Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Điềm xấu

Phiên bản Dịch · 2249 chữ

Thấy Tiêu Phàm thần sắc biến hóa, Đạt Nhĩ Khách rốt cục âm thầm thở phào một cái. Xem ra thứ này có tác dụng với Tiêu Phàm. Tuy nhiên ngay sau đó, Đạt Nhĩ Khách lập tức liền tò mò, không kìm nổi hỏi:

- Tiêu tiên sinh, đây rốt cuộc là vật gì vậy?

Lời vừa mới nói ra, Đạt Nhĩ Khách liền cảm thấy hối hận.

Hỏi như vậy không phải là thừa nhận chính mình căn bản cũng không biết lai lịch thứ này sao? Bị Tiêu Phàm cho rằng “Vô tri” cũng không sao, mấu chốt là, gã cầm thứ này mà cũng không biết nó là gì, há chẳng phải đến lừa dối Tiêu tiên sinh sao?

Thành ý này quả là có vấn đề.

Tiêu Phàm liếc gã một cái, thản nhiên cười, không nói gì cả, lại cầm lấy chiếc hộp gỗ nhỏ cẩn thận quan sát.

Đạt Nhĩ Khách không khỏi buồn bực, trong đầu hận thấu xương Tiêu Phàm.

Tiêu Phàm đương nhiên không thèm để ý đến sự căm hận của Đạt Nhĩ Khách đối với hắn. Chỉ cần bản thân đủ hùng mạnh, cần gì phải để ý đến cảm giác của một chính khách đối với chính mình? Dù sao loại cảm giác này sẽ biến hóa theo quan hệ ích lợi.

Dùng hai ngón tay cái nhấc lên, hai hàng lông mày của Tiêu Phàm lại hơi nhíu. Hắn trước đây khi kiểm tra các vật phẩm khác đều là dùng thần niệm cảm giác, nhưng lúc này đây lực thần niệm căn bản không thể đi vào được. Chiếc hộp gỗ nhỏ này không biết là dùng loại chất liệu nào chế thành, nó có sức ngăn cản lực thần niệm.

- Đạt Nhĩ Khách thượng sư, có thể cho tôi mượn dùng thư viện này thêm hai ngày không?

Tiêu Phàm không tiếp tục điều tra chất liệu của chiếc hộp gỗ nhỏ nữa, lập tức đem Hóa Kiếp Xá Lợi đặt lại trong hộp, ngẩng đầu nhìn Đạt Nhĩ Khách, hỏi.

- Không thành vấn đề, không thành vấn đề...

Đạt Nhĩ Khách vội vã trả lời.

- Đạt Nhĩ Khách thượng sư, tôi muốn mượn dùng cả thư viện, không chỉ là gian phòng này. Trong khoảng thời gian tôi mượn dùng, tôi không muốn có bất kỳ người nào vào đây quấy rầy tôi. Nếu không rất dễ xảy ra chuyện.

Tiêu Phàm lập tức nói.

Đạt Nhĩ Khách không chút do dự trả lời:

- Tiêu tiên sinh yên tâm, sẽ không có ai tới quấy rầy ngài.

Đừng nói Tiêu Phàm chỉ muốn mượn dùng thư viện này một chút. Cho dù hắn muốn trưng dụng toàn bộ ngôi biệt thự, Đạt Nhĩ Khách cũng chỉ có thể lập tức đồng ý. Không thể có nửa phần chần chừ. Về phần quấy rầy, trừ Đạt Nhĩ Khách không dám cả gan tới đây, những người khác trong biệt thự đều sợ Tiêu Phàm, có thể trốn liền trốn thật xa.

- Agerlina...

- Không, tôi muốn ở cùng với anh.

Tiêu Phàm lời còn chưa nói hết, cái đầu nhỏ xinh đẹp của Agerlinaliền lắc lắc giống như đẩy trống, chặn lại những lời Tiêu Phàm muốn nói.

- Được rồi.

Tiêu Phàm bất đắc dĩ lắc đầu.

