Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

lời đề nghị.

Tiểu thuyết gốc · 2357 chữ

Tại sơn trại, băng cướp Hùm Xám đang ăn uống no say sau khi hốt trọn một lô hàng . Sơn trại ẩn nấp sâu trong rừng đại ngàn khiến cho tung tích bọn chúng khó có thể lần ra được. Băng cướp này tung hoành bao nhiêu năm khiến quan phủ trong khu vực ba nước đều chịu thua, vì đây là biên giới nên điều một lực lượng hùng hậu truy quét thì khá là nhạy cảm, nhưng nếu điều lực lượng cơ động thì quá ít và không thể tìm ra. Băng cướp Hùm Xám khá đặc biệt, bởi mỗi thành viên trong băng cướp phải đấu khí tầng 3 trở lên. Lý do hắn chọn đấu khí tầng 3 vì đây là tầng đủ để thực hiện kỹ năng khinh công thảo thượng phi, đạp trên cành cây ngọn cỏ để chạy trốn. Nếu một tên bị bắt thì đó sẻ là manh mối để quan phủ khai thác , kẻ đó có thể khai hết những kẻ còn lại. Còn lý do tại sao không chọn sàn là tầng 4, tầng 5, cao hơn tầng 3 thì rất đơn giản. Bởi thế giới này là thế giới tu chân, nếu muốn hướng con đường tu chân thì bắt buộc phải luyện thể tầng 10, mà luyện thể tầng 10 thì vô cùng tốn kém. Thức ăn đồ uống cho người luyện thể phải là những thứ thuần khiết, không được lẫn tạp chất. Rượu cũng là linh tửu, những người bình thường không thể mơ tu chân được. Nhưng có điều là không luyện thể vẫn có thể luyện khí, chỉ là khi cơ thể không thuần khiết thì khí chạy trong cơ thể cũng vì đó mà không được thông suốt. Nên không luyện thể thì chỉ có thể luyện khí cao lắm là đến tầng 4 là đã già rồi, những ai liều mạng vượt tầng 5 không tẩu hỏa nhập ma cũng tự phế võ công mà chết. Những người giàu có luyện thể tầng 10 đều hướng con đường công danh, chẳng có ai đi làm cướp cả, trừ phi có một trường hợp đặc biệt nào đó đưa đẩy, khiến một tiểu thư công tử nhà gia thế nào đó phải đi làm cướp, mà hắn chính là trường hợp đặc biệt đó, luyện khí tầng 7. Nói như thế để hiểu rằng băng cướp Hùm Xám này cả 30 thành viên đều là cao thủ đấu khí, nếu đánh không lại thì hoàn toàn có thể dùng khinh công đạp cành cây chạy trốn.

Bọn chúng tầm mười tên quây quần quanh một bếp lửa, tổng cộng có ba bếp lửa rực cháy. Bên trong nồi là thịt đang sôi bốc hương thơm nghi ngút, bên cạnh rượu ngon từng vò lớn. Bọn cướp ăn uống vui vẻ cười nói,Riêng tên đại ca khuôn mặt đăm chiêu, bọn thuộc hạ chưa bao giờ thấy hắn cười, khuôn mặt lúc nào cũng tỏ vẻ lo lắng cứ như hắn mang trong lòng một nỗi u uất nào đó lớn lắm. Bất chợt khuôn mặt hắn căng thẳng, hắn trừng mắt nhìn vào bóng tối ngoài kia, tay nắm chặt cán đao, thủ thế.

-"vị huynh đệ nào ngoài đó, đã tới rồi thì vào đi, sao còn ẩn mình trong bóng tối"

Tất cả đàn em nghe vậy đều giật mình im lặng. Chúng cũng lặng lẽ cầm lấy đao, liếc nhìn về phía bóng tối ngoài kia. Tên Hùm Xám vốn là kẻ cẩn thận, hắn chỉ cảm thấy ngoài kia có tiếng động, không dám chắc là người hay là thú, bởi nếu là người thì kẻ đó có khả năng ẩn giấu khí tức vượt qua cảm nhận chân khí tầng 7 của hắn. Vậy nên vừa rồi hắn chỉ nói đòn gió mà thôi, chỉ là... từ trong bóng tối, một người đàn ông đeo kiếm sau lưng xuất hiện thật khiến hắn giật mình. Người đàn ông kia cười to dõng dạc nói.

