Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tai hoạ ngầm không áp chế được

2571 chữ

- Tiêu Phàm, làm sao bây giờ?

Tân Lâm thấp giọng hỏi.

Tiêu Phàm nhẹ nhàng ho khan một tiếng, không có trả lời. Nghe tiếng ho khan, Tân Lâm lập tức trong lòng căng thẳng, vội vàng bật đèn pin chiếu tới, lại chỉ thấy một đám máu từ trong khóe miệng Tiêu Phàm tràn ra.

Tân Lâm lập tức khuôn mặt xinh đẹp đại biến.

Vừa rồi một đòn nghiêm trọng kia, tạo thành thương tổn nặng cho Tiêu Phàm, vượt ra khỏi dự liệu của cô.

- Chúng ta trước chữa thương... Anh hãy ngồi xuống.

Tân Lâm bất chấp, vội vàng đỡ Tiêu Phàm ngồi xuống dựa vào vách tường, dây tơ hồng buộc trên cổ kéo ra ngoài, cuối dây tơ hồng là một hồ lô nhỏ chứa mỡ dê chạm bằng ngọc, một mùi thơm nhẹ nhẹ xông vào mũi. Hồ lô này, Tân Lâm giấu ở trong ngực, có thể thấy được sự quý trọng của vật này.

Tân Lâm mở nút lọ hồ lô ra, mùi thuốc nồng đậm xông vào mũi. Tân Lâm từ trong hồ lô đổ ra một viên thuốc màu đỏ tươi to bằng hạt đậu, nâng đến bên miệng Tiêu Phàm, đút cho hắn uống xuống.

Tiêu Phàm ngồi khoanh chân, hai tay đan ở vùng bụng, bắt đầu thổ nạp vận hơi thở, luyện hóa dược lực.

Viên thuốc vừa rồi Tân Lâm đưa cho hắn ăn chính là thuốc tiên trị thương được mật chế của “Thất Diệu Cung”, đối với bị thương đặc biệt có hiệu quả. Dưới tình huống không có phòng bị, bị tảng đá lớn từ trên đỉnh cung rơi xuống đập trúng lưng, lục phủ ngũ tạng đều bị đòn nghiêm trọng, hùng mạnh như Tiêu Phàm, cũng cảm thấy ăn không tiêu. Nếu đổi lại những người khác, thậm chí giống như Tân Lâm loại cao thủ “Cấp số” này, chỉ sợ cũng đã gánh không nổi.

Tân Lâm cầm đèn pin chiếu rọi mông lung trong thông đạo, một đôi mắt đẹp, không chớp nhìn Tiêu Phàm, chú ý biến hóa trên mặt Tiêu Phàm cho dù là thần thái nhỏ nhất. Có lẽ bởi vì tha hương nơi đất khách, lại xâm nhập sâu vào rừng rậm vách núi đá, làm cho Tân Lâm có một loại rất dự cảm không tốt,, cảm thấy khả năng sẽ xảy ra chuyện gì.

An nguy của Tiêu Phàm, đương nhiên là trọng yếu nhất.

“Hạo Nhiên Chính Khí” vận chuyển lại, rất nhanh liền đánh tan dược lực, một khắc đồng hồ qua đi, trên đỉnh đầu Tiêu Phàm bắt đầu bốc hơi sương mù, từng đoàn từng đoàn sương mù màu trắng ngưng kết ở trên đỉnh đầu Tiêu Phàm, thật lâu không tiêu tan. Loại tình hình vô cùng kỳ lạ trong mắt người bình thường này, Tân Lâm thật ra thấy không có gì lạ. Từ sau khi Tiêu Phàm tu luyện đại thành “Hạo Nhiên Chính Khí”, tam hoa tụ đỉnh Ngũ Khí Triều Nguyên, mỗi khi luyện công đến thời điểm tinh thâm, đều sẽ xuất hiện loại hiện tượng này.

Tuy nhiên Tân Lâm cũng là sau khi đến Chỉ Thủy Quan ở chung với Tiêu Phàm mới thấy được. Trước kia lúc ở tổng đàn của Thất Diệu Cung, chỉ ngẫu nhiên thấy sư phụ luyện công sẽ xuất hiện loại tình hình này, các đồng môn khác, công lực thua xa, liền không có dị tượng như vậy.

Lại qua hai khắc đồng hồ, Tiêu Phàm trên trán bắt đầu rịn mồ hôi, một mùi thuốc nhàn nhạt tỏa ra từ trong cơ thể Tiêu Phàm.

Tân Lâm lại nhẹ nhàng thở phào một cái.

