Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

lời khiêu khích, đối đáp

Tiểu thuyết gốc · 2385 chữ

Những lời xì xầm của mọi người đều lọt vào tai thái tử, hắn nổi lên cơn ghen tuông ghê gớm, lại nhìn thấy Ngô Tuấn và Kỳ Vũ tình tứ, máu điên nổi lên không kìm chế được bản thân mình, quên luôn hai tay đang ôm hai mỹ nhân, hắn xồng xộc lôi luôn hai mỹ nhân kia đến bên cạnh Kỳ Vũ, trừng mắt nhìn nàng.

-"tên cẩu nô tài này là sao? Vạn Kỳ Vũ, nàng đừng quên nàng là hôn thê của bổn thái tử, ta mong nàng đừng làm chuyện không đúng đắn"

Vạn Kỳ Vũ không đứng dậy củng không thi lễ, nàng nhìn thái tử với nụ cười tươi.

• "thái tử, trước khi thiếp trả lời câu hỏi của ngài, thì ngài có thể cho thiếp biết hai cô gái ngài đang ôm ấp là ai được không?"

Thái tử giật mình, hắn vì quá tức giận mà quên mất rằng mình vẫn đang ôm ấp hai vị tiểu thư. Lúc này mọi người xung quanh lại xì xầm.

"Bản thân đang ôm ấp tới hai mỹ nữ, vậy mà cũng đòi lên mặt nói đạo lý thủy chung?"

"Phải rồi, chính mình đang làm chuyện không đúng đắn, lại đòi người khác phải đàng hoàng sao?"

Nghe những tiếng xì xầm đó, Hồ Quý Chén xô hai vị tiểu thư kia té ngã, cao giọng nói.

-"ta và hai cô nương này không có chuyện gì cả"

Hành động của hắn khiến mọi người xung quanh không vừa lòng, mà Kỳ Vũ cũng rất ngứa mắt, nàng cau mày nhìn hắn.

• "thái tử, dù có không là gì đi chăng nữa, người ta cũng là những cô nương yếu đuối, thái tử cũng không nên thô bạo với nữ tử như vậy"

Mọi người đều gật đầu, những tiếng xì xầm khen ngợi kỳ vũ bắt đầu xuất hiện.

"Không ngờ ái nữ vạn gia lại hiểu biết như vậy, thật khác xa lời đồn"

"Ta nghe nói ác nữ vạn gia chua ngoa đanh đá, nay gặp thì lại quá êm nhu dịu dàng, lời đồn chẳng có chỗ nào đúng cả"

Hồ Quý Chén lúc này bí thế lắm, không biết làm thế nào, hắn quay sang nhìn hai vị tiểu thư kia, mà lúc này đã đứng dậy, họ thấy thái tử nhìn mình, vốn không quên nhiệm vụ được giao, họ quay sang khích bác Kỳ Vũ.

*" Vạn tiểu thư, ai cũng biết trai năm thê bảy thiếp, gái chính chuyên một chồng. Thái tử có ôm ấp bọn ta cũng chẳng sao"

*"Đúng vậy, nhưng tiểu thư là lá ngọc cành vàng, lại tằng tịu với nô tài, không biết xấu hổ. Xin hỏi trước giờ đã tằng tịu với bao nhiêu nô tài rồi?"

Mọi người xung quanh nghe xong đều ồ lên.

"Đây mới xứng là những lời chua ngoa đanh đá nha..."

Ngô Tuấn nghe vậy tức giận lắm, chỉ tay vào mặt hai vị tiểu thư kia

+"Các ngươi..."

Kỳ Vũ lúc này kéo tay Ngô Tuấn lại, dùng ngón tay chỉ vào trán chàng.

• "ngươi thật là không biết thân phận, hai vị tiểu thư cao quý há để ngươi vô lễ như vậy, ngươi chỉ là một tên tiểu bạch kiểm của ta thôi, nên làm tốt chuyện của ngươi đi, đừng quá phận"

Vừa nghe tới chữ "tiểu bạch kiểm" thái tử trừng mắt lên, gân máu nổi lên cuồn cuộn, mà ngô tuấn nghe xong chỉ tủm tỉm cười, người xung quanh cũng ồ lên cười thích thú.lúc này kỳ vũ quay sang hai vị tiểu thư kia ôn tồn nói.

