Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đột phá.

Tiểu thuyết gốc · 2602 chữ

- Khoản cách như vậy mà có thể quan sát được tất cả mọi thứ, tiên thuật có thể khủng bố như vậy sao.

Tại hội nghị quốc hội, ông ta đã từng gặp được một người như vậy, người này có thể quan sát được cả tòa nhà cái này hình như được gọi là thần thức, và tên này cũng được xem là một trong số ít người lợi hại nhất châu Á. Nhưng là bây giờ, vị thiếu niên này vậy mà có thể từ hàng trăm cây số thì chứng tỏ điều gì, rất hiển nhiên là hắn ta so với tên kia cường đại gấp trăm ngàn lần, mà hắn lại là người của dân tộc nếu có thể xác lập quan hệ tốt với hắn thì không phải đất nước có thể xuất hiện một thanh lợi khí có thể sánh ngang với cường quốc thế giới sao, nghĩ như vậy ông ta liền mỉm cười nói:

- Rất tốt! Tất cả mọi người nhất định phải phối hợp với đồng chí Lạc Vân mà hành động.

- Đã rõ! thưa thủ tướng.

Giờ khắc này tất cả đám người có mặt trong quân khu đều đã xem Lạc Vân như là thần linh để đối đãi mà không cần đến chỉ thị của cấp trên, mà ngay cả Thanh Phong cũng biết lệnh của ông ta cũng chỉ là làm cho có lệ mà thôi, nếu đối phương thật sự muốn lấy khí thế ra đè người thì không có ai mà không cho đối phương mặt mũi cả.

- Rất tốt… trong thời hạn một phút tôi muốn hai quả tên lửa tùy thời nghe tôi sắp xếp.

Lạc Vân thần bí đem con một con bài tẩy của mình lật ra, đương nhiên cũng không theo suy đoán của của Thanh Phong, hắn chỉ mới luyện khí tầng ba đỉnh không so với Vân Hà chỉ nhỉnh hơn một chút về cấp độ thì làm sao có thần thức cường đại như vậy chứ.

Không ai có thể biết được hắn hiện tại không phải chân chính dựa vào thực lực mà là công nghệ tại từ thế giới của hắn đưa đến nơi này, ví như là chiếc đồng hồ đeo tay của hắn mặt dù được ngụy trang khiến người thường nhìn vào đều nhận định là đồ vỉa hè, nhưng thực chất nó có thể phóng thích ra tấm lưới điện đem thân thể hắn bảo vệ như là lúc hắn chiến đấu với vị vương giả kia, lại còn có chiếc điện thoại cúc gạch đời cũ kia cũng là thứ đồ siêu công nghệ lúc này có thể hắc được tất cả các vệ tinh trên trái đất,…. Những thứ đồ này cũng không cần tay để điều khiển mà chỉ cần một ý niệm của hắn có thể dễ dàng điều khiển chúng.

- Thời gian của chúng ta không còn nhiều, chuẩn bị trong vòng mười giây phóng xuất ra đầu tên lửa thứ nhất, trong bảy giây tiếp tục phóng thích tên lửa lần thứ hai.

Không thể trì hoãn thêm được nữa nếu không trùng động lại tiếp tục gia trì, đến lúc đó muốn phá hủy trùng động lại khó càng thêm khó, cho nên hắn lập tức liền hành động.

- Chuẩn bị thời gian bắt đầu đếm ngược mười… chín… tám báy.

- Chuẩn bị đếm ngược….

- Lưu ý! tên lửa tvào quỹ đạo bay.

- Lưu ý! tên lửa đã vào quỷ đạo bay.

Tại bên trong phòng giám sát đang không ngừng vang lên âm thanh máy móc, trên màng hình quan sát lúc này đã được chia ra làm năm góc độ chú ý: góc thứ nhất cúng góc thứ hai chính là đường bay của hai quả tên lửa kia, góc thứ ba là của vị thủ trưởng đang chỉ huy từ xa, góc thứ tư là của chính bản thân Lạc Vân.

