Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

19:

Phiên bản Dịch · 1647 chữ

Nguyên bản Thanh Long chi ngọc vẫn để ở đầu giường lại bay đến rớt xuống người Chu Địch rồi từ từ trượt xuống dĩ nhiên là đến Chu Địch cùng Sở Thiên chỗ kết hợp! Thanh Long chi ngọc trượt tới đó liền tĩnh lại rồi lại bắt đầu hấp thu huyết hồng trên đùi nàng, trong chốc lát đã đem huyết hồng tất cả hấp thu đi. Lúc hấp thụ xong Thanh Long chi ngọc chuyển sắc thành đỏ rực từ từ bay lên giữa không trung tán ra một trận hào quang thât sắc. Sở Thiên đang trong hưng phấn cũng bị tình cảnh bất thình lình này làm cho ngẩn người! Chỉ cảm thấy từ Thanh Long chi ngọc tán ra cổ nhiệt lượng vô cùng liền sau đó một cổ lực lượng cường đại tiến nhập vào cơ thể hắn liền cái gì cũng không biết. Chu Địch cũng bị tình cảnh này làm kinh ngạc đến ngây người, nàng quên cả đau đớn của bản thân trừng mắt nhìn Sở Thiên cả người bất động dường như lão tăng nhập định, Thanh Long chi ngọc huyền phù trước người hắn tán ra từng đạo thất thải quang mang tựa như có sinh mệnh đang từ từ xuyên thấu qua da thịt tiến nhập thân thể Sở Thiên. Sở Thiên đỉnh đầu toát ra ồ ồ khói trắng, da thịt cũng bắt đầu biến đỏ, Thanh Long chi ngọc cũng từ từ nhạt đi dường như là bị Sở Thiên hấp thu đi.

Qua một lúc lâu Chu Địch mới từ trong khủng hoảng tỉnh lại ngay vừa lúc nàng muốn thét lên thì Thanh Long chi ngọc rốt cục hồi phục màu sắc như lúc đầu, lạch cạch một tiếng từ không trung rơi xuống, toàn thân Sở Thiên cũng từ từ trở lại bình thường, hắn chợt mở mắt trong mắt để lộ ra quang mang làm người khác kính sợ. Sở Thiên chỉ cảm thấy chân khí trong cơ thể sôi trào mãnh liệt, tán loạn trong người dường như muốn lao ra. Hắn biết đây là hiện tượng xảy ra khi cơ thể hấp thu quá nhiều chân khí phải nhanh chóng điều tiết nếu không cẩn thận sẽ tẩu hỏa nhập ma toàn thân bạo liệt mà chết nên hắn không dám lãnh đạm, vội vàng xếp bằng ngồi xuống vận khởi Hóa Công. "Không nghĩ tới giải phong cấm chế cần đến máu huyết này quả thực quá bất khả tư nghị. Lôi Thần cái thằng chết tiệt này." Sở Thiên ở trong lòng mắng thầm. "Nếu không phải cơ duyên xảo hợp thì có lẽ cả đời mình khả năng là không thế giải phong cấm chế của nó!" Chu Địch tuy còn trong kinh ngạc thế nhưng nhìn Sở Thiên không có nói gì nàng cũng dự cảm trong cơ thể Sở Thiên đang có một thay đổi vô cùng lớn. Khoảng chừng thời gian một nén nhang Sở Thiên cũng đem chân khí tán loạn trong cơ thể đều hấp thu, trong đan điền một lần nữa tràn ngập chân khí làm Sở Thiên dường như một lần nữa hoán đổi thanh xuân, da thịt dường như trẻ con vừa mới sinh. Vận công hoàn tất Sở Thiên trong lòng đại hỉ muốn thử thôi động chân khí trong đan điền nhưng làm hắn không khỏi thất kinh chính là chân khí mặc dù ở đan điền hắn thế nhưng hắn lại không cách nào dẫn nó vào trong kinh mạch, nói cách khác là đan điền hắn chân khí vô tận nhưng là lại không có cách nào sử dụng! Sở Thiên không khỏi ngây ngẩn. "Lẽ nào biện pháp của mình có sai lầm?" Hắn lại thử một lần thế nhưng kết quả vẫn là không được, trong đan điền đích thực chân khí tràn đầy thế nhưng chỉ có một tia chân khí từ đan điền hướng về kinh mạch mà thẩm thấu, nếu cứ chiếu theo cái tốc độ như này thì tối thiểu cũng phải mất vài thập niên công phu mới hoàn thành.

- "Thiên ca ngươi không sao chứ!" Nhìn Sở Thiên trợn tròn mắt ngây người Chu Địch nhịn không được thận trọng hỏi một câu, sự tình phát sinh vừa rồi đã vượt quá sự hiểu biết của nàng. Sở Thiên lúc này mới nhớ tới Chu Địch còn đang ở bên, "Ai tuy là chân khí hướng kinh mạch thẩm thấu rất chậm thế nhưng tối thiểu cũng là có một chút, trở về lại chậm rãi nghiên cứu a!" Nghĩ vậy Sở Thiên miễn cưỡng nặn ra vẻ tươi cười.

