Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ta muốn đấu với ngươi một trận

Phiên bản Dịch · 1557 chữ

Nha Nha hoảng hốt, thân thể nho nhỏ thoắt cái đã trốn ra phía sau lưng Thanh Ly.

Chỉ Hề thấy cảnh tượng này, thầm nghĩ tiêu rồi.

Trốn sau lưng ai không trốn mà lại trốn sau lưng Thanh Ly, Vân Triệt sắp bùng nổ rồi.

Quả nhiên, khuôn mặt Vân Triệt lại đen thêm một chút.

Thằng bé trừng Nha Nha đang nấp sau lưng Thanh Ly.

Lần này Thanh Ly càng thêm lúng túng, hình như hắn làm gì sai thì phải?

Hắn sờ mũi, có chút khó xử.

Hắn đứng dậy, đi về phía Chỉ Hề, nói: "Đi thôi, đi gặp mấy vị khách quý khác."

Chỉ Hề gật đầu, phải rồi, bọn họ đi thẳng đến chỗ Nam Cực Trường Sinh lão đầu trước tiên, hành động này thật sự quá nhạy cảm rồi.

"Đi sớm vậy ư?" Nam Cực Trường Sinh Đại Đế cười hì hì ra ngoài tiễn.

"Đúng vậy, chúng ta còn phải đi thăm hỏi những vị khách quý khác, Đại Đế không cần tiễn."

"Vậy Thanh Ly Thần Tôn đi thong thả."

Chỉ Hề và Thanh Ly chân trước vừa bước ra khỏi viện, chân sau đã nghe được tiếng kêu thảm thiết của Nha Nha.

Nàng sợ đến mức dừng bước, quay đầu lại nhìn.

Chỉ thấy Vân Triệt đứng tại chỗ chưa hề nhúc nhích, nhưng Nha Nha đã tự gào lên.

Ngay sau đó, Nha Nha chạy mất tăm nhanh như chớp.

Vân Triệt giật giật khóe miệng, quay người lại đuổi theo.

Chỉ Hề bất đắc dĩ lắc đầu, hai cái đứa này thật biết cách làm ồn.

"Tính cách của Vân Triệt và Thương Lăng rất giống nhau."

Thanh Ly bỗng nhiên nhả ra một câu như vậy.

Chỉ Hề bất đắc dĩ nhún vai nói: "Vân Triệt không giống mẫu thân, muội cũng không còn cách nào. Tính cách tốt đẹp thế này mà không kế thừa được, đáng tiếc quá."

Thanh Ly bật cười, bất đắc dĩ lắc đầu.

"Sắp tới không cần đến thăm bọn họ nữa, đến nhiều sẽ thu hút sự chú ý của người khác."

Thanh Ly nói: "Trong Phiêu Miểu Thần Tông cũng không có mấy người biết muội từng là Tư Mệnh, không nên khiến người ta hoài nghi."

"Muội biết rồi."

"Đi thôi, đi thêm mấy chỗ nữa."

"Vâng."

Hai người rời khỏi viện của Nam Cực Trường Sinh Đại Đế, đi tới chỗ ở của những vị khách khác.

Chỉ Hề vốn không đến những chỗ có người nhận ra nàng, nàng chỉ đến những nơi không ai nhận ra nàng.

Đến ngày hôm sau nàng đã dần có khái niệm rõ ràng về những vị khách quý này.

Lúc này sắc trời cũng đã không còn sớm, mặt trời dần dần ngả về tây.

Giữa lúc nàng và Thanh Ly chuẩn bị quay về Lục viện, phía sau có một tiếng gọi nàng lại.

"Tư Mệnh!"

Chỉ Hề quay đầu, liếc mắt liền thấy Cửu Thiên Huyền Nữ tư thế hiên ngang, y phục gọn gàng.

"Ta về trước đây, muội chú ý thời gian và chừng mực."

Thanh Ly thấy Cửu Thiên Huyền Nữ liền tự giác chừa lại không gian.

Chỉ Hề cảm động với sự dịu dàng và thận trọng của Thanh Ly, nàng gật đầu, hắn liền rời đi.

"Chúng ta đi thôi?"

Chỉ Hề đưa tay mời Cửu Thiên Huyền Nữ phía sau.

"Được."

Cửu Thiên Huyền Nữ gọn gàng sạch sẽ, cách nói chuyện cũng dứt khoát như vẻ bề ngoài.

Hai người thong thả đi trên con đường nhỏ trong khu rừng ở Phiêu Miểu Thần Tông.

Từ lúc Thương Lăng lôi nàng đi hạ phàm lịch kiếp, Cửu Thiên liền đi trấn thủ U Hư Giới.

Sau này bọn họ gặp lại nhau ở Đông Lăng, lúc nàng đối kháng với Phong Liệt Dương và Đào Ngột, bọn họ từng liên thủ với nhau.

Tiếp sau đó, nàng trốn ở Tiên giới, Cửu Thiên cật lực giữ nàng lại, nhưng nàng vẫn mang theo Tàn Uyên đi.

Lần cuối cùng gặp mặt, hình như là tại Tây Bình Giới, Phong Liệt Dương hấp thu hồng hoang chi lực thượng cổ của Đào Ngột, Tàn Uyên bị trọng thương.

Lúc đó, Cửu Thiên là người thứ nhất đứng ra ủng hộ nàng, yêu cầu đệ tử của Thanh Liên Linh Sơn trợ giúp trị liệu cho Tàn Uyên.

Tình cảm của bọn họ, nàng vẫn luôn nhớ kỹ trong lòng.

Bất luận nàng là Tư Mệnh hay là U Minh Quỷ Dạ Cơ, nàng đều trân trọng từ tận đáy lòng.