- Chúng ta nhìn thấy cái gì đây? là tàn ảnh sao, đây không phải là một bộ phim được cắt ghép đó chứ.

- Là tiên nhân, vị thiếu niên này không phải là người mà là một vị tiên.

- Không được… hai mắt ta không phải bị hỏng rồi chứ.

- ………..

Nhìn thấy Lạc Vân di chuyển không ngừng tại đằng sau để lại tàn ảnh, khiến cho tập thể đều muốn điên cả rồi, không ngừng từng tiếng nói loạn vang lên.

Mà lúc này hắn trên chân mang giày gia tốc, có thể nâng cao tốc độ của hắn lên ba lần, lại lấy tốc độ của một luyện khí kỳ ba phần đỉnh phong khiến cho tốc độ của hắn trở nên khủng bố hơn rất nhiều lần, có thể xem tốc độ hiện tại của hắn có thể so với luyện khí kỳ sáu tầng đỉnh phong, mà lấy linh khí trên địa cầu hết sức mỏng manh thì luyện khí kỳ cũng có thể coi như là một vị hạ đẳng tiên nhân rồi.

Ngay tại lúc này một quả tên lửa cũng xẹt qua ngang đầu hắn, hướng lấy màng chắn bảo vệ kia oanh kích tới, mà tên lửa thứ hai cũng đã ngay sau lưng hắn xuất hiện.

- Ngay tại lúc này.

Kế hoạch trong gan tất của hắn cũng chỉ có ba giây, trong giây đầu tiên quả tên lửa thứ nhất sẽ oanh kích vào màng chắn, kế tiếp hắn lợi dụng vụ nổ để che mắt kẻ thù mà phóng thích ra một kiếm mạnh nhất để phá vỡ màng chắn. Nền công nghệ của trái đất đủ để làm thay đổi đến một hành tinh, thế nhưng là cũng không bằng của người ngoài hành tinh, bởi vì chúng có lịch sử phát triễn cổ xưa nhất. Tại lúc này nếu muốn phá hủy cốt lõi từ bên trong thì hắn phải xé rách ra một vết rách để cho tên lửa có thể chui vào bên trong việc này thì hắn làm được, thế nhưng là hắn không biết mức độ hồi phục cường đại của màn chắn này là bao nhiêu giây cho nên hắn cần phải rút ngắn thời gian, mà thời gian mà hắn có thể rút ngắn lúc này chỉ trong ba giây.

- Oành…

Lại một tiếng nổ vang trời phát ra mà hắn lúc này dường như đang ở trung tâm của vụ nổ mặt dù đã phát động tấm lưới điện để che chắn thế nhưng hắn cũng đã cảm nhận được màng nhỉ của mình có chút đau nhứt, cả thân của hắn cũng bị chấn động mà không ngừng xuất huyết, nếu như người thường mà cảm nhận được cảm giác đau rát đến tận xương tủy thì không biết đã chết đến bao nhiêu lần rồi, kể cả một vị tu đạo giả nếu như không có lực lượng phòng hộ của hắn thì cũng tránh không được tan xương nát thịt,

- Ngay lúc này… xoẹt……

Hắn dùng tất cả lực lượng có thể có phóng nhanh, một kiếm vừa ra như kình đào hãi lãng xé rách không gian đem màng sáng tạo ra một vết nứt.

- Lực phòng hộ thực sự là quá cường đại, nhưng như thế đã đủ rồi.

Một kiếm này của hắn đã dùng đến mười phần lực lượng, thậm chí còn đã mượn trợ lực từ bên ngoài nếu như là ngày thường hắn có đủ tự tin một kiếm này của hắn có thể chém đôi một ngọn núi trên địa cầu, thế nhưng lúc này vẫn không đủ để phá rách nó. Mặt dù là như vậy thế nhưng hắn tin tưởng lấy gia tốc của đầu đạn tên lửa thứ hai cũng đủ để xuyên thấu thứ này.

- Vù… vù…. ông… ông..