[ truyen cua tui đốt net ]
Agerlinahé miệng cười, bộ dạng vô cùng vui vẻ.

Đạt Nhĩ Khách nhìn mà thấy choáng.

Sau đó cả tòa thư viện đều biến thành khu cấm địa. Ngoại trừ Đan Tăng Đa Cát cầm đao đứng hầu ở ngoài cửa, cảnh giác nhìn chăm chú bốn phía, xung quanh biệt thự trong vòng mười thước không có một bóng người.

Tiêu Phàm rời khỏi phòng sách, đi tới phòng nghỉ.

Nhìn Tiêu Phàm bước đi, rồi không ngừng triển khai pháp thuật ở trong phòng nghỉ, ánh mắt Agerlina tràn đầy tò mò. Trước kia khi ở cùng với Tiêu Phàm, cô chưa bao giờ nhìn thấy Tiêu Phàm thực hiện pháp thật, Tiêu Phàm cố ý tránh cô. Lần này cũng vậy.

- Tiêu Phàm, anh làm cái gì vậy?

Đợi đến lúc Tiêu Phàm ngừng lại, Agerlinalập tức nhích tới gần, cầm lấy khăn tay nhẹ nhàng lau sạch mồ hôi trên trán Tiêu Phàm, thấp giọng hỏi. Trong đầu càng thêm kỳ quái, cô luôn cảm thấy bộ dạng Tiêu Phàm đang rất cố sức?

Tiêu Phàm cười cười, nói:

- Anh đang bố trí một pháp trận, đem hơi thở nơi này che lại. Không để cho người bên ngoài biết.

- Em không hiểu... Cái gì gọi là pháp trận?

Agerlinanháy mắt nghi ngờ hỏi. Mấy thứ này, cho dù giải thích với một cô gái Phương Đông cũng đã rất khó. Chứ đừng nói đến Agerlinaa là một cô gái phương Tây tóc vàng mắt xanh.

Tiêu Phàm ôn nhu xoa cái đầu nhỏ của nàng, mỉm cười nói:

- Bây giờ có thể cô không hiểu, nhưng sau sau này cô sẽ hiểu đấy.

Agerlinathông minh sắc sảo, lập tức liền nắm được trọng điểm của những lời này, nhìn chằm chằm hỏi:

- Tiêu Phàm, ý anh là về sau tôi có thể thường xuyên ở cùng với anh sao?

Cô không nháy mắt nhìn thẳng Tiêu Phàm, thậm chí ngay cả hô hấp đều ngừng lại, lo lắng không yên.

- Vậy cô nghĩ sao?

Tiêu Phàm ôm cái eo nhỏ nhắn mềm mại của cô, hôn một chút lên khuôn mặt nhỏ nhắn tuyệt mỹ của cô, cười hỏi ngược lại.

Agerlinalập tức vui vẻ, gắt gao ôm Tiêu Phàm, cả người đều mềm nhũn.

Hạnh phúc đột nhiên đến như thế.

Tiêu Phàm ôm lấy thân hình xinh đẹp của cô, trên mặt mang theo sự yêu thương, nhưng trong mắt lại hiện lên một chút u buồn. Người xem tướng không bao giờ nhầm lẫn như Tiêu chân nhân, lại hi vọng lần cảm giác này là sai.

Lúc chạng vạng tối, Tiêu Phàm ngồi xếp bằng ở trong phòng nghỉ, thần sắc ngưng đọng.

Mấy giờ sau, không chỉ có phòng nghỉ này, ngay cả thư viện cũng đã bố trí xong pháp trận phòng hộ, lực cấm chế đã che đậy hoàn toàn tất cả vật kiến trúc của ngôi nhà này, khi thực hiện pháp thuật, chỉ cần không xảy ra hiện tượng thiên văn đặc biệt nào thì thuật sư bình thường rất khó phát hiện ra sự khác biệt ở nơi này.

Dựa vào tu vi hiện tại của Tiêu Phàm, ngoại trừ một số yêu ma thượng cổ không biết giấu ở nơi nào và có khả năng tỉnh lại, thì rất khó có người có thể uy hiếp được hắn.

