Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 2. Chưởng môn bất đắc dĩ

Tiểu thuyết gốc · 1772 chữ

Chéc chéc…

Ánh nắng ban mai soi rọi từng kẽ lá, những con chim bay lượn trên bầu trời xanh.

Một khung cảnh thật đẹp, nhưng dưới tán cây chỗ đống đổ nát có một đứa trẻ con da bọc xương, chưa kể còn mặc trên mình một bộ quần áo rách rưới.

Hắn dần mở mắt, vươn đôi vai nhỏ nhắn của mình, dụi dụi đôi mắt, cuối cùng ngáp một cái khiến hàm răng lộ hết cả ra.

- Ai da, không khí thật trong lành nha.

Nhưng chợt hắn cảm giác được điều gì đó kỳ lạ, nhìn trái nhìn phải nhìn lên trời rồi nhìn về thân.

- Ta đây vẫn còn sống.

Phải, hắn chính là người chuyển sinh từ Trái đất, thân thể này đã chết nên hắn mới có thể du nhập vào cái xác này. Bất qua khi chuyển sinh qua, chả nhớ được ký ức nào cả. Hắn chỉ biết bản thân đã chết ở Trái đất và bằng cách thần kỳ được chuyển sinh qua thế giới này.

Thờ thẫn một lúc lâu.

Gạt bỏ qua suy nghĩ tại sao mình còn sống.

Hắn cảm thấy thật tuyệt vời. Cảm giác được bản thân chính xác là một nhân vật chính, may mắn trong hàng tỷ người được xuyên không qua, nơi hắn sẽ học đủ loại tuyệt kỹ, đủ loại phép thuật thần thông, đánh bại hàng ngàn tên thiên tài, xưng danh xưng bá để trở thành một người đứng trên hàng vạn người vang danh thiên hạ…

Ha ha ha ha ha…

Tiếng cười lớn vang trong khu rừng. Nhưng chưa được bao lâu hắn lại nằm ngã xuống đất.

Ọc ọc ọc…

Đói chết ta mất.

Thân thể này vì chịu đói mà chết nên khi hắn nhập vào chắc chắn cũng đói y như vậy.

Ting

“Hệ thông môn phái “Đỉnh đỉnh siêu cao mạnh nhất” chuẩn bị khởi động.”

Ting

“Chúc mừng chủ nhân đã kế thừa được hệ thống môn phái “Đỉnh đỉnh siêu cao mạnh nhất”, khởi động hệ thống chuẩn bị số liệu phục vụ chủ nhân.”

Xoạt

Âm thanh máy móc kết thúc, một màn hình 3D xuất hiện trước mặt Lý Hoàng.

Tên môn phái: Thiên Nhất Không Bằng

Chưởng môn: Lý Hoàng

Đẳng cấp môn phái: Sắp biết mất khỏi đại lục

Cấp độ môn phái: cấp 0

Thành viên môn phái: 0,5/10

Vàng môn phái: 0 vàng

Nhiệm vụ CHÍNH TUYẾN: chưa có

Nhiệm vụ cấp thiết: Tăng đẳng cấp môn phái, tăng cấp độ môn phái, thành viên ít nhất 2 (Nhiệm vụ không hoàn thành, chủ nhân chết trong đau đớn quằn quại không khác gì cậu Vàng ăn bả chó)

Đọc xong chưa kịp mừng, hắn nhìn thấy được cái nhiệm vụ cấp thiết, cơn lạnh buốt từ chân chạy lên sống lưng rồi một mạch lên đỉnh đầu khiến bản thân nổi gai ốc (sởn da gà).

Cái gì mà tăng đẳng cấp, tăng cấp độ cái gì mà thành viên ít nhất 2. Nhìn cái thành viên môn phái 0,5 chắc chắn là ám chỉ ta, mà người đây còn mỗi da bọc xương, bụng đói cồn cào. Mà còn không hoàn thành liền bắt ta chết bởi ăn bả chó. Ta xxx hệ thống.

Hệ thống “...”

Có lẽ để đói tới chết một lần nữa cũng được. Thà chết đói còn hơn...

Suy nghĩ vừa chợt qua thì tiếng Ting hệ thống lại xuất hiện.