Ngay sau một giây hắn thu kiếm thì đầu đạn thứ hai cũng đã tiếp xúc với màng sáng, nơi mà bóng kiếm lưu lại. Màng sáng lúc này như là gương mẻ rất nhanh liền rạng nức, ngay sau đó tên lửa liền chui vào bên trong hướng về lỗ đen mà oanh kích đến.

- Oành…

Lại một vụ nổ nữa quét qua, vừa may mắn cũng là bất hạnh của người ngoài trái đất, lúc này đây màng sáng lại một lần nữa khôi phục, đem chu vi trăm mét vuông bao lấy tạo thành một cái lồng giam khổng lồ, khiến cho toàn bộ người bên trong không một ai trốn thoát.

- Vậy cũng tốt, đám ngươi kia đỡ phải xử lý tàn cuộc.

Từ khi lỗ đên xuất hiện thì người ngoài hành tinh chui vào thế giới này nhân số đã lên ngàn người, lấy sự quỷ dị của chúng nó thì muốn tiêu diệt toàn bộ là việc hết sức khó khăn, nhưng mà lúc này tất cả đều hoàn toàn biến mất, đủ để làm cho đám người tại khu căn cứ mừng rỡ như điên.

Hắn xoay người vội vàng từ trên không trung hư thoát rồi biến mất, khiến cho Cảnh Quân cùng Thanh Phong không ngừng tại chiến trường tìm kiếm một hồi, nếu như không có từ vệ tinh lúc trước truyền về thân ảnh của hắn, xác định là hắn còn sống thì có lẽ toàn bộ bọn họ đều cho là hắn ta đã chết.

- Cảnh Quân! Đồng chí mau đem tư liệu của vị đại tiên này toàn bộ báo cáo lại cho tôi.

Thanh Phong đầy vẻ nghiêm túc ra lệnh, ông ta biết lần này quốc gia mình đã nhặt được bảo rồi cho nên ông ta rất xem trọng việc này.

- Đã rõ!.

Cảnh Quân đáp, ngay sau đó ông ta liền ra lệnh cho cấp dưới của mình đi làm ngay.

Sau mười phút Thanh Phong rất nhanh liền nhận được báo cáo từ thư điện tử, lại một hồi đọc qua hai mắt ông liền co giật, sau đó tức giận mắng:

- Mẹ nó là tên nào viết cái lý lịch này, tôi muốn đem đám này hảo hảo điều tra một lần.

Lúc này đây khi ông ta đã tận mắt chứng kiến được năng lực của Lạc Vân sao lại còn tin vào cái lý lịch chó má này cơ chứ, một du côn làm thế nào có thể cùng một tên lửa đạn đạo sánh ngang đây, đáng giận hơn là vậy mà còn muốn bắt bỏ tù một tiên nhân nhưng mà bắt được sao, nếu như là làm cho vị tiên nhân này tức giận thì không phải hắn phủi mông bỏ đi qua nước khác sao, cho nước kia một cái tiện nghi to lớn, ông ta vưa nghỉ lại càng thấy sợ hãi, lập tức nhất máy lên một lần nữa gọi về địa phương mà Lạc Vân lúc trước sinh sống:

- Mau kết nối với chủ tịch tỉnh khánh hòa cho tôi.

- Vâng! Xin ngài chờ một lát…

------/-------

Mà hiện tại Lạc Vân cũng đã về đến khu trọ đã được hắn thuê, mà không biết bản thân mình đã gây nghiệt lớn khiến cho không ít cán bộ tốt bị hàm oan.

Hắn ngồi tại phòng của mình đang không ngừng nội tức điều trị thương thế, bỗng đột nhiên bên dưới nền nhà nhô lên một con chuột máy, hắn tiện tay chụp lấy nhấc lên vui vẻ nói:

- Cuối cùng ngươi đã về, để ta xem ngươi ăn no chưa nào.

Hắn lật bụng dưới của nó lên liền thấy bên dưới mười vạch lúc này đã có hai vạch được thắp sáng khiến hắn không khỏi vui vẻ.

