Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 1. Ta là Lý Hoàng người chuyển sinh

Tiểu thuyết gốc · 1107 chữ

- A… Đại hiệp tha mạng…

Trong rừng tối tĩnh mịch, tiếng kêu thất thanh của tên bịt mặt kín mít, trang phục hoàn toàn là một màu đen. Nhìn ra thì thấy tên này bảy tám phần là kẻ trộm cắp không thì cũng một tên chuyên đi làm những việc xấu. Bởi cùng hắn, gồm bốn tên kín mít phục trang đen như vậy đang mang theo một cái bao trông đến 99% khả nghi.

Nhưng kỳ lạ, tại sao mà thấy đồng bọn của mình bị tên nhỏ con dẫm chân lên mặt mà chúng không có động tĩnh gì. Thật ra chúng có động tĩnh nhưng vừa hành động thì chưa đến mấy giây đã nằm thẳng cẳng yên tĩnh rồi.

- Thật ra ta cũng chả quan tâm các ngươi lắm đâu nhưng khổ nỗi có nhiệm vụ đột xuất,... mà bọn ngươi lại là điểm kinh nghiệm quý báu cho bổn tọa. He he…

Với bộ mặt trắng nõn, cùng với điệu cười như hốt được mỏ vàng, hắn chảy cả hàng nước miếng.

Ting

“Chúc mừng ký chủ mở ra danh hiệu mới “Điệu cười bẩn thỉu” cộng 5 vàng trưởng môn.”

- Ặc thế mà cũng có danh hiệu… Ồ được cả 5 vàng nữa chứ, vậy cũng được ha. Mà sao có cả danh hiệu cơ á, sao ngươi không nói với ta.

“Ký chủ có hỏi sao ?”

- Ta xxx hệ thống.

Hệ thống.

- …

Vừa lau qua nước miếng, thì tên hắc y nhân cầu xin.

- Đại hiệp tha mạng, ta… ta có ít tiền tài, trong người ta có 10 đồng bạc, và một ít dược liệu, ta nguyện dâng hết cho đại hiệp.

- Hmm… Cũng được. Nhưng đồng chí vẫn phải bỏ mạng lại đây.

Tên hắc y nhân mặt tái xanh, kể ra tại sao hắn lại gặp kẻ này cơ chứ. Nói cũng dông dài, tên này chả nói chả rằng, chúng ta đang yên lành về phía tổng bộ tự nhiên đâu ra tên nhỏ con khoảng chừng 6 7 tuổi, hắn một quyền đấm ngã một tên đồng bọn. Thấy hắn không phát ra một tia tu vi nào, cả bốn chúng ta liền cùng lao vào tốc chiến tốc thắng. Ai ngờ, nhỏ mà có võ, một quyền một tên, từng ngụm máu phun ra, và sau đấy hắn dẫm lên mặt ta như giờ.

- Đại hiệp, bọn ta cùng người cũng không thù không oán… tha cho ta đi…

Nhưng lời nói chả giống hành động, tay phải của hắn cử động, chắc hẳn hắn có ám khí… Mà điều hắn không ngờ tới là tên kia rút đâu ra thanh chủy thủ, ném phập một cái vào tay phải hắn…

Máu tươi phun ra.

- A…..

Dẫm chân bên cạnh dí thật mạnh vào thanh chủy thủ vừa nói:

- Ồ, cái gì trong tay ngươi kia…

- A… Đại hiệp… Ta nghĩ quẩn… A… Tha mạng…

Thả lỏng chân một chút hắn hỏi tên hắc y.

- Ta hỏi ngươi ba câu, trả lời cho thành thật.

- Dạ…

- Câm mồm, ta bảo ngươi nói mới được nói!

Lần này tên hắc y nhân sợ không dám làm điều gì nữa.

- Trong túi đen kia chắc hẳn là người đúng không?

Gật đầu.

- Các ngươi tính giết người diệt khẩu?

Lắc đầu.

- Các ngươi định bắt người tống tiền hả?