Cửu Thiên và Vọng Thư, vĩnh viễn bằng hữu tốt nhất của nàng.

Hai người đi một lúc thì Cửu Thiên Huyền Nữ mới mở miệng.

"Dạo, dạo gần đây ngươi có khỏe không?"

"Rất tốt, ngươi không cần lo lắng cho ta."

"Thật sao? Ngươi là Đệ Thất điện chủ U Minh Quỷ Dạ Cơ của Yêu giới, nhưng nơi này là Phiêu Miểu Thần Tông, sao ngươi trà trộn vào được?"

Cửu Thiên Huyền Nữ cau mày.

"Ngươi không sợ bị người ta nhận ra sao? Nơi này là Phiêu Miểu Thần Tông, lực lượng thâm hậu, không thể dễ dàng qua mặt như bọn ta lúc trước đâu."

Chỉ Hề biết rõ Cửu Thiên Huyền Nữ đang lo lắng cho nàng.

"Ngươi yên tâm, ta xuất hiện ở nơi này ắt có thân phận và lý do của ta. Ta có thể tùy ý đi lại trong Phiêu Miểu Thần Tông, Thiên Cực không thể nào không biết."

Cửu Thiên Huyền Nữ nghe nói vậy liền thở phào một cái, nhưng hàng mày vẫn nhíu chặt không cách nào thả lỏng được.

"Hai ngàn năm trước, ta từng gặp ngươi trên chiến trường ở U Hư Giới."

Chỉ Hề biết rõ là Cửu Thiên đang nói đến hai ngàn năm trước lúc Thất Ma điện của Yêu giới tấn công lên Tiên giới, Thương Lăng dẫn theo Vũ Bạch đánh với bảy người bọn họ.

Lúc đó, tất cả tướng sĩ tiên yêu ở U Hư Giới đều từng gặp nàng.

Nàng là người có pháp lực rất cao trong số bảy điện chủ, lại là một nữ tử, làm sao mà không thấy được.

Có điều trong trận chiến kia, bảy người họ mang nỗi bận tâm riêng, ngay trong nội bộ đã lục đục, bảy người hợp lực cũng không đánh ra uy lực gì.

"Lúc đó ngươi rất kinh diễm, ta thấy có vẻ ngươi không dùng toàn lực."

Cửu Thiên Huyền Nữ hít sâu một hơi, nàng nói: "Lúc đó ta liền suy nghĩ xem lúc nào có thể giao thủ với ngươi một lần, ta muốn thắng ngươi."

Chỉ Hề sững sờ, không nghĩ Cửu Thiên đã sớm có tâm tư này với nàng.

Cũng phải, Cửu Thiên là nữ chiến thần, nàng ấy rất mạnh cũng rất hiếu chiến.

"Sau đó ngươi triệt để mất tăm mất tích, ta vẫn còn ghi nhớ kỹ chuyện này."

"Nhưng ta chẳng thể nào ngờ mình sẽ trở thành bằng hữu tốt của ngươi, thần không biết, quỷ không hay."

"Bây giờ nghĩ lại thì ta vẫn không thể xếp Tư Mệnh và U Minh Quỷ Dạ Cơ ngang hàng được."

"Tư Mệnh có chút thông minh, thích cười thích làm loạn, tính cách nhìn rất mềm, nhưng nếu chạm đến giới hạn cũng sẽ rất cứng cỏi."

"Nhưng U Minh Quỷ Dạ Cơ lại khác, thủ đoạn độc ác, pháp lực cao cường, ít nói ít cười, thật sự là một nhân vật khủng bố."

"Dù ngươi ngụy trang thì cũng tương phản quá nhiều."

Cửu Thiên Huyền Nữ nói xong, trên mặt còn có chút hoang mang.

Chỉ Hề cười, nàng quay đầu nhìn về phía Cửu Thiên Huyền Nữ.

"Thật ra U Minh Quỷ Dạ Cơ chính là Tư Mệnh mà ngươi quen thuộc."

Cửu Thiên Huyền Nữ sững sờ, nàng không hiểu.

"Lúc làm Tư Mệnh, tính khí nàng ta mềm là bởi vì bình thường tất cả mọi người đều mềm."

"Nhưng lúc nàng ta làm U Minh Quỷ Dạ Cơ, tất cả mọi người hết kẻ này đến kẻ khác chạm tới giới hạn của nàng, cho nên nếu nhìn từ xa sẽ thấy nàng ta rất cứng cỏi và tàn nhẫn."

"Cửu Thiên, ta thật sự rất vui vì dù ta là ai, ngươi cũng xem ta là bằng hữu."

Cửu Thiên Huyền Nữ nghe vậy liền kinh ngạc, sau đó trở lại bình thường.

Nếu tưởng tượng U Minh Quỷ Dạ Cơ thành Tư Mệnh bị chạm đến giới hạn, dường như cũng có thể sánh ngang.

Mặc dù qua nhiều năm như vậy không có ai chạm đến giới hạn của Tư Mệnh, nhưng Cửu Thiên Huyền Nữ biết rõ, một khi chạm đến, nàng tuyệt đối không dễ dàng buông tha.

"Mặc dù ngươi là người của Yêu giới, mặc dù ngươi làm gian tế lừa dối mọi người, nhưng ta thật sự không hận ngươi một chút nào."

Cửu Thiên Huyền Nữ khẽ thở dài: "Nếu như Vọng Thư vẫn còn, nàng nhất định sẽ lựa chọn đối xử với ngươi như trước."

Nhắc tới Vọng Thư, ánh mắt của hai người đều ảm đạm đi.

Bạn đang đọc Cưa Đổ Thượng Thần Băng Lãnh (Dịch) của Vị Hi Sơ Hiểu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi AnNhi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 51

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.