Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lần thứ năm!

Tiểu thuyết gốc · 1732 chữ

Đôi mắt Vũ Phong mở to, liệu tai cậu có bị lãng không, hay hắn chỉ đang an ủi cậu trước khi lấy đi thủ cấp của bản thân.

-"Ngươi suy tính ra được bao nhiêu, nói hết đi"

Hắc Kiện vừa dùng hai từ 'bảo đảm' để vỗ về cậu xong lại hỏi kiểu moi thông tin như vậy, nghe phát đủ để hiểu rằng lời hứa chẳng đáng tin tí gì. Bối rối, cậu chẳng biết phải thưa thế nào.

«Mình nên nói thật không, nếu vạch trần đúng thì hẳn phải chết, còn dấu đi thì biết đâu may ra...» Nghĩ là vậy, nhưng lại lắc đầu, cậu biết việc hắn đã để ý mình từ trước, sợ rằng nói dối còn bị hắn nhìn thấu đi, ăn tẩn trước lúc chết còn tệ hơn.

Quyết định trình bày hết thảy sự thật. Miệng cậu tuôn ra toàn bộ những điều mà bản thân từng suy nghĩ trước đây, về việc nghi ngờ hắn, phán đoán ý đồ của hắn, lập trường của mình khi biết được một phần sự việc. Thời gian cứ như vậy trôi qua.

-"Ngươi có bí mật truyền tin cho ai?"

-"Không! không, ta nào dám" cặp môi cậu run bần bật mà trả lời.

Cẩn thận chẳng bao giờ là thừa nhưng Hắc Kiện không lo việc tên đó sẽ nói dối, hắn chỉ nhìn vào nét mặt hiện tại của cậu là hiểu. Còn nếu Vũ Phong vừa tạo giả được trạng thái đấy, vừa nói dối được thì hắn sẽ công nhận sự thất bại của bản thân, hắn chưa bao giờ chắc chắn tính toán của mình đến thập phần cả. Không có gì là hoàn hảo đi!

Nắm bắt được cậu, hắn định triển khai tiếp kế hoạch bỗng nghe được tiếng tập hợp từ chủ trì. Vũ Phong cũng nghe được, hai người ngoảnh mặt nhìn nhau. Hắc Kiện chủ động trở lại phụ trách người dẫn đầu, không để lại câu từ nào mà mặc cậu ở đấy.

Thấy Hắc Kiện buông tha cho, cậu lập tức chạy về hướng xe chở hàng hóa của mình. Không biết hắn sẽ làm gì nhưng sống thêm được càng lâu thì càng tốt. Cậu cũng không có ý định chạy trốn, đâu ai biết được trong bóng đêm sẽ có những con dã thú ác độc nào chứ.

Đội buôn di chuyển trở lại. Cả đoàn sau khi dọn dẹp xong bãi chiến trường thì không muốn ở lâu. Huyết hương nồng nàn trong không khí, cứ theo tình trạng đó hẳn sẽ dẫn thêm vài đàn lang. Trải qua bốn trận chiến, bên vệ binh tiêu hao ba người, bị thương lấy sáu thân.

Cả đoàn mất đi sự lạc quan ban đầu, họ hối hận khi chọn chuyến đi lần này, một hai người còn cay đắng hơn khi chính mắt nhìn thấy đồng đội của mình chết thảm dưới móng vuốt của lũ sói. Có lòng để trả thù nhưng không có sức.

Thế giới này là vậy, người có đủ năng lực mới có thể thực hiện được thay cho những lời nói suông. Mới có thể sống thay vì tồn tại.

Bước chân nặng nề in dấu trên cỏ xanh, bầu không gian u ám dựa vào bóng đêm bao phủ cả vùng. Tâm trạng cả đoàn đang tụt dốc, tình trạng kéo dài cho đến nửa canh sau, không thể tránh khỏi mà nảy ra vài cuộc cãi vã.