Chuột máy này, còn có công dụng là chuột không gian, nó có thể chứa bất kỳ vật gì mà nó nuốt vào được, kể cả không khí. Tại lúc hắn vừa bắt đầu di tích hắn liền thả ra, mà mục đích chính của nó chính là để hấp thu lực lượng tử khí đông lai bên trong di tích. Di tích là vật hi hữu ngàn vạn năm tồn tại sâu bên trong cốt lõi của địa cầu, nó cũng có thể là một ngôi mộ cổ, hoặc là nền văn minh của người xưa bị chôn vùi, hoặc cũng có thể là tồn tại nào đó thần bí mà con người chưa thể lý giải được. Sau mấy vạn năm chôn vùi nó liền sinh ra tử khí đông lai thật nồng đậm. Tại trái đất nồng độ linh khí quá mỏng manh, cho nên nhiều người tu chân giả khó thể tiến cảnh đều lựa vạo lực lượng lĩnh ngộ đạo bên trong thiên địa để mà tiến đến cảnh giới cao hơn, vậy nên sau mấy ngàn năm trôi qua cải tên tu đạo giả đều đã bị bọn họ sửa thành tu đạo giả.

Lạc Vân muốn nhanh chóng rời đi thế giới này cũng không thể giống như người trái đất đi ngộ đạo bởi vì việc này rất mất thời gian và nhàm chán, nếu như không phải là người có đủ nghị lực cùng tâm tính kiên định thì sẽ không làm được việc này, ngay cả bản thân hắn cũng không đủ tự tin đi thử. Vì vậy hắn lựa chọn chủ tu sát ý, dùng tử khí đông lai để luyện thể mặt dù có thể giúp cho cảnh giới của hắn tiến nhanh nhưng lại khiến cho tính cách của hắn có chút tà.

- Lúc này đã có thể tiếp tục tu luyện rồi.

Thân niệm của hắn vừa động ngay lập tức chuột máy liền há mổm thở ra từng luồn khí đen quấn tới khắp người hắn. Rất nhanh hắn đem khí tức xung quanh nội tức vào người.

- Sát… người động ta nên sát…người nghịch ta nên sát… địa nghịch ta nên sát… thiên nghịch ta nên sát…. sát… sát… tất cả đều đáng chết…

Bên trong người hắn lúc này một cổ khí tức cuồn sát bốc lên, trên đầu ông ông vang vọng từng tiếng nói âm lãnh phát ra khiến toàn toàn thân hắn phát ra từng tầng sát khí dày đặt như muốn xung thiên, muốn giết hết thảy tất cả. Hắn hai mắt đỏ ngầu ngửa đầu lên trời hét lớn:

- Giết cmm…. còn không mau câm miệng lại hết cho ta.

Nếu như thay vào một người thường mà nó thì có thể người nọ sẽ bị đám khói đen này quấy phá cho sụp đổ linh hồn trở nên mất đi ý thức, chân chính là một cái cuồn ma nhân chỉ biết giết chóc. Nhưng là hắn đã lựa chọn con đường này thì hết thảy dùng nghị lực của bản thân mà xông phá tất cả, hắn muốn một lần nữa quay trở về đòi lấy hết thẩy những thứ thuộc về mình, muốn kẻ thù của hắn máu nhuổm đỏ tinh hà.

- Ông…

Một giờ về sau, tại đan điền của hắn kịch liệt rung rẩy sau đó liền nổ tung, tiếp đến từng luồn khí tức bàn bạc khuếch trương gột rửa toàn kinh bát mạch của hắn, cả cơ thể hắn bắt đầu hư thoát theo lỗ chân lông tiếc ra chất lỏng màu trắng xám vô cùng hôi tanh.

- Đã đột phá rồi sao.

Hắn đột nhiên mở mắt, âm thầm đem nội tức nhìn sâu vào bên trong đan điền liền có thể thấy được khí lưu đang không ngừng khuếch trương, chứng tỏ hắn đã thành công đột phá đến cảnh giới luyện khí tầng bốn thành công.

Bạn đang đọc Cửu Tinh Giới sáng tác bởi Dark15
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Dark15
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.