Gật đầu.

- Rồi OK…

Nói xong hắn đưa bàn tay làm hình thù kỳ quái, rồi đá một phát tên hắc y đập vào gốc cây.

Phụt

Ngụm máu tươi phun ra, hắn nằm thẳng cẳng cùng lên đường với bốn vị huynh đệ.

Ting

“Chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ đột xuất “Diệt năm tên hắc y nhân bắt cóc”, thưởng 5 vàng.”

- Ngon ngon…

Ý định mở khu chợ trưởng môn ra thì thấy bao đen khẽ động đậy. Tên nhỏ con mặt trắng thủ quyền tiến gần bao.

Vừa bước được một bước, từ trong bao chui ra một người.

- Một nữ tử.

Trong đêm tối, trăng sáng chiếu rọi xuống nữ tử chui ra bao đen. Khuôn mặt lạnh lùng, da trắng như tuyết, nhưng đôi mắt lại mờ đục, không có hồn. Mới 6 7 tuổi nhưng đã xinh đẹp giống như một mỹ nhân rồi. Nhưng đôi mắt hẳn là bị mù.

Nữ tử đứng dậy, quay đầu theo tiếng nói của tên mặt trắng, chắp tay quỳ gối xuống.

- Cảm ơn ân công đã ra tay cứu giúp nữ tử hèn mọn này ạ...

Vừa nói nhưng bàn tay cùng hơi thở vẫn run run không tả…

- Chậc…

Tiến tới đỡ nữ tử, xong hắn dìu cô tới hòn đá.

Ồ đôi tay này mềm thật ha, trắng nữa chứ. He he.

Hệ thống:

"Thật là mất mặt"

Kệ ta…

- Ơn này tiểu nữ không có gì báo đáp, nhưng nhà ta có chút của cải, có lẽ sẽ biếu ân công ít quà.

- Ta chỉ tiện đường tương trợ thôi ha. Quà hay không không quan trọng đâu...

- Không thể thế được, ta phải bảo phụ thân mang của cải tặng cho người.

Vừa nói nữ tử xinh đẹp chắp tay hướng ngược lại về phía tên nhỏ nhắn mặt trắng.

-Vậy ta liền xin quý danh của ân công.

Hắn gãi đầu.

-Ta ở bên này.

Vừa nói, lại chạm nhẹ vào bên vai của nàng.

-Ki a…

A biểu cảm này, một chút đỏ trên má nàng, cộng với việc ánh trăng chiếu vào. Hắn có lẽ nguyện chết thêm 7749 lần nữa mất.

“Ký chủ phải sống để làm nhiệm vụ chứ”

Ta biết, ta biết, ta rất biết…

- Xin lỗi…

- Không sao… không sao hết á.

- Ta tên Lý Hoàng, chưởng môn của môn phái Thiên Hạ Đệ Nhất Không Ai Sánh Bằng. Gọi tắt là Thiên Nhất Không Bằng.

Thật ra tên môn phái chỉ có mỗi Thiên Nhất Không Bằng nhưng hắn lại nghĩ ra cái tên dài đằng đẵng kia. Đúng quái gở.

Mà cái tên Lý Hoàng, có lẽ từng là Lý Hoàng mới đúng.

Phải, hắn đây là người chuyển sinh qua thế giới này.

Hắn mới sống gần một tháng, hồi mới tới thế giới được nhập vào tên nhóc con bị đói tới chết này.

Tại sao hắn chết, hắn cũng không nhớ, Lý Hoàng chỉ nhớ tên và một số ký ức về thế giới của hắn. Chỉ hận mới tới đói meo, chưa kể nằm giữa đống đổ nát bên cạnh là cái bảng hiệu vỡ đôi vỡ ba mọc cỏ mọc nấm tùm lum ghi chữ Thiên Nhất Không Bằng.

Bạn đang đọc Đại Đại Siêu Siêu Cấp Trưởng Môn sáng tác bởi HanhPhi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HanhPhi
Thời gian
Lượt đọc 44

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.