-"Không hổ danh là Hùm Xám của rừng đại ngàn, có thể phán đoán được sự tồn tại của ta. Rất đáng khen ngợi, rất đáng khen ngợi"

Bọn đàn em định rút đao ra, lưỡi đao rời vỏ được nữa chừng rồi, tên hùm xám phất tay ngăn lại. Hắn nhìn tên đàn ông kia vẫn ngạo mạn nhìn hắn cười trong tình huống này, trong lòng tên hùm xám không khỏi lo lắng. Hắn hướng về phía người đàn ông ấy hỏi.

-"không biết đại hiệp tới viếng thăm bọn ta là có ý định gì?"

Người đàn ông rút trong nhẫn trữ vật ra một cái rương lớn, ném về phía Hùm Xám. Tên Hùm Xám cũng tóm lấy một tên đàn em, ném ra phía trước, tên đàn em chụp lấy cái rương, đặt xuống đất. Vốn dĩ tên Hùm Xám sợ có bẩy nên ném tên đàn em ra thế mạng, tên đàn em không hiểu thâm ý này, hắn đặt rương xuống rồi nhìn đại ca. Người đàn ông bật cười.

-"Hahaha, không cần phải cẩn thận như vậy, đây là chút quà gặp mặt mà thôi"

Tên đại ca nhìn đàn em, hất hàm ra lệnh.

-"mở ra"

Tên cướp mở rương ra, bên trong toàn vàng thỏi, rất nhiều vàng. Cả đám cướp trố mắt nhìn sung sướng, nhưng riêng tên Hùm Xám thì mặt nhăn nhó. Hắn hiểu đạo lý vô công bất thụ hưởng. Vàng càng nhiều, chứng tỏ sự việc càng lớn. Hắn quay lại nhìn người đàn ông kia.

-"đại hiệp, như vậy là ý gì?"

Người đàn ông nhếch mép mỉm cười, chỉ tay về phía hắn, giọng nói có chút khen ngợi pha lẫn sự đe doạ.

-"Băng cướp Hùm Xám tung hoành ở khu vực tam giác đen hơn mười năm, thoát ẩn thoắt hiện như thần long thấy đầu không thấy đuôi. Chủ nhân ta rất khâm phục, nay muốn có chút việc nhờ vả, không biết các vị anh hùng có giám nhận không,? Trong rương chỉ là 1000 lượng vàng làm quà ra mắt"

Bọn cướp nhao nhao lên

-"Thì ra là thuê người, nhưng từng này tiền có nhiều quá không?"

Hùm xám nheo mắt, hắn nhìn người đàn ông với sự cẩn trọng cao độ.

-"việc đó là gì?"

Người đàn ông lại nhếch mép cười.

-"Bắt cóc một vị thiên kim tiểu thư, chỉ thế thôi"

Bọn cướp ồ lên thích thú, nếu chỉ thế thì đơn giản quá rồi, kiếm tiền thật dễ. Chỉ là hùm xám không nghĩ vậy, cái gì cũng có giá của nó. Hắn lại hỏi.

-"có điều kiện gì đi kèm không"

Người đàn ông khẽ lắc đầu, ánh mắt trong bóng tối có chút mờ ảo, trầm giọng.

-"Cũng không có gì nhiều, chỉ là phải còn nguyên vẹn, và đặc biệt là phải còn trinh. Nếu không, giao dịch hủy bỏ"

Bọn cướp lại nhao nhao lên, chuyện này thì cũng không có gì khó, kiếm tiền đúng là thật dễ nha. Chỉ là tên Hùm Xám vốn tính cẩn thận, dù rằng thỏa thuận nãy giờ vẫn chưa có gì khó, hắn vẫn không yên tâm.

