Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chiến đấu với sát thủ

Phiên bản Dịch · 1701 chữ

Kỳ thật, Diệp Vân Phi đã sớm phát hiện có người lặng lẽ lẻn vào gian phòng của mình, hơn nữa, còn không chỉ một tên.

Những thích khách này dùng bí thuật ẩn nấp tuy rằng vô cùng cao minh, cơ hồ là vô hình vô ảnh.

Nhưng đối với hồn lực cường đại của Diệp Vân Phi mà nói thì hắn đã sớm cảm nhận được rõ ràng.

Diệp Vân Phi suy nghĩ không giành thế chủ động trước để động thủ mà là đang chờ đợi.

Hiện tại, đối phương rốt cục ra tay.

"Bùm!"

Diệp Vân Phi cũng không có né tránh mà là trực tiếp một quyền đối chiến đánh ra.

"Khi!"

Nắm tay Diệp Vân Phi cùng với kiếm quang va chạm cùng một chỗ làm cho kiếm quang vỡ toang, trường kiếm bị đánh úp trở lại, gãy tại chỗ.

"Làm sao có thể!"

Một đạo bóng đen hư ảo hiện ra, vẻ mặt khiếp sợ.

Lấy thực lực của hắn, dưới một kiếm, liền ngay cả Thiên Cảnh cao thủ cũng có thể chém giết, hiện tại đối phương dĩ nhiên dùng huyết nhục thân thể chấn nát trường

kiếm của hắn!

Làm cho hắn không khỏi trong lòng dấy lên sự sợ hãi!

Chỉ bất quá, làm một thích khách, hắn tùy thân mang theo vài thanh trường kiếm, bàn tay run lên, trong tay lại có thêm một thanh trường kiếm hàn quang lấp lánh.

"Nếu như ta đoán không sai, các ngươi hẳn là thích khách của Thiên U Mộ đi."

"Các ngươi tới ám sát ta, là bởi vì có người bỏ tiền mời các ngươi, hay là bởi vì mâu thuẫn giữa ta và Thiên U mộ các ngươi."

Diệp Vân Phi lạnh lùng nói.

"Xoẹt......"

Diệp Vân Phi vừa dứt lời, sau lưng lại là một đạo kiếm quang, đột ngột hiện lên, hướng phía sau lưng Diệp Vân Phi đâm tới.

Diệp Vân Phi sắc mặt lạnh lùng.

"Khi!"

Một thanh chủy thủ đen kịt xuất hiện, đem kiếm quang đâm tới sau lưng đỡ lại.

Tiếp theo, trong phòng lại có thêm một bóng đen hư ảo.

"Người này có chút cổ quái!"

"Cùng nhau động thủ!"

Một đạo hắc ảnh trong đó trầm giọng quát.

"Xoẹt xoẹt!"

Hai bóng đen, giơ trường kiếm trong tay lên, giống như hai u linh, một trước một sau, lặng lẽ tấn công Diệp Vân Phi.

Hơn nữa, ngoại trừ hai bóng đen này ra, còn có mấy thanh trường kiếm, cũng đột nhiên xuất hiện, đâm về phía vị trí yếu hại trên người Diệp Vân Phi.

Trong nháy mắt này, tối thiểu, có năm thanh trường kiếm đồng thời đâm về phía Diệp Vân Phi, góc độ đều là xảo quyệt, khí tức sắc bén, sát khí dày đặc.

Tổng cộng có năm thích khách!

Mỗi một thích khách, đều thi triển bí thuật ẩn nấp vô cùng cao minh, thoạt nhìn chính là một đạo nhàn nhạt bóng đen, như có như không, vô cùng hư ảo.

"Keng!"

Trong tay Diệp Vân Phi cầm một thanh trường kiếm sắc bén có màu hồng, trên thân kiếm từng trận hỏa diễm màu đỏ bốc lên, khiến cho nhiệt độ trong phòng trong nháy mắt tăng lên một ít.

"Đương đương đương......"

Diệp Vân Phi cầm trường kiếm trong tay, chém ra ngoài.

