Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thiếu nữ cùng thiếu niên

Tiểu thuyết gốc · 1504 chữ

Theo tiếng gọi truyền tới, Lục Phàm quay đầu ra nhìn lại, thấy một thiếu nữ tuổi mười bốn mười lăm, cưỡi hạc bay đến nhà mình Vô Vi phong.

Thiếu nữ đáp xuống tựa nhiên tiên nữ giáng trần, nàng tên Trương Tuyết Kỳ, là đệ tử nội môn, mấy năm trước Lục Phàm gặp qua một lần, còn tiện tay giúp đỡ nàng nhiều lắm.

Trương Tuyết Kỳ mặc quần áo đặc trưng đệ tử nội môn của Vô Cực thánh địa, dù sao nàng cũng chỉ mới tu vi luyện khí, chưa thể ngự kiếm phi hành, chỉ có thể dùng linh hạc làm phương tiện đi lại.

Thấy Lục Phàm đứng đó cách xa nhìn mình cười, Trương Tuyết Kỳ lúc này run lên. Phải biết vị sự huynh trước mặt này nhìn như vô hại, nhưng thật ra trong thánh địa có danh xưng là Lục đại ma đầu.

Mấy năm trước nàng tuổi trẻ vô tri, mang theo bao nhiêu hoài bão cùng ước mơ, được người nhà đưa tới Vô Cực thánh địa để tham gia khảo hạch. Trên đường lên núi thì bắt gặp thiếu niên tự xưng là đệ tử chân truyền của Vô Cực thánh địa.

Thiếu niên đưa ra ngọc bội chứng nhận thân phận. Thấy thiếu nữ trước mắt này nói gặp nhau xem như có duyên liền tặng cho một bộ đề khảo hạch.

Thiếu nữ ngây thơ nhận lấy bộ đề, còn tưởng rằng vị nào phong chủ nhìn trúng mình rồi, nên sai vị sư huynh này xuống núi cố ý giúp nàng đi cửa sau.

Người nhà thiếu nữ cũng là kinh hỷ không thôi, địa vị của bọ họ ở thế tục cũng là một trong năm đại gia tộc, tiểu thư từ nhỏ cũng đã kiểm tra qua linh căn, là song linh căn thủy mộc.

Đang lúc thiếu niên muốn rời đi, thiếu nữ hỏi danh tính của thiếu niên, thì chỉ nghe thiếu niên nói một câu:

"Làm việc tốt cần gì phải để lại danh tính, chỉ cần biết Lục Phàm là đủ." thiếu niên ngự kiếm bay đi, để lại vẻ mặt hâm mộ trong lòng thiếu nữ.

Cuối cùng thiếu nữ bước lên Vô Cực thánh địa kiểm tra, phần kiểm tra linh căn vượt qua dễ dàng, nhưng phía sau còn mấy vòng nữa. Đang lúc thiếu nữ tin tưởng mình vượt qua chắc rồi thì phát hiện bộ đề mà thiếu niên đưa là bộ đề khảo hạch mười năm trước

Thiếu nữ linh căn tư chất tốt, nhưng điểm số ở các vòng sau không đạt tiểu chuẩn, nên cuối cùng chỉ thành đệ tử nội môn. Thiếu nữ mặt xám như tro, còn nghĩ rằng nhà nào cẩu tặc muốn ám hại nàng.

Mấy tháng điều tra, cuối cùng cũng điều tra ra được cái tên Lục Phàm này, nhưng địa vị như trời với đất, người ta cũng có biệt danh Lục đại ác ma, lợi dụng làm việc tốt thỏa mãn nội tâm tà ác của hắn, không ít sư huynh sư đệ nếm phải trái đắng của Lục Phàm.

Nàng cũng đành ngậm đắng nuốt cay không thể làm gì được.

Lúc này nhìn Lục Phàm cùng nhớ lại quá khứ, nội tậm Trương Tuyết Kỳ muốn một kiếm đâm chết người này. Nhưng lý trí bảo nàng phải kìm chế, dù gì đánh cũng không lại người ta nha.

__

"A, là Trương sư muội nha, mấy năm không gặp vậy mà đã lớn thế này."

Lục Phàm tiến tới chào đón vị sư muội này, phải nói dù mới mười bốn tuổi, nhưng dung nhan của tu tiên giả phải nói rất là phát dục sớm nha, đã như thiếu nữ hai mươi.

Nhìn thấy nụ cười tà ác của Lục Phàm, Trương Tuyết Kỳ không hiểu run lên.

"Chào Lục sư huynh, không biết Vô Vi trưởng lão chẳng hay có ở đây?".

Trương Tuyết Kỳ là đệ tử của truyền ngôn điện, mọi thông báo hay lễ hội gì, đều sẽ do đệ tử truyền ngôn điện đi tới các ngọn núi thông báo. Nếu không cũng sẽ không có linh hạc mà cưỡi.

"Sư phụ ta đã bế quan năm năm rồi nha."

Lục Phàm thông thả nói ra. Kỳ thật Vô Vi chân nhân từ sau khi nhận cậu, chỉ chỉ dạy một năm liền bế quan, mọi sự việc ở trên núi đều do cậu quyết định.

