Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tẩm điện Thân Vương

Phiên bản Dịch · 2116 chữ

Saskatchewan tự mình dẫn đường cho Tiêu Phàm và Agerlina, chậm rãi đi qua con đường giống như mê cung trong lâu đài, hướng về phía trước.

Diện tích lâu đài cổ của gia tộc Meven rất rộng lớn. Chẳng những diện tích rộng mà hơn nữa còn cao chín tầng. Hiện tại Saskatchewan đang dẫn Tiêu Phàm và Agerlina lên tầng cao nhất.

Tầng cao nhất lâu đài cổ có một hoa viên, trong hoa viên có xây dựng một cung điện nhỏ. Đây là chỗ cao nhất lâu đài và cũng là nơi thần thánh nhất, được những người sống trong lâu đài cổ gọi là hạt minh châu trên vương miện.

Đối với gia tộc Meven thì hoa viên và viên minh châu trong cung điện này có ý nghĩa rất đặc thù, đó chính là nơi ở của nhiều thế hệ Thân Vương gia tộc Meven.

Chỉ có Thân Vương lên ngôi mới có tư cách biến cung điện này làm nơi ở, thậm chí Vương Phi Meven cũng không có tư cách đó. Mặc dù hiện tại mẹ của Agerlina thực sự là Chúa Tể của gia tộc, nhưng thân lại là phụ nữ nên bà ấy không thể ngồi lên vị trí Thân Vương của Meven được.

Gia tộc Meven không thừa nhận Thân Vương là phụ nữ.

Một hàng ba người lên tới tầng thứ tám, Saskatchewan tiếp tục dẫn hai người đi lên. Agerlina không khỏi kinh nghi bất định, không phải cô chưa từng lên tẩm cung Thân Vương và hoa viên ở tầng chín chơi. Nhưng ngẫu nhiên du ngoạn và khiến nó trở thành nơi ở của mình là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau.

Nhưng tẩm cung này từ trước đến nay chưa từng mời người ngoài ghé thăm.

Đi đến trước cánh cửa lớn làm từ gỗ cao su, Saskatchewan lấy ra chiếc chìa khóa cổ thật dài bên hông. Agerlinarốt cuộc không nhịn được hỏi:

- Đại quản gia, đây là ý gì?

Saskatchewan khẽ khom người, kính cẩn nói:

- Công chúa điện hạ thân yêu, phu nhân đã phân phó cho tôi, mời Tiêu tiên sinh và công chúa điện hạ ngủ lại tẩm cung Thân Vương.

Agerlina chấn động, không kìm lòng nổi mở to đôi mắt xinh đẹp:

- Có chuyện gì vậy? Là chính miệng mẹ ta chỉ bảo sao?

- Đúng thế, công chúa điện hạ thân yêu, đây là so phu nhân đích thân sai bảo. Lúc nãy Tiêu tiên sinh đã nhận lời mời của phu nhân, gia tộc Meven sẽ tiếp đón vị chủ nhân đến từ phương Đông. Chúc mừng cô, công chúa điện hạ thân yêu!

Saskatchewan lại khom người, ưu nhã nói.

Agerlinakhông khỏi ngây dại.

Tuy rằng cô sớm đã lĩnh giáo được phong cách làm việc gọn gàng của mẹ, nhưng chuyện lớn như vậy mà vẫn có thể giải quyết “đơn giản thô bạo”, áp đặt nhanh gọn như vậy hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của Agerlina.

Là Vương Phi lo lắng không gả được con gái, nên phải khiến Tiêu Phàm “đẩy mạnh tiêu thụ” sao?

Cứ như vậy sắp xếp cho bọn họ “động phòng”!

Mãi mãi ở bên Tiêu Phàm là “giấc mơ cuối cùng” của Agerlina. Chỉ có điều Vương Phi khẩn cấp như vậy, khiến Agerlina có chút kỳ quái. Việc này không giống với tác phong của Vương Phi, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Tuy nhiên thái độ của Tiêu Phàm đã khiến Agerlina ném những nghi ngờ này ra phía sau.

Tiêu Phàm cầm bàn tay nhỏ bé của cô.

Agerlina nháy mắt đã say rồi.

[ truyen cua tui @@ Net ]
Cửa gỗ cao su từ từ mở ra, ánh sáng rực rỡ vô cùng sáng chói chiếu sáng hành lang mờ tối.

- Òa...

Nắm tay Tiêu Phàm đi lên tầng chín, Agerlinalập tức bị kinh sợ rồi.

Toàn bộ không gian hoa viên giống như một thế giới đồng thoại vậy, đèn nê ông năm màu rực rỡ, đèn huỳnh quan lóng lánh mê ly. Từ xa nhìn lại, điểm cao nhất lâu đài cổ quả thực giống như viên minh châu trên vương miện, đẹp giống như ảo mộng vậy.

- Đẹp quá...

Agerlinanhảy nhảy dựng lên, khanh khách mà cười không ngừng.