• "nhị vị tiểu thư, chắc hai vị cũng biết, buổi yến tiệc này là mừng ta hồi phục sau 10 ngày từ quỷ môn quan trở về, vậy nãy giờ ta chưa nghe hai vị chúc mừng ta câu nào, chỉ thấy buông lời sĩ vả ta, không giống như dự tiệc chúc mừng, xin hỏi ai thuê hai vị tới đây chửi thuê khóc mướn vậy?"

Khỏi phải nói ai cũng biết "kẻ thuê" ở đây là ai, mọi người nhìn vào thái tử ồ lên, mà hai tiểu thư kia cũng xấu hổ quá , xông lên chỉ mặt Kỳ Vũ

*"Ngươi.... ngươi...."

Chỉ là chưa kịp tiếp cận kỳ vũ, bất ngờ hai vị tả hữu hộ vệ xuất hiện xô ngược hai tiểu thư kia về phía sau. Mọi người lại ồ lên.

"Đó... đó là tả hữu hộ vệ nổi tiếng của vạn gia"

Cũng liền ngay sau đó, hai cận vệ của thái tử cũng xuất hiện, đứng ngay sau lưng chủ nhân của mình. Dù là trong hoàng cung, nhưng những người chức sắc quan trọng đều không tham gia, nên trong yến tiệc xuất hiện 4 cao thủ trúc cơ kỳ lấy mắt gườm nhau khiến nhiều người thích thú, đám đông lại xầm xì.

"Nếu có đánh nhau, ta cược hộ vệ của vạn gia 3 ăn 1 nha"

"Tại sao? Sao lại như vậy?"

"Các ngươi có điều không biết, tả hữu hộ vệ vạn gia có một điểm đặc biệt, họ phối hợp rất ăn ý với nhau, nghe nói khi họ song kiếm hợp bích sẽ phát ra một loại ma khai rất khó khống chế, thông tin bí mật ta nghe được rằng một khi song kiếm hợp bích thì họ có thể đánh bại cả tu sĩ kim đan kỳ"

"Ồ.. vậy sao? Ngươi không bốc phét đó chứ"

"Không hề, chính vì đặc điểm này nên hoàng đế chúng ta rất thích, nhiều lần ngỏ ý muốn , nhưng lần nào nguyên soái Vạn Kỳ Sơn đều cự tuyệt"

Hồ Quý Chén đang rất bối rối, tình huống căng thẳng này không giống như dự tính của hắn. Nếu có đánh nhau thì hắn cũng thua chắc , lúc này Kỳ Vũ ra hiệu cho tả hữu hộ vệ lui ra sau lưng mình, rồi lại chỉ về hai tiểu thư kia, nàng nói.

• "nhị vị tiểu thư, là nữ nhân với nhau, ta cũng thật lòng với hai vị. Nữ tử chúng ta trong lòng ai cũng có một tiểu công chúa trong lòng mình. Hồi nhỏ thì nũng nịu phụ mẫu, lớn lên thì nương tựa phu quân. Ai cũng muốn được nam nhân của mình yêu thương chiều chuộng, ta thà lấy một nam tử nông dân nghèo mà biết cưng chiều ta..."

Nói tới đây , nàng đưa tay nâng nhẹ cằm Ngô Tuấn lên, ánh mắt tình tứ, đoạn liếc nhìn sang thái tử.

• "chứ không thèm một thái tử ngày đêm dày vò ta, bỏ rơi ta mà tìm thú vui ong bướm bên ngoài, bởi thật tình thì thái tử còn tệ bạc với ta hơn hai cô nương gấp trăm lần"

Nói xong thì đôi mắt thoáng buồn xa xăm. Thái tử nghe vậy tức giận lắm, nhưng hắn lại nghe mọi người xung quanh xì xầm.

