Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hệ thống người tốt kích hoạt

Tiểu thuyết gốc · 1526 chữ

"Hàiii, đã mười sáu năm rồi nha."

Trong không khí truyền đến một tiếng thở dài, một thiếu niên mặc áo màu lam nhạt, bên ngoài khoác thêm một lớp áo màu đen, trên cổ đeo ngọc bội hình thái cực, được chạm khắc tinh xảo, chính là ngọc bội chứng minh thân phận đệ tử Vô Cực thánh địa.

Thiếu niên tên Lục Phàm, năm nay tròn mười sáu tuổi. Kì thật cậu là một người xuyên việt, kiếp trước vì sử dụng quy tắc bàn tay phải quá mức mà đột ngột tại chỗ qua đời, hoàn thành mười tám năm độc thân kinh nghiệm.

Đến khi xuyên qua đến thế giới này, trong lòng Lục Phàm từng mộng tưởng chép văn đạo thơ, hai tay ôm ấp mỹ nhân, đạt tới đỉnh cao cuộc sống.

Nhưng năm đó mười tuổi, cậu thấy trên trời có một người lái phi kiếm bay đến thôn cậu, người đó nhìn bề ngoài trẻ trung vô cùng, nếu không biết được tuổi thật của người đó đã ngoài 300 trăm, có lẽ người ta sẽ còn xem hắn như một vị công tử da phấn, hắn tự xưng Vô Vi chân nhân, nói cùng cậu có duyên.

Lục Phàm ánh mắt chớp chớp, lúc này cậu mới biết thì ra mình xuyên đến tiên hiệp thế giới, nơi này cũng không phải đọc ra một câu thơ liền làm cho thiên địa hưởng ứng, còn đạo văn chép thơ cái rắm, tu tiên không sướng hay sao.

Trên đường đi Vô Vi chân nhân giới thiệu cho cậu về thế giới này. Thì ra thế giới này tên Tinh Thần đại lục, rộng gấp mấy ngàn lần so với Trái Đất.

Tinh thần đại lục tông môn nhiều như nấm, nhưng đứng đầu là sáu đại thánh địa cùng ba đại ma giáo. Mà tông môn của Vô Vi chân nhân chính là một trong sáu đại thánh địa, Vô Cực thánh địa, nằm ở phía đông của đại lục, cai quản mấy trăm vương triều phàm nhân.

Đi một hồi thì hai người cũng đến được Vô Cực thánh địa. Trên đường đi, Lục Phàm tưởng tượng đủ các loại hình ảnh về tông môn, dù sao kiếp trước cậu xem phim hay chơi các trò chơi liên quan tới tu tiên là không ít.

Nhưng khi Lục Phàm nhìn thấy tông môn của mình, lúc này hối hận rồi, thì ra trí tưởng tượng của cậu về tu tiên giới còn quá thấp sơ với chân thật.

Vô Cực thánh địa tuy chỉ đứng hàng thứ sáu trong sáu đại thánh địa, nhưng dị thú đi khắp nơi, tiên hạc lượn lờ, trên trời còn ẩn ẩn có hình bóng của một con cự long.

Lục Phàm như nhà quê mới lên thành khố, khắp nơi đều nhìn với ánh mắt đầy hiếu kỳ, không tự chủ chữi bậy một câu:

"Quá mẹ nó hùng vĩ."

Vô Vi chân nhân nhìn ánh mắt đệ tử tràn ngập sự tò mò, lúc này mới gật đầu mĩm cười. Trên đường đi Vô Vi chân nhân kể nhiều chuyện liên qua tới tu tiên giới, nhưng kì lạ là tên đệ tử này lại không mảy may ngạc nhiên.

Vô Vi chân nhân còn đang nghĩ Lục Phàm chẳng lẽ nào là một vị đại năng chuyển thế, dù sao ở tu tiên giới này, đoạt xá, chuyển thế vẫn là có nhiều lắm nha. Nhưng bây giờ nhìn ánh mắt này của Lục Phàm mới yên tâm phần nào.

Chúng đệ tử nhìn thấy Vô Vi chân nhân thì nhao nhao hành lễ. Lục Phàm không ngờ người trước mắt này lại có địa vị cao như thế.

Vô Vi chân nhân dẫn Lục Phàm tới đài kiểm tra linh căn. Mấy ngày trước bạn của hắn ở Thiên Cơ Thánh Địa có xem cho hắn một quẻ bói, nói muốn đột phá đến cảnh giới mới cần thu đồ đệ.

Vô Vi chân nhân từ thành đạo cho đến nay chưa từng thu đồ đệ, hôm nay bay qua thôn nhỏ, trong lòng có cảm ứng nên mới thu nhận Lục Phàm. Nếu Lục Phàm có tư chất tu hành tốt sẽ nhận làm đệ tử chân truyền, còn không sẽ làm một tên thư đồng bên cạnh cũng là cơm áo không lo.

Lục Phàm tiến lên đài kiểm tra linh căn, quả nhiên không làm người xuyên việt sỉ nhục, cậu thức tỉnh Mộc linh căn biến dị.

