- tại sao phải làm ăn rườm ra vậy , với bối cảnh ngươi quét sạch cái gia tộc mất chủ này khó như vậy sao !

Dương từ từ đáp :

- tất nhiên là dễ nhưng ít nhất vẫn tốn tài nguyên nếu bọn chúng chống trả , hơn nữa làm như vậy sẽ khiến các gia tộc còn lại để tâm , tất cả bọn họ gộp lại hoặc rời đi thì thiệt hại là khổng lồ , mà giữ lại bọn người này đến khi thống nhất Hưng Hà còn có thể sử dụng nếu không , thật là không biết tìm người ở đâu ra để quản lý Hưng Hà to lớn này !!

Thiên Thư đáp :

- Nhân loại các ngươi cũng thật âm độc

Dương cười ha hả :

- haaha , loài vào cũng vậy thôi , não to hơn bao giờ cũng thắng !

- tiếp theo ta nên đi tìm tộc trưởng cho gia tộc này thôi . Bảo Khánh a Bảo khánh , không biết thời gian này mẹ ngươi đã dạy được những gì ?

Một lúc sau , nơi Dương xuất hiện chính là một thư phòng đầy sách , mà trong đó có thân ảnh một người đó chính là Khánh , người từng bị Dương bón hành liên tục vào mồm .

Thấy bóng người xuất hiện Khánh quay ra thì lấp tức sợ hãi run rẩy :

- ngươi... ngươi xuất hiện ở đây làm gì ? Người đâu , người đâu có kẻ đột nhập !

Dương cười cười tiến đến :

- xin chào khánh huynh lâu quá không gặp , ư ta xem mẫu thân ngươi dạy dỗ cũng tốt , đã đạt tới cấp 14 rồi !

Nghe thấy Dương nói “ được mẫu thân dạy “ Bảo Khánh không khỏi chột dạ trong lòng :

- ngươi nói gì ta không hiểu !

- ngươi hiểu hay không trong lòng ngươi tự rõ , còn bây giờ ta có việc muốn hỏi ngươi

Bảo khánh kinh hãi lắp bắp trả lời :

- ngươi rốt cuộc muốn hỏi cái gì ??

Dương cười gian xảo :

- ngươi ...... có muốn trở thành tộc trưởng không !

Chỉ sau hai ngày , một tin tức lại khiến xôn xao dư luận chính là thiếu chủ trẻ tuổi của Nguyễn Bảo gia tộc chính thức trở thành tộc trưởng . Điều này khiến không ít người thắc mắc liệu có phải đây có phải là vụ giết cha để lấy chiếc ghế tộc trưởng hay không , nhưng ngay lập tức ý kiến đó đã bị bác bỏ , vì Khánh là con trai duy nhất của Bảo An là còn có thiên phú cao vợi nữa nên vị trí đó sớm hay muộn cũng thuộc về hắn.

Dàn xếp xong xuôi Dương lên đường trở về phòng mình , lúc này trời đã tối Dương một mình bước đi trên con phố nhộn nhịp đang dần khuất bóng người . Lòng hắn tĩnh mịch . Chợt đằng sau hắn cất lên một tiếng nói dịu dàng :

- con trai , con thích ăn hô lô này không mẹ mua chon con

Hắn quay lại thì thấy một phụ nữ trung tuổi đang chiều chuộng đứa con trai của mình . Dương nhói lòng . Hắn muốn được cảm giác như vậy . Buồn rầu , Dương tiếp tục bước đi , rồi không hiểu ma xui quỷ khiến thế nào lại khiến hắn đi ra nghĩa trang , mà trước mặt hắn là ngôi mộ mang tên Hồng Nhung . Hắn ngồi xuống cạnh phần mộ của mẹ hắn :

- Mẹ ..... con nhớ mẹ !

Có thể hắn là người tàn nhẫn khi giết cả người đã quan hệ với hắn là Phương Tình . Có thể hắn là người mưu mô xảo quyệt . Nhưng hắn là người biết ơn , là người có tình cảm .

Gió buổi đêm nhẹ nhàng thổi .

Đột nhiên cạnh hắn xuất hiện một vòng sáng chói mắt , cái vòng càng ngày càng to . Đến khi vừa đủ thì từ trong vòng sáng đó đi ra một người mà dưới ánh sang trăng Dương có thể thấy được một khuôn mặt tuyệt trần . Là người săn sắc như hắn cũng chưa từng thấy ai đẹp như thế này . Nàng đi ra , bước chân loạng choạng , Dương vội vàng chạy ra đỡ nàng ta :

- Cô nương đây có sao không ??

Cô gái xinh đẹp tuyệt trần này thấy được Dương đỡ liền nói :

- Ta muốn , ta muốn ... ư !!

Là một người có kinh nghiệm trong nghề lại kết hợp với khuôn mặt đang ửng hồng hắn biết nàng ta đang bị ... trúng xuân dược . Đúng ! Một người con gái xinh đẹp tựa tiên nữ giáng trần này đang bị trúng xuân dược .

Biết vậy nhưng Dương vẫn giả vờ ngây ngô :

- cô nương , cô nói gì vậy , cô muốn ??? Muốn cái gì ??

Cũng không có trả lời , cô gái trẻ lập tức quàng về phía hắn , hai tay vòng qua cổ của Dương mà kéo hắn lại sát người . Bị phụ nữ xinh đẹp tấn công , lại bị mùi hương thơm bay vào mũi Dương liền mặc kệ tất cả :

- Dẹp hết , cứu người quan trọng hơn !!