"Thì ra chỉ là một tên nông dân thấp hèn,ta nghi ngờ tên này cũng chẳng phải tiểu bạch kiểm gì đâu"

"Phải, chí phải, có lẽ vì quá giận hờn thái tử nên chọn một tên nông dân đem theo chọc tức thái tử mà thôi"

"Đúng vậy, làm gì có chuyện thánh nữ gả cho nông dân, chung quy cũng vẫn là yêu quá hóa hận mà thôi"

Nghe đến đây, Hồ Quý Chén mừng thầm, "thì ra chỉ là đang làm eo làm ỏng giận dỗi thôi mà, bổn thái tử dỗ dành chút là đâu lại vào đấy, không phải sao?" Nghĩ như vậy, hắn bước tới xô Ngô Tuấn ra, mà kỳ vũ chỉ khẽ liếc nhìn, cũng chẳng thèm nói gì. Hắn càng thêm tự tin, ngồi xuống bên cạnh nàng, cầm lấy tay nàng, nhẹ nhàng đặt lên tay hắn, mà Kỳ Vũ vẫn yên lặng để mặc. Hắn cảm thấy đã chắc cú, liền dỗ dành nàng.

-"vũ nhi, là ta có lỗi, ta xin lỗi em, sau này ta sẽ từ từ bù đắp cho em, cưng chiều em"

Kỳ Vũ liếc nhìn hắn, ra vẻ mặt hờn dỗi

• "thật chứ"

Hắn lúc này vui mừng lắm, quả quyết.

-"nếu em không tin, ta sẽ thề độc..."

Vừa nói vừa đưa tay lên như thể chuẩn bị thề thốt. Kỳ Vũ biết thừa hắn đang diễn kịch, vì lần nào hắn thề thốt nàng chẳng ngăn hắn lại. Lần này cũng thế, chỉ khác là lần này chính nàng cũng đang diễn kịch mà thôi, nàng vội đưa tay ngăn cản hắn.

• "thái tử, đừng mà...."

Đoạn quay mặt đi ra vẻ hờn dỗi

• "chỉ là..hai nữ nhân xinh đẹp của thái tử vừa rồi lăng mạ ta hơi nhiều...

Nàng nhấn mạnh là "nữ nhân của thái tử" khiến Hồ Quý Chén càng giải thích.

-"không phải nữ nhân của ta, không phải"

Đoạn để lấy lòng Kỳ Vũ, hắn bật dậy chỉ mặt hai tiểu thư kia.

-"hai tiện nhân này từ đâu vào đây sĩ nhục hôn thê của ta, cút ra ngoài, cút ra ngoài ngay cho ta"

Hai tiểu thư kia cay đắng rời đi. Kỳ Vũ lén quan sát, thấy khi hai tiểu thư kia đi thì lập tức có hai vị quan trong triều đuổi theo an ủi, nàng đoán chừng là phụ thân của họ, nàng nhếch mép cười, nghĩ thầm trong đầu "thằng ngu, người ta dù gì cũng là tiểu thư con quan, ngươi sĩ nhục con gái người ta giữa đông đảo quan lại khách mời, con đau thì cha xót, ngươi vừa mới đánh mất đi hai đồng minh và tạo ra hai kẻ thù rồi đó", nghĩ đến đây, nàng lại tiếp tục diễn. Nàng đánh nhẹ vào ngực hắn.

• "ai da, từ lúc nào thái tử đã biết chiều chuộng ta rồi"

Hồ Quý Chén lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng hắn cũng làm chủ đại cục. Hắn đứng dậy, vẻ mặt trịnh thượng.

-"các vị khách mời, bổn thái tử mở yến tiệc này để mừng hôn thê tai qua nạn khỏi, xin các vị tự nhiên quay lại bàn ăn uống no say. Tất cả hôm nay đều là cao lương mỹ vị, mỹ tửu cung đình, bổn thái tử tin chắc sẽ làm quý vị hài lòng"

Mọi người nghe xong liền tản đi hết, còn có tiếng xì xầm

"Biết ngay mà, thánh nữ thì chỉ có thành đôi với thái tử thôi, làm gì khác được"

Thế là nhanh chóng vào bàn, chỉ còn lại hắn và nàng ngồi đó, với những cận vệ đứng cách vài bước. Hắn mỉm cười nham hiểm, vì hắn cho rằng đã đến lúc thực hiện âm mưu của mình, mưu kế của hắn sẽ khiến Vạn Kỳ Vũ thân bại danh liệt, cả đời không ngóc đầu lên được.

