Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Có thích khách!

Phiên bản Dịch · 1867 chữ

"Diệp Vân Phi, ngươi hãy chờ đấy."

"Mối thù hôm nay, Dương Thành ta nhớ kỹ!"

Dương Thành hung hăng trừng mắt liếc Diệp Vân Phi, sau đó biến mất trong đám người.

Lúc này, mấy vị hoàng tử khác, ai nấy tinh thần đều ủ rũ, mặt như đưa đám.

Đặc biệt là đại hoàng tử kia, giống như gà trống bị đánh bại trong một trận đấu.

Những năm gần đây, vì trở thành Thái tử, hắn ở trong hoàng thất khắp nơi kéo bè kết phái, khổ tâm kinh doanh, tích lũy rất nhiều nhân mạch, còn ở trên giang hồ, thu phục rất nhiều cao thủ đến giúp cho mình.

Nhưng mà, lần đọ sức này, lại để cho Tam hoàng tử hoàn toàn chiếm ưu thế, xem tình hình này, danh ngạch Thái tử kia, chỉ sợ hơn phân nửa sẽ rơi vào trên đầu Tam

hoàng tử.

Điều này làm cho đại hoàng tử trong một thoáng chốc không thể nào tiếp nhận được, lúc này đại hoàng tử tâm thần ngây ngốc tại chỗ, ánh mắt dại ra, giống như như thất điên bát đảo, trong miệng thì thào tự nói.

"Làm sao có thể, vốn nên là ta chiến thắng......"

"Diệp Vân Phi!"

"Tất cả là vì Diệp Vân Phi!"

"Diệp Vân Phi, ta nhất định phải cho ngươi trả giá thật lớn!"

Bỗng dưng, trong mắt Đại hoàng tử, liền bộc phát ra vô cùng vô tận oán độc, nhìn chằm chằm bóng lưng Diệp Vân Phi đang rời đi .

Trở lại Tam hoàng tử phủ bên trong, Tam hoàng tử lập tức liền ban thưởng một lượng lớn linh tinh thạch cùng các loại tài vật cho Diệp Vân Phi.

Diệp Vân Phi cũng không từ chối, trực tiếp nhận lấy.

Võ giả tu luyện là cần rất nhiều tiền và nhiều tài nguyên tu luyện.

Hơn nữa, Viên Nguyệt thành Diệp gia muốn phát triển thì cũng cần số lượng lớn tài nguyên tu luyện.

Cho nên, số tiền này đối với Diệp Vân Phi mà nói có càng nhiều càng tốt.

"Tam hoàng tử, phiền ngươi phái người đi mua linh dược cho ta."

Diệp Vân Phi đem một quả không gian giới chỉ chứa đầy linh tinh thạch cùng một trương linh dược danh sách giao cho Tam hoàng tử.

Tam hoàng tử tự nhiên là lập tức phái người, đi đến giúp Diệp Vân Phi mua linh dược.

Đêm đó, phủ Tam hoàng tử vô cùng náo nhiệt, giống như lễ mừng năm mới, Tam hoàng tử mở tiệc lớn, tiến hành chúc mừng.

Trên yến tiệc, Tam hoàng tử mời chào những nhân sĩ giang hồ kia, từng người nhiệt tình muốn lôi kéo quan hệ với Diệp Vân Phi tới cực điểm nên từng ngụm từng ngụm hô Diệp Vân Phi đại sư, chỉ hận không thể quỳ rạp xuống đất tôn sùng thành kính.

Những nhân sĩ giang hồ này hiểu được, nếu như có thể kết giao một tứ phẩm luyện đan đại sư thì có chỗ tốt thật lớn!

Quách Thế Kiệt cùng Lâm Minh hai người, căn bản cũng không có mặt mũi lại quay về phủ đệ của Tam Hoàng Tử, sau khi trận đấu kết thúc liền lặng lẽ rời đi.

Tam hoàng tử tự nhiên cũng không có hứng thú gì, lại đi mời chào hai người bọn họ lần nữa.

Sau khi tiệc tối kết thúc, Diệp Vân Phi trở lại tiểu lâu mình đặt chân, tiến hành tĩnh dưỡng.

Không lâu sau, Tam hoàng tử liền phái người đưa tới một lượng lớn linh dược.

"Hoàng lão, ngươi luyện chế thêm Thiên Yêu Đan và Định Hồn Đan đi."

"Ở đây có đủ linh dược.'

Diệp Vân Phi ném một chiếc nhẫn không gian chứa đầy linh dược vào trong đan đỉnh, nói với Hoàng Thường.