Lập tức, hàng ngàn hàng trăm luồng hỏa hồng sắc kiếm quang, ở trong phòng hiện lên, đem cả phòng đều chiếu sáng.

Đây là Thiên Cơ Vạn Biến Huyền Huyễn Kiếm.

Đồng thời, còn kèm theo kiếm ý tinh thuần.

Toàn bộ gian phòng, từng đợt từng đợt kiếm ý, giống như cá bơi bình thường, trống rỗng hiện lên, sắc bén cực kỳ, xuy xuy cắt lấy không gian.

"Đương đương đương đương đương!"

Liên tiếp năm tiếng kim loại va chạm không ngừng vang lên.

Năm thích khách kia đồng thời bị chấn động không ngừng lui về phía sau, tràn đầy vẻ kinh ngạc.

Sau khi một kích không trúng, thân hình năm tên thích khách này đồng thời biến mất, dùng mắt thường căn bản là không nhìn thấy thân ảnh của bọn họ.

Chỉ có điều, dưới cảm giác hồn lực cường đại, thân hình và động tác của năm tên thích khách kia bị Diệp Vân Phi cảm nhận được rõ ràng.

"Làm sao có thể!"

"Kiếm ý của tiểu tử này, tối thiểu là năm phần kiếm ý!"

Một tên thích khách khiếp sợ kêu lên.

'Xì!"

Hắn vừa dứt lời, một thanh đen kịt chủy thủ, đột nhiên xuất hiện ở trước người của hắn, hướng cổ họng của hắn đâm tới với tốc độ kinh người.

"Xoẹt xoẹt......"

Trong khi thi triển ra Hư Không Nhận đồng thời trường kiếm trong tay của Diệp Vân Phi cũng là đâm ra ngoài, vô số đạo kiếm quang giống như Khổng Tước xòe đuôi phân biệt đâm về phía năm tên thích khách kia .

"Điều này làm cho năm tên thích khách kia kinh ngạc vạn phần, nghĩ mãi mà không rõ Diệp Vân Phi vì sao có thể tìm được bọn họ phương vị?"

"Là tình cờ sao?"

"Đương đương đương đương!"

Lại có năm tiếng kim loại va chạm vang lên, năm tên thích khách kia lần nữa bị chấn đến liên tục lui về phía sau.

"Hưu!"

Diệp Vân Phi một bước bước ra, đem thân pháp tốc độ thi triển đến cực hạn, trong một thoáng chốc thời gian ngừng trôi, liền đi tới trước người một tên thích khách .

"Bùm!"

Diệp Vân Phi tay phải cầm kiếm, tay trái một quyền đánh ra với hai mươi vạn cân lực lượng thân thể gia trì ở trên nắm tay, hướng tên thích khách kia đánh tới.

Lực lượng thân thể của Diệp Vân Phi thật đáng sợ, trong nháy mắt, liền đem không khí phía trước trong không gian triệt để rút sạch, trở thành một áp lực khủng bố chân không.

Tên thích khách giật mình khi phát hiện ra rằng cơ thể của hắn, giống như đang bị một ngọn núi lớn đè trên lưng, hành động và cử chỉ của hắn trở nên rất khó khăn.

"Phụt!"

Diệp Vân Phi nắm đấm, đánh tại thân thể tên thích khách này, vừa chạm liền vỡ, tên thích khách kia thân thể tại chỗ nổ tung, thành một đoàn huyết vụ.

Ròng rã hai mươi vạn cân lực lượng thân thể, tác dụng ở trên thân thể, có thể tưởng tượng, uy lực là đáng sợ cỡ nào .

"Đang đương đương!"

Cùng lúc tung quyền, Diệp Vân Phi vung trường kiếm trong tay phải, kiếm khí rực rỡ như cầu vồng, chém ngang quét dọc, bao trùm cả bốn tên thích khách còn lại.

Vốn là, át chủ bài lớn nhất của đám thích khách này chính là bí thuật ẩn nấp. Khi thực hiện nhiệm vụ ám sát, bọn chúng thường ẩn mình trong bóng tối, chờ đợi thời cơ thích hợp để ra tay một kích chí mạng.

