Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

dâm loạn

Tiểu thuyết gốc · 1053 chữ

Hắn dẫn nàng đi qua những đoạn đường mà trước đây nàng đã từng đi, tới căn phòng mà hắn hay mời nàng tới, nơi mà hắn cho nàng xem cảnh hắn ôm ấp người phụ nữ khác trước mặt nàng. Chỉ là lần này không có người phụ nữ khác nào cả, chỉ có hắn và nàng.

Hắn dẫn nàng vào phòng, đôi mắt vàng của nàng nhanh chóng liếc nhìn một lượt. Chiếc giường được sửa soạn kỹ càng giống như cho đêm tân hôn, trên bàn là bình rượu với hai cái ly, nàng nhanh chóng nhận định tình hình, "không lẽ hắn muốn làm chuyện đó với ta? Bình rượu này có thể có vấn đề, có thể có mê dược để cưỡng đoạt ta" . Nàng nhìn hắn vừa đóng cửa lại, chốt của bên trong, nàng nghĩ "quả nhiên là có âm mưu, phải tùy cơ ứng biến" , nàng mỉm cười nhìn hắn.

• "ai da, thái tử cũng cẩn thận quá đi, sợ người khác nhìn thấy chúng ta hay sao?"

Hắn mỉm cười dâm đãng nhìn nàng, tiến tới xum xoe.

-"vũ nhi, lại đây, ngồi xuống đây"

Hắn dẫn nàng ngồi xuống ghế, rót hai ly rượu. Nàng nhìn hắn rót rượu mà suy nghĩ. Nếu bây giờ bỏ chạy, hắn làm liều, nàng chỉ mới luyện thể tầng 10 , hắn đã luyện khí tầng 3, cơ bản là nàng không thể thoát khỏi tay hắn. Nàng quyết định phải dùng kế. Mà hắn cầm ly rượu nhìn nàng, trong lòng nghĩ "ả tiện nhân này thực sự rất đẹp, để ta hưởng dụng trước rồi cho tên nài ngựa vô chơi sau, đại sự sắp thành rồi". Nghĩ vậy hắn nhẹ nhàng đưa ly rượu cho nàng.

-"vũ nhi, uống ly rượu này, ta sẽ đem quà tặng cho nàng"

Kỳ Vũ tươi cười, nàng cầm ly rượu đặt lại xuống bàn, tay đánh nhẹ vào ngực hắn.

• "thái tử.. người ta muốn quà tặng trước, người đưa ra đây đi"

Hồ Quý Chén thấy nàng đặt ly rượu xuống, thoáng chốc không vui, nhưng hắn nhanh chóng dỗ dành.

-"vũ nhi, nàng uống ly rượu trước đã, ngoan, nghe lời ta"

Kỳ Vũ lần này khẳng định ly rượu có vấn đề, nàng liền ứng biến. Nàng cầm lấy ly rượu, lại đặt xuống bàn, bật dậy,tỏ vẻ tức giận nói.

• "thái tử, chàng mời ta đến đây chỉ để uống rượu thôi sao"

Nói xong liền một mạch đi thẳng đến giường ngồi xuống, khoăn tay, chân bắt chéo.

• "ta đến đây không phải uống rượu, ta...ta muốn nhiều hơn thế"

Hồ Quý Chén ban đầu ngơ ngác đôi chút, nhưng cũng mau chóng hiểu ra. Hắn nghĩ "ả tiện nhân này không phải là si mê ta quá mà hôm nay muốn trao thân cho bổn thái tử đó chứ, bổn thái tử chưa kịp cưỡng dâm ngươi, ngươi đã tự mò lên giường rồi?". Nghĩ vậy hắn nhìn nàng cười dâm đãng, đứng dậy, bước một bước tới , đồng thời tháo thắt lưng ra

-"hahaha, vậy nàng muốn bổn thái tử làm gì?

Nàng nhìn hắn, mỉm cười ra vẻ thẹn thùng.

• "ta..ta..ta không biết chàng đang nói gì?"

Hắn thấy tình cảnh này thì hứng thú cao độ, trong lòng sảng khoái lắm, hắn từ từ bước thêm hai bước nữa, đồng thời cởi áo ngoài ra.

-"vậy... để bổn thái tử từ từ giải thích cho nàng"

Lúc này, Vạn Kỳ Vũ đứng dậy, hai tay đưa về phía trước, như đợi một cái ôm, miệng mỉm cười nũng nịu

• "thái tử...sao còn đứng đó"

Hồ Quý Chén bật cười dâm đãng, hắn liền bước tới, định sẽ ôm chầm lấy nàng, đè nàng lên giường. Thế nhưng chưa kịp ôm nàng, nàng đã ôm hắn trước, đồng thời chân nàng lên gối, đánh thật mạnh vào "ngã ba tình" của hắn. Hồ Quý Chén "HỰ" lên một tiếng, mắt trợn ngược, gân máu nổi lên, cơ thể bất động. Nàng đẩy hắn ra, nắm tóc hắn kéo mạnh khiến hắn văng lên giường , hai tay ôm bi đau đớn mà không đủ sức rên rỉ. Nàng nhanh chóng lấy chăn hất một phát, chiếc chăn phủ kín người hắn. Nàng mở chốt của chạy vội ra ngoài, vừa chạy nàng vừa xé vai áo của mình, đoạn xoã tóc cho thật rối bời, cứ như đã xảy ra một cuộc giằng co nào đó. Nàng vừa chạy ra tới sảnh tiệc, lấy hơi hét thật to, hét hết sức của mình.

• "TẢ HỮU HỘ VỆ, MAU TỚI BẢO VỆ TA"

Tiếng hét của nàng khiến tất cả mọi người im lặng, họ nhìn về phía nàng, lúc này nhìn nàng vô cùng tơi tả thảm thương. Họ tròn mắt ngạc nhiên không biết chuyện gì xảy ra. Tả hữu hộ vệ nhanh chóng phi thân đến bên cạnh.

"Tiểu thư, có chúng thuộc hạ"

Mà lúc này Ngô Tuấn nhìn thấy cũng hốt hoảng chạy tới, vẻ mặt vô cùng lo lắng.

-"Tiểu thư, người có sao không?"

Kỳ Vũ chạy về phía Ngô Tuấn. Nàng ôm chầm lấy hắn, gục mặt vào ngực hắn mà khóc thật to.

• "ta ...ta sợ quá, suýt chút nữa là ta đã không thể chạy thoát được rồi"

Nói xong đoạn khóc rống lên, mọi người nhìn thấy rất tò mò, bọn họ xì xầm

"Có chuyện gì vậy, thái tử đã làm gì, thái tử đang ở đâu?"

Mọi người lại lũ lượt, không ai nói ai, hướng thẳng căn phòng đó mà tới xem sự tình. Vạn Kỳ Vũ vẫn trong vòng tay của Ngô Tuấn, chàng vẫn đang dỗ dành nàng. nàng vẫn khóc, chỉ là đôi mắt ấy không chảy ra nước mắt. Đôi môi nhỏ xinh đẹp của nàng đang nở một nụ cười, một nụ cười kín đáo ẩn dưới ngực Ngô Tuấn. Lần này thái tử tình ngay lý gian, nàng tin là hắn sẽ chạy ra ngay, nhưng nàng không biết rằng lúc nàng chạy ra thì trong phòng thái tử còn xảy ra một chuyện khác, một chuyện mà không ai ngờ tới, một chuyện cũng vô cùng thú vị.

Bạn đang đọc Công Chúa Vạn Kỳ Vũ sáng tác bởi tirmoont
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tirmoont
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.