-"đại hiệp, ngài nói 1000 lượng vàng này chỉ là gặp mặt, vậy có phải sau khi xong việc, chúng ta sẽ nhận thêm 1000 lượng vàng nữa"

Bọn đàn em trố mắt nhìn nhau, trong đầu đều có một suy nghĩ "đại ca đúng là quá giỏi chuyện mặc cả" . Trong lòng chúng phục tên hùm xám sát đất. Lúc này người đàn ông trả lời.

-"Không phải là thêm 1000 lượng. Chỉ cần còn nguyên vẹn, nhất định phải nguyên vẹn, các ngươi sẽ có thêm 4000 lượng vàng nữa"

Bọn cướp nghe xong đều ồ lên, một tên lắp bắp

-"5000 lượng vàng, chúng ta làm hơn 10 năm cũng không bằng một nửa"

Bọn cướp vui mừng lắm, số tiền này đủ để chúng sung sướng suốt đời. Chúng hối thúc tên Hùm Xám.

-"Đại ca, nhận đi"

Tên Hùm Xám suy tư,

-"ta muốn hỏi thêm một câu nữa, nếu như không nguyên vẹn thì sao?"

Người đàn ông không nói gì, miệng mỉm cười, từ từ đưa tay lên nắm lấy chuôi kiếm sau lưng. Bọn cướp thấy vậy nổi giận, rỏ ràng kẻ đó chỉ có một mình mà dám đe doạ băng cướp 30 tên khét tiếng. Chúng cũng cầm chặt chuôi đao, tính rút đao ra. Tên đại ca vội vã ngăn lại. Tên đại ca liền nói.

-"ta biết rồi, vậy kẻ muốn ta bắt cóc là ai?"

Người đàn ông mỉm cười, hắn buông tay khỏi chuôi kiếm, hạ tay xuống, nhìn thẳng vào mặt Hùm Xám.

-"Vạn Kỳ Vũ, ái nữ của nguyên soái Vạn Kỳ Sơn"

Cả đám cướp nghe xong đều bật dậy, chỉ mặt người đàn ông quát.

-"Ngươi tới đây rõ là đùa giỡn bọn ta"

-"Vạn Kỳ Vũ là ai? Muốn bắt là bắt sao? rõ ràng ngươi muốn bọn ta đi chết"

Lúc này tên đại ca lại gầm lên.

-"CÂM MIỆNG HẾT CHO TA"

bọn đàn em vẫn không yên tâm, chúng nhao nhao.

-"Đại ca, việc này quá sức với chúng ta rồi"

-"IM MỒM"

tất cả bọn cướp im lặng, tên đại ca quay sang nói với người đàn ông.

-"được rồi, phi vụ này ta nhận"

Người đàn ông bật cười, hắn lên tiếng trấn an.

-"Quả nhiên là Hùm Xám, rất biết suy tính thiệt hơn, quyết định rất dứt khoát. Các ngươi đừng lo lắng chuyện sau này. Trong hoàng cung sắp thành lập đội cẩm y vệ chuyên điều tra các quan lại tham ô. Nếu việc này các ngươi làm tốt, không những có tiền mà chính các ngươi sẽ nắm trọn toàn bộ ghế cẩm y vệ đó, không cần làm cướp nữa"

Nói xong liền biến mất trong bóng tối, để lại bọn cướp ngơ ngác, chúng hỏi tên Hùm Xám.

-"Đại ca, sao đại ca lại nhận phi vụ bất khả thi này?"

Hùm xám mặt rầu rĩ, nhìn bếp lửa đang cháy, thở dài.

-"Không nhận không được, các ngươi không nhận ra tên đó là tu hành giả, kiếm sau lưng hắn là phi kiếm hay sao? Chủ nhân của tu hành giả không phải Vạn gia cũng là hoàng gia, chúng ta bị kéo vào cuộc chiến giữa hai nhà Hồ và Vạn rồi. Nếu ta từ chối, tất cả chúng ta sẽ bị giết."

Bọn đàn em giật mình, chúng sực tỉnh. Nếu lúc nãy tên đại ca không ngăn lại, e rằng chúng đã đắc tội với một thế lực hùng mạnh bậc nhất An Nam quốc. Những tu hành giả đương nhiên là mạnh hơn chúng, và bất cứ tu hành giả nào cũng sở hữu lam phẩm bên mình, cửa thắng với chúng là không có, chưa kể kẻ đó có thể không tới đây một mình. Bọn đàn em hết sức lo lắng, lúc này Hùm Xám mới nói.

-"bây giờ có ba con đường cho chúng ta lựa chọn"

Bọn đàn em xúm lại, khuôn mặt mừng rỡ hẳn ra.

-"Đại ca nói đi"

Tên Hùm Xám nheo mắt im lặng một chút, tưởng chừng như không khí xung quanh cô đặc lại, một chiếc lá rớt cũng nghe thấy tiếng. Hắn nói.

-" thứ nhất, giải tán sơn trại, mỗi anh em chia nhau mỗi người một ít, lẩn tránh quan phủ. Cách này có vấn đề là tên thuê chúng ta nhất định sẽ truy tìm chân trời góc biển để giết người hả giận, thế nên chúng ta sẽ sống cả đời lẫn trốn, ai may mắn thì sống, ai xui bị tìm được thì chết"

Bọn cướp nghe xong đều lắc đầu.

-"Không được đại ca, như thế quá nguy hiểm, cách này không được"

Hùm xám cầm cây củi lên, suy nghĩ điều gì đó. Hắn bẻ gãy cây củi, que củi gãy vang lên một tiếng.

-"Cách thứ hai, tất cả chúng ta tới Vạn gia xin họ thu nhận. Cách này được lợi là không phải đi bắt cóc Vạn Kỳ Vũ, lại có công báo tin. Nhưng vấn đề là Vạn Kỳ Sơn rất ghét trộm cướp, hắn nhận thì không sao, nhưng không nhận thì bắt tất cả chúng ta ra chém"

Bọn đàn em lại nhao nhao lên.

-"Không được, không được. Cách này còn nguy hiểm hơn cách trước, vẫn là không được đại ca à"

Hùm xám trong lòng cũng rất tâm tư. Kể từ khi làm cướp, việc gì hắn cũng cài bẫy người khác, luôn nắm thế chủ động, vậy mà bây giờ lại lâm vào cảnh này. Hắn cầm que củi vừa bẻ gãy lúc nãy, ném vào đống lửa.

-"vậy chỉ còn cách cuối cùng. Chúng ta bày mưu tính kế giăng bẫy bắt Vạn Kỳ Vũ, sau đó gia nhập Hồ gia, bởi chỉ có hoàng gia mới che chở được cho chúng ta. Sau này Vạn gia bị diệt thì chúng ta sống ung dung.chỉ là..."

Hắn im lặng một chút, nuốt nước bọt, ngước nhìn vào bầu trời đêm.

-"Vạn Kỳ Vũ thật sự không dễ bắt. Nếu như thất bại, không những Vạn gia truy sát vì phẩn nộ, mà cả Hồ gia cũng truy sát để bịt miệng. Lúc đó chúng ta chỉ còn cách chạy sang Ái lao quốc, rồi tìm đường sang Ung quốc lánh nạn, sống cuộc đời nơi đất khách quê người.đây là cách cuối cùng, nếu không chấp nhận nữa thì chỉ có ngồi yên chờ người của hoàng gia tới san bằng sơn trại mà thôi".

Bọn đàn em nghe vậy thì tất cả im lặng, vẻ mặt lộ rõ sự cay đắng. Sau một hồi lâu lặng thinh, chúng cuối cùng cũng quyết định. Ở nơi cách xa cánh rừng này, Vạn Kỳ Vũ không hề hay biết một âm mưu bắt cóc mình đang được bày ra.

Bạn đang đọc Công Chúa Vạn Kỳ Vũ sáng tác bởi tirmoont
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tirmoont
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.