"Được rồi."

Hoàng Thường đáp.

Định Hồn Đan đối với hắn có chỗ tốt cực lớn, mà Thiên Yêu Đan đối với Hồ Diệu vô cùng hữu dụng.

"Hai loại linh đan này, đều là càng nhiều càng tốt."

Cùng ngày, sau khi luyện đan đại tái kết thúc, trong phủ Đại Hoàng Tử.

"Đại hoàng tử, Lãnh thống lĩnh mất tích, hơn nữa rất có khả năng đã bị sát hại."

Một lão giả bộ dáng quản gia nói với Đại hoàng tử.

"Bị sát hại?!"

"Làm sao có thể!"

"Miêu quản gia, ngươi điều tra rõ ràng chưa."

"Lãnh thống lĩnh là cao thủ Huyền Cảnh, trong toàn bộ Đại Tần đế quốc đều thuộc về vị trí đứng đầu một nhóm cao thủ, ai có giết được hắn!"

Đại hoàng tử căn bản cũng không tin.

"Địa điểm lần cuối cùng mà Lãnh thống lĩnh xuất hiện là ở một vùng cỏ hoang bên trong ngoại ô của Hoàng thành."

"Thuộc hạ đã đi xem qua, bãi cỏ kia có dấu vết đánh nhau rõ ràng."

"Còn lưu lại một lượng lớn tro cốt bị thiêu hủy, hiển nhiên, đã từng thiêu hủy một lượng lớn thi thể."

"Lãnh thống lĩnh từ sau khi rời khỏi quân doanh vẫn chưa trở về."

"Thuộc hạ phái người đem toàn bộ hoàng thành cùng hoàng thành phụ cận khu vực, tất cả đều tìm khắp."

"Căn bản cũng không có tung tích của Lãnh thống lĩnh."

"Lãnh Thống tiếp nhận ủy thác của Tư Mã đại tướng quân, thống lĩnh đại quân kinh thành, có quân mệnh trong người, là không có khả năng rời khỏi khu vực hoàng thành

này".

"Cho nên, thuộc hạ suy đoán chỉ có một cách giải thích, đó chính là Lãnh thống lĩnh đã bị sát hại."

Miêu quản gia nói ra suy nghĩ của mình.

"Đường Phong từng nói với ta, bên cạnh Diệp Vân Phi có một yêu nữ thực lực không hề yếu."

"Chẳng lẽ, là do yêu nữ kia làm?"

Đại hoàng tử nhíu mày nói.

"Đại hoàng tử, thuộc hạ còn tra được một chuyện."

"Lúc ấy, Tam công tử của Tiêu thừa tướng, Tiêu Vô Ngân cũng mang theo nhân mã, đuổi giết Diệp Vân Phi, đi tới vùng cỏ hoang kia."

"Kết quả, Tiêu Vô Ngân cũng mất tích, cho tới bây giờ cũng không thấy bóng người."

"Thuộc hạ hoài nghi, Tiêu Vô Ngân có thể cũng bị sát hại."

Miêu quản gia đột nhiên nói.

"Cái gì?!"

"Ngay cả Tam công tử của Tiêu thừa tướng cũng dám giết!"

Đại hoàng tử có chút giật mình.

Sau đó.

"Ha ha, nếu thật sự là như vậy, như vậy đối với ta mà nói lại là một chuyện tốt a!"

"Lãnh thống lĩnh là tổng thống lĩnh đại quân kinh thành từng lập được chiến công hiển hách."

"Tiêu thừa tướng ở trong hoàng thất, địa vị trên triều chỉ đứng sau phụ hoàng, hắn luôn sủng ái Tiêu Vô Ngân."

"Hiện tại, Lãnh thống lĩnh và Tiêu Vô Ngân đều chết trên tay Diệp Vân Phi."

"Hơn nữa Diệp Vân Phi là người của Tam hoàng tử, chuyện này một khi điều tra, chỉ sợ Tam hoàng tử cũng khẳng định không thoát khỏi quan hệ."

"Có lẽ, đây là một cơ hội tuyệt hảo để lật đổ Tam hoàng tử."

"Tam hoàng tử, Diệp Vân Phi, các ngươi chuẩn bị trả giá đi!"

"Đi, lập tức theo ta đến phủ Thừa tướng một chuyến!"

Đại hoàng tử vung tay lên, mang theo Miêu quản gia xuất phát đến phủ Thừa tướng.

Một canh giờ sau.

