Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sở Từ không học cao trung

Phiên bản Dịch · 771 chữ

Có trời biết Sở Từ một mình sinh hoạt như thế nào trong 3 năm qua.

Trong đầu Sở Hàm hiện lên hình ảnh Sở Từ một mình cô đơn, chịu đói chịu rét.

Sở Hàm ngay lập tức nói với Sở Từ: “Chị đừng lo lắng, em sẽ nghĩ cách giúp chị được đi học lại”.

Giúp cô đi học lại?

Sở Từ nói một cách kiên quyết: “Không cần”.

“Cần thiết”. Sở Hàm nói rất chắc chắn: “Chị cứ yên tâm, chuyện này với nhà họ Sở chỉ là chuyện nhỏ, em nhất định nghĩ cách giúp chị xin được học tịch đi học lại”.

Nói xong, Sở Hàm lại thấy có gì đó sai sai

Vừa rồi cậu nói xin học tịch chỉ là chuyện nhỏ với nhà họ Sở liệu có làm tổn thương Sở Từ không nhỉ?

Mạnh Ngữ Hâm dịu dàng cười nói: “Tiểu Hàm nói đúng, không đọc sách không được đâu, cậu và tôi bằng tuổi nhau, cậu sinh tháng mấy?”.

“Tháng 8”. Sở Từ trả lời.

Mạnh Ngữ Hâm nói: “Tôi sinh tháng 11, vậy tôi nên gọi cậu là chị rồi”.

“Tùy cô”. Sở Từ không quan tâm người khác xưng hô cô như thế nào.

“Chị họ, em và chị bằng tuổi nhau, năm nay nên học năm 3 cao trung rồi, nếu chị tốt nghiệp sơ trung sau đó thôi học thì có thể chị phải bắt đầu lại từ năm nhất cao trung”.

Mạnh Ngữ Hâm tiếp tục nói: “Chị yên tâm, dì là phó chủ tịch hội phụ huynh ở trường chúng ta, nếu dì ra mặt thu xếp, có dượng làm trong ban giám hiệu trường, cho dù thành tích chị không tốt, họ cùng có thể sắp xếp cho chị nhập học”.

Hiện tại cả Mạnh Ngữ Hâm và Sở Hàm đều đang theo học trường cao trung tư lập Hoa Việt, Mạnh Ngữ Hâm năm 3 còn Sở Hàm năm nhất.

“Không cần phiền phức vậy, tôi không muốn đi học lại”, Sở Từ vẫn là dáng vẻ không chút hứng thú.

Việc đi học đối với cô hoàn toàn không có lực hấp dẫn bằng món Tây đang bày trên bàn ăn.

Nhìn thái độ cô như vậy, Sở Hàm đen mặt.

Không học vấn, không tư tiến thủ (không chịu tiến bộ), chị ấy sao có thể đắm mình trụy lạc như vậy?

Mạnh Ngữ Hâm cúi đầu, khóe môi hơi cong lên.

Sở Hàm suy nghĩ một lát, cân nhắc sắp xếp câu chữ rồi nói: “Đi học có lợi cho chị, sau này chị cũng không muốn đi làm phục vụ bàn hoặc đi công trường dọn gách đúng không?”.

“Phục vụ bưng đồ ăn cũng khá tốt”. Sở Từ trả lời.

Dù là làm phục vụ hay dọn gạch ở công trường đều cần Sở Từ bỏ ra nhiều công sức, tương ứng điểm công đức cũng sẽ càng nhiều.

Hệ thống công đức của cô không dựa theo giá trị cống hiến cho xã hội làm đánh giá mà là theo giá trị công đức của chính nó.

Cô đã từng thử nghiệm qua, cô kiếm được 10 triệu tệ bằng công việc đang làm nhưng cũng chỉ đổi được mấy ngày sinh mệnh.

Nhưng nếu như cô đi dọn gạch, hệ thống sẽ cho rằng cô rất nỗ lực kiếm tiền, sau khi cô quyên tiền đi, điểm công đức đổi lại sẽ nhiều hơn.

Câu nói của Sở Từ làm Sở Hàm nghẹn họng, thay đổi sắc mặt: “Sao chị…”.

Mạnh Ngữ Hâm nhanh chóng lên tiếng: “Tiểu Hàm đừng tức giận, mỗi người hoặc sự việc mà một người trải qua sẽ hình thành cách tư duy suy nghĩ riêng biệt. Trưởng thành trong hoản cảnh đó, chị ấy có suy nghĩ như vậy cũng không kỳ lạ gì”.

Lời nói của Mạnh Ngữ Hâm không làm Sở Hàm nghi ngờ, ngược lại trong lòng cậu lại xuất hiện cảm xúc khó nói.

“Thôi được, coi như em rảnh rỗi làm chuyện tào lao, nếu chị không muốn, em cũng không quản nữa”.

Thật ra Sở Hàm đối với Sở Từ có loại tình cảm kỳ lạ khó diễn tả.

Nhưng đồng thời cậu lại rất không thích dánh vẻ của chị cậu. Nó làm cậu khó chấp nhận, sự bài xích trong lòng cũng càng ngày càng sâu.

Mạnh Ngữ Hâm chớp mắt, cô thấy Sở Hàm im lặng, cô cũng không nói thêm gì nữa.

Sở Từ không quan tâm 2 người kia suy nghĩ gì mà chỉ lo hưởng thụ mỹ vị.

Bạn đang đọc Đại Lão Chỉ Muốn Làm Cá Mặn của Tác giả: Nhĩ Phong Trùng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hira98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 179

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.