Tiêu Phàm quyết định luyện hóa “Hóa Kiếp Xá Lợi” ngay ở chỗ này. Loại bảo vật cực kỳ hiếm thấy này, một khi gặp được, chỉ cần điều kiện cho phép thì nên lập tức luyện hóa, không nên kéo dài thời gian.

Tuy nhiên điều khiến cho người khác thấy kỳ lạ là, Agerlina cũng ngây ngốc, lẳng lặng ngồi yên ở bên cạnh, tò mò, chăm chú nhìn Tiêu Phàm. Chỗ Agerlinangồi là sinh môn của pháp trận. Mặc kệ Tiêu Phàm dẫn phát ra loại hiện tượng thiên văn khó lường nào, chỉ cần nó nằm trong phạm vi khống chế của Tiêu Phàm, cũng sẽ không có thương tổn nào đối với Agerlina.

Chỉ có điều, thời điểm Tiêu Phàm thực hiện, tại sao lại để Agerlinangồi bên cạnh quan sát, chuyện này không ai biết được rồi.

Nhưng cái có thể khẳng định chính là, thái độ của Tiêu Phàm đối với Agerlina có sự thay đổi rất lớn, chẳng những thân mật hơn so với trước kia, hơn nữa càng thêm “coi trọng” cô. Ví dụ như một số nhà nghiên cứu, ngày bình thường thì có quan hệ rất chặt chẽ với người mình yêu, vợ chồng hài hòa. Nhưng chuyện đó chỉ giới hạn trong phạm trù gia đình, khi họ làm nghiên cứu, tuyệt đối sẽ không đề cập đến vấn đề vợ con. Ở trong lĩnh vực nghiên cứu của mình, tùy ý thân mật như người yêu, cũng là không có bất kỳ “cảm giác tồn tại” nào đấy.

Trước đó, Tiêu Phàm đã đối xử với Agerlinanhư thế.

Hắn đối với Agerlina rất tốt, rất quan tâm, vì Agerlina, thậm chí không tiếc sức mình ra tay giết chết nhiều phần tử tội phạm quốc tế, trở mặt với nhóm tội phạm Viễn Đông chi hổ. Nhưng những việc có liên quan đến thuật pháp, cho tới bây giờ hắn cũng không nói cho Agerlina biết, càng không thực hiện chúng ngay trước mặt của cô.

Nhưng bây giờ, hắn đang muốn luyện hóa phật cốt Xá Lợi, lại để cho Agerlina ngồi bên cạnh xem, không biết trong đầu Tiêu Phàm rốt cuộc nghĩ như thế nào đấy.

Tiêu Phàm tay trái đưa ngang ngực, tay phải nắn bí quyết, miệng lẩm bẩm.

Hai hàng lông mày của Agerlinabỗng nhiên nhẹ nhàng dương lên, trên mặt lộ ra nét kinh ngạc, không kìm nổi hết nhìn đông lại tới nhìn tây. Cô cảm giác rõ ràng nguyên khí thiên địa trong phòng này đang biến hóa, chỉ có điều không rõ loại biến hóa này rốt cuộc là chuyện gì.

Tất cả đều lọt vào mắt Tiêu Phàm, hắn không khỏi âm thầm gật đầu.

Trong cơ thể của Agerlina quả thật đã bắt đầu xảy ra thay đổi thần bí, hôm qua hắn bắt mạch cho Agerlinađã nhận ra điều này. Dường như có một loại lực lượng thần bí, ở trong cơ thể Agerlinađang thức tỉnh, đang thay đổi thể chất của Agerlina. Hoặc là nói, loại lực lượng thần bí này vẫn luôn tồn tại trong cơ thể của Agerlina trước đó, chỉ có điều khi đó Tiêu Phàm chưa tu luyện “Thiên nhân tương”, nên không phát hiện ra.

