Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sở Từ quay về sẽ phân đi tài sản

Phiên bản Dịch · 897 chữ

Vào nhà, Sở Từ gặp Sở tam gia-Sở Mục Bình.

Sở Mục Bình là người con thứ ba của Sở lão gia, nhìn ông hơi gầy, vóc dáng cao, nhìn khoảng độ tuổi trung niên, với độ tuổi vậy thì ông cũng không xấu chút nào.

Sở gia là đại gia tộc, Sở lão gia tổng cộng có 4 người con gồm 3 trai 1 gái.

Con trai trưởng Sở Thừa Hiến, con trai thứ Sở Dụ Hằng và cũng là ba của Sở Hàm và Sở Từ, con trai út Sở Mục Bình, đứa con gái còn lại gả chồng ở kinh thành.

Người nhà họ Sở đều không xấu, thời trẻ ba anh em đều là những thiếu gia tuấn tú phong lưu của gia đình quyền quý.

Sở Mục Bình năm nay 40 tuổi, ngũ quan đoan chính, ít nếp nhăn, phong độ ngời ngời.

Vợ chồng Sở Mục Bình bận chuyện làm ăn, tạm thời rời khỏi thành phố Thông Hải, vừa về đã nghe nói Sở lão gia đón một đứa cháu gái về, đứa cháu này là con gái của vợ chồng Sở Dụ Hằng.

Sở Mục Bình đều kinh ngạc đến ngốc rồi.

Một đứa con gái 18 tuổi từ đâu xuất hiện?

Chờ Sở Từ lên lầu, Sở Mục Bình quay sang hỏi Sở Hàm: “Tiểu Hàm, con bé lúc nãy thật sự là chị ruột con à?”

“Ừ, là chị ruột”.

Nhận được câu trả lời khẳng định, Sở Mục Bình suy nghĩ trong chốc lát, trên mặt tràn đầy nghi hoặc nói: “Chị con không phải đã mất rồi sao lại…?”.

“Mất rồi?”. Sở Hàm nhận ra Sở Mục Bình biết chút gì đó, cậu vội hỏi: “Chú ba, chú biết chuyện của Sở Từ? Sao chú lại nói chị ấy mất rồi?”.

“Chú cũng không rõ lắm, chú chỉ biết năm đó mẹ con sinh được bé gái, ông nội con đặt tên là Sở Từ nhưng vừa sinh được 1 tháng thì con bé mắc bệnh rồi qua đời”.

Sở Mục Bình cũng không biết rõ ràng chuyện giữa hai vợ chồng Sở Dụ Hằng. Lúc đó, Sở Mục Bình vẫn còn học đại học, chỉ về nhà vào kỳ nghỉ hè và kỳ nghỉ đông.

Sở Hàm nhăn mày, chẳng lẽ chuyện năm đó là do nhầm lẫn? Nghĩ rằng đứa con gái đã chết nhưng thật ra vẫn còn sống nên đã bỏ lỡ bấy nhiêu năm?

Sở Hàm nói: “Chắc là năm đó có điểm nào nhầm lẫn, quan trọng là hiện tại chị ấy vẫn còn sống”.

Sở Mục Bình thật sự cười không nổi. Sở Từ còn sống nghĩa là có thêm người chia tài sản.

Sở lão gia nhìn cũng không sống được bao nhiêu ngày, đợi ông ấy nhắm mắt xuôi tay, nhà họ Sở chắc chắn sẽ tách ra.

Quan hệ giữa ông và vợ chồng Sở Dụ Hằng tốt đến cỡ nào thì lúc chia tài sản cũng phải tính rõ ràng, dù cho hai người là anh em ruột.

Ông chỉ sợ đến lúc đó Sở lão gia sẽ chia tài sản theo đầu người thì ông chắc chắn thiệt thòi.

Sở Mục Bình hỏi: “Nghe nói cháu dẫn con bé đó về từ khu ổ chuột?”.

Nghe vậy, Sở Hàm hơi nhăn mày rồi trả lời: “Chú ba, đó đều là chuyện quá khứ rồi”. Cách nói chuyện và giọng điệu của Sở Mục Bình làm cậu thấy khó chịu.

“Cái gì mà quá khứ với không quá khứ, từ nhỏ trưởng thành ở nơi đó thì làm sao lớn lên đàng hoàng được, chú nghe người làm trong nhà nói rồi, có phải từ ngày con bé đó trở về chỉ biết ăn với ngủ, còn nữa lúc con bé đó đến đây chỉ mặc bộ quần áo rách nát tả tơi?”.

Trước khi 3 người Sở Hàm về nhà, Sở Mục Bình đã hỏi người làm cẩn thận chi tiết về Sở Từ.

Ấn tượng của người làm về Sở Từ cũng không tốt, từ đầu đến chân một vẻ bủn xỉn , không chút chú ý, trước mặt người lớn cũng lười chú ý cách cư xử, hành động, ăn nói.

Tuy rằng Sở Hàm không thích mấy tật xấu của Sở Từ nhưng Sở Mục Bình nói cô như vậy làm cậu khó chịu trong lòng.

Sở Từ dù sao đi nữa thì cũng là chị ruột cậu. Từ nhỏ lưu lạc bên ngoài cũng không phải ý muốn của cô.

“Chú ba, chú đừng nói vậy, chị ấy là người nhà, mấy năm nay sinh hoạt chị ấy rất khó khăn, chúng ta nên bù đắp cho chị ấy mà không phải trách móc chị ấy”.

Sở Mục Bình vội sửa miệng: “Con nói đúng, con bé cũng là người nhà của chúng ta”.

Vừa rồi ông uống lộn thuốc rồi hay sao mà dám nói mấy câu đó trước mặt Sở Hàm, chắc chắn Sở Hàm sẽ nói lại cho ba mẹ cậu.

Sở Mục Bình nhìn lên lầu, trong lòng toan tính, nếu Sở Từ không phải người nhà họ Sở, ông sẽ tìm cơ hội đuổi đi. Cho dù cô thật sự là người Sở gia thì ông cũng không chấp nhận để một người đột nhiên xuất hiện chia đi một phần tài sản nào.

Bạn đang đọc Đại Lão Chỉ Muốn Làm Cá Mặn của Tác giả: Nhĩ Phong Trùng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hira98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 119

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.