Tuy nhiên, bí thuật ẩn nấp của chúng hoàn toàn vô hiệu trước Diệp Vân Phi.

Hồn lực cường đại của Diệp Vân Phi giúp hắn dễ dàng phát hiện vị trí của chúng, khiến cho mọi nỗ lực ẩn nấp trở nên vô nghĩa.

"Hắn...hắn ta có thể nhìn thấy chúng ta! Cẩn thận!" - Một tên thích khách hoảng hốt la lên.

"Xì!"

Lời nói của hắn vừa dứt, Hư Không Nhận đã xuất hiện ngay trước mặt, mũi kiếm nhọn hoắt nhắm thẳng vào tim hắn.

Tên thích khách rùng mình, vội vàng lùi ra sau né tránh.

"Hưu!"

Diệp Vân Phi bứt tốc như tên bắn, áp sát tên thích khách, một quyền uy lực giáng xuống.

"Phụt!"

Tên thích khách này né tránh không kịp, thân thể trực tiếp bị đánh nát bấy.

"Chúng ta lui!"

Ba thích khách khác thấy tình thế không ổn, thân hình đồng thời bạo lui.

"Không còn kịp rồi!"

Diệp Vân Phi khẽ quát một tiếng.

"Hưu!"

Diệp Vân Phi triển khai động thân pháp, một bước liền đuổi theo một tên thích khách trong đó.

"Bá!"

Diệp Vân Phi trong tay trường kiếm, mang theo sắc bén vô cùng kiếm ý, trực tiếp liền đâm vào sau lưng tên thích khách kia, chính giữa trái tim của hắn!

"Ngươi...... Ngươi......"

Thích khách kia giãy dụa hai cái, sau đó, sinh cơ trong con ngươi, liền chậm rãi biến mất.

Còn lại có hai tên thích khách, Diệp Vân Phi hướng về phía một tên trong đó đuổi theo.

"Hưu!"

Một đạo yêu khí hiện lên, Hồ Diệu xuất hiện, đuổi theo tên thích khách còn lại.

Hồn lực của Hồ Diệu chỉ mạnh hơn Diệp Vân Phi chứ không hề kém hơn.

Tên thích khách kia tuy tinh thông bí thuật ẩn nấp, nhưng không có tác dụng với Hồ Diệu.

"Phốc phốc!"

Hai tên thích khách kia, còn chưa kịp chạy ra khỏi phòng, cơ hồ cùng một lúc, bị Diệp Vân Phi cùng Hồ Diệu chém giết.

Năm tên thích khách, toàn bộ bỏ mình!

Năm tên thích khách này, đều là cảnh giới Thiên Cảnh hậu kỳ.

Hơn nữa, năm tên thích khách này, trường kỳ chấp hành nhiệm vụ ám sát, trải qua đều là ở đầu đao liếm máu sinh hoạt, kinh nghiệm thực chiến phong phú, cũng không phải bình thường Thiên Cảnh võ giả có khả năng so sánh.

Nhưng thật không may, họ gặp Diệp Vân Phi và Hồ Diệu.

Trong phòng.

Diệp Vân Phi cầm trường kiếm trong tay, cũng không có buông lỏng xuống.

Hồ Diệu cũng là dựa sát vào Diệp Vân Phi, từng trận mùi thơm, hướng mũi Diệp Vân Phi chui tới.

"Hai vị hẳn cũng là thích khách của Thiên U Mộ, hiện thân đi."

Diệp Vân Phi trong tay trường kiếm, chỉ hướng trong phòng, một phương vị nào đó, mặt mang lãnh ý, thản nhiên nói.

Mà đôi mắt đẹp của Hồ Diệu lại nhìn chằm chằm vào một phương vị khác trong phòng.

Lời Nhắn Chương 139
Vận hết công lực để ra nhanh chương sớm mong các đạo hữu đọc truyện vui vẻ
Bạn đang đọc Cửu dương võ thần của Ta ăn bánh mì
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TrinhThinh1980
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.