Vô Vi chân nhân lúc này nằm ngủ cũng muốn cười, không ngờ tùy tiện ra ngoài lại thu được một tên đồ đệ đơn linh căn, lại còn biến dị. Tuy nói đơn linh căn biến dị không hiếm, nhưng nếu bồi dưỡng tốt, thì thánh địa sẽ cho ra một tên nguyên anh là chuyện ván đã đóng thuyền.

Cảnh giới luyện khí sĩ bao gồm: luyện khí, trúc cơ, nguyên anh, hóa thần, luyện hư, hợp thể, độ kiếp, đại thừa. Vô Vi chân nhân đang ở hợp thể kì.

Vô Vi chân nhân cười nói:

"Tốt, tốt, từ nay về sau con sẽ là đệ tử chân truyền của ta."

Năm đó Lục Nam chưa hiểu hàm lượng của hai chữ chân truyền này, mãi mấy năm về sau cậu mới hiểu được.

Ở Vô Cực thánh địa chia làm chín ngọn núi, do chín vị trưởng lão cai quản. Vô Vi chân nhân đứng hàng thứ 9, tuy không đệ tử nhưng vẫn cai quản một ngọn núi.

Nếu theo bối phận, trừ mấy đệ tử chân truyền của tám ngọn núi còn lại, thì đệ tử ngoại môn hay nội môn, dù đã ngàn tuổi khi gặp cậu cũng phải xưng hô một tiếng sư huynh.

Nhưng làm cho người ta giận sôi trào chính là, ngoài làm đệ tử chân truyền độc nhất của Vô Vi chân nhân, Mộc linh căn biến dị ra, trong ngày hôm đó, Lục Phàm trong đầu vang lên một thanh âm băng lãnh.

[Keng, chúc mừng chủ nhân kích hoạt hệ thống làm người tốt, chỉ cần làm việc tốt, tất sẽ được hồi báo, hân hạnh phục vụ]

Cái mẹ gì, tiền tài, địa vị hiện nay có thể nói là giúp Lục Phàm tiết kiệm được trăm năm thời gian rồi nha. Bây giờ còn miễn phí đưa tới hệ thống.

Lục Phàm cảm thấy nhân sinh mình đã lên tới đỉnh phong, chỉ cần chậm chạp sống sót, thì tương lai vô địch không xa. Phải biết có bao nhiêu thiên tài chết non vì tính kiêu căng của mình.

Lục Phàm cũng không cho mình là nhân vật chính, lão tặc thiên cũng sẽ không ưu ái mình, cho nên trong sáu năm nay cậu luôn thành thành thật thật ở trên núi, thỉnh thoảng đi dạo vài vòng quanh thánh địa, cũng chưa hề bước ra ngoài nha.

Trong sáu năm qua, Lục Phàm chuyên chỉ miệt mài tích cực làm chuyện tốt, lúc đầu là giúp kiến yêu đầu thai chuyển thế, cho đến phóng sanh cá sấu biến dị, tiên hạc dị thú, cậu giải cứu không dưới trăm con.

Nhưng làm việc tốt thường không được sớm đền đáp, việc tốt của cậu bị sư phụ Vô Vi chân nhân của mình phát hiện, liền cấm túc trên núi một năm.

Hệ thống cũng không keo kiệt, thường xuyên ban thưởng tuổi thọ, đan dược cho cậu mỗi khi cậu làm việc tốt. Theo thời gian phóng sinh cũng không mang lại hiệu quả, cậu liền đi quanh thánh địa giúp các đồng môn đệ tử, từ tạp dịch cho tới nội môn đều một lần nghe qua tên của Lục Phàm, được mọi người ca tụng Lục thánh nhân.

Ví dụ như lần đó một tên đệ tử ngoại môn sắp bước vào kì thi kiểm tra lí luận đan dược, tên đệ tử đó nói rằng không muốn học bài chút nào, Lục Phàm nghe được liền lấy một gậy gõ vào đầu tên đó, nên hắn ngất xỉu đi không cần phải học bài.

Lại chẳng hạn như một sư đệ đang ngâm mình trong chum thảo dược, thấy lửa đã tắt, Lục Phàm tiến tới châm lửa cháy mạnh lên.

Không phải người ta thường nói tu tiên giới chém chém giết giết sao, đệ tử tranh giành tài nguyên từng chút một. Nhưng sao mấy vị sự huynh sư đệ này gặp Lục Phàm lại tỏ ra khách khí nhiều lắm.

Nhiều lúc Lục Phàm còn nghĩ rằng mình đã xuyên nhầm thế giới.

Sau hơn mấy trăm lần làm chuyện tốt trong sáu năm qua, tuổi thọ của Lục Phàm đã tăng thêm trăm tuổi, cộng thêm tài nguyên cùng linh căn của mình, dù mới mười sáu tuổi, đã đạt tới cảnh giới Trúc Cơ hậu kì, nếu đặt ở bên ngoài, cũng có thể gọi là thiên tài.

Đang lúc siêu sinh cho ổn kiến trong sân, thì bên ngoài có một tiếng nói truyền vào.

Bạn đang đọc Đại Náo Tu Tiên Giới sáng tác bởi hihi030598
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hihi030598
Thời gian
Lượt đọc 17

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.