Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Băn khoăn

Phiên bản Dịch · 2134 chữ

Sáng sớm, khi tiếng chuông của Kim Sơn Tự vang lên, trong một gian thiền phòng, Lý Mộ từ trên giường đứng dậy.

Tối hôm qua sau khi hắn nghe nói trong phật điện xuất hiện dị tượng, thì bị dọa cả đêm không dám tu luyện, thế là hắn đánh một giấc ngon lành tới sáng.

Nửa tháng trước, Lý Mộ chợt lóe lên ý tưởng dùng rất nhiều tác phẩm Đạo gia kinh điển của kiếp trước để thay thế chân ngôn, ý đồ muốn thi triển Đạo Thuật. Vụ án Triệu Vĩnh ly hồn để hắn gặp được Lâm Uyển, lại lần đầu dùng Tâm Kinh thay thế pháp kinh phật môn, dẫn xuất Phổ Độ Phật Quang.

Mặc kệ những tác phẩm Đạo gia kinh điển này hay Tâm Kinh đều là lần đầu tiên xuất hiện ở thế giới này, đến hôm qua Lý Mộ mới biết té ra những thứ có thể dẫn động thiên địa chi lực, khi lần đầu tiên xuất hiện sẽ bị một ít tồn tại hoặc vật phẩm đặc thù cảm giác, từ đó gây ra một chút động tĩnh đặc thù.

Lời dặn của Tô Hòa, Lý Mộ vẫn luôn ghi nhớ trong lòng.

Thất phu vô tội, hoài bích có tội, đạo thuật pháp kinh cho dù là đại năng trung tam cảnh cũng sẽ ngấp nghé, những bí mật trên người Lý Mộ càng ít người biết càng tốt, bởi vậy do dù là Lý Thanh, người hắn tín nhiệm nhất, hắn cũng không có ý định nói ra.

Bỗng nhiên, có tiếng gõ cửa vang lên, Lý Mộ ra mở cửa thì thấy là một tên tiểu trọc đầu.

Tiểu sa di mang đồ rửa mặt tới rồi nói: "Tiểu thí chủ rửa mặt xong có thể đến thiện đường phía tây dùng đồ ăn sáng."

"Đa tạ."

Lý Mộ khách khí một tiếng, luôn cảm thấy tiểu sa di này có điểm kỳ lạ, trước khi y rời đi, hắn lén lút dùng Thiên Nhãn Thông quan sát một chút thì không khỏi ngây người.

Tiểu hòa thượng này lại là một con yêu vật, bản thể của y là một con Kim Điêu.

Điều kỳ quái là trên người y chẳng có tí yêu khí nào, trong nhục thể còn có phật quang ẩn hiện.

Chuyện này khiến Lý Mộ rất bất ngờ, Kim Sơn Tự thật đúng là một nơi tà môn, yêu vật hóa hình này rõ ràng là tu phật, không chỉ có như vậy, khi hắn cùng Lý Thanh đi vào thiện đường thì hắn kinh ngạc phát hiện, yêu vật hóa hình trong chùa không chỉ có mỗi tiểu sa di kia.

Ngoài trừ yêu vật, thậm chí còn có quỷ vật nhưng chẳng có chút quỷ khí nào trên người, đang chẻ củi gánh nước tại hậu viện, bận rộn quên cả trời đất.

Trực giác mách bảo hắn những yêu quỷ này nhất định có quan hệ với Huyền Độ, hòa thượng kia thích nhất giảng đạo lý với yêu quỷ, giảng không được thì động thủ, sau đó những yêu quỷ vốn không muốn bị y độ sẽ khóc hô hào cầu y độ...

Huyền Độ cũng không có ở chỗ này, Lý Mộ và Lý Thanh tìm một góc ngồi xuống, có tiểu sa di bưng đồ ăn lên cho bọn họ.

Kim Sơn Tự ăn sáng rất đơn giản, chỉ có màn thầu, rau xanh và một bát canh đậu hũ.

Lý Thanh ăn rất chậm, Lý Mộ đã đói bụng một đêm, nhồm nhoàm ăn hết đồ ăn sáng, sau đó vừa chờ nàng vừa nghe bọn hòa thượng bên cạnh nói chuyện phiếm.

"Đêm qua, tượng phật trong đại điện lại phát sáng, sư phụ bảo dị tượng này trăm năm mới thấy một lần..."

"Ta nghe Huyền Độ sư thúc nói là có người ngộ ra pháp kinh mới nên Kim Thân trong phật điện mới có thể cộng minh, sư thúc còn bảo đêm qua có một vị tiền bối phật pháp cao thâm đi ngang qua Kim Sơn Tự, có lẽ cũng là vì vị tiền bối kia..."

"Đêm qua Huyền Độ sư thúc lại ra ngoài, khi trở về đánh chết một con Hổ Yêu làm nhiều việc ác, lúc nào chúng ta mới có thể lợi hại giống như Huyền Độ sư thúc để giúp dân trừ hại đây..."

"Nói đến Hổ Yêu, chúng ta ăn mau lên, ăn xong còn phải xuống núi giao da hổ kia cho tiệm may, Huyền Độ sư thúc bảo phải dùng da hổ này làm một cái giường đệm cho phương trượng, lần trước phương trượng đại sư vây quét tà tu bị ác nhân đó đả thương, đến nay còn chưa khỏi hẳn..."

...

Thấy hòa thượng Kim Sơn Tự cũng không nghi ngờ mình, Lý Mộ rốt cục thở phào nhẹ nhóm, đồng thời cũng hạ quyết tâm về sau khi tu hành sẽ cách xa những nơi như chùa miếu, đạo quán, ai biết lúc hắn tu hành có thể vô duyên vô cớ phát sáng hay không...

Chờ Lý Thanh cơm nước xong xuôi, hai người liền cáo từ Huyền Độ.

Lý Mộ đối với Huyền Độ hành lễ một cái rồi nói: "Đã làm phiền quý tự nhiều, chúng ta có việc tại thân, sẽ không quấy rầy Huyền Độ đại sư."

Huyển Độ mỉm cười, đáp: "Tiểu thí chủ cùng phật hữu duyên, cổng Kim Sơn Tự luôn luôn rộng mở chào đón ngươi."

Lý Mộ lập tức đáp lại: "Tại hạ lục căn không tịnh, không nên gây loạn thêm cho phật môn..."

Hắn cùng Lý Thanh rời Kim Sơn Tự mới thở phào một hơi.

Huyền Độ thoạt nhìn có vẻ ôn tồn lễ độ, nhưng thật ra lại yêu thích bạo lực, hơn nữa không nói đạo lý, nếu y nhất định giữ hắn lại Kim Sơn Tự, e rằng Lý Thanh cũng không ngăn được.

Cũng may y không dùng sức mạnh với Lý Mộ, trái lại giải đáp rất nhiều nghi hoặc cho hắn, lần này ra khỏi thành, Lý Mộ được lợi rất nhiều.

Vợ chồng Hoàng Thử đã sớm chờ bọn hắn ngoài Kim Sơn Tự, Hoàng Thử đeo một cái túi căng phồng sau lưng, trong đó tất cả đều là dược liệu.

Hai con chồn đi thẳng hai chân như người, rêu rao khắp nơi có chút không ra thể thống gì, Lý Thanh bèn cho chúng nó hai tấm Ẩn Thân Phù, vợ chồng Hoàng Thử dán lên người xong thì lập tức biên mất.

Lý Mộ vận chuyển pháp lực đến phần mắt vẫn chẳng thấy bóng dáng của bọn nó.

Cho đến khi hắn thi triển Thiên Nhãn Thông, hai con yêu mới xuất hiện lại.

Tác dụng của môn thần thông này hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của Lý Mộ, lấy pháp lực thấp kém của hắn vẫn có thể tùy tiện thi triển, mặc dù còn chưa thể xưng là đạo thuật nhưng cũng là một thần thông cực kỳ huyền diệu.

Một con oán linh nho nhỏ lại biết thần thông này, thật sự là ngoài dự liệu.

Lý Thanh nói: "Đây chỉ là Chướng Nhãn Phù đơn giản, chỉ có thể lừa người bình thường, không gạt được người tu hành có chút đạo hạnh, chờ đến khi ngươi tới Ngưng Hồn cảnh thì sẽ nhìn thấu."

Bây giờ, Lý Mộ mới chỉ ngưng tụ một phách, không biết khi nào mới có thể ngưng hồn, sau khi giải quyết bản án Hoàng Thử, hắn còn phải đi Vân Yên Các một chuyến, tiếp tục sắm vai người kể chuyện.

Trên đường về huyện thành, Lý Mộ lần nữa thi triển một lần phật quang cho thê tử Hoàng Thử, giúp nó tiêu trừ nguy hiểm tính mạng.

Mặc dù Lý Mộ đã ngưng tụ phách thứ nhất, nhưng hắn cũng không lãng phí Hỉ tình do hai yêu cảm kích hắn sinh ra, luyện hóa những tâm tình này có thể làm cho phách thứ nhất của hắn càng thêm nhạy cảm.

Về đến huyện thành, Lý Mộ vừa bước vào cửa huyện nha thì đụng phải Hàn Triết.

Từ sau khi trở về từ Bích Thủy Loan, Hàn Triết xin phép nghỉ ngơi bế quan tu luyện một thời gian, nghe nói là do tổn thất quá nhiều tinh nguyên.

Khi nhìn thấy Lý Thanh, Hàn Triết nở nụ cười, hỏi: "Thanh cô nương về khi nào thế?"

"Vài ngày trước." Lý Thanh thờ ờ trả lời một câu rồi đi thẳng vào huyện nha.

Hàn Triết quét mắt nhìn Lý Mộ, khi thấy Bạch Ất Kiếm trong tay hắn thì quay đầu nhìn Thanh Hồng Kiếm trong tay Lý Thanh, rồi hỏi: "Kiếm của ngươi từ đâu tới?"

"Lão đại tặng."

Lý Mộ cũng thờ ơ trả lời một câu, rồi đi theo Lý Thanh vào huyện nha.

Hàn Triết đứng ở cửa, trên mặt lộ vẻ nghi ngờ, bề ngoài của hai thanh kiếm kia rất giống nhau, mặc dù chuyện này cũng không thể đại biểu cái gì nhưng nhìn thấy một tên bộ khoái nho nhỏ cầm kiếm tương tự với người trong lòng mình, tóm lại vẫn có chút không thoải mái.

Chẳng qua, cảm giác không thoải mái này cũng chỉ thoáng qua, y và Lý Thanh đều là đệ tử Phù Lục Phái, mặc dù không chung một mạch, nhưng là đồng môn, huyện Dương Khâu nhỏ bé này cũng chỉ một nhạc đệm trong quá trình lịch luyện của bọn họ, Lý Mộ chỉ là một tên bộ khoái nho nhỏ, nhất định sẽ không cùng bọn họ gặp nhau quá nhiều.

Hàn Triết lần nữa quay đầu nhìn thoáng qua, rồi xoay người rời huyện nha.

Huyện nha, tiền đường.

Trương huyện lệnh ngồi ở phía trên, liếc mắt nhìn hai con chồn quỳ bên dưới, nói: "Hai con yêu nghiệt, mặc dù các ngươi không có hại người, nhưng cũng gây thiệt hại tài sản cho Trương gia thôn, hiện tại bổn quan phạt các ngươi bồi thường gấp đôi tổn thất của họ, các ngươi có dị nghị gì không?"

"Đều nghe lệnh đại nhân, đều nghe lệnh đại nhân!"

Hai con chồn quỳ trên mặt đất, dập đầu như giã tỏi, liên tục đáp ứng.

Lý Mộ đứng ở một bên, Trương huyện lệnh cũng không vì vợ chồng Hoàng Thử là yêu vật mà gia tăng án phạt, án phạt này hoàn toàn chiếu theo luật pháp Đại Chu, mà những dược liệu do Hoàng Thử cất giữ, tùy tiện lấy ra một món cũng có thể mua hơn ngàn con gà vịt, đối với Hoàng Thử mà nói, trừng phạt này cũng không nghiêm trọng.

Loại bản án nhỏ thiệt hại về tài sản nếu không dính dáng đến hai con yêu vật, căn bản không cần Trương huyện lệnh ra mặt, Lý Mộ tự mình có thể xử lý.

Trương huyện lệnh nâng bút tính một cái, nói: "Trương gia thôn tổng cộng thiệt hại 15 con gà, 2 con dê, mỗi con gà giá 50 văn, gấp đôi chính là 100 văn, 15 con gà, phạt các ngươi 1500 văn, một con dê giá 1000 văn, gấp đôi chính là 2000 văn, hai con dê là 4000 văn, tổng cộng năm lượng năm tiền. Đối với án phạt này, ngươi con muốn nói gì không?"

Hoàng Thử ngẩn người, đáp: "Bẩm đại nhân, 15 con gà kìa là do tiểu yêu trộm nhưng tiểu yêu chưa bao giờ trộm dê..."

Trương huyện lệnh nhíu mày nhìn nó, hỏi: "Hai con dê ở Trương gia thôn bị cắn đứt cổ, hút khô máu mà chết, ngươi dám nói không phải do ngươi làm?"

"Đại nhân, oan uổng." Hoàng Thử "phù phù" một tiếng nằm ở trên đất, nói: "Cho tới bây giờ tiểu yêu chưa từng trộm dê, dê quá thúi, tiểu yêu ngửi máu của bọn nó liền buồn nôn..."

Trương huyện lệnh hồ nghi đứng lên, hỏi: "Không phải là các người, vậy rốt cục là ai?"

Lý Mộ cũng tỏ ra nghi hoặc, nếu Hoàng Thử đã thừa nhận chuyện ăn trộm gà, lại thêm hai con dê thì đơn giản là bồi thường thêm mấy lượng bạc, nếu máu của hai con dê thật sự do nó hút, nó cũng chẳng cần phải phủ nhận làm gì.

Chẳng lẽ bản án Trương gia thôn còn dính đến yêu vật khác?

Đúng lúc này, có tiếng bước chân dồn dập vang lên, Trương Sơn thở hổn hển chạy nhanh vào, nói: "Đại nhân, không xong, Trương gia thôn xảy ra chuyện!"

Bạn đang đọc Đại Chu Tiên Lại (Dịch) của Vinh Tiểu Vinh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi madknight95
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 343

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.