Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 9. Liếm bao

Tiểu thuyết gốc · 1008 chữ

- Bốn lạng bạt nghìn cân… 

Đó là câu nói đang liên tục xuất hiện trong đầu Mộc Hoa. 

"Chỉ một chiêu đã phá giải hóa hình quyền của khai mạch tầng 10, không kể hắn còn dùng thuốc." 

"Có một vũ khí màu trúc xanh, nhìn tầm thường nhưng tỏa khí chất không như vậy."

"Mới 6 7 tuổi đã có thể như này. Không tầm thường, không tầm thường,..."

"Chậc, mà hắn còn làm chưởng môn nữa." 

"Nhưng môn phái chẳng phải bị thanh trừng mấy năm trước rồi sao. Hmm… "

"Ta vào đây cũng vì mấy cuốn công pháp mà lại biết được như này…" 

Hàng ngàn câu hỏi tại sao, vì sao liên tục xuất hiện trên đầu Mộc Hoa. Hắn vừa nghĩ vừa đi đi lại lại chóng hết cả mặt. 

Còn chưởng môn của chúng ta thì khóc ròng, buồn thối ruột vì Đả Cẩu Bổng bị thu hồi. Nhưng chưa được bao lâu, hắn đã tới bên cạnh bọn thổ phỉ liếm sạch bao không còn một cái gì. May mắn cho bọn chúng, Lý Hoàng vẫn chừa lại cái khố. 

- Hết chưa ? Còn gì mau lôi ra, không đừng trách bổn tọa cho ngươi nếm tiếp mùi gậy đánh chó.

Trên mặt đất, lão cẩu đám thổ phỉ bị Lý Hoàng một chân dẫm lên cái đầu heo. 

Hiện tại, mặt mũi không thể nhận dạng, cơ thể đầy thương tích, bất quá hắn chỉ có thể nằm dài trên đất, mặc cho Lý Hoàng thích làm gì thì làm.

- Đại hẹp, ta… ta… còn mỗi cái khố… dai… a… !

- Tạm tin.

- Tha… 

Nói xong, hắn dùng chân đá bay đống ẻo lả dưới đất. Câu Tư văng xa đập vào thân cây, bản thân chưa kịp nói hết câu đã bị đá, răng cắn vào lưỡi, mồm chảy máu, ngất tại chỗ. 

- Hắn nói gì ấy nhỉ ? Thôi kệ. 

Lấy được không ít đồ bọn thổ phỉ, Lý Hoàng tươi ra mặt.

Hệ thống thấy thế, không quên châm chọc. "Ta tưởng ký chủ buồn."

Lý Hoàng vừa mặc quần áo cướp được vừa nói với hệ thống.

"Ngươi có biết "Chớ vì nghẹn một miếng mà bỏ bữa bỏ ăn, chớ vì ngã một lần mà chân không bước." không ?"

Hệ thống "..."

Mặc xong bộ quần áo rộng thùng thình. 

"Mấy tên này cướp không ít nhỉ, lão đại này có cả nhẫn. Ơ mà nhẫn dùng kiểu gì ?"

"Xoa thử xem." Hệ thống gợi ý.

"Con mẹ nó, nhẫn chứ có phải thần đèn đâu mà xoa…"

"Ký chủ không tin thì thôi."

"Được. Ta thử." 

Lý Hoàng cầm chiếc nhẫn tay trái, dùng tay phải xoa đi xoa lại. Sau một hồi chưa có chuyện gì xảy ra. 

"Này… ngươi lừa ta đúng không ?"

Hệ thống đáp "Ký chủ phải đeo vào tay."

Vừa quái đâu nhở. Lầm bầm rồi đeo vào ngón cái. Xoa thử.

Hắn cảm nhận được bên trong nhẫn trữ vật. 

- Woa… rộng thật… 

"Xét thấy ký chủ giống thằng nhà quê lên phố, hệ thống mạn phép giải thích."

