Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nghe nói cậu có thêm fan cuồng

Phiên bản Dịch · 742 chữ

Đến giờ cơm trưa, Lâm Nặc hẹn giáo thảo (giáo thảo: nam sinh đẹp trai nhất trường) Lục Tỉnh cùng ăn cơm.

Lục Tỉnh vừa đẹp trai, thành tích học tập tốt, chơi bóng rổ giỏi, đa tài đa nghệ, tính cách hòa đồng, ôn hòa, gặp người liền cười, khiêm tốn lịch sự, hoàn mỹ không chút khuyết điểm.

Lục Tỉnh được mọi người công nhận là nam thần số một của Hoa Việt.

So về nhan sắc thì Lâm Nặc hơn hẳn Lục Tỉnh. Vì Lâm Nặc không phải người hiền lành gì, thành tích lót đế đứng đầu cộng thêm một đoạn "hắc" lịch sử huy hoàng nên không ai bầu cậu làm giáo thảo.

Còn về việc tại sao Lâm Nặc và Lục Tỉnh- hai người đại diện cho hai thái cực trái ngược nhau lại thành bạn thân thì không ai biết.

Thầy cô trong trường chuyên môn đi tìm Lục Tỉnh nói chuyện, hy vọng Lục Tỉnh không cần “gần mực thì đen”, rời xa Lâm Nặc nhưng vô dụng.

May mắn là 3 năm nay, thành tích học tập của Lục Tỉnh luôn đứng đầu, không bị Lâm Nặc “dạy hư”.

“Nghe nói cậu được thêm một fan cuồng?”. Lục Tỉnh cười tươi rói, chọc ghẹo Lâm Nặc.

Lâm Nặc không thèm phản ứng “ông tám” Lục Tỉnh.

Lục Tỉnh nói: “Nói nghe chút đi, nữ sinh kia như thế nào mà không sợ tên ác danh vang xa như cậu vậy?”

“Không biết, không nhìn kỹ”. Lâm Nặc trả lời.

Lâm Nặc phản ứng rất lạnh nhạt, cậu không quan tâm bạn cùng bàn mới như thế nào, mặc kệ cô ta có mục đích gì, cậu đều sẽ không làm cô ta thực hiện được.

Lục Tỉnh hỏi: “Nói thật, hiếm khi có nữ sinh không bị ác danh của cậu dọa sợ, nói không chừng cô ta thật sự thích cậu, cậu thật sự không suy xét một chút sao?”.

“Cậu nghĩ nhiều quá”.

Không có chuyện để tám, Lục Tỉnh có chút thất vọng nói: “À, Sở lão tiên sinh của nhà họ Sở ở Thông Hải tìm cậu khắp nơi, mong cậu cứu ông ấy một mạng. Làm trao đổi, Sở lão gia sẽ chuyển tất cả tài sản sang cho cậu, cậu tính thế nào, muốn giúp ông ấy không?”.

“Không hứng thú, không cứu”. Lâm Nặc từ chối dứt khoát.

“Được rồi, tôi sẽ từ chối ông ấy”. Lục Tỉnh hiểu tính cách Lâm Nặc, cậu không muốn cứu, nói thêm gì nữa cũng vô dụng.

Quan hệ giữa hai người không phải là quan hệ bạn bè bình thường như người ngoài nhìn thấy. Lục Tỉnh thật ra là trợ lí của Lâm Nặc kiêm người đại diện bên ngoài của cậu.

#

Sở Hàm lo lắng Sở Từ suốt buổi sáng.

Vừa đến giờ cơm trưa, cậu liền đến năm ba lớp 5 tìm Sở Từ.

Cậu muốn tìm người lớp 5 hỏi thăm tình hình cô.

“Sở Từ? Cô ấy ngủ suốt buổi, vừa tỉnh là chạy đi mua nước với đồ ăn vặt cho Lâm Nặc rồi”. Một bạn học cùng lớp với Sở Từ nói cho Sở Hàm.

Nghe vậy, cậu liền hỏi: “Sở Từ ngủ suốt giờ học sao? Vậy còn Lâm Nặc, sao Sở Từ lại quen Lâm Nặc, tại sao lại mua đồ cho cậu ta, có phải Lâm Nặc đe dọa Sở Từ làm thay cậu ta không?”.

Mặc dù Sở Hàm học năm nhất nhưng cũng nghe qua “sự tích” của Lâm Nặc.

Cách đây không lâu, Lâm Nặc còn đánh một nam sinh của trường bên cạnh phải vào phòng cấp cứu.

“Hình như Lâm Nặc không uy hiếp Sở Từ, là cô ấy tự nguyện”. Thật sự cậu ta cũng không biết rõ lắm.

Sở Hàm nhìn vào phòng học liền thấY Sở Từ đang ngồi ở hàng cuối lớp.

Cô đang nằm bò trên bàn ngủ say, trên bàn còn lót gối mềm, trông cô ngủ rất thoải mái.

Cô đúng là đem theo gối ngủ tới trường học?

Có ai đi học mà như cô không?

Nhìn thấy cảnh này, Sở Hàm liền xông vào phòng học. Trong phòng không có bao nhiêu người, đa số đều đi căn tin ăn cơm.

“Dậy đi”. Cậu đánh thức Sở Từ.

Sở Từ mở mắt, nheo mắt nhìn cậu, cất giọng lạnh tanh hỏi: “Làm gì?”.

Bạn đang đọc Đại Lão Chỉ Muốn Làm Cá Mặn của Tác giả: Nhĩ Phong Trùng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hira98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 153

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.