Nếu không phải có hệ thống làm bạn, có lẽ cậu đã sớm buồn chán chết, xóa nick luyện lại, một mình một núi to thế này cũng quá sợ ma đi nha.

Trương Tuyết Kỳ lúng túng nói ra:

"Vậy cũng không được nha, ngày mai là ngày thu nhận đệ tử mười năm một lần, cần ra mặt của Vô Vi trưởng lão".

Mỗi mười năm, Vô Cực thánh địa sẽ mở ra tuyển chọn đệ tử, chỉ cần dưới mười tuổi, chưa từng gia nhập môn phái nào, là có tư cách tham gia tuyển chọn.

Dường như đã biết trước việc này, Lục Phàm mĩm cười nói ra:

"Mấy năm trước, trước khi sư tôn bế quan, đã cho phép ta thu nhận đồ thay sư tôn, nên ngày mai, Vô Vi phong sẽ có mặt."

Trương Tuyết Kỳ nghe vậy thì gật đầu, đang muốn rời đi thì nghe Lục Phàm nói:

"Sư muội sao đi vội vàng như thế, sư huynh trong lúc rảnh rỗi, học một chút thuật luyện đan, cũng coi như có tâm đặc, sư muội có muốn lấy hay không?."

"Ồ".

Trương Tuyết Kỳ nghe vậy thì ngạc nhiên, không ngờ vị sư huynh này nhìn có vẻ không đứng đắn lắm, nhưng lại có lòng tốt như thế.

Lục Phàm lúc này móc ra từ trong nhẫn trữ vật một viên đan dược màu đen, giải thích nói:

"Đây là luân hồi yêu thú đan, sư huynh thấy linh hạc sư muội đã tuổi già sức yếu, có lẽ sẽ không được bao lâu, vậy nên nên hóa kiếp cho nó càng sớm càng tốt, tích lũy công đức nha."

Linh hạc nghe xong trong lòng bạo tạc, cái mẹ gì, ta còn trẻ nha, chỉ mới mấy trăm tuổi. Ở trong vòng đời linh hạc, còn thuốc về thời kỳ ấu niên nha.

Trương Tuyết Kỳ hai tay run run tiếp nhận đan dược, sợ sơ xuất đan dược rơi vào miệng linh hạc, phần này công đức nàng là không gánh nổi.

Sau khi nhận đan dược nàng cũng linh hạc tranh thủ bay đi, ở lại thêm một phút nữa, nếu sư huynh xuất ra Luân hồi nhân tộc đan thì nàng không biết phải làm sao nha.

Nhìn sư muội nhà mình hấp ta hấp tấp bay đi, Lục Phàm cảm khái, người trẻ tuổi đúng là người trẻ tuổi nha, không một chút nào là ổn trọng cả.

Phải biết hắn Lục Phàm mới mười sáu tuổi, nhờ sự bật hack của hệ thống ba ba, một thân bây giờ luyện khí, luyện đan, chế phù, phải nói là kinh nghiệm đầy mình, học thuật bách gia tụ tập lại một chỗ. Nhưng tất cả đều do làm việc tốt nên mới được như vậy nha.

Lục Phàm trong lòng bây giờ có một mục tiêu, là thay sư tôn nhà mình thu thật nhiều đệ tử, để có thể tuyên truyền làm việc tốt khắp tinh thần đại lục.

Thậm chí trong lòng Lục Phàm còn luôn lo nghĩ cho sư tôn nhà mình, đã năm năm sư tôn không xuất hiện, không phải miệng hắn xui xẻo mà lỡ như có chuyện xảy ra. Lục Phàm đã đào sẵn một cái hố to, chỉ cần sư tôn nhà mình có chuyện, liền có thể bằng tốc độ nhanh nhất, tiễn sư tôn nhà mình một đoạn đường. Không làm mất mặt Vô Vi phong.

[Keng chúc mừng chủ nhận làm một công việc tốt, +10 năm tuổi thọ].

Nhìn thấy bảng thông náo Lục Phàm hài lòng không thôi, trúc cơ nếu bỏ qua chiến đấu, an tâm tu dưỡng, làm một tên cẩu tu thì có thể sống được 300 năm, nhưng những năm gần đây, Lục Phàm làm việc tốt nhiều lắm, phần thưởng phần lớn là tuổi thọ.

Cho nên, mặc dù là Trúc cơ, nhưng Lục Phàm tuổi tác đã có thể sống tới 1000 tuổi. Ở trần thế, sống tới 1000 tuổi chỉ có thể là Nguyên anh lão tổ. Vì thế bây giờ gọi Lục Phàm một tiếng Trúc cơ lão tổ cũng không sai nha.

Thử hỏi sư huynh sư đệ đồng môn, cùng là cảnh giới trúc cơ, 300 tuổi chết đi, còn Lục Phàm vẫn sừng sững không ngã xuống, thì là cảm giác gì chứ. Nhưng Lục Phàm tin rằng mình là người tốt, Lục thánh nhân, sẽ không chết sớm nha.

Bạn đang đọc Đại Náo Tu Tiên Giới sáng tác bởi hihi030598
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hihi030598
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 16

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.