Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

gặp lại người xưa, tuồng cũ diễn lại

Tiểu thuyết gốc · 1969 chữ

Phủ Thái tử, nơi nàng đã nhiều lần tới. Kiệu dừng lại trước cửa phủ ,nàng theo gia nhân đi vào như mọi lần trước. Thông thường gia nhân sẽ thông báo cho thái tử khi có khách đến. Nhưng giống như để tạo bất ngờ, gia nhân đưa kỳ vũ vào thẳng phòng khách, nơi mà thái tử đợi sẵn. Gia nhân hơi cúi đầu, hướng tay về phía phòng khách.

"Tiểu thư, thái tử đợi người ở trong này"

Vạn Kỳ Vũ khẽ gật đầu, gia nhân lui bước đi khuất. Nàng đứng trước cánh cửa, đoán biết rằng phía sau sẽ là thái tử và một người phụ nữ nào đó, nàng liền cất tiếng.

• "thái tử, vạn Kỳ Vũ tới rồi đây"

Trong phòng có tiếng nói vọng ra.

-"vào đi"

Nàng đẩy cửa bước vào, tròn mắt ngạc nhiên. Lúc trước, mỗi lần như vậy, thái tử đều ôm ấp một người phụ nữ nào đó, nhưng áo quần đều rất chỉnh tề. Nhưng hôm nay hắn cởi trần, chỉ mặc đúng chiếc quần mỏng. Mà người phụ nữ hắn ôm y phục cũng vô cùng mát mẻ, hắn liếc mắt nhìn nàng. Nàng bất chợt thấy tim mình đau nhói, mặt xám xịt lại, tay bất chợt đưa lên ngực trái như thể đang muốn xoa dịu trái tim đau đớn. Tên thái tử thấy thế nhếch mép cười khoái chí, hắn tiếp tục ôm ấp người phụ nữ kia. Còn nàng, sau một phút nhói lòng, nàng lặng lẽ đi lại ghế, ngồi xuống và nhìn hôn phu của mình đang bán khỏa thân đang tình tứ với một người phụ nữ khác. Người phụ nữ thấy Vạn Kỳ Vũ ngồi đó thì ngạc nhiên hỏi.

-"Thái tử, cô ta là ai vậy? Hầu gái của ngài à, sao không biết phép tắc gì hết. Vô duyên vô ý lại ngồi đó nhìn chúng ta"

Thái tử nghe vậy liền nhìn người phụ nữ với đôi mắt âu yếm trìu mến, đầy tình ý.

-"mặc kệ cô nương ấy đi, trong mắt ta giờ chỉ có nàng"

Nói xong lại tiếp tục âu yếm. Hồ Quý Chén thấy Kỳ Vũ đau lòng thì khoái chí lắm, tiếp tục âu yếm tình tự với người phụ nữ đó trước mặt nàng. Hắn nghĩ nàng cũng sẽ như mấy lần trước, lao vào la hét đánh đập người phụ nữ này. Vào lúc đó, hắn sẽ cho đông gia nhân núp sẳn lao vào xem cảnh "ác nữ vạn gia gây sự đánh đập nhi nữ người ta" . Lúc đó mọi tiếng xấu sẽ đổ lên đầu nàng, mà người phụ nữ hôm nay lại là tiểu thư quan đại thần, tự nhiên vạn gia sẽ có thêm một kẻ thù. Hắn khoái chí lắm, hắn nể phục trí tuệ của hắn lắm, nhưng hôm nay mọi chuyện lại không giống như dự tính của hắn. Kỳ Vũ vẫn ngồi đó, im lặng nhìn hắn ngoại tình, khuôn mặt nàng đúng là có chút đau khổ, nhưng nàng lại chẳng có bất cứ hành động nào.

Hắn vẫn tiếp tục âu yếm tiểu thư kia và chờ đợi nàng nổi giận, nhưng chờ mãi không thấy gì. Hắn nóng ruột, bởi cho cùng đâu ai cứ tình tự mãi được. Hắn không kìm chế nổi , bật đứng dậy, quay sang trừng mắt nhìn Kỳ Vũ

-"nàng hôm nay bị làm sao vậy?"

Kỳ Vũ nghe vậy thì tỏ vẻ ngạc nhiên, nàng hỏi lại hắn.

• "thái tử,em không hiểu ý chàng, em đã làm gì sai khiến thái tử Phật ý?"

Khuôn mặt hắn nhăn nhó khó chịu, hắn nghĩ trong đầu "tiện nhân ngu ngốc" , hắn nhìn về phía Kỳ Vũ, bực bội nói.

