Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chủ nhân gia tộc Meven

Phiên bản Dịch · 2386 chữ

Một lâu đài cổ lẳng lặng đứng sừng sững ở trên vách núi, còn vách núi bên kia là một vực sâu không đo được độ sâu, cả ngày bị mây mù che phù, thần bí khó lường. Dù là ai đứng dưới chân núi nhìn lên tòa lâu đài cổ này, đều nảy sinh tâm tình là không nhìn thấy gì cả.

Lâu đài cổ cách thành phố Nacka ba mươi mấy km, là tòa lâu đầi thời Trung Cổ được Đông Âu duy trì hòan chỉnh nhất. Từ trước đến nay tòa lâu đài cổ này thuộc quyền sở hữu của gia tộc Meven. Chủ nhân của tòa lâu đài này là đại biểu cho cả giới quyền thế của cả nước. Chủ nhân tòa lâu đài này là Vương phi Meven, hay nói cách khác đó là Vương phu nhân của Meven.

Cũng chính là mẹ ruột của Agerlina.

Tòa lâu đài uy nghiêm trầm tĩnh xưa kia, ngày hôm nay lại cực kỳ bận rộn, bởi vì hôm nay có một vị khách rất tôn qúy đến đây. Để chào đón vị khách này, người hầu của tòa lâu đài cổ đã dùng ba ngày ba đêm để chuẩn bị.

Đây vẫn chưa phải là điều quan trọng nhất, quan trọng nhất là vị khách này rất “kiêu ngạo”.

Bởi vì thời gian tiếp đón đã sửa cả thảy là ba lần.

Công chúa Agerlinaluôn ở bên cạnh vị khách tôn quý này, cũng chưa xác định thời gian chính xác vị khách này sẽ đến tòa lâu đài cổ. Quản gia tòa lâu đài cổ là ông Saskatchewan, có huyết thống quý tộc, mỗi ngày không thể không làm tốt việc chuẩn bị. Sau đó công chúa điện hạ gọi điện thọai đến nói, hôm nay, hôm nay Tiêu tiên sinh không có thời gian, không đến được, để ngày mai đi.

Ông Saskatchewan không biết vị Tiêu tiên sinh kia rốt cuộc quan trọng đến mức nào, chỉ biết hắn đến từ phương Đông, là người mà công chúa điện hạ thích nhất.

Như thế là đủ rồi.

Có lẽ, sau khi thừa truyền hàng ngàn năm nay, gia tộc Meven sẽ tiếp đón một vị chủ nhân da vàng đến từ nước phương Đông. Từ nay về sau, gia tộc Meven với huyết thống thuần khiết nhất sẽ bị thay đổi, thân vương Meven đời sau có thể sẽ là một vị con lai phương Đông.

Nghĩ đến đây, Saskatchewan đã cảm thấy rất chi hoang đường.

Điều này sao có thể chứ?

Huyết thống gia tộc Menven là quan trọng nhất.

Saskatchewan cho rằng Vương Phi tuyệt đối sẽ không cho công chúa làm càn như vậy. Đây là vấn đề nguyên tắc đúng hay sai. Người trẻ tuổi bây giờ, tư tưởng rất thoáng, thích kết bạn bè thì cũng chẳng có vấn đề gì cả. Nhưng kết bạn và kết hôn là hai chuyện hòan tòan khác nhau. Huyết thống gia tộc Meven không thể bị một người phương Đông phá hư được. Trừ phi công chúa điện hạ từ bỏ quyền thừa kế gia tộc Meven.

Nhưng điều này càng không có khả năng.

Công chúa điện hạ Agerlina là con gái duy nhất của Vương phi, cũng là người thừa kế hợp pháp duy nhất của gia tộc Meven. Vương Phi tuyệt đối sẽ không giao lại gia tộc cho ai khác ngòai con gái mình.

Vì thế con đường duy nhất chính là ngăn cản công chúa điện hạ qua lại vị Tiêu tiên sinh đến từ phương Đông kia, cho dù Saskatchewan biết người đàn ông được công chúa điện hạ ưu ái nhất định phải là người rất ưu tú

Nhưng đây không phải lý do để làm bẩn huyết thống da tộc Meven được.

