Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sở Từ biết chơi bóng rổ

Phiên bản Dịch · 691 chữ

Ngày hôm sau, Sở Từ bình thường đến trường.

Như mọi khi, cô vẫn ngủ bất cứ lúc nào có thể. Tiết thể dục hôm nay cũng trôi qua trong giấc ngủ của cô.

Hiện tại các môn thể thao được giảng dạy tại Hoa Việt bao gồm bóng bàn, cầu lông, bóng chuyền, bơi lội, thể dục nhịp điệu.

Sở Từ chọn bóng bàn, đến tiết học, cô định đến phòng thiết bị tìm chỗ ngủ.

Nhưng vì không biết đường, Sở Từ đi lạc đến sân bóng rổ.

Lcú này trong sân bóng không có ai, chỉ có một trái bóng nằm giữa sân.

Hình như đã lâu cô không chạm vào bóng rổ.

Sở Từ bèn cầm lấy bóng, chơi một mình trong sân.

Lúc Lâm Nặc và Lục Tỉnh quay lại phòng nghỉ, chưa vào đến cửa, bọn họ nghe được tiếng người chơi bóng.

Không biết là ai mà còn chăm chỉ luyện tập ngoài giờ huấn luyện.

Lục Tỉnh vào xem đội viên nào siêng năng thế thì không ngờ đập vào mắt cậu ta là bóng hình một nữ sinh.

Nhìn kỹ, cậu ta nhận ra là fan cuồng Lâm Nặc, hình như tên Sở Từ.

Động tác Sở Từ rất nhanh nhẹn, cô nhanh chóng làm cú ném ba điểm và ghi bàn.

Động tác của cô vừa đẹp vừa soái tự nhiên như nước chảy mây trôi.

Tiếp theo lại là cú ném ba điểm, tiếp nữa là úp bóng vào rổ.

Cú ném ba điểm thì cũng thôi vậy, nhưng Sở Từ có thể úp bóng vào rổ làm Lục Tỉnh kinh rớt cằm.

Sở Từ cao khoảng 1m7, với chiều cao như vậy cô vẫn có thể nhẹ nhàng úp bóng vào rổ? Sức bật của cô thật đáng kinh ngạc.

Lục Tỉnh cao 1m86 cũng không làm được. Cả đội bóng rổ đều không ai làm được.

Chỉ có Lâm Nặc có thể. Nhưng Lâm Nặc cao 1m88, về điểm này thì Sở Từ thấp hơn rất nhiều.

Với cương vị là đội trưởng đội bóng rổ của trường, Lục Tỉnh khẳng định trình độ của Sở Từ cao hơn cả đội.

Lục Tỉnh định hỏi Lâm Nặc thì thấy cậu ta nghiêm túc nhìn Sở Từ.

Sở Từ vừa ném xong một trái liền cảm giác được có người đang nhìn cô.

Cô bèn dừng lại và quay đầu xem liền thấy Lục Tỉnh và Lâm Nặc.

Ba cặp mắt đối diện, ba biểu cảm khác nhau.

Sở Từ không nói chuyện, quay người đi.

Thấy vậy, Lục Tỉnh không nhịn xuống bèn đuổi theo.

“Đồng học chờ một lát”. Đây là lần đầu tiên Lục Tỉnh đuổi theo nữ sinh chạy.

Cậu ta chạy đến trước mặt Sở Từ rồi nói: “Đồng học chờ chút, nếu tôi không nhớ nhầm thì cậu là bạn cùng bàn mới của Lâm Nặc phải không?”.

Gọi bạn cùng bàn mới còn dễ nghe chứ trước đây cậu ta toàn gọi Sở Từ là tiểu mê muội-tên gọi tắt là fan cuồng.

“Ừ”.

Cô nhìn thấy Lâm Nặc đang đứng phía sau Lục Tỉnh.

“Tôi là bạn của Lâm Nặc, tôi tên Lục Tỉnh, cũng học năm ba với cậu”. Trông Lục Tỉnh cười rất tươi.

Không hổ danh là giáo thảo của Hoa Việt, chỉ nụ cười đó thôi không biết có thể thu hút bao nhiêu trái tim nữ sinh.

Sở Từ lạnh nhạt trả lời: “Xin chào”. Thái độ của cô với Lục Tỉnh không nhiệt tình mấy.

Lụ Tỉnh bèn hỏi tiếp: “Cậu chơi bóng rổ rất giỏi, trước đây cậu là cầu thủ đội bóng rổ nữ của trường nào à?”.

Ở cao trung có rất nhiều đội bóng nam nhưng lại rất ít đội nữ.

Lục Tỉnh trước kia chưa gặp qua nữ sinh nào chơi giỏi thế, trừ lúc xem thi đấu bóng rổ nữ trên tivi mới có thể thấy phong thái của các cầu thủ nữ, còn ở hiện thực thì cậu ta chưa thấy bao giờ.

Sở Từ là người đầu tiên và cũng là người làm cậu bất ngờ nhất.

Bạn đang đọc Đại Lão Chỉ Muốn Làm Cá Mặn của Tác giả: Nhĩ Phong Trùng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hira98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 101

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.