Đây là biểu hiện dược lực đã hoàn toàn tan ra, và chạy tới trăm mạch tứ chi.

Thuốc tiên trị thương của “Thất Diệu Cung” cố nhiên khó lường, nhưng không đến nửa canh giờ dược lực liền lan ra trong trăm mạch tứ chi, nhưng tuyệt không phải người bình thường đều có thể làm được.

Mắt thấy hai gò má vốn tái nhợt của Tiêu Phàm dần dần lộ ra một tia đỏ ửng, trong lòng Tân Lâm dần dần an định lại. Mặc kệ thế cục tồi tệ đến cỡ nào, chỉ cần Tiêu Phàm không sao, Tân Lâm trong lòng liền sẽ không lo âu.

Nhưng lần này, tình huống dường như hơi không đúng lắm...

Tiêu Phàm trên hai gò má đỏ ửng dần dần càng đậm hơn, không kìm được lan sang các bộ vị khác trên mặt. Trong khoảng thời gian uống một chén trà, không ngờ khắp mặt đỏ bừng, trên trán vốn chỉ là rịn mồ hôi, giờ phút này cũng là từng giọt mồ hôi lớn cuồn cuộn xuống, thậm chí còn thân mình đều nhẹ nhàng run rẩy lên.

- Sao lại thế này? Tiêu Phàm, Tiêu Phàm...

Tân Lâm khuôn mặt xinh đẹp biến sắc, vội vã kêu lên.

Chẳng lẽ là thuốc không đúng bệnh?

Theo lý thuyết tuyệt đối không có khả năng, Tiêu Phàm bị hòn đá đập trúng, là tổn thương chấn động điển hình, dùng thuốc tiên của “Thất Diệu Cung” để chữa thương, hoàn toàn chính xác, không thể không đúng bệnh hơn được nữa.

Nhưng Tiêu Phàm cái bộ dạng này rõ ràng không phải giả vờ.

- Tân nhi... Chế huyệt... Giúp anh chế huyệt...

Thân thể của Tiêu Phàm càng thêm run run đến lợi hại, gần như là cắn răng, từng chữ từng chữ nói ra đều nặng nề, trên trán mồ hôi rơi như mưa.

- Chế huyệt, chế huyệt vị nào...

Tân Lâm cũng luống cuống tay chân, vô cùng luống cuống.

- Em cũng biết...

Tiêu Phàm răng cắn càng chặt... Rung động.

Tân Lâm khuôn mặt xinh đẹp nháy mắt đỏ sẫm như máu.

Loại tình hình này, giống như đã từng gặp.

Ở Chỉ Thủy Quan, Tiêu Phàm tu luyện “Hợp hoan thức” liền xuất hiện cùng loại tình hình này. Ngay lúc đó Tiêu Phàm, cũng là cả người khí huyết cuồn cuộn, khó có thể tự chế, khiến Tân Lâm hỗ trợ khống chế đan điền khí hải nhị huyệt.

- Nhưng, anh bây giờ đang chữa thương a...

Lần này, Tân Lâm không có “Phụng mệnh duy cẩn” đối với Tiêu Phàm, mà là đưa ra nghi vấn. Hai hàng lông mày xinh đẹp tuyệt trần gắt gao nhàu lên.

Khống chế đan điền và huyệt Khí Hải của Tiêu Phàm cố nhiên có thể áp chế khí huyết cuồn cuộn xuống, nhưng ngăn cản chân khí vận hành trong trăm mạch ở tứ chi, thương thế của Tiêu Phàm sẽ không được chữa trị kịp thời.

- Không kịp giải thích, mau... Anh sắp kìm chế không được rồi...

Tiêu Phàm kêu lên, giọng điệu trở nên vô cùng gấp gáp, xao động lo âu.

Tân Lâm cả kinh, lập tức không do dự nữa, cực kỳ nhanh điểm trúng huyệt đan điền và Khí Hải của Tiêu Phàm.

Tiêu Phàm cả người chấn động, thở phào một hơi, chậm rãi bình tĩnh trở lại, tuy nhiên hai gò má vẫn đỏ bừng, mồ hôi trên trán vẫn chưa hoàn toàn biến mất.

- Tân nhi, cách xa anh một chút.

Một lát, Tiêu Phàm hạ giọng nói, giọng vẫn có chút run nhè nhẹ.

- Sao lại thế này?

Tân Lâm không có nghe lời hắn, chỉ là chú ý hỏi han.

Tu luyện “Hợp hoan thức” sẽ làm Tiêu Phàm kìm chế không nổi dục vọng nguyên thủy nhất của người đàn ông. Nhưng lúc này, Tiêu Phàm rõ ràng là đang chữa thương, như thế nào cũng sẽ xuất hiện “Bệnh trạng” đồng dạng?