Nhưng phản ứng của Vương Phi lại nằm ngoài dự đóan của Saskatchewan. Không những Vương Phi không phản đối cách làm của công chúa, mà còn yêu cầu Saskatchewan phải chuẩn bị thật chu đáo, nhất định không được bỏ lỡ vị con rể đến từ phương Đông này.

Saskatchewan vừa lắc đầu, vừa than thở, vừa chuẩn bị yến tiệc theo cách thức cao nhất.

Lúc này, tòa lâu đài cổ uy nghiêm và yên lặng đã được thắp sáng bởi những ngọn đèn dịu dàng. Trong phòng khách lớn đang tổ chức tiệc tối. Yến tiệc đã được chuẩn bị suốt ba ngày lại chỉ có ba người tham dự.

Vương Phi Meven, công chúa điện hạ và Tiêu Phàm!

Đây không phải là lần đầu tiên Tiêu Phàm đến tòa lâu đài cổ thời Trung cổ ở Châu Âu. Cách đây mấy năm trước, sau khi hắn thành tài đã đi du lịch khắp nơi, nhưng tổ chức yến tiệc ở đại sảnh tòa lâu đài cổ thì đây là lần đầu tiên.

Bàn ăn dài làm bằng gỗ hồ đào xưa rất dài, đủ để chứa bốn mươi người ngồi ăn cơm, trên mái vòm cao lớn treo đèn treo lớn, ánh nến dịu dàng. Trên dụng cụ để đựng đồ ăn có gắn những viên bảo thạch tỏa ra ánh sáng bạc có vẻ cực kỳ tinh xảo. Mỗi một món ăn đều được chế biến rất tỉ mỉ, những người mặc trang phục người giúp việc mang những đĩa thức ăn tinh mĩ đến trước mặt khách với thái độ phục vụ nho nhã.

Saskatchewan cung kính đứng phía sau Vương Phi, hứng thú quan sát vị khách đến từ phương Đông xa xôi này, dường như ông ta đang đợi Tiêu Phàm vì không biết lễ nghi dùng cơm của phương Tây mà tự phạm sai lầm.

Tuy nhiên, ông Saskatchewan phải thất vọng rồi. Từ đầu đến cuối Tiêu Phàm biểu hiện rất bình tĩnh, yên tĩnh thưởng thức những món ăn mà đầu bếp tỉ mỉ chế biến ra, không chút nào thất lễ cả. Khác với Saskatchewan, lực chú ý của Tiêu Phàm đều đặt ở Vương Phi Meven cách đó không xa.

Vương Phi Meven rất xinh đẹp, mang theo sức hấp dẫn của người phụ nữ thành thục, phong thái duyên dáng sang trọng. Hơn nữa dung nhan xinh đẹp tinh xảo càng khiến cho Vương Phi càng nổi bật, khuynh quốc khuynh thành.

Cũng phải là người phụ nữ như vậy mới có thể sinh được cô con gái xuất sắc như Agerlina.

Dường như không cần bất kỳ dấu hiệu nào cả, chỉ cần hai người đứng bên cạnh nhau, thì ai cũng có thể nhìn ra được hai người là hai mẹ con.

Nhưng điều khiến Tiêu Phàm chú ý không phải là vẻ bề ngòai của Vương Phi Meven, cũng không phải những hành động tao nhã của bà, mà là bởi vì trên người cô che dấu linh khí dao động.

Vương Phi Meven là một cao thủ rất mạnh, điểm này không thể nghi ngờ.

Tiêu Phàm chắc chắn mình không nhìn lầm, thần niệm cảm ứng cũng không thể có vấn đề được.

Hơn nữa Vương Phi Meven không phải là cao thủ võ công thế tục mà bà ấy là một vị tu chân. Chỉ có điều linh lực dao động trên người Vương Phi không giống với người tu đạo ở phương Đông. Có lẽ Vương Phi Meven chính là người thừa kế Tây Phương Giáo sĩ mà Thanh Dương tổ sư từng nói.