"Hống...... Tra, lập tức phái người đi tra xét!"

"Tiểu tử Diệp Vân Phi, nếu như ngươi thật sự giết tam nhi tử của ta, ta tuyệt sẽ không bỏ qua cho ngươi!""

Trong phủ Tiêu thừa vang lên một tiếng gầm giận dữ, chấn động cả phủ Thừa tướng.

Một lão giả mặc áo bào rộng, trên áo bào thêu nhật nguyệt sơn hà, vẻ mặt giận dữ, một chưởng đem cái bàn trước người đập nát bấy.

Lão giả này, chính là đương kim Tiêu thừa tướng, một vị đại nhân vật quyền khuynh triều dã!

Cùng lúc đó.

Phủ đệ Lý gia hoàng thành.

Trong đại sảnh.

"Gia chủ, những tộc nhân kia phái đi đuổi giết Diệp Vân Phi cho tới bây giờ, một tên cũng không thấy trở về, khẳng định là đã xảy ra chuyện."

Một quản gia, đứng ở trước người gia chủ Lý Kiếm Quân, nhẹ giọng nói.

"Chết tiệt!"

"Diệp Vân Phi giết nhiều tộc nhân Lý gia chúng ta như vậy, tội đáng chết vạn lần!"

Lý Kiếm Quân lửa giận ngút trời, trong ánh mắt tràn đầy sát khí.

"Gia chủ, Diệp Vân Phi là tứ phẩm luyện đan sư, hiện tại lại rất được Hoàng đế thưởng thức, Lý gia chúng ta muốn giết hắn, chỉ sợ..."

Người quản gia kia do dự một chút, nói.

"Tộc nhân Lý gia chúng ta không thể chết vô ích."

"Quang minh chính đại không được, vậy thì tới ám sát!"

"Lập tức phái người, hiện tại liền đi liên hệ Thiên U mộ, vô luận tốn bao nhiêu tiền đều phải giết chết Diệp Vân Phi!""

Lý Kiếm Quân suy nghĩ rồi nghiến răng nghiến lợi nói.

"Gia chủ, ta hiểu rồi."

Quản gia kia lập tức gật đầu, vội vàng đi ra đại sảnh.

Đêm đó.

Trong phủ đệ Tam hoàng tử.

Bầu trời đêm yên tĩnh, đầy sao.

Trong tiểu lâu ba tầng Diệp Vân Phi đặt chân.

Trong phòng.

Diệp Vân Phi khoanh chân mà ngồi, vận chuyển Cửu Dương Kinh.

"Hô hô hô......"

Linh khí trong thiên địa chung quanh tiểu lâu, bị hấp dẫn, cuồn cuộn không ngừng, hướng về thân thể Diệp Vân Phi, hội tụ lại đây.

Thân thể của Diệp Vân Phi giống như một cái phễu đem tất cả toàn bộ linh khí trong không gian hút vào trong cơ thể.

Linh khí hấp thu càng ngày càng nhiều thì kinh mạch trong cơ thể của Diệp Vân Phi giống như từng đợt sóng lớn của sông Trường Giang dâng trào lên, truyền ra tiếng nổ

vang.

Một canh giờ sau, Diệp Vân Phi liền cảm giác được đột phá dấu hiệu.

Chỉ bất quá, Diệp Vân Phi cũng không truy cầu đột phá, mà là vận dụng bí pháp, đem dấu hiệu đột phá mạnh mẽ đè nén xuống.

Trên phương diện tu luyện linh lực thì hiện tại Diệp Vân Phi muốn đánh xuống cơ sở kiên cố nhất chế tạo căn cơ vững chắc vô lượng, việc này đối với tương lai vô cùng có lợi.

Kế tiếp, Diệp Vân Phi một bên thi triển Cửu Dương Kinh, hấp thu càng nhiều linh khí, một bên ở trong cơ thể, vận dụng bí thuật rèn luyện linh khí căn cơ.

Trong phòng, Diệp Vân Phi hoàn toàn lâm vào trạng thái tu luyện.

Một lúc nào đó.

Đột ngột.

"Xì!"

Một đạo kiếm quang đột nhiên lóe lên, đánh úp về phía Diệp Vân Phi.

"Có thích khách!"

Diệp Vân Phi đột nhiên mở to mắt, trong mắt tinh mang bạo xạ.

Lời Nhắn Chương 138
Mong quý đạo hữu đọc ủng hộ!
Bạn đang đọc Cửu dương võ thần của Ta ăn bánh mì
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TrinhThinh1980
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.