Cũng khó trách Tân Lâm có chút không hiểu.

Tiêu Phàm cười khổ một tiếng, nhẹ giọng nói: - Tai hoạ ngầm... Trước kia dùng chân nguyên bản mạng cưỡng ép ngăn chặn đấy...

Lời còn chưa dứt, Tân Lâm lại bật người hiểu ra, khuôn mặt xinh đẹp lập tức đỏ bừng.

Tiêu Phàm đoạn thời gian trước tu luyện “Hợp hoan thức”, trước sau vẫn không thể đột phá, cưỡng ép áp lực dục vọng của mình, không khỏi trong người tạo thành tai hoạ ngầm nhất định được. Dựa vào nội công thâm hậu, Tiêu Phàm lấy chân nguyên bản mạng cứng rắn ngăn chặn loại tai họa ngầm này, không khiến nó phát tác. Nhưng tối hôm qua đến hiện tại, luân phiên chiến đấu kịch liệt, nội lực tiêu hao quá lớn, hơn nữa vừa rồi bị thương, điều động chân nguyên tán dược lực chữa thương, tai hoạ ngầm mà “Hợp hoan thức” tạo thành rốt cuộc đè nén không được, lập tức bạo phát ra.

- Vậy làm sao bây giờ? Thương thế của anh...

Tiêu Phàm nói: - Dược lực đã tan ra, thương thế đừng lo.

- Không đúng.

Tân Lâm quả quyết nói.

- Còn chưa tới nửa canh giờ, dược lực không có khả năng toàn bộ tan ra.

Thuốc này là thuốc tiên trị thương của Thất Diệu Cung bọn họ, Tân Lâm rất rõ dược lực mạnh mẽ bực nào. Cho dù Tiêu Phàm nội công cao tới đâu, cũng không có khả năng trong nửa canh giờ liền toàn bộ tan ra hấp thu sạch sẽ. Thực đơn giản như vậy, thì làm sao có thể được xưng là thuốc tiên chứ?

- Không sao, dược lực đã hấp thu một bộ phận, còn dư lại, từ tự hấp thu, vấn đề không lớn...

Tiêu Phàm nhẹ giọng nói.

Lời này liền có chút nghĩ một đằng nói một nẻo rồi. Thuốc tiên chữa thương này đương nhiên là hấp thu càng nhanh càng toàn diện càng tốt, chữa thương cũng giống như đánh giặc, coi trọng chính là một tiếng trống làm tinh thần thêm hăng hái. Trị một nửa giữ một nửa như vậy, hiệu quả khẳng định sẽ giảm bớt đi nhiều. Chỉ có điều lúc này, Tiêu chân nhân cũng khổ vô thiện pháp, chỉ có thể nói như vậy, trước tiên tạm trấn an Tân Lâm một chút rồi tính sau.

- Tân nhi, em, em cách xa anh một chút...

Một lát, Tiêu Phàm lại khẽ cắn khớp hàm, hạ giọng nói, giọng điệu có chút lo âu, thậm chí có chút kinh hoàng.

Tiêu chân nhân không gì làm không được, không ngờ cũng có thời điểm thất kinh.

Tân Lâm khẽ cắn môi, vẫn không nhúc nhích.

- Tân nhi...

Ngữ khí của Tiêu Phàm càng thêm hoảng loạn. Thật sự nội lực tiêu hao quá lớn, lại bị Tân Lâm khống chế nhị huyệt đan điền khí hải, kinh mạch không khoái, dục vọng nguyên thủy nhất này dần dần ngóc đầu, bắt đầu đang tán loạn khắp nơi trong cơ thể.

“Cạch” một tiếng vang nhỏ.

Tân Lâm tắt đèn pin đi.

Bên trong thông đạo lập tức trở nên đen ngòm.

Tiêu Phàm cả kinh, đang muốn mở miệng nói chuyện, một thân thể mềm mại đã dựa sát vào, hai cánh tay mềm mại giống như đai ngọc gắt gao quấn lấy cổ của hắn, sau đó mùi thơm xông vào mũi, Tân Lâm miệng đã bu lại.

- Tân nhi...

Tiêu Phàm lại nói.

Tuy nhiên lần này, Tiêu chân nhân chỉ gọi nửa tiếng liền đột nhiên dừng lại.

Bất kể là ai, miệng bị cái miệng khác chặn lại, muốn nói đều đã trở nên vô cùng khó khăn, Tiêu chân nhân không gì không làm được cũng không ngoại lệ.

