Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mời Sở lão đại giúp đỡ thưởng thức

Phiên bản Dịch · 740 chữ

Học tập là khâu quan trọng trong cuộc đời con người.

Không chỉ Sở Từ, đối với bất kỳ ai thì chỉ khi giải quyết được vấn đề sinh tồn thì mới có tư cách nói đến cuộc sống, lý tưởng hoặc những chuyện xa vời hơn.

Nói xong, Sở Từ không quay đầu mà đi ra ngoài, để lại Mạnh Thanh Nghiên tức giận, phiền muộn ở nhà.

Đứa trẻ này hoàn toàn không xem bà như mẹ ruột. Mạnh Thanh Nghiên ấm ức muốn khóc.

Mấy năm nay, bà luôn nhớ mong Sở Từ, muốn tìm cô, đón cô trờ về nhưng bà không có cách nào.

Bà cũng không muốn vứt bỏ Sở Từ, bà không còn cách nào mới tách ra với Sở Từ.

Cho đến hiện tại, Sở Từ không chỉ học đầy tật xấu, còn tràn đầy địch ý với bà.

#

Đại sư Trần Tầm Sơn là nhà thiết kế đỉnh cấp nổi tiếng trong giới thời trang.

Tác phẩm của ông luôn bị giới thời thượng, nghệ sĩ và các quý phu nhân săn đón.

Nhiều nữ minh tinh đều hy vọng được mặc bộ lễ phục do Trần Tầm Sơn thiết kế khi đi trên thảm đỏ.

Nhưng trước mắt, ngoại trừ hoa đán Lạc San thì không có ai có đãi ngộ đặc biệt này.

Người bình thường không thể nào gặp được Trần Tầm Sơn bởi vì ông không dễ dàng gặp khách. Đến cả những ông sếp lớn và nhà quyền quý cũng thế.

Nhưng hôm nay, ông lái xe đến cửa nhà họ Sở và đợi một người.

Khoảng 20 phút sau, Sở Từ ra đến nơi.

Cô lên xe, giải thích: “Lúc ra cửa trễ thời gian”.

“Không sao, là tôi không hẹn trước, đột ngột đến tìm cô, đợi cô là đương nhiên thôi”.

Trần Tầm Sơn mỉm cười, thái độ ôn hòa, khiêm tốn, lịch sự, hoàn toàn không có dáng vẻ cao lãnh như lời đồn.

Trần Tầm Sơn chở Sở Từ đến phòng làm việc của mình ở đường Thượng Nguyên số 88.

Tầng 1 là cửa hàng, tầng 2 mới là văn phòng làm việc.

Lục Triết cũng có mặt, thấy Sở Từ liền chảo hỏi: “Lâu rồi không gặp”.

Lục Triết chăm chú nhìn Sở Từ, nụ cười trên mặt rực rỡ như mặt trời tháng 3.

“Sở lão đại, lần này vẫn phiền cô giúp tôi thưởng thức rồi”. Trần Tầm Sơn đem bản thiết kế của mình ra cho Sở Từ chọn lựa.

Từ nhỏ Sở Từ đã biểu hiện thiên phú mỹ thuật của mình, cả Trần Tầm Sơn cũng không so được.

Vốn dĩ ông tưởng rằng Sở Từ sẽ phát triển theo con đường nghệ thuật, nhưng cô chỉ muốn kiếm tiền.

Sở Từ nói làm nghệ thuật gia đa số phải “đói chết”, thương nhân vẫn thích hợp với cô hơn.

Mặc dù không tham gia nghệ thuật nhưng cô ngẫu nhiên bị đồng tiền dụ dỗ mà định chế trang phục cho vài thương hiệu. Thương hiệu nổi tiếng quốc tế Đan Phỉ thường xuyên tìm Sở Từ hợp tác.

Theo lời Sở Từ, muốn tìm cô làm việc, chỉ cần đủ tiền thì không thành vấn đề.

Sở Từ lật nhanh một đống bản thiết kế, chọn ra vài bản rồi nói: “Không chọn mấy bản này”.

Trần Tầm Sơn nhìn mấy bản thiết kế Sở Từ đã chọn, cười nói: “Ánh mắt cô vẫn độc như vậy, mấy bản cô chọn đều là do một học trò khác của tôi đã vẽ”.

Trần Tầm Sơn nói tiếp: “Cô lưu lại đều là bản vẽ của Lục Triết, tôi đã nói bản vẽ của cậu ta không có vấn đề, cậu ta còn không tự tin”.

Lục Triết xấu hổ cười, mấy bản vẽ của anh cũng nằm trong số được chọn, được Sở Từ lựa chọn làm anh rất vui mừng.

Sở Từ nói: “Anh ấy đã được công nhận là nhà thiết kế đẳng cấp, không cần tôi công nhận”.

Lục Triết lắc đầu cười: “Sự công nhận của bọn họ không quan trọng”.

Ý trong lời anh là sự công nhận của Sở Từ mới quan trọng.

Sở Từ nói: “Anh nên tự tin hơn”.

“Đúng đó”. Trần Tầm Sơn tán thành: “Cậu ta có chút thiếu tự tin, bất kể là về thiết kế hay phương diện khác”.

Bạn đang đọc Đại Lão Chỉ Muốn Làm Cá Mặn của Tác giả: Nhĩ Phong Trùng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hira98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 129

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.