Trong không gian tu di “Càn Khôn Đỉnh”, tổ sư Thanh Dương đã từng nói với Tiêu Phàm, người tu đạo ở phương Đông và giáo sĩ phương Tây không giống nhau. Về phần cụ thể là không giống nhau ở điểm nào thì tổ Sư Thanh Dương chưa nói, lúc ấy Tiêu Phàm cũng không hỏi nữa. Thực sự thì lúc đó có rất nhiều việc quan trọng hơn hỏi việc này rất nhiều, tạm thời không đến phiên suy nghĩ những vấn đề như vậy.

Vương Phi nhìn ánh mắt của Tiêu Phàm, cũng rất hứng thú, khóe miệng mỉm cười, dường như có chút hài lòng.

Thấy vẻ mặt đó của mẹ, Agerlinahưng phấn đến mức hai mắt tỏa sáng.

Ban đầu cô lắng nhất chính là việc mẹ cô sẽ phản đối cô và Tiêu Phàm, đây là điều mà Agerlina không thể tiếp nhận. Nếu mẹ cô thực sự phản đối, Agerlina sẽ không chút do dự mà từ bỏ quyền thừa kế gia tộc Meven, một mình trở về Hoa Hạ quốc, sống dựa vào Tiêu Phàm.

Đối với Agerlina, thì Tiêu Phàm là cả thế giới của cô, quyền thừa kế của gia tộc Meven cũng không thể thay thế được.

Mà hiện tại, “cửa ải một” quan trọng nhất đã qua được mà không gặp bất kỳ trở ngại nào. Xem ra sự ưu tú của Tiêu Phàm có thể trinh phục được bất kỳ người nào, đến điều quan trọng nhất là huyết thống cũng không trở thành chướng ngại.

Cả buổi tiệc, người vui vẻ nhất chính là Agerlina.

Thời gian diễn ra bữa tiệc tối cũng không quá dài. Trong bữa tiệc mọi người tuân thủ nghiêm ngặt yến hội lễ nghi, cũng không mở miệng nói chuyện với nhau mà chỉ im lặng dùng cơm. Sau khi ăn xong món điểm tâm thì Vương Phi Meven liền đứng dậy.

Tiêu Phàm và Agerlina vội vàng đứng dậy theo, chăm chú nhìn Vương Phi.

Vương phi mỉm cười nói:

- Tiêu tiên sinh, chào mừng cậu đến thăm lâu đài cổ của chúng tôi. Tôi rất hy vọng một ngày nào đó cậu sẽ trở thành chủ nhân của lâu đài này. Đương nhiên, chỉ cần cậu đồng ý thì bất cứ lúc nào cũng có thể trở thành chủ nhân lâu đài này. Tôi và gia tộc của tôi đều rất hoan nghênh Tiêu tiên sinh trở thành một thành viên của gia tộc chúng tôi.

Khuôn mặt Agerlina đỏ lên, khuôn mặt nhỏ nhắn đẹp tuyệt mĩ tràn ngập các màu sắc, hưng phấn không thôi.

Cô không nghĩ tới mẹ cô sẽ “hứa hôn” với Tiêu Phàm ngay trước mặt cô. Vương Phi đã nói rõ với Tiêu Phàm, chỉ cần hắn đồng ý thì hắn sẽ trở thành người nắm giữ tương lai của gia tộc Meven.

Tiêu Phàm hơi hạ thấp người, mỉm cười đáp:

- Thưa phu nhân tôn kính, AgerlinaCông chúa điện hạ là bạn của tôi, cô ấy là một cô gái tốt.

Vương Phi Meven nhẹ nhàng cười, gật gật đầu.

Agerlina không kìm lòng nổi cầm tay Tiêu Phàm, thậm chí trong lòng bàn tay mềm mại còn rịn ra một chút mồ hôi.

Rời khỏi phòng khác, trở lại gian phòng của mình, Vương Phi chậm rãi ngồi xuống, bưng ly trà thơm ngát lên, nhẹ nhàng nhấp một ngụm, đôi mắt xanh thẳm nhìn ra ngòai ban công và bầu trời tối đen, hai hàng lông mày tinh xảo hơi nhướn lên.

Trên ban công lâu đài cổ dường như có một bóng người đứng thẳng.

Trong phòng yên tĩnh, chỉ nghe thấy tiếng gió thổi.

- Phu nhân, bà thực sự đã quyết định rồi sao?

Cũng không biết qua bao lâu, phía bên kia ban công vang lên giọng đàn ông vô cùng tao nhã, tràn đầy sức hấp dẫn. Cùng với âm thanh này, một người đàn ông chậm rãi đi từ ban công vào phòng, dáng người cao to, phong độ nhẹ nhàng.

Bá tước Mikhail!

Vị này đứng trên ban công phòng Vương Phi Meven, diện mạo anh tuấn, cử chỉ tao nhã, chính là Mikhail tiên sinh được Cơ Khinh Sa rất tôn sùng. Có thể thấy là ông ta và Vương Phi Meven quen biết nhau, dường như giữa họ không có chút nào kiêng dè.

Ánh mắt câu hồn đoạt phách của Vương Phi Meven nhẹ nhàng đảo qua trên mặt Mikhail, than nhẹ một tiếng nói:

- Sao thế, lẽ nào hắn không phải là thân sĩ phương Đông mà ông thích nhất hay sao? Ông lại đích thân giới thiệu cho tôi...

Mikhail cũng nhẹ nhàng thở dài một tiếng, nói:

- Dù nói thế nào thì nếu chúng ta làm như thế là làm trái với bình thường. Dù Tiêu Phàm tiên sinh có ưu tú hơn nữa, thì rốt cuộc vẫn là một người phương Đông, và hắn không có gien như chúng ta. Tôi thực sự không dám khẳng định con cháu của hắn và Agerlina có thể xuất sắc hơn chúng ta của hiện tại hay không.

Hai hàng lông mày của Vương Phi nhẹ nhàng chau lại, nói:

- Bá tước tiên sinh, ngài vẫn là bá tước Mikhail mà tôi từng quen biết sao? Là một trong những người kiệt xuất của gia tộc chúng ta, nhưng từ khi nào ngài lại trở lên do dự như vậy? Mikhail, ngài nên biết thế cục hiện tại hiểm ác thế nào, chúng ta thực sự không thể chần chừ do dự được. Nếu không thì chẳng những gia tộc của chúng ta, toàn bộ Hoa Hạ, thậm chí là cả thể giới sẽ xảy ra vấn đề lớn.

Mikhail cười khổ một tiếng, nói:

- Tôi thực sự không nghĩ tới có một ngày tôi sẽ trở thành Chúa cứu thế, phải cứu vớt cả thế giới...

Hơi có chút tự giễu.

- Bất kể thế nào thì hiện tại Tiêu Phàm là đối tượng đáng giá nhất mà chúng ta thu thập. Ít nhất tôi có thể xác định hắn đối với Agerlina là thực sự trân trọng và chân tâm thật ý. Hắn từng có cơ hội ức hiếp Agerlina, nhưng hắn không làm, biểu hiện của hắn từ đầu đến cuối đều rất tốt. Một người như vậy, đáng để chúng ta đặt cược tiền lên người hắn.

Dường như Vương Phi không đa sầu đa cảm như Mikhail, mà ngược lại rất bình tĩnh, ngữ khí vô cùng kiên định.

- Cho dù chúng ta không muốn đặt tiền lên người hắn, thì sợ rằng không có thời gian để thay đổi chủ ý nữa rồi.

Mikhail thở dài, đồng ý nói.

629-chu-nhan-gia-toc-meven/1162362.html

629-chu-nhan-gia-toc-meven/1162362.html

Bạn đang đọc Đại Hào Môn của Bất Tín Thiên Thượng Điệu Hãm Bính​
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thieuquocviet1999
Phiên bản Dịch
Ghi chú DOCX
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 494

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.