Hồ Quý Chén nắm lấy tay Kỳ Vũ, xoa nhẹ.

-"vũ nhi, ta xin lỗi nàng"

Kỳ Vũ vẫn ra vẻ hờn dỗi, lấy ngón tay chọc chọc vào ngực hắn

• "cái đồ vô lương tâm nhà chàng, cũng biết xin lỗi ta sao, rõ ràng lúc đó chàng nói là khi ta nhảy xuống hồ, chàng sẽ lao theo đón lấy ta, vậy mà... đón ta lúc nào hả"

Vừa nói, nàng vừa đấm nhẹ liên tục vào ngực hắn, mặt phụng phịu giận hờn, hắn lúc này lại nắm lấy tay nàng, dỗ dành.

-"ta xin lỗi, là ta không kịp đón nàng, ta đã chuẩn bị một món quà cho nàng để tạ lỗi, nàng theo ta đi lấy"

Một tia ma ý thoáng qua mắt hắn, Kỳ Vũ cũng nhanh chóng nhận ra đó, nhưng nàng vẫn phải diễn tiếp, nàng quay mặt đi, khoăn tay trước ngực, chân bắt chéo.

• "quà gì? Tại sao phải đi lấy, chàng cứ mang ra đây đưa cho ta"

Hắn lại vội vòng ra trước mặt nàng, tiếp tục nắm lấy tay nàng, vẻ mặt dịu dàng nói.

-" vũ nhi, đây là món quà mà ta vất vả lắm mới đem về được, muốn tặng cho nàng ở một nơi chỉ có hai ta, thể hiện tình yêu của ta dành cho nàng. Không lẽ, nàng lại muốn ta thể hiện tình cảm giữa yến tiệc đông người này sao?"

Vạn Kỳ Vũ quay sang nhìn hắn, vẻ mặt ngây thơ.

• "chàng nói thật chứ?"

-"đương nhiên là thật, ta có thể thề"

Lần này hắn cũng đưa tay lên ra vẻ thề thốt , nàng không ngăn cản hắn, nhưng lại đứng dậy kéo tay hắn, ra vẻ hứng thú vội vàng.

• "vậy thì đi thôi"

Hắn thấy nàng mắc mưu, hứng chí bật cười, đứng dậy. Nàng cầm tay hắn bước đi, rồi bất chợt nhìn hai tên cận vệ của hắn, rồi nói

• "thái tử, hai tên phá đám này cũng đi theo nhìn chúng ta à"

Hắn thấy vẻ mặt nàng không hài lòng , sợ con mồi chạy mất, liền vội vã nói

-"không đời nào, chuyện riêng hai ta sao cho chúng đi theo được"

Nói xong liền trừng mắt chỉ tay về phía hai tên hộ vệ.

-"hai ngươi ở đây, tuyệt đối không được đi theo bọn ta"

Nói xong liền dùng mắt ra hiệu cho hai tên cận vệ ở lại cầm chân tả hữu hộ vệ, mà Kỳ Vũ cũng rất nhanh nắm bắt được điều này, nàng cũng quay sang nói với tả hữu hộ vệ, bọn họ lúc này thực sự rất lo lắng cho nàng, nàng trấn an.

• "ta không sao, ta đi với thái tử một chút sẽ trở về, hai vị ở lại đây đợi ta"

Nói xong liền quay mặt nhìn Hồ Quý Chén nũng nịu.

• "thái tử, chúng ta mau đi thôi, ta không chờ được nữa rồi"

Hồ Quý Chén nhìn nàng, hắn cảm thấy rất thú vị, "nha đầu này lại muốn mau chóng tìm chết, để xem bổn thái tử trừng phạt ngươi thế nào" , nghĩ như vậy, hắn bật cười dẫn nàng đi.

Bạn đang đọc Công Chúa Vạn Kỳ Vũ sáng tác bởi tirmoont
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tirmoont
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.