-"em bị ngu hay gì, ta là hôn phu của em đó, vậy mà em nhìn thấy ta như thế này mà chỉ ngồi nhìn thôi sao?"

Hắn vừa nói xong thì tiểu thư kia trố mắt ngạc nhiên, còn Vạn Kỳ Vũ thì bật cười.

• "thái tử, người bị ngu ở đây hình như là ngài mới đúng. Không phải ngài viết thư mời em tới gặp ngài là để em chứng kiến cảnh này hay sao? Làm sao mà em dám làm gì khác nữa chứ?"

Hồ Quý Chén tức giận lắm, mà tiểu thư kia phút chốc cũng cảm thấy mơ hồ. Vạn Kỳ Vũ khẽ đưa tay che miệng đang cười, rồi quay sang nói với vị tiểu thư kia.

• "tiểu thư đây có điều không biết, đây không phải lần đầu tiên thái tử mời ta đến xem thái tử phong lưu. Chỉ là những cô nương trước đây cùng thái tử ân ái đều là y phục chỉnh tề, nhưng mà...ây da, vị tiểu thư đây thì khác, khiến thái tử phải cởi bỏ cả y phục thế này, chứng tỏ tiểu thư đây trong lòng thái tử rất là đặc biệt đó nha..."

Nàng nói xong lại lấy tay che miệng cười, thái tử tức giận nhưng không nói được lời nào, mà tiểu thư kia thì không chịu nổi, bước tới trước mặt Hồ Quý Chén, hai tay túm lấy hai vai hắn, nhìn thẳng vào mắt hắn,

"Thái tử, người nói cho thiếp biết, những gì cô ta nói có thật không?"

Hắn im lặng, tiểu thư đó nhìn hắn thất vọng. Cảm giác này Kỳ Vũ hoàn toàn hiểu, vì nàng cũng là nạn nhân của hắn như vị tiểu thư kia. Nàng khẽ vỗ tay một cái phá vỡ bầu không khí im lặng.

• "được rồi, thái tử, em chấp nhận từ hôn"

Hồ Quý Chén đang im lặng, nghe đến hai chữ " từ hôn" , hắn giật mình xô vị tiểu thư kia té lăn xuống sàn, quay sang nhìn Kỳ Vũ hốt hoảng.

-"ý em là sao khi nói muốn từ hôn với ta"

Bỏ mặc tiểu thư kia đau đớn nằm dưới sàn, Kỳ Vũ lại che miệng cười, tay chỉ vào vị tiểu thư nằm dưới đất, nàng nói.

• "không phải thái tử năm lần bảy lượt gọi em tới xem thái tử ngoại tình là muốn em không chịu nổi mà chủ động từ hôn với thái tử đó sao"

Hồ Quý Chén phất tay.

-"ta không có ý đó"

Vạn Kỳ Vũ khẽ mỉm cười, nàng biết rõ rằng Hồ gia muốn nuốt chửng Vạn gia thì cái hôn ước này là cách dễ dàng nhất. Sở dĩ tên Hồ Quý Chén chưa bị tước mất ghế thái tử bởi chính là vì hắn đang có hôn ước với nàng, bởi xét về tài thì bào đệ Hồ Nguyên Trừng của hắn hơn hẳn hắn về mọi mặt. Hắn dù ngu cũng hiểu điều đó. Nàng lại giả vờ ngây ngô.

• "vậy, thái tử không muốn hủy bỏ hôn ước với em, nhưng lại làm chuyện này, không lẽ... thái tử muốn gọi em tới cùng thái tử và vị tiểu thư này phong lưu , một mình thái tử cân hai chúng em?"

Hồ Quý Chén ngượng chín mặt, hắn xua tay ngay lập tức.

-"cũng không phải là ý đó"

Vạn Kỳ Vũ nhăn mặt, nàng ra biểu hiện như đang suy nghĩ gì đó, rồi nhìn Hồ Quý Chén, chỉ tay vào bụng dưới của hắn, nàng nói.

• "chẳng lẽ bảo kiếm của thái tử chỉ có thể thức tỉnh và lâm trận khi có một người thứ ba làm khán giả đứng nhìn, và thái tử muốn em làm khán giả sao?"

Hắn nhăn mặt lại, suy cho cùng thì ai mà không khó chịu khi bị nữ nhân chê bai bảo kiếm của mình, hắn giận dữ quát lên.