"Đây là nhẫn trữ vật sơ cấp, chứa được khoảng 30 m² đồ vật. Nhẫn trung cấp, sức chứa khoảng 90 m². Nhẫn cao cấp, sức chứa khoảng 200m². Hiện tại nhẫn cao cấp rất khó làm và thiếu nguyên liệu nên có rất ít." 

"Ồ. Hệ thống có mấy đồ như này không ?"

"Có. Nhưng tùy duyên." Hệ thống đáp.

"Lại phải gacha. A, con mẹ nó."

Siết chặt nắm, bản thân rất bức xúc nhưng Lý Hoàng vẫn không quên việc đếm tiền. 

"...116, 118, 120, 122, 123, ...48, 50, 51. Tổng cộng có 51 đồng bạc và 123 xu đồng. Mà ta vẫn chưa biết tiền tệ nơi này như nào ?" 

Hệ thống trả lời.

"Tiền tệ gồm đồng, bạc, vàng, chưa kể có thể đổi ra ngân phiếu. Một xu đồng bằng mười xu bạc, 100 đồng bạc bằng 1 đồng vàng. Một tờ ngân phiếu đáng giá bằng 1000 đồng bạc." 

"Thế chẳng phải 10 vàng bằng 1 tờ ngân phiếu." 

"Bingo. Ký chủ tính toán rất giỏi." 

"Ta sẽ coi đó là lời khen." 

Lục tiếp trong nhẫn, Lý Hoàng tìm được mấy cuốn công pháp, thuốc và đan dược. 

"Đây là công pháp hóa hình quyền à. Mở ra xem thử."

Lý Hoàng lật cuốn sách màu xanh. 

"Phong Hình Quyền - võ kỹ

Trung cấp công pháp. 

Cuốn sách được viết bởi đại trưởng lão Hoàng Thanh, môn phái Phong Long." 

"Ơ hay. Tên này đồ đệ của môn phái Phong Long, hay hắn đi trộm. Thôi kệ, đọc tiếp"

Nghiền ngẫm một hồi. Cuối cùng Lý Hoàng đành từ bỏ. Bởi hắn cho dù biết chữ nhưng bất quá đọc chẳng hiểu mô tê gì. Hắn đành đưa cho đồ đệ đầu tiên của mình.

- Này Mộc Hoa, cho ngươi. 

Được kéo trở lại thực tại, Mộc Hoa liền đưa tay bắt lấy cuốn công pháp. 

"Cái gì Phong Hình Quyền, trung cấp công pháp, thế mad hắn ném qua cho ta."

Khụ… khụ…

- Đa tạ chưởng môn. 

Mộc Hoa chắp tay cảm tạ.

- Không có gì… không có gì… 

Đột nhiên xung quanh có động tĩnh. Lý Hoàng cảm nhận được nhiều ánh mắt đang nhìn vào mình. 

- Mộc Hoa cẩn thận, có địch… 

Thu công pháp vào nhẫn trữ vật, Mộc Hoa cũng cảm giác được nhiều ánh mắt. 

- Ai… Mau ra đây… 

Sột soạt… 

Từ trong bụi cây, đi ra rất nhiều người. 

Và cũng không phải ai khác, họ chính là dân làng ở nơi này. 

Đồng loạt quỳ xuống. 

- Cảm ơn đại hiệp đã cứu mạng… 

- Cảm ơn đại hiệp cứu mạng… 

Lý Hoàng chưa hiểu chuyện gì, thì có đứa bé chạy tới đưa cho hắn củ khoai.

"Nhìn ta trông ốm đói thế sao ?"

Vừa nghĩ hắn lại nhìn vào cơ thể đang mặc bộ đồ ngoại cỡ, sâu bên trong lớp áo là da bọc xương.

Bạn đang đọc Đại Đại Siêu Siêu Cấp Trưởng Môn sáng tác bởi HanhPhi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HanhPhi
Thời gian
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.