Kể từ khi nhận tổ quy tông cô đã đến hoa viên này vài lần, nhưng từ trước đến nay chưa từng nhìn thấy cảnh tượng đẹp như vậy, đẹp hơn rất nhiều so với những cảnh tượng lãng mạn mà Agerlina từng tưởng tượng ra.

Xem ra để trang trí được không gian hoa viên được như thế này, thì chắc chắn là Saskatchewan đã phải hao phí rất nhiều thời gian và sức lực.

Cung điện cách đó không xa cũng đủ màu sắc, đẹp không sao tả xiết. Thậm chí trên cửa lớn chính điện cũng không ngừng lóe ra dòng chứ Hán bằng nê ông - Phủ Thân Vương Meven!

Nhìn thấy những chữ Hán này ngay cả Tiêu Phàm cũng mỉm cười, mỉm cười với Saskatchewan đứng bên cạnh nói:

- Đại quản gia, ông vất vả rồi.

Saskatchewan thụ sủng nhược kinh, không ngừng liên tục cúi đầu nói:

- Cảm ơn Tiêu tiên sinh khen ngợi, đây là việc của chúng tôi. Tiêu tiên sinh, nếu không còn gì dặn dò nữa thì tôi xin cáo lui trước. Mời Tiêu tiên sinh và công chúa điện hạ hãy thưởng thức buổi tối tốt đẹp này, sẽ không có ai đến quấy rầy hai vị nghỉ ngơi đâu!

Nói xong lại dùng một tay xoa ngực, cúi thật sâu, chậm rãi lui xuống, xoay người rời đi, khép cửa lớn bằng gỗ cao su lại.

Cả hoa viên chỉ còn lại Tiêu tiên sinh và công chúa điện hạ.

- Tiêu Phàm, đến bắt em đi...

Thân hình mềm mại của Agerlinagiống như nai con vậy, không ngừng chạy đi chạy lại dưới ánh đèn nê ông nhiều màu trong hoa viên, tiếng cười duyên dễ nghe như tiếng chuông bạc trong trẻo vậy.

Nhìn bóng dáng nhẹ nhàng dưới ánh đèn nê ông của Agerlinakhiến một chút vẻ sầu lo trong mắt Tiêu Phàm lập tức biến thành sự trìu mến, lập tức đuổi theo Agerlina trong biển hoa.

Giờ phút này Tiêu chân nhân không dùng bất kỳ pháp lực nào cả mà chỉ giống như một chàng trai bảnh bao bình thường, ầm ĩ đuổi theo bạn gái trong biển hoa. Toàn bộ không gian hoa viên tràn ngập tiếng cười vui của họ.

Sau khi Agerlinatrốn sau gốc cây vạn tuế, liền thò cái đầu nhỏ ra hết nhìn đông rồi lại nhìn tây, trên mặt lộ ra thần sắc kinh ngạc. Rõ ràng khi nãy Tiêu Phàm ở ngay trước mắt, nhưng tại sao trong nháy mắt đã không thấy tăm hơi đâu rồi?

Bỗng nhiên, một bàn tay to lớn từ phía sau giơ lên, khi Agerlinahoàn toàn không có chút phòng bị nào, thì thân hình mềm mại của cô đã bị bàn tay đó giữ chặt.

- Ya a.. A. A...

Agerlinakhông kìm nổi hô lên một tiếng, chỉ cảm thấy một cảm giác tê tê nhanh chóng truyền khắp thân, dưới chân mềm nhũn, rồi ngã xuống trên thảm cỏ mềm mại.

Không gian hoa viên trên tầng cao nhất của lâu đài cổ không phải dùng một ít bồn hoa thực vật xây lên. Mà giống như trên mặt đất, được phủ lên một lớp đất phì nhiêu, và trồng các loại thực vật lên đó. Toàn bộ tầng chín, ngoài tòa tẩm cung ra thì tất cả những chỗ khác đều là thế giới đầy màu xanh.

Cơ thể của Tiêu Phàm gắt gao đè lên, hai người mặt đối mặt với nhau.

Khuôn mặt nhỏ nhắn tuyệt mĩ của Agerlina, mái tóc vàng, đôi mắt xanh lam, gần ngay trong gang tấc.

- Tiêu Phàm...

Hàng lông mi dài nhẹ nhàng rung động, đôi môi khêu gợi cũng run rẩy, kiều diễm và ướt át.

Tiêu Phàm không chút do dự, không chút chần chứ, cúi đầu xuống hôn lên cái môi đỏ mọng đang run rẩy đó.

- Ách...

Một tiếng rên rỉ yêu kiều phát ra từ lồng ngực Agerlina. Cô chờ đợi ngày này đã lâu lắm rồi, khi hạnh phúc đến, thậm chí Agerlinacòn không dám tin. Nhưng ngay sau đó Agerlina đã hồi phục lại tinh thần, có thể cảm nhận được đầu lưỡi người đàn ông đang càn quấy trong miệng mình, cánh tay ngọc mịn của cô không kìm nổi gắt gao ôm cổ Tiêu Phàm, không chút nghĩ ngời tiếp đón, tình cảm mãnh liệt cũng theo đó mà ra.

