Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lấy nhầm chuyển phát nhanh

Phiên bản Dịch · 899 chữ

Sở Hàm lần đầu tiên thấy bộ dạng này của Mạnh Ngữ Hâm.

Sở Hàm liền hỏi: “Chị sao vậy?”

Mạnh Ngữ Hâm im lặng một lát rồi nói: “Tiểu Hàm, bộ mà chị đặt hình như nhầm với bộ huy hiệu gửi cho chị họ rồi”.

Sở Hàm kinh ngạc bật thốt lên: “Cái gì?”.

Mạnh Ngữ Hâm áy náy xin lỗi: “Xin lỗi em, chị không biết chị ấy cũng mua một bộ, sau khi biết lấy nhầm, chị thấy em thích bộ đó như vậy, không biết phải giải thích với em sao”.

Sở Hàm hoảng hốt: “Bộ này của Sở Từ sao?”.

“Đúng vậy, xin lỗi em, chị cũng vừa biết lấy nhầm đồ”.

“Không phải, sao Sở Từ…”.

Sở Hàm ngơ ngác, trong đầu hiện lên vài đoạn ký ức, còn có lúc Sở Từ nói đồ là của cô, là Mạnh Ngữ Hâm đã lấy của cô.

Lời Sở Từ nói là thật? Là cậu trách nhầm chị ấy?

Nhìn Mạnh Ngữ Hâm, lần đầu tiên cậu sinh ra nghi ngờ.

Lúc cậu nói với Mạnh Ngữ Hâm về huy hiệu của Dịch Tuyết Thành bị trộm, cô còn không chịu nói ra việc lấy nhầm đồ dù chỉ một chữ.

Đến khi cậu nói đi sở cảnh sát thì Mạnh Ngữ Hâm mới nói.

“Tại sao lúc trước chị lại không nói ra?”.

“Xin lỗi, chị cũng chỉ vừa mới biết thôi, bộ của Sở Từ mất bao bì, sau khi chị biết thì không biết nói sao với em”.

Sở Hàm nhìn Mạnh Ngữ Hâm, suy tư có nên tin lời cô hay không.

Lý trí thì cậu nghe lời giải thích của Mạnh Ngữ Hâm rất miễn cưỡng, nhưng về mặt tình cảm thì cậu không muốn nghi ngờ người chị từ nhỏ cùng nhau lớn lên.

Cậu suy nghĩ rất lâu, cuối cùng tình cảm chiến thắng lý trí.

“Được rồi, vậy bộ huy hiệu này thực sự là Sở Từ mua, nhưng…”. Sở hàm rối rắm nói tiếp: “Nhưng Dịch Tuyết Thành nói đã bị người trộm đi, vậy Sở Từ, chị ấy…”.

Áy náy vì trách nhầm Sở Từ lại bị lo lắng vùi lấp.

Mạnh Ngữ Hâm mím môi không lên tiếng.

Sở Hàm có dự cảm không tốt.

Trước kia bọn họ nói với cậu, người trưởng thành trong hoàn cảnh đó làm ra chuyện trộm cắp rất thường thấy.

Không lẽ Sở Từ cũng nhiễm phải thói xấu này?

Mạnh Ngữ Hâm xin lỗi: “Tiểu Hàm, chị xin lỗi, đáng lí chị nên phát hiện chuyện này sớm hơn”.

“Em đi tìm Sở Từ”.

Sở Hàm vội vàng ra cửa.

Hai người gặp qua ở hội trường tổ chức sự kiện, nhưng sau đó Sở Từ lên một chiếc xe lạ mặt đi rồi.

Lúc đó trong đầu cậu đều là ý nghĩ muốn tìm Mạnh Ngữ Hâm hỏi rõ ràng nên cũng không để ý hướng đi của Sở Từ.

Mạnh Ngữ Hâm nhìn bóng lưng vội vàng của Sở Hàm, chìm vào suy nghĩ.

Sở Hàm bảo tài xế chở cậu đến trường nhưng Sở Từ lại không ở.

Trừ trường học ra, Sở Hàm không biết Sở Từ sẽ đi đâu. Vì thế cậu chỉ có thể về nhà chờ cô.

Đợi đến tối 9 giờ, Sở Từ mới về đến.

Vừa vào nhà, Sở Từ liền thấy Sở Hàm và Mạnh Ngữ Hâm im lặng ngồi trên sofa.

Sở Hàm nhìn thấy cô gấp gáp hỏi: “Sở Từ, có phải chị trộm huy hiệu của Dịch Tuyết Thành không?”.

Cô híp mắt nhìn Sở Hàm, lại quay sang nhìn Mạnh Ngữ Hâm đang ngồi trên sofa.

Sở Hàm giải thích giúp Mạnh Ngữ Hâm: “Chị Ngữ Hâm nói chị ấy lấy nhầm chuyển phát nhanh, chị ấy cũng mua một bộ giống hệt chị nhưng vô ý lấy nhầm bộ của chị, chắc là bộ cuối cùng mà chị nhận được”.

Hai chị em lớn lên cùng nhau, sự tin tưởng của Sở Hàm với Mạnh Ngữ Hâm hơn hẳn Sở Từ.

“Vậy cũng là trộm”.

Mạnh Ngữ Hâm xin lỗi: “Em xin lỗi, lúc trước em nên nhìn kỹ hơn”.

Sở Từ lãnh đạm nhìn Mạnh Ngữ Hâm nói: “Một câu xin lỗi là có thể cho qua mọi chuyện, trước khi liên lụy ra tội hình sự thì đồ là của cô, ra tội hình sự thì là của tôi, Mạnh Ngữ Hâm, cô cũng quá biết nói đấy chứ”.

Bị Sở Từ châm chọc, sắc mặt cô ta liền trắng bệch ra.

Sở Từ nói xong bèn quay người đi, Sở Hàm cản cô lại: “Chị Ngữ Hâm chỉ vô ý lấy nhầm đồ của chị thôi, nhưng mà chị lấy bộ huy hiệu đó từ chỗ nào? Tốt hơn là chị nói rõ ra, nếu như là bị lừa mua thì còn dễ nói, nếu không phải vậy thì chị cùng em đi tự thú đi”.

Sở Từ hỏi ngay: “Thế sao cậu không đưa Mạnh Ngữ Hâm đi tự thú?”.

“Không giống nhau, chị Ngữ Hâm chỉ là vô ý thôi, nhưng mà chị thì…, Dịch Tuyết Thành đã nói đồ là bị trộm mất”.

Tuy rằng Mạnh Ngữ Hâm lấy nhầm, nhưng đồ là của Sở Từ, chỉ cần Sở Từ không báo án thì Mạnh Ngữ Hâm không bị xem như phạm tội.

Bạn đang đọc Đại Lão Chỉ Muốn Làm Cá Mặn của Tác giả: Nhĩ Phong Trùng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hira98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 129

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.