Không nhanh không chậm hắn bắt đầu buông bỏ quần áo của hai người

Dương đặt quần áo hai người lên mặt đất, chậm rãi dìu cô gái đã hoàn toàn rơi vào trạng thái kích động điên cuồng nằm xuống. Nàng ôm chặt lấy hắn, hai chân kẹp chặt lấy hông hắn, sớm đã không còn biết mình làm gì . Thấy cô gái hai mắt đỏ hồng, hắn biết không thể trì hoãn, ôm chặt lấy cơ thể tinh khiết của nàng , Dương vật ưỡn ra, lập tức tiến vào con đường nhỏ âm u, đi vào đóa mai hoa tiên diễm nằm dưới hạ thân . Cảm giác đầu tiền hắn cảm nhận thấy là có một màng lá chắn đang ngăn cản sự tiến công của hắn , rồi Dương dùng sức , “ ót “ một tiếng dương vật hắn đã thành công tiến vào căn cứ địch . Dù bị dược lực khống chế toàn thân , nhưng lúc này có lẽ cảm nhận được thứ quý giá nhất của cuộc đời mình đã bị cướp đi mà hai hàng lệ của nàng cũng bắt đầu tuôn . Nhìn thấy nước mắt cô ấy tuôn ,Dương cũng không tỏ ra mạnh bạo , hắn dám thề với trời, hắn đã ôn nhu đến mức không thể ôn nhu hơn rồi, vì để giảm bớt đau đớn cho cô gái kia, hắn có thể cùng rùa thi đấu. Rồi cũng không lâu sau nàng ta bắt đầu rên “ ư , ử “! Tiếng rên này ngược lại càng kích thích Dương , khiến hắn hoạt động mạnh hơn, vì thế cô gái lại càng hét to.

Dương đưa tay xuống phía trước vách ngăn trong âm hộ của nàng mà xoa xoa có một hạt đậu nhỏ , nam nhân chạm đến bộ vị này thì sẽ cảm thấy vô cùng kích thích, vì thế sẽ sinh ra khoái cảm mãnh liệt, loại khoái cảm này, trừ khi là đích thân trải qua, bằng không tuyệt đối không cách nào tưởng tượng. Loại sung sướng này có thể nói là tuyệt phẩm.

Dương bắt đầu cuồng bạo khiến cho nữ nhân xinh đẹp kia rên lên , không biết là do thoả mãn hay thống khổ nữa

Bất quá sự cuồng bạo của Dương cũng chỉ diễn ra trong thời gian rất ngắn, bởi vì hắn không phải là người nhẫn tâm, hắn chính là công tử thương hương tiếc ngọc, tâm địa bồ đề, rất dễ mềm lòng.

Cứ như vậy , lúc nhanh lúc chậm , lại cộng thêm sự co bóp chặt chẽ của cái âm hộ lần đầu sử dụng này , chỉ trong vòng hơn một tiếng Dương cũng đã trút hết tinh hoa của mình . Cảm nhận được thứ nước nóng hổi trong người mình cố gái cũng bắt đầu tỉnh táo trở lại .

Nhìn thấy mình đang trần truồng như vậy cô gái khóc thút thít , gương mặt thật xinh đẹp , Dương cá người đẹp nhất thế gian cũng chỉ như thế này .

Thấy cô gái càng ngày càng khóc to , Dương luống cuống dỗ dành :

- ta .. ta thật xin lỗi nàng , ta cũng chỉ là muốn giúp nàng mà thôi !!

Cô gái nức nở trả lời Dương :

- Ta không trách ngươi , hức , đúng ra , hức , ta phải cảm ơn ngươi mới đúng , hức

Nghe những lời như thế , lại là người phụ nữ đang khóc Dương không khỏi trách bản thân mình quá vô tâm và ích kỷ , rồi như suy nghĩ thông suốt gì đó dương mạnh mẽ đưa tay lau nước mắt nàng ấy rồi nói :

- Đừng khóc nữa , ta sẽ chịu trách nghiệm với nàng , dù thế nào ta cũng sẽ bảo vệ nàng , nàng sẽ trở thành nương tử của ta !

Bị lời nói và hành động bất ngờ của Dương mà nàng ấy ngừng khóc , đôi mắt nhìn thẳng vào khuôn mặt đã lấy đi sự trong trắng của mình , bất giác nàng nhận ra hắn cũng là một người khá đẹp trai , đáng yêu và qua lời nói ban nãy thì hắn ta còn là người có trách nghiệm , dám làm dám nhận khiến nàng hảo cảm tăng lên rất nhiều .

Nàng bắt đầu nói :

- Chịu trách nhiệm ?? Cũng không phải nói xuông là được !!

Dương gật đầu trả lời :

- Đúng !! Nhưng ta là một đàn ông , đến hạnh phúc của người đàn bà của mình còn không thể đem lại thì làm đàn ông có ích gì !

Dương hôn lên đôi mắt đang đỏ và tràn đầy nước mắt :

- Hãy tin tưởng ở ta , ta nhất định sẽ bảo vệ che chở và đem lại hạnh phúc cho nàng !!

Bạn đang đọc Đại Việt Sử Kí Đế Vương sáng tác bởi Ngữ-văn12
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Ngữ-văn12
Thời gian
Lượt đọc 35

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.