“Chúc mừng chủ nhân mở ra hệ thống, được tặng một hộp quà tân thủ.”

Ta suy nghĩ lại.

Hệ thống “...”

Mở quà tân thủ, phải mở.

- Đâu, quà tân thủ đâu đưa cho ta.

“Kính mời chủ nhân mở hòm đồ ra, quà đã được đưa vào trong.”

- Nhưng hòm đâu?

Sờ từ trên xuống dưới thân, lục cả trong cái quần áo rách rưới hắn cũng chả thấy cái gì gọi là hòm đồ.

“Chủ nhân liền tưởng tượng ra hòm đồ.” Hệ thống nói.

Lý Hoàng cố nặn ra suy nghĩ tưởng tượng ra hòm đồ. Một phút rồi hai phút ba rồi bốn đến 20 phút đồng hồ nhưng mãi cũng chẳng được.

- Hệ thống chó má ngươi lừa ta đúng không ?

“Ngươi mới là chó má cả nhà ngươi là chó má…” Hệ thống chửi lại.

- … - Lý Hoàng câm lặng.

Hệ thống ngươi cũng gớm nhở, dám chửi lại cả ta cơ.

“...”

- Vậy hộp hay rương gì đó của ta đâu.

“Có lẽ chủ nhân cần một cái nhẫn không gian, do môn phái sắp bị biến mất nên chưa thể cấp cho chủ nhân một hòm đồ không gian.”

Rồi hay, ta chết ở nơi này cho yên vậy.

- Aiiiii….

Thở dài một hơi. Hắn nằm trên bãi cỏ nhìn về phía mây trời. Tay đưa lên nắm lấy một cái gì đó...

Ọt ọt ọt…

Xoa xoa bụng, uể oải chán nản…

Chưa được bao lâu thì một mùi hương quen thuộc của quê nhà khiến hắn bật dậy, thật nhanh chạy về hướng đó.

- Ta thấy được mùi thơm của quả…

Lý Hoàng chạy rất nhanh. Hắn vừa chạy vừa nghĩ “Là một người xuyên không một người trên cả vạn người bất luận như nào cũng không thể chết lãng xẹt như vậy được”.

Chạy chạy, thật nhanh cách khoảng chục mét.

Hờ hờ hờ…

Rồi hắn vừa thở vừa nhìn về phía cái cây kia. Bỗng ngâm một bài thơ:

“Bỗng nhận ra hương ổi

Phả vào trong gió se

Sương chùng chình qua ngõ

Hình như thu đã về”

“Hảo thơ” - Hệ thống nói.

Hắn cũng không hiểu được, bản thân nhìn thấy quả trên cây tự nhiên lại ngâm một bài.

- Kệ…

Cây cao tầm 10m rộng tầm 30cm. Ngắm qua thân cây, hắn trèo lên thoăn thoắt để hái quả ăn. Ngồi vắt vẻo trên cành trên tay cầm quả to màu xanh, gần tròn, dài thuôn. Lý Hoàng chả cần biết có độc hay không, hắn cắn một miếng to. Quả hạt nhiều, trộn giữa một khối thịt màu trắng.

- Đây chính là ổi - Lý Hoàng vừa nhai vừa vui mừng nói.

Chóp chép. Chóp chép.

- Ngon quá…Ngọt nữa chứ… Ông trời vẫn không tuyệt đường của ta… Ha ha ha ha….

Lại là tiếng cười vang trong núi rừng. Bất quá có người, hắn chắc chắn sẽ tưởng tên này bị điên.

Ăn no xong xuôi, hắn trèo lại xuống đất, nhưng không thể không mang mấy quả ổi xuống theo.

Chẹp.

Không được, ta vẫn là không thể chết ở nơi này được, cuộc đời mới có tí sóng tí gió mà đã lăn thì không thể được. Có lẽ đi theo con đường này có thể làm được gì đó thì sao. Nghĩ xong Lý Hoàng mở lại hệ thống xem xét từng số liệu.