Cơ thể của hai người trẻ tuổi không ngừng giằng co trên thảm cỏ xanh tươi.

Một bàn tay ôn nhu không biết từ khi nào đã xuyên qua chiếc váy trắng của Agerlina, trực tiếp bao phủ lấy ngọn núi cao ngất, ngón tay mềm nhẹ nhẹ nhàng đảo qua nụ hoa kiều diễm.

Trong nháy mắt cơ thể mềm mại dịu dàng của Agerlina trở lên căng thẳng, sâu trong lồng ngực lại phát ra tiếng rên rỉ, tiếng rên rỉ càng ngày càng to.

Tiêu Phàm bỗng nhiên đứng lên, hai tay ôm cơ thể mềm mại của Agerlina, đi nhanh về phía phủ Thân Vương. Agerlina ôm chặt lấy cổ hắn, giấu cái đầu nhỏ đang xấu hổ trong lồng ngực hắn.

Phòng ngủ ở tẩm cung là một màu đỏ tươi, hơn nữa làm người ta giật mình chính là, phòng ngủ này trang trí hoàn toàn dựa theo tân phòng từ xưa của phương Đông. Màu đỏ chót là chủ đạo, khắp nơi đều dán chữ “Hỷ” được cắt từ giấy đỏ.

Đây rõ ràng là phòng tân hôn mà Saskatchewan đã chuẩn bị chu đáo.

Trang trí như vậy cũng coi như là hao tâm tổn trí rồi.

Giờ phút này Tiêu Phàm đã mất đi sự ung dung nho nhã của ngày xưa, hai gò má ửng hồng, hơi thở gấp gáp, trên cổ hiện lên gân xanh. Hắn ôm Agerlina tiến đến phòng ngủ. Cơ thể nhỏ bé của Agerlina liền rơi xuống chiếc giường cung đính màu hồng phấn.

Chiếc giường này tuyệt đối là bảo vật cung đình kiểu dáng thuần túy phương Tây thời Trung Cổ.

Agerlina duyên dáng gọi to một tiếng, không kìm lòng nổi nằm co lại trên giường cung đình, hai mắt nhắm nghiền, không dám nhìn vào Tiêu Phàm đã đột ngột thay đổi này. Dường như vị thân sĩ phương Đông này đang có xu thế hóa thân thành “người man rợ”.

Rốt cục Agerlina cũng bỏ qua sự chống cự của mình. Dưới hai tay của Tiêu Phàm bày ra cơ thể hoàn mỹ không chút tỳ vết nào của mình, đẹp không sao tả nối.

Tiêu Phàm có khoảnh khắc sững sờ.

Không ngờ cơ thể tuyệt mỹ này giống hệt với ảo giác mà hắn từng nhìn thấy trong biển máu trong “Càn Khôn Đỉnh”. Tiêu Phàm có thể xác định, ảo giác biển máu trong “Càn Khôn Đỉnh” tuyệt đối chính là cơ thể mềm mại tuyệt mỹ của Agerlinachân thực biến thành huyền ảo.

Có lẽ tất cả sự suy diễn của huyết tướng thuật đều sẽ trở thành sự thật.

Vậy người đàn ông có bốn cái răng nanh dài há miệng cắn nuốt Agerlina là ai?

Đương nhiên Tiêu Phàm cũng chỉ sững sờ trong nháy mắt, hắn nhanh chóng ném huyết tướng thuật ra phía sau. Hai cơ thể trẻ tuổi dần dần hợp lại làm một. Tiêu Phàm thon dài rắn chắc và Agerlina mềm mại uyển chuyển, hình thành một bức tranh yêu mị trên chiếc giường cung đình màu hồng phấn...

Đêm nay, Agerlinađều cho rằng mình đang trong mộng ảo.

Ở trong mộng, cô hết lần này đến lần khác bị Tiêu Phàm chinh phục. Dù cô muốn phản kháng giãy dụa, nhưng mỗi lần phản kháng thì sẽ càng bị “trấn áp” cuồng bạo. Tiêu Phàm giống như một bạo quân vậy, trong lãnh địa của hắn, tuyệt đối không cho đấu tranh tồn tại, tất cả thần dân nhất định phải ngoan ngoãn thần phục dưới chân hắn.

Agerlinakhẽ cắn đôi môi đỏ mọng chịu đựng sự bạo ngược của người đàn ông này...

Khác với những cơn “ác mộng” khác, Agerlina hy vọng giấc mộng này sẽ mãi mãi kéo dài, mãi mãi không tỉnh lại.

630-tam-dien-than-vuong/1162363.html

630-tam-dien-than-vuong/1162363.html

Bạn đang đọc Đại Hào Môn của Bất Tín Thiên Thượng Điệu Hãm Bính​
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thieuquocviet1999
Phiên bản Dịch
Ghi chú DOCX
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 501

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.