- Tân nhi, em hãy nghe anh nói, việc này cát hung khó dò, chúng ta...

Tiêu Phàm ra sức dời miệng, thở hổn hển nói, kết quả lại giống như vừa rồi, khoảng cách lại bị đôi môi mềm mại và cái lưỡi thơm tho của Tân Lâm chặn lại, không nói nên lời.

Vốn đã vô cùng khó nhịn, cứ như thế, dục vọng nguyên thủy trong cơ thể Tiêu Phàm liền như củi khô bị đốt cháy, bốc cháy lên, ngọn lửa vù vù thẳng lủi mà lên.

Tiêu Phàm trên trán mồ hôi rơi như mưa, trong đầu trống rỗng, hoàn toàn không biết nên làm thế nào mới tốt.

Giờ phút này Tiêu chân nhân so với một số học sinh trung học mười mấy tuổi “sớm thông minh” còn không bằng.

Tay nhỏ mềm mại của Tân Lâm chậm rãi đi xuống tìm kiếm, cũng chỉ một kích, nội lực khắp nơi nơi, hai huyệt đan điền và khí hải vừa mới khống chế liền xông lên.

“Oanh” một tiếng.

Chân nguyên nội khí miễn cưỡng bị áp chế mạnh bạo phát ra, điên cuồng lưu chuyển cấp tốc trong kinh mạch khắp cả người.

Tiêu Phàm không kìm lòng nổi hai tay cuốn lấy, gắt gao ôm Tân Lâm, cái lưỡi vốn bị động ứng đối Tân Lâm cũng lập tức trở nên vô cùng linh hoạt, đảo khách thành chủ, mạnh mẽ ngậm lấy cái lưỡi thơm tho trơn mềm của Tân Lâm, dùng sức mút hút.

Tân Lâm chỉ cảm thấy cả người đều giống như sắp hư thoát, hai tay ra sức ôm lấy cổ của Tiêu Phàm, dường như cả người đều muốn tiến vào trong cơ thể của Tiêu Phàm, không bao giờ muốn buông ra nữa. Hai hàng nước mắt trong suốt, chậm rãi lướt qua hai má kiều diễm của Tân Lâm.

Bốn phía một mảnh đen thui, cái gì đều nhìn không thấy.

Tiêu Phàm chỉ có thể cảm giác được hai mảnh da thịt trong suốt không còn gì trở ngại, gắt gao dính vào với nhau, cái loại trên cả tuyệt vời. Thân thể của Tân Lâm xinh đẹp như thế, cho dù mắt không thể thấy, đơn thuần bằng cảm giác, Tiêu Phàm cũng biết, thân thể này là tuyệt đối hoàn mỹ vô khuyết. Mỗi một tấc da thịt đều co dãn, mềm mại như da em bé.

Thiếu nữ trong lòng ngực thở hổn hển, mỗi một tiếng rên rỉ đều có thể dẫn phát dục vọng chinh phục mong mỏi nguyên thủy nhất và bạo ngược nhất của đàn ông.

Tiêu chân nhân ngày bình thường tao nhã, lúc này hình như bỗng nhiên thay đổi một người khác, không quan tâm, dũng cảm tiến tới.

Còn Tân Lâm mỹ nhân băng sơn ngày bình thường đối với bất luận người đàn ông khác, thậm chí là phụ nữ đều không có chút ưa mắt, giờ khắc này lại tựa hồ như biến thành “Chú dê nhỏ” nhẫn nhục chịu đựng, thân mình xinh đẹp trơn bóng chốc lát buộc chặt như sắt, chốc lát lại mềm như bông, hàm răng cắn chặt, không rên một tiếng, chỉ trong kẽ răng, ngẫu nhiên tóe ra một chút rên rỉ ngắn ngủi. Nhiều khi, chỉ có nửa câu rên rỉ thường thường là vưa văn ra khoi miêng, liền bỗng nhiên ngừng lại, tựa hồ bị cái gì vậy mạnh căt đưt.

Tha hương trên đất khách xa ngàn dặm trùng dương, trong thông đạo chật chội hắc ám của cung điện ngầm này bỗng nhiên biến thành cảnh cực lạc lưu luyến nhất...

395-tai-hoa-ngam-khong-ap-che-duoc/1162102.html

395-tai-hoa-ngam-khong-ap-che-duoc/1162102.html

Bạn đang đọc Đại Hào Môn của Bất Tín Thiên Thượng Điệu Hãm Bính​
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thieuquocviet1999
Phiên bản Convert
Ghi chú DOCX
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 508

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.