-" cũng không phải như vậy, ta hoàn toàn bình thường"

Lúc này Vạn Kỳ Vũ mới nói vào trọng điểm, nàng chuyển sang thái độ nghiêm túc, nhìn hắn.

• "vậy, thái tử gọi em, vị hôn thê của thái tử, tới xem thái tử ngoại tình, chỉ là muốn dày vò em thôi sao?"

Lúc này hắn im lặng trong cay đắng, từ lúc nào mà Vạn Kỳ Vũ lại thông minh đến thế. Chỉ một tháng trước đây còn bị hắn đùa giỡn. Vị tiểu thư kia chứng kiến nãy giờ cũng không chịu được sự tức giận, trừng mắt nhìn Hồ Quý Chén, bầu không khí lại trở nên im lặng. Một khoảng khắc sau Vạn Kỳ Vũ lại phá vỡ bầu không khí im lặng đó, nàng lại đề cập vấn đề.

• "nếu thái tử đã ghét em như vậy, thì ngài huê hôn đi"

Thái tử hốt hoảng quát lên.

- "đủ rồi, em đừng có hở một chút là đòi từ hôn với huê hôn như vậy"

Kỳ Vũ rất ngạc nhiên.

• "chuyện đã tới mức này, vì sao em không được quyền từ hôn?"

Hồ Quý Chén lắp bắp.

-" vì... vì....em yêu ta cơ mà"

Vậy ra , vì nàng yêu hắn là hắn có thể thoải mái ngoại tình, thoải mái dày vò nàng sao? Trong một phút chốc ngắn ngủi, nàng tưởng chừng mình đã rút cây thiên tình kiếm ra chọc vào cổ họng hắn. Nàng thở phào nhẹ nhõm trước mặt hắn, tự trấn an "chỉ là tưởng tượng thôi, phải bình tĩnh, hắn vẫn đang là thái tử" . Nàng hít một hơi thật sâu, rồi chỉ tay vào hắn, nở nụ cười khinh bỉ.

• "phải rồi, em yêu ngài, yêu đến nỗi chỉ một tháng trước đây thôi, ngài bảo em hãy nhảy xuống hồ nước tự vẫn để chứng minh tình yêu của em dành cho ngài, và em đã nhảy thật, ngài còn đòi hỏi ở em thêm cái gì nữa?"

Tiểu thư kia nghe xong trợn mắt lên. Ai cũng nói là Vạn Kỳ Vũ vì bị thái tử cự tuyệt nên nhảy xuống hồ nước tự vẫn, không ngờ bên trong còn có ẩn tình này, mọi chuyện càng lúc càng hớp dẫn à nha. Tên thái tử lúc này không biết phải nói gì, miệng cứ lắp bắp.

-" ta...ta ..ta"

Vạn Kỳ Vũ cảm thấy tới lúc dứt điểm, nàng nhìn hắn nở một nụ cười quyến rũ nhưng không kém phần khinh bỉ.

• "a... thái tử hư lắm nha, rõ ràng lúc đó thái tử hứa với ta sẽ lập tức nhảy xuống bế ta, không để ta bị ướt. Vậy mà bế đâu chẳng thấy, ta thấy thái tử đứng trên hai tay ôm hai mỹ nữ, nhìn ta rơi xuống nước mà cười thống khoái lắm à nha"

Đến lúc này, vị tiểu thư kia không nhịn nổi nữa, quay sang chửi thẳng mặt thái tử.

-"Đê tiện, bỉ ổi, vô sỉ"

Chửi xong thì liền chạy đi mất. Kỳ Vũ liếc nhìn theo, nàng thầm nhủ "chạy đi, chạy về nhà và nói cho cả kinh thành này biết sự thật đi, cũng phải đến lúc ta được minh oan rồi" . Đợi tiểu thư kia chạy xa, nàng quay sang nhìn thái tử, lúc này hắn còn đang ngơ ngác. Nàng liền nói.

• "từ hôn hay huê hôn tùy thái tử lựa chọn, lần sau gặp lại hy vọng thái tử cho ta một câu trả lời"

Nói xong liền rời đi, bước được vài bước lại ngoái đầu lại nói.

• "à mà thái tử, mục đích thái tử đã đạt được, lần sau đừng mời ta tới xem thái tử phong lưu nữa, ta không đến đâu"

Lần này nàng đi thẳng, để lại hắn một mình trong cay đắng, hắn biết nếu bị từ hôn, cái ghế thái tử của hắn sẽ lung lay dữ dội.

Bạn đang đọc Công Chúa Vạn Kỳ Vũ sáng tác bởi tirmoont
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tirmoont
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.