Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 10. Phát triển môn phái (1)

Tiểu thuyết gốc · 859 chữ

Ren réc…

Ren réc… chình chịch… 

Phát ra trong đám cỏ, rộng bạt ngàn. 

- Này Lý chưởng môn, sao ngươi không nhận tiền của họ… 

Đó là tiếng nói của đứa trẻ khoảng 7 8 tuổi, đang ngả lưng nằm dưới đống rơm. 

- Đêm nằm nghe dế gáy,

Tưởng chừng như tiếng của ánh trăng.

Miệng ngậm cánh cỏ lau, nằm nhìn ánh trăng sáng, Lý Hoàng buột miệng ngâm vài câu. 

"Ta hỏi ngươi, mà sao ngươi lại đi đọc thơ vậy." Nằm bên cạnh Lý Hoàng là Mộc Hoa. 

Hai người một chưởng môn, một đệ tử đang nằm dưới đống rơm, tận hưởng màn đêm. Thật ra không đúng, có mỗi Lý Hoàng là đang tận hưởng. Là do buổi sáng, lúc tiêu diệt bọn cướp hắn được thưởng 4 vàng, chưa dừng ở đây, Lý chưởng môn của chúng ta được dân làng cảm tạ, còn định cống hiến chút tiền tài cho hắn. Nhưng làm người không nên quá tham lam, đã lấy được tiền bọn thổ phỉ thì thôi, không lấy của dân làng nữa. Mà cũng phải chuyện này làm Lý Hoàng vui, cái vui ở đây là lúc đó. 

Sau khi được người dân cảm tạ, Lý Hoàng đang cầm trong tay củ khoai lang định đưa lên miệng. Chợt tiếng "Ting" của hệ thống xuất hiện. Và tiếng máy móc vang lên.

"Chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ ẩn "vì dân diệt ác", được thưởng 5 vàng chưởng môn."

Đập 4 tên thổ phỉ, được thưởng 4 vàng. Thằng lão đại bọn chúng thì có hàng cấm, tăng sức mạnh. Đánh nhau hơn 300 hiệp, phải dùng Đả Cẩu Bổng của hệ thống cho mượn mới đánh lại được. Thế nào mà nhiệm vụ ẩn tận 5 vàng, hơn tận 1 vàng đấy. 

Đúng là nhiệm vụ ẩn không tầm thường. 

"Mà ngươi nói với ta, có nhiệm vụ ẩn chưa."

Hệ thống đáp. "Hình như rồi."

"Này hệ thống, nhiệm vụ ẩn sao xuất hiện hay nó có điều kiện gì không ?"

"Tùy duyên." Hệ thống đáp lại bằng 2 từ. 

Lý Hoàng vuốt mặt. "Thế này lại hỏi ngươi vô dụng rồi, chắc lại bảo ta tự tìm hiểu chứ gì !"

"Bingo. Chính xác."

"Ta không đôi co với ngươi nữa, mở chợ chưởng môn."

Màn hình 3D hiện ra. Xuất hiện rất nhiều đồ vật hình ảnh ba chiều. 

Chợ sơ cấp.

"Vật phẩm: Dịch Cân Kinh

Giới thiệu: 1 trong 2 cuốn do một vị danh sư đại nhân vật để lại. 

Tác dụng: tăng cường cơ thể, rèn luyện gân cốt, rèn luyện ý chí, khơi thông kinh mạch.

Ưu điểm: dễ tu luyện, dễ học thích hợp với võ giả khai mạch. Về sau tăng cường thân thể, tăng tỷ lệ xung mạch lên tầng cao hơn. 

Khuyết điểm: chỉ có thể tu luyện khi ở khai mạch.

Giá cả: 20 vàng

Cấp bậc: sơ cấp SSR"

"Mua." Dứt lời Lý Hoàng nhấn vào chữ mua bên cạnh hình ảnh công pháp.

Vật phẩm được đưa tới nhẫn trữ vật mà Lý Hoàng lấy được từ tay tên lão đại thổ phỉ. 

"Ngon. Ngon. Ta muốn đọc thử luôn."

Cắt ngang tâm trạng đang vui sướng. Một lão già tới nói chuyện với Lý Hoàng. 

- Đại hiệp. Bọn chúng xử lý như nào ?

Chỉ tay về phía bọn thổ phỉ, lão nói. 

Người này chính là trưởng làng của làng Vân Mục, cách đống đổ nát nhà chưởng môn Lý Hoàng không xa. 

Mà nơi này hôm qua, hắn, Lý Hoàng mới tới đây mượn đồ, xin cơm. 

- Ờ… ờ… các ngươi muốn làm gì thì làm. 

Chắp tay, lão nói tiếp.

- Vậy còn tiền bạc, đại hiệp muốn thế nào ? 

- Không cần.

Lấy được đồ tốt, xong cũng chẳng quan tâm chuyện gì nữa, hắn cáo từ trở về môn phái cùng Mộc Hoa.

Nhắc mới nhớ, Mộc Hoa vẫn đang suy nghĩ về danh tính của Lý Hoàng.

… 

Rồi màn đêm buông xuống. 

Lý Hoàng chất thêm một đống rơm bên cạnh đống của hắn. 

Hai người nằm trên đống rơm, ngắm nhìn bầu trời sao. 

Rồi Lý Hoàng và Mộc Hoa đưa hai mắt nhìn nhau.

Buột miệng.

- Đôi mắt đẹp ghê. 

Lý Hoàng vội lấy tay che miệng.

- À… ý ta bảo trăng đẹp ghê. 

Mặc kệ lời nói đàm tiếu của Lý Hoàng, Mộc Hoa mặt không đổi sắc quay lại ngắm trời. 

- Này sao ngươi nhỏ tuổi thế đã là chưởng môn. 

Mộc Hoa hỏi.

- Cái này bí mật. 

Thật ra Lý Hoàng muốn nói, ta bị ép, hệ thống ép ta, chứ không ta cao chạy xa bay rồi, quyến luyến cái đống này làm gì… 

Nhưng chắc hẳn nếu hắn nói ra, người khác bảo thằng này bị điên à, hay đại loại ngươi chém gió thì lấy chuyện thực thực vào chứ. 

Mềm trời chiếu đất.

Giữa đêm tối tĩnh mịch, chỉ còn tiếng dế và tiếng hai người.

Kẻ qua kẻ lại hỏi nhiều thứ, nhiều điều, rồi thiếp đi dưới ánh trăng lúc nào không hay.

Bạn đang đọc Đại Đại Siêu Siêu Cấp Trưởng Môn sáng tác bởi HanhPhi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HanhPhi
Thời gian
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.