Bảng số liệu 3D lại hiện ra:

Tên môn phái: Thiên Nhất Không Bằng

Chưởng môn: Lý Hoàng

Đẳng cấp môn phái: Sắp biết mất khỏi đại lục

Cấp độ môn phái: cấp 0

Thành viên môn phái: 1/10

Vàng môn phái: 0 vàng

Nhiệm vụ CHÍNH TUYẾN: chưa có

Nhiệm vụ cấp thiết: Tăng đẳng cấp môn phái, tăng cấp độ môn phái, thành viên ít nhất 2 (Nhiệm vụ không hoàn thành, chủ nhân chết trong đau đớn quằn quại không khác gì cậu Vàng ăn bả chó)

- Thành viên tăng lên một rồi này.

Ăn no xong có khác.

Rồi cái đẳng cấp môn phái này là sao, cả cái cấp độ môn phái nữa, tên môn phái, chưởng môn hay thành viên môn phái đều rất dễ hiểu mà.

Hệ thống trả lời: “Đẳng cấp môn phái là thứ được bộ phận đại lục phân phó, đánh giá đẳng cấp của môn phái, với môn phái là một đống đổ nát cộng với chưởng môn chưa đầy tuổi như hiện giờ thì vẫn coi như cái rắm.”

Lý Hoàng lau mồ hôi trên trán, tiếp tục hỏi:

- Còn cấp độ môn phái ?

“Mời chủ nhân thử nhấn vào để biết thêm chi tiết.”

Cấp độ môn phái 1: Cộng 1 kho chứa vật phẩm

Cấp độ môn phái 2: Luyện dược các

Cấp độ môn phái 3: Chưa rõ

Cấp độ môn phái 4: Chưa rõ

Cấp độ môn phái 5: Chưa rõ

- Ơ sao mấy cái ghi chưa rõ đây.

“Cấp độ chủ nhân quá thấp”

- Rồi nâng cái này lên như nào.

“Thu đầy đủ đệ tử.”

Aiiiiii…

Thở dài một hơi rồi lại tiếp tục hỏi.

- Rồi vàng ở đây lấy như nào ?

“Một vàng bằng một điểm cống hiến.” Hệ thống trả lời.

- Kiếm như nào ?

Hệ thống giải thích: “Điểm cống hiến thường là làm nhiệm vụ hoặc thu nhận đệ tử vào môn.”

- Rồi nó dùng để làm gì ?

“Có chợ Môn phái, cũng chính là khu mua sắm của môn phái.”

- Cái gì có chợ. Đồ tốt chắc hẳn có nha.

Hắn nghĩ, hầu như các nhân vật chính đều lấy được các đồ ngon trong mấy cái này. Có hệ thống có chợ thương thành môn phái, chả là hack hay sao. Ha ha ha ha…

Lý Hoàng lại cười nhưng chưa mở được bao lâu thì hệ thống dội một gáo nước mát lạnh.

“Chủ nhân còn chưa có nổi một vàng để mở chợ, mà đã thế còn chưa có nổi một cái kho không gian để đồ ha.”

Hự…

Hắn lại nằm lăn xuống đất, tay giữ chặt về phía bên trái nơi có trái tim đang đập.

A.. thật đau đớn làm sao.

Nhưng suy đi tính lại. Tuyển 10 thành viên là có thể tiến lên cấp 1 môn phái không ?

Hệ thống trả lời: “Có.”

Vậy há chẳng phải tuyển thành viên là điều quyết định môn phái mạnh lên hay sao.

Tuyển thành viên mới chính là ưu tiên sự tồn vong của môn phái ta nha.

- Vậy kể từ ngày mai, ta Lý Hoàng chưởng môn của môn phái Thiên Nhất Không Bằng… à không môn phái Thiên Hạ Đệ Nhất Không Ai Sánh Bằng sẽ tuyển rất rất nhiều thành viên tham gia.

Hệ thống lại dội thêm gáo nước lạnh: “Một tên 6 7 tuổi chưởng môn, quần áo thì te tua, môn phái khác gì cái đống đổ nát, có tên nào đầu óc không ổn định mới gia nhập nha.”

A…

Ở dưới thảm cỏ, Lý Hoàng lại nắm chặt về tim. Không khỏi thốt lên một câu.

- Chó má hệ thống...

Bạn đang đọc Đại Đại Siêu Siêu Cấp Trưởng Môn sáng tác bởi HanhPhi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HanhPhi
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 28

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.