- "Ha hả không có việc gì, sau này từ từ sẽ nói cho ngươi biết. Hiện tại chúng ta phải tiếp tục hoàn thành công việc lúc nãy a." Sau một lại trong phòng bệnh lại truyền ra tiếng rên rỉ mê người. Chu Địch nghỉ ngơi một ngày đêm cũng xuất viện trở lại sòng bạc trên mặt vẫn còn quấn băng vải, Sở Thiên cũng không có nói với nàng thêm lời an ủi nào mà quyết định chuẩn bị triển khai hành động trả thù, hắn muốn cho mọi người biết nếu dám thương tổn nữ nhân của hắn thì phải trả cái giá thật lớn! Lúc này hắn đang ở bên trong phòng làm việc Triệu Chấn Quốc mượn vũ khí. Triệu Chấn Quốc mặt tái nhợt ngồi ở ghế làm việc, từng giọt mồ hôi ròng ròng chảy xuống. "Tên Sở Thiên biến thái này mình không đáp ứng cho hắn mượn vũ khí hắn lại đem tượng đồng trên bàn đơn giản vỗ một cái đã thành phấn vụn, thật đáng sợ." -"Ha hả Triệu cục trưởng ta chỉ là muốn mượn ngươit ít vũ khí dùng một chút rồi trả vì sao ngươi lại thoái thác đây? Có hay không coi thường ta Sở Thiên? Vừa rồi ngươi cũng đã thấy được, với thực lực của ta kỳ thực có thể tùy thời lấy đi những vũ khí kia mà không người nào biết được nhưng nghĩ đến mặt mũi của ngươi ta mới đến thương lượng không nghĩ tới ngươi lại không nể mặt. Ha hả ta nhớ được ngươi còn có một cái con trai năm tuổi a! Con trai ngươi chắc sẽ không cứng hơn cái đồng nhân này chứ?" Sở Thiên mặt đầy tươi cười nói. Bất quá hắn cũng nói thật, bằng thực lực của hắn bây giờ hoàn toàn có thể len lén lấy đi những vũ khí kia thế nhưng nếu như làm vậy mà bên trên tra xuống thì khả năng liền phiền phức. Hiện tại hắn không có thực lực đối kháng cả một quốc gia, biện pháp tốt nhất chính là tìm một người chịu tội thay coi như gặp chuyện không may cũng sẽ không trực tiếp tra đến người mình, mà cái người chịu tội thay chính là Triệu cục trưởng Triệu Chấn Quốc a.

- "Đừng đừng Sở lão bản việc này dễ thương lượng ta lập tức kêu người xuống phía dưới chuẩn bị, buổi tối nhất định vũ khí đưa đến cho Sở lão bản! Ngươi ngàn vạn lần không nên làm khó nhi tử của ta!" Lão hồ ly Triệu Chấn Quốc này hoàn toàn minh bạch tâm tư Sở Thiên thế nhưng chuyện tới bây giờ hắn đã không có bất kỳ biện pháp nào chỉ có thể làm cái người chịu tội thay. Con trai chính là tâm can bảo bối của hắn, hắn nào dám cầm mạng con trai của mình đi đạt cược?

- "Ha hả ngài sớm đồng ý như vậy liền chẳng tốt rồi sao?" Nụ cười trên mặt Sở Thiên càng tươi, "Ta biết những vũ khí này ngươi cầm cũng không làm gì, dù sao diễn tập cũng đã kết thúc rồi. Nơi này là chi phiếu mười triệu, số vũ khí kia ta mua hết!" Sở Thiên từ trong ngực lấy ra một tờ chi phiếu đưa đến trước mặt Triệu Chấn Quốc cũng không đợi Triệu Chấn Quốc nói cái gì liền xoay người đi ra ngoài. Trên mặt mỉm cười làm Triệu Chấn Quốc một trận run sợ trong lòng. Triệu Chấn Quốc không có nuốt lời chạng vạng tối vũ khí đã được đưa đến sòng bạc của Sở Thiên. Sở Thiên đem kế hoạch thông tri cho Vương Cương, thành viên Long tổ mỗi người đều cao hứng bừng bừng tuy bọn họ không biết hỏa cầu trong sòng bạc là như thế nào thả ra nhưng chắc chắn có thể khẳng định có quan hệ với Trương Sinh. Vô duyên vô cớ bị người khi dễ nhiều ngày như vậy ngày hôm nay rốt cục có thể trút giận rồi!

- "Các huynh đệ!" Sở Thiên vỗ vỗ tay đem ánh mắt của mọi người hấp dẫn tới, "Mọi người mấy ngày nay đều bị người làm phiền đến mệt chết, ta cũng không giấu diếm là nhà của chúng ta bị người phá hư nữ nhân của chúng ta bị người khi dễ đây quả thực là hành động khiêu khích với chúng ta! Là nhục nhã vô cùng của chúng ta! Vì vậy ta quyết định tại tối hôm nay dẫn mọi người đi đáp trả lại bọn chúng, mọi người thấy như thế nào?" "Được!" Từng đợt hoan hô xuyên thấu qua qua sòng bạc truyền ra cực xa. Sở Thiên sớm đã được tin tức Trương Sinh cùng hắn vợ con hiện tại đang ở một sơn trang vùng ngoại ô thành phố đồng thời cũng đã triệu tập số lớn nhân thủ tiến hành bảo hộ. Nửa đêm một nhóm hắc y nhân âm thầm tiềm nhập vào bên trong sơn trang Trương Sinh.


Bạn đang đọc Cực Phẩm Lưu Manh của Đêm tối không tịch mịch
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật GinLucifer
Lượt thích 2
Lượt đọc 271

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.