-"Đám thương nhân chết tiệt, bọn keo kiệt chúng mày chỉ nghĩ đến cái thân mà thôi" Một tên lính bức xúc cố tình hét to.

-"Này cẩn thận miệng lưỡi! Ngươi nghĩ chúng ta vi phạm điều khoản? Mấy tên thấp hèn mà có tiếng nói? Hừ vẫn là không biết kính trọng người già đi" không chịu thua, vọng ra từ gian xe chở hàng hóa.

-"Già nhưng không đáng kính! Không có bọn ta thì liệu bây giờ còn thoải mái nằm trong xe không"

-"Là ai đã trả công cho chúng mày, đó là của bọn mày nghĩa vụ đi. A xúc động quá! Thì ra trước đây chúng mày hộ tống bọn ta bằng tâm tình à"

Bên vệ binh tức tối mặt tối mũi, như bị tát một gáo nước vào mặt. Dường như không phản đáp lại được, dù sao các chủ thương toàn dân cáo già lâu năm, miệng lưỡi đầy giảo hoạt. Mấy đám tiểu bối tuổi đôi mươi sao so đo được ở khoản cãi cọ đây.

-"Thôi đủ rồi! Các ngươi câm miệng hết cho ta!" Chủ trì lên tiếng quát.

Ai cũng thấp thỏm nghe theo, tuy còn phẫn uất nhưng uy quyền của chủ trì vẫn còn tồn tại. Người đóng góp nhiều nhất trong các cuộc chiến, người khỏe mạnh nhất luôn được tôn trọng hết thảy.

Ngay tại thời điểm này chủ trì còn không muốn xảy ra điều hi hữu chẳng cần thiết nữa, riêng bầy sói đã làm chủ trì đủ mệt rồi. Tên đó ngay lập tức dẹp đi chuyện này mà chú trọng để tâm trạng được nghỉ ngơi, ổn định lại đội hình.

«Một người có tài a, đáng tiếc khi bị lừa bởi hắn» chứng kiến toàn bộ sự việc, Vũ Phong nhận định mà than thở.

...

Với sự dẫn dắt của Hắc Kiện, đường đi khá trùng với tấm bản đồ mà họ giữ nên không ai hoài nghi hắn. Hắc Kiện cũng không định dẫn họ đi chỗ khác nào cả, đồng thời hắn lại mở đường dẫn lối cho các toán sói vào đây.

«Đây rồi» Nhìn thấy vài bóng đen đang động từ đằng xa, Hắc Kiện biết điều mà hắn chờ đã đến.

Từ đằng xa, truyền lại một loại mùi nồng phủ khắp không gian. Là mùi của thịt, độ dày của hương phải gấp mấy lần đống huyết hương từ bãi chiến lúc nãy.

Xốc thẳng lỗ mũi. Những cỗ xe chở hàng kín bít vẫn lọt trong. Nồng nặc đến khó chịu, mọi người dần dần cảm thấy bất an, dường như một điều nào đó đang lặp lại.

-"Nhanh! Di chuyển nhanh lên" Chủ trì hạ lệnh.

Đống thịt rải khắp chỗ trên đất cũng quá bất thường rồi, chủ trì nào đâu có thời gian mà phân tích, hắn chắc chắn chỗ này sẽ có thêm đàn lang tụ họp nên muốn đi càng sớm càng tốt. Nhưng muốn nhanh cũng khó, sáu cỗ xe hàng quá khổ khiến đám ngựa giống mệt đừ người từ nãy giờ.

-"Để lại những mặt hàng hóa không cần thiết, giá trị thấp ngay"

Không muốn đụng thêm một cuộc chiến, chủ trì ra sức khuyên bảo các chủ thương. Tuy sót nhưng đống da thịt sói từ những trận trước cũng bù đắp được phần nào. Họ dứt khoát bỏ lại, gia tăng tốc độ để trốn tránh.

«Vô ích mà thôi» Hắc Kiện hắn biết, bởi vì đoạn này là chỗ hắn để nhiều đống thịt nhất, là nơi gần nhất trung tâm thảo nguyên Hung Lang một trong. Một khi thương đội tiến nhập vào thì từ lâu đã bị một đàn lang cỡ lớn chặn không còn đường để thoát rồi.

Mặt đất bắt đầu rung lắc, thảm cỏ bị giẫm đạp lên không thương tiếc bởi những bàn chân đầy móng vuốt sắc nhọn. Tiếng sói tru trung ẩn trong màn đêm đột phá khoảng không, vang vọng khắp cả vùng, còn nhiều và lớn hơn trước đây. Thanh âm gầm gừ đầy hung tợn trải dài từ khắp phía, bao quanh lấy cả đoàn như thể chính bóng tối đang tạo ra vậy. Trong tầm ánh sáng mà lửa chiếu rọi

Một đầu lang hiện ra

Rồi đến hai đầu, ba đầu,...

Từng nhóm sói xuất hiện

Rồi đến hai nhóm, ba nhóm... Mỗi nhóm chấp chứa từ năm đến bảy đầu.

Tuôn trào như không ngớt, đến khi tĩnh lại thì mới nhận thức được. Gần tám chục con lang tàn bạo đang chuẩn bị vây xé từ con mồi đi, kích thước của đàn phải hơn nửa phân loại cỡ lớn.

"Ực" Chủ trì nuốt nước bọt, mồ hôi chảy ròng rã từ trán xuống tận cằm, con ngươi rung rung trước cảnh vật. Đám vệ sĩ sắc mặt trắng bệch một phen, đôi tay run run cầm không vững. Bị dọa cho kinh hãi, mọi chủ thương ngay lập tức trốn vào trong xe.

Nhưng ngạc nhiên chưa hết bởi số lượng địch khổng lồ, bỗng từ đằng sau đàn lang lại có tiếng sột soạt. Từ khoảng không đen như mực lộ ra vài cẳng chân lớn. Thân thể chúng dần dần hiện lên, kích cỡ phải to gấp đôi bọn dã lang bình thường. Chiếc răng nanh đã dày còn nhọn hoắt, lông mao phủ toàn thân màu trắng bạch. Hẳn là đám thống lĩnh của đàn.

-"Là sói Tinh Anh" Vũ Phong mặt trầm như nước.

-"Vậy mà có đến tận hai con" Chủ trì mặt mày tái nhợt.

-"Chẳng lẽ cuộc đời mình lại kết thúc ở đây?"

-"Hức hức-Không cam lòng a"

-"Biết vậy ta đã sống tốt, báo hiếu cha mẹ"

-"Ông trời đỗi bất công, thế gian đỗi khắc nghiệt a"

-"Tài sản bao năm tích lũy của mình"

...

Quân số thì ít ỏi, vài người còn đang chữa thương mất sức tham chiến. Đám vệ binh kêu than ai oán không ai khác ngoài chính họ vì biết chắc rằng thời điểm hồn rời thân thể đã cận kề. Các thương nhân sắp lâm chung vẫn ám ảnh bởi tiền. Tình huống chẳng còn chút hi vọng nào cả.

Đứng trước tình thế ngặt nghèo, còn riêng mỗi Hắc Kiện hắn lại hứng thú chiêm ngưỡng đoàn đội đi, đàn lang cỡ khủng như kia còn chẳng làm hắn đoái hoài đến một cái.

«Đứng trước tình cảnh không thể làm gì ngoài sợ hãi mà chấp nhận tử vong, con người mới lộ ra bản tính yếu đuối của mình. Họ bắt đầu hối hận, một số thì ôm hận phần thiên, còn lại cầu nguyện hưởng an"

-"Tỉnh táo.. mấy ai hay, trí lý hoàn sụp đổ.

Tâm can vốn vô vọng, đòi thỉnh, trách thế gian?"

Bạn đang đọc Dã Thiên sáng tác bởi kemvanvo
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi kemvanvo
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.