Hắn cảm giác thể chất của Agerlinarất đặc biệt, trong cơ thể kia đang cất giấu một cỗ lực lượng thần bí, cực kỳ hùng mạnh. Chỉ có điều, giống như nó còn thiếu một cơ hội dẫn phát, cho nên vẫn chưa thực sự phóng ra. Cơ thể Agerlinađang từ từ biến đổi, chỉ có điều loại lực lượng thần bí này không có ý định “tiết lộ” mà thôi. Nếu loại lực lượng thần bí này thực sự bùng nổ, phóng ra ngoài, tuyệt đối không chỉ có một chút uy lực như vậy đâu.

Nói một cách khác, khi cơ thể Agerlinahoàn toàn biến đổi, sẽ có được tiềm năng cực kỳ đáng sợ. Đối với loại này tiềm năng cường đại này, thậm chí ngay cả người đã bước chân vào “Thiên nhân tương” như Tiêu Phàm, đều cảm thấy khó có thể dự đoán.

Nhưng cũng vào lúc đó, Tiêu Phàm đã nhận ra một “điềm xấu” từ trong cơ thể của Agerlina. Điềm xấu và loại lực lượng thần bí này cùng một nhịp thở, dường như do lực lượng thần bí ẩn chứa trong cơ thể Agerlinadẫn phát ra cái loại điềm xấu này.

Điều khiến Tiêu Phàm buồn bực chính là, “điềm xấu” này là loại “tử kiếp” không thể hóa giải. Là một vị Đại tướng sư, Tiêu Phàm hiểu rất rõ, muốn hóa giải tử kiếp, biện pháp duy nhất chính là “Nghịch Thiên Cải Mệnh”!

Theo lý mà nói, hiện giờ Tiêu Phàm đã đặt chân vào trong “Thiên nhân tương” rồi, tuy rằng vẫn đang là tầng thứ nhất, bước đầu lĩnh ngộ được bí quyết ở cùng vạn vật thiên địa, lại có đầy đủ các loại đan dược “Thiên vương đan”, đã có năng lực thế kiếp. Nhưng trong cơ thể Agerlinalại có một lực lượng thần bí hùng mạnh, khiến Tiêu Phàm không nắm chắc được bao nhiêu phần thắng đối với việc hóa kiếp cho Agerlina.

Nguyên lý trong tướng thuật chính là như vậy, năng lực của Agerlinacàng mạnh, muốn hóa kiếp càng khó. Bình thường phúc lộc đạo hạnh của núi tinh thủy quái cũng khó mà thay thế được.

Tông Già đại sư để lại viên “Hóa Kiếp Xá Lợi” này, lại là vật hóa kiếp rất tốt.

Từ góc độ này mà nói, Agerlina cũng là người có duyên.

Có lẽ, may mắn thế nào ở trong này lại tìm được “Hóa Kiếp Xá Lợi”. Chỉ có điều, vật hóa kiếp này có thể dùng vào thời khắc mấu chốt hay không còn rất khó nói. Dù sao bây giờ Agerlinacũng không hiểu gì về thuật pháp, khi nào sử dụng vật hóa kiếp này, Agerlinacũng không biết, cần phải nhờ Tiêu Phàm tự mình thi triển.

Trước khi hóa giải kiếp nạn, Agerlinanhất định phải đi theo bên cạnh hắn.

Đây cũng là lý do vì sao khi Tiêu Phàm luyện hóa “Hóa Kiếp Xá Lợi” đã cố ý để Agerlina ngồi bên cạnh hắn. Lúc luyện hóa, hắn muốn để “Hóa Kiếp Xá Lợi” làm quen một chút với hơi thở của Agerlinatrước cũng tốt.

“Hừ” một tiếng.

Viên “Hóa Kiếp Xá Lợi” trong hình dáng quả hạch đào bay lên, chậm rãi xoay tròn cách ngực Tiêu Phàm không xa.

Ánh sang ẩm đạm, không chút thu hút nào.

627-diem-xau/1162360.html

627-diem-xau/1162360.html

Bạn đang đọc Đại Hào Môn của Bất Tín Thiên Thượng Điệu Hãm Bính​
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thieuquocviet1999
Phiên bản